古诗词

菩萨蛮

温庭筠

玉纤弹处真珠落,流多暗湿铅华薄。yù xiān dàn chù zhēn zhū luò,liú duō àn shī qiān huá báo。
春露浥朝花,秋波浸晚霞。chūn lù yì cháo huā,qiū bō jìn wǎn xiá。
风流心上物,本为风流出。fēng liú xīn shàng wù,běn wèi fēng liú chū。
看取薄情人,罗衣无此痕。kàn qǔ báo qíng rén,luó yī wú cǐ hén。
温庭筠

温庭筠

温庭筠(约812—866)唐代诗人、词人。本名岐,字飞卿,太原祁(今山西祁县东南)人。富有天才,文思敏捷,每入试,押官韵,八叉手而成八韵,所以也有“温八叉”之称。然恃才不羁,又好讥刺权贵,多犯忌讳,取憎于时,故屡举进士不第,长被贬抑,终生不得志。官终国子助教。精通音律。工诗,与李商隐齐名,时称“温李”。其诗辞藻华丽,秾艳精致,内容多写闺情。其词艺术成就在晚唐诸词人之上,为“花间派”首要词人,对词的发展影响较大。在词史上,与韦庄齐名,并称“温韦”。存词七十余首。后人辑有《温飞卿集》及《金奁集》。 温庭筠的作品>>

猜您喜欢

过孔北海墓二十韵

温庭筠

抚事如神遇,临风独涕零。fǔ shì rú shén yù,lín fēng dú tì líng。
墓平春草绿,碑折古苔青。mù píng chūn cǎo lǜ,bēi zhé gǔ tái qīng。
圭玉埋英气,山河孕炳灵。guī yù mái yīng qì,shān hé yùn bǐng líng。
发言惊辨囿,撝翰动文星。fā yán jīng biàn yòu,huī hàn dòng wén xīng。
蕴策期干世,持权欲反经。yùn cè qī gàn shì,chí quán yù fǎn jīng。
激扬思壮志,流落叹颓龄。jī yáng sī zhuàng zhì,liú luò tàn tuí líng。
恶木人皆息,贪泉我独醒。è mù rén jiē xī,tān quán wǒ dú xǐng。
轮辕无匠石,刀几有庖丁。lún yuán wú jiàng shí,dāo jǐ yǒu páo dīng。
碌碌迷藏器,规规守挈瓶。lù lù mí cáng qì,guī guī shǒu qiè píng。
愤容凌鼎镬,公议动朝廷。fèn róng líng dǐng huò,gōng yì dòng cháo tíng。
故国将辞宠,危邦竟缓刑。gù guó jiāng cí chǒng,wēi bāng jìng huǎn xíng。
钝工磨白璧,凡石砺青萍。dùn gōng mó bái bì,fán shí lì qīng píng。
揭日昭东夏,抟风滞北溟。jiē rì zhāo dōng xià,tuán fēng zhì běi míng。
后尘遵轨辙,前席咏仪型。hòu chén zūn guǐ zhé,qián xí yǒng yí xíng。
木秀当忧悴,弦伤不底宁。mù xiù dāng yōu cuì,xián shāng bù dǐ níng。
矜夸遭斥鴳,光彩困飞萤。jīn kuā zāo chì yàn,guāng cǎi kùn fēi yíng。
白羽留谈柄,清风袭德馨。bái yǔ liú tán bǐng,qīng fēng xí dé xīn。
鸾凰婴雪刃,狼虎犯云屏。luán huáng yīng xuě rèn,láng hǔ fàn yún píng。
兰蕙荒遗址,榛芜蔽旧坰。lán huì huāng yí zhǐ,zhēn wú bì jiù jiōng。
轘辕近沂水,何事恋明庭。huán yuán jìn yí shuǐ,hé shì liàn míng tíng。

过华清宫二十二韵

温庭筠

忆昔开元日,承平事胜游。yì xī kāi yuán rì,chéng píng shì shèng yóu。
贵妃专宠幸,天子富春秋。guì fēi zhuān chǒng xìng,tiān zi fù chūn qiū。
月白霓裳殿,风乾羯鼓楼。yuè bái ní shang diàn,fēng qián jié gǔ lóu。
斗鸡花蔽膝,骑马玉搔头。dòu jī huā bì xī,qí mǎ yù sāo tóu。
绣毂千门妓,金鞍万户侯。xiù gǔ qiān mén jì,jīn ān wàn hù hóu。
薄云欹雀扇,轻雪犯貂裘。báo yún yī què shàn,qīng xuě fàn diāo qiú。
过客闻韶濩,居人识冕旒。guò kè wén sháo huò,jū rén shí miǎn liú。
气和春不觉,烟暖霁难收。qì hé chūn bù jué,yān nuǎn jì nán shōu。
涩浪和琼甃,晴阳上彩斿。sè làng hé qióng zhòu,qíng yáng shàng cǎi yóu。
卷衣轻鬓懒,窥镜澹蛾羞。juǎn yī qīng bìn lǎn,kuī jìng dàn é xiū。
屏掩芙蓉帐,帘褰玳瑁钩。píng yǎn fú róng zhàng,lián qiān dài mào gōu。
重瞳分渭曲,纤手指神州。zhòng tóng fēn wèi qū,xiān shǒu zhǐ shén zhōu。
御案迷萱草,天袍妒石榴。yù àn mí xuān cǎo,tiān páo dù shí liú。
深岩藏浴凤,鲜隰媚潜虬。shēn yán cáng yù fèng,xiān xí mèi qián qiú。
不料邯郸虱,俄成即墨牛。bù liào hán dān shī,é chéng jí mò niú。
剑锋挥太皞,旗焰拂蚩尤。jiàn fēng huī tài hào,qí yàn fú chī yóu。
内嬖陪行在,孤臣预坐筹。nèi bì péi xíng zài,gū chén yù zuò chóu。
瑶簪遗翡翠,霜仗驻骅骝。yáo zān yí fěi cuì,shuāng zhàng zhù huá liú。
艳笑双飞断,香魂一哭休。yàn xiào shuāng fēi duàn,xiāng hún yī kū xiū。
早梅悲蜀道,高树隔昭丘。zǎo méi bēi shǔ dào,gāo shù gé zhāo qiū。
朱阁重霄近,苍崖万古愁。zhū gé zhòng xiāo jìn,cāng yá wàn gǔ chóu。
至今汤殿水,呜咽县前流。zhì jīn tāng diàn shuǐ,wū yàn xiàn qián liú。

洞户二十二韵

温庭筠

洞户连珠网,方疏隐碧浔。dòng hù lián zhū wǎng,fāng shū yǐn bì xún。
烛盘烟坠烬,帘压月通阴。zhú pán yān zhuì jìn,lián yā yuè tōng yīn。
粉白仙郎署,霜清玉女砧。fěn bái xiān láng shǔ,shuāng qīng yù nǚ zhēn。
醉乡高窈窈,棋阵静愔愔。zuì xiāng gāo yǎo yǎo,qí zhèn jìng yīn yīn。
素手琉璃扇,玄髫玳瑁簪。sù shǒu liú lí shàn,xuán tiáo dài mào zān。
昔邪看寄迹,栀子咏同心。xī xié kàn jì jì,zhī zi yǒng tóng xīn。
树列千秋胜,楼悬七夕针。shù liè qiān qiū shèng,lóu xuán qī xī zhēn。
旧词翻白纻,新赋换黄金。jiù cí fān bái zhù,xīn fù huàn huáng jīn。
唳鹤调蛮鼓,惊蝉应宝琴。lì hè diào mán gǔ,jīng chán yīng bǎo qín。
舞疑繁易度,歌转断难寻。wǔ yí fán yì dù,gē zhuǎn duàn nán xún。
露委花相妒,风欹柳不禁。lù wěi huā xiāng dù,fēng yī liǔ bù jìn。
桥弯双表迥,池涨一篙深。qiáo wān shuāng biǎo jiǒng,chí zhǎng yī gāo shēn。
清跸传恢囿,黄旗幸上林。qīng bì chuán huī yòu,huáng qí xìng shàng lín。
神鹰参翰苑,天马破蹄涔。shén yīng cān hàn yuàn,tiān mǎ pò tí cén。
武库方题品,文园有好音。wǔ kù fāng tí pǐn,wén yuán yǒu hǎo yīn。
朱茎殊菌蠢,丹桂欲萧森。zhū jīng shū jūn chǔn,dān guì yù xiāo sēn。
黼帐回瑶席,华灯对锦衾。fǔ zhàng huí yáo xí,huá dēng duì jǐn qīn。
画图惊走兽,书帖得来禽。huà tú jīng zǒu shòu,shū tiē dé lái qín。
河曙秦楼映,山晴魏阙临。hé shǔ qín lóu yìng,shān qíng wèi quē lín。
绿囊逢赵后,青锁见王沈。lǜ náng féng zhào hòu,qīng suǒ jiàn wáng shěn。
任达嫌孤愤,疏慵倦九箴。rèn dá xián gū fèn,shū yōng juàn jiǔ zhēn。
若为南遁客,犹作卧龙吟。ruò wèi nán dùn kè,yóu zuò wò lóng yín。

咏寒宵

温庭筠

寒宵何耿耿,良宴有馀姿。hán xiāo hé gěng gěng,liáng yàn yǒu yú zī。
宝靺徘徊处,熏炉怅望时。bǎo mò pái huái chù,xūn lú chàng wàng shí。
曲琼垂翡翠,斜月到罘罳。qū qióng chuí fěi cuì,xié yuè dào fú sī。
委坠金釭烬,阑珊玉局棋。wěi zhuì jīn gāng jìn,lán shān yù jú qí。
话穷犹注睇,歌罢尚持颐。huà qióng yóu zhù dì,gē bà shàng chí yí。
晻暖遥相属,氛氲积所思。àn nuǎn yáo xiāng shǔ,fēn yūn jī suǒ sī。
秦蛾卷衣晚,胡雁度云迟。qín é juǎn yī wǎn,hú yàn dù yún chí。
上郡归来梦,那知锦字诗。shàng jùn guī lái mèng,nà zhī jǐn zì shī。

寄渚宫遗民弘里生

温庭筠

柳弱湖堤曲,篱疏水巷深。liǔ ruò hú dī qū,lí shū shuǐ xiàng shēn。
酒阑初促席,歌罢欲分襟。jiǔ lán chū cù xí,gē bà yù fēn jīn。
波月欺华烛,汀云润故琴。bō yuè qī huá zhú,tīng yún rùn gù qín。
镜清花并蒂,床冷簟连心。jìng qīng huā bìng dì,chuáng lěng diàn lián xīn。
荷叠平桥暗,萍稀败舫沈。hé dié píng qiáo àn,píng xī bài fǎng shěn。
城头五通鼓,窗外万家砧。chéng tóu wǔ tōng gǔ,chuāng wài wàn jiā zhēn。
异县鱼投浪,当年鸟共林。yì xiàn yú tóu làng,dāng nián niǎo gòng lín。
八行香未灭,千里梦难寻。bā xíng xiāng wèi miè,qiān lǐ mèng nán xún。
未肯暌良愿,空期嗣好音。wèi kěn kuí liáng yuàn,kōng qī sì hǎo yīn。
他时因咏作,犹得比南金。tā shí yīn yǒng zuò,yóu dé bǐ nán jīn。

春日

温庭筠

问君何所思,迢递艳阳时。wèn jūn hé suǒ sī,tiáo dì yàn yáng shí。
门静人归晚,墙高蝶过迟。mén jìng rén guī wǎn,qiáng gāo dié guò chí。
一双青琐燕,千万绿杨丝。yī shuāng qīng suǒ yàn,qiān wàn lǜ yáng sī。
屏上吴山远,楼中朔管悲。píng shàng wú shān yuǎn,lóu zhōng shuò guǎn bēi。
宝书无寄处,香毂有来期。bǎo shū wú jì chù,xiāng gǔ yǒu lái qī。
草色将林彩,相添入黛眉。cǎo sè jiāng lín cǎi,xiāng tiān rù dài méi。

春初对暮雨

温庭筠

淅沥生丛筱,空蒙泫网轩。xī lì shēng cóng xiǎo,kōng méng xuàn wǎng xuān。
暝姿看远树,春意入尘根。míng zī kàn yuǎn shù,chūn yì rù chén gēn。
点细飘风急,声轻入夜繁。diǎn xì piāo fēng jí,shēng qīng rù yè fán。
雀喧争槿树,人静出蔬园。què xuān zhēng jǐn shù,rén jìng chū shū yuán。
瓦湿光先起,房深影易昏。wǎ shī guāng xiān qǐ,fáng shēn yǐng yì hūn。
不应江上草,相与滞王孙。bù yīng jiāng shàng cǎo,xiāng yǔ zhì wáng sūn。

雪二首其二

温庭筠

砚水池先冻,窗风酒易消。yàn shuǐ chí xiān dòng,chuāng fēng jiǔ yì xiāo。
鸦声出山郭,人迹过村桥。yā shēng chū shān guō,rén jì guò cūn qiáo。
稍急方萦转,才深未寂寥。shāo jí fāng yíng zhuǎn,cái shēn wèi jì liáo。
细光穿暗隙,轻白驻寒条。xì guāng chuān àn xì,qīng bái zhù hán tiáo。
草静封还折,松攲堕复摇。cǎo jìng fēng hái zhé,sōng qī duò fù yáo。
谢庄今病眼,无意坐通宵。xiè zhuāng jīn bìng yǎn,wú yì zuò tōng xiāo。

原隰荑绿柳

温庭筠

迥野韶光早,晴川柳满堤。jiǒng yě sháo guāng zǎo,qíng chuān liǔ mǎn dī。
拂尘生嫩绿,披雪见柔荑。fú chén shēng nèn lǜ,pī xuě jiàn róu tí。
碧玉牙犹短,黄金缕未齐。bì yù yá yóu duǎn,huáng jīn lǚ wèi qí。
腰肢弄寒吹,眉意入春闺。yāo zhī nòng hán chuī,méi yì rù chūn guī。
预恐狂夫折,迎牵逸客迷。yù kǒng kuáng fū zhé,yíng qiān yì kè mí。
新莺将出谷,应借一枝栖。xīn yīng jiāng chū gǔ,yīng jiè yī zhī qī。

寒食节日寄楚望二首其一

温庭筠

芳兰无意绿,弱柳何穷缕。fāng lán wú yì lǜ,ruò liǔ hé qióng lǚ。
心断入淮山,梦长穿楚雨。xīn duàn rù huái shān,mèng zhǎng chuān chǔ yǔ。
繁花如二八,好月当三五。fán huā rú èr bā,hǎo yuè dāng sān wǔ。
愁碧竟平皋,韶红换幽圃。chóu bì jìng píng gāo,sháo hóng huàn yōu pǔ。
流莺隐员树,乳燕喧馀哺。liú yīng yǐn yuán shù,rǔ yàn xuān yú bǔ。
旷望恋曾台,离忧集环堵。kuàng wàng liàn céng tái,lí yōu jí huán dǔ。
当年不自遣,晚得终何补。dāng nián bù zì qiǎn,wǎn dé zhōng hé bǔ。
郑谷有樵苏,归来要腰斧。zhèng gǔ yǒu qiáo sū,guī lái yào yāo fǔ。

和周繇

温庭筠

齐马驰千驷,卢姬逞十三。qí mǎ chí qiān sì,lú jī chěng shí sān。
玳筵方喜睐,金勒自䟃?。dài yán fāng xǐ lài,jīn lēi zì cān tán。
堕珥情初洽,鸣鞭战未酣。duò ěr qíng chū qià,míng biān zhàn wèi hān。
神交花冉冉,眉语柳毿毿。shén jiāo huā rǎn rǎn,méi yǔ liǔ sān sān。
却略青鸾镜,翘翻翠凤篸。què lüè qīng luán jìng,qiào fān cuì fèng cǎn。
专城有佳对,宁肯顾春蚕。zhuān chéng yǒu jiā duì,níng kěn gù chūn cán。

秘书省有贺监知章草题诗笔力遒健风尚高远拂尘寻玩因有此

温庭筠

越溪渔客贺知章,任达怜才爱酒狂。yuè xī yú kè hè zhī zhāng,rèn dá lián cái ài jiǔ kuáng。
鸂鶒苇花随钓艇,蛤蜊菰菜梦横塘。xī chì wěi huā suí diào tǐng,há lí gū cài mèng héng táng。
几年凉月拘华省,一宿秋风忆故乡。jǐ nián liáng yuè jū huá shěng,yī sù qiū fēng yì gù xiāng。
荣路脱身终自得,福庭回首莫相忘。róng lù tuō shēn zhōng zì dé,fú tíng huí shǒu mò xiāng wàng。
出笼鸾鹤归辽海,落笔龙蛇满坏墙。chū lóng luán hè guī liáo hǎi,luò bǐ lóng shé mǎn huài qiáng。
李白死来无醉客,可怜神彩吊残阳。lǐ bái sǐ lái wú zuì kè,kě lián shén cǎi diào cán yáng。

鸡鸣埭曲

温庭筠

南朝天子射雉时,银河耿耿星参差。nán cháo tiān zi shè zhì shí,yín hé gěng gěng xīng cān chà。
铜壶漏断梦初觉,宝马尘高人未知。tóng hú lòu duàn mèng chū jué,bǎo mǎ chén gāo rén wèi zhī。
鱼跃莲东荡宫沼,蒙蒙御柳悬栖鸟。yú yuè lián dōng dàng gōng zhǎo,méng méng yù liǔ xuán qī niǎo。
红妆万户镜中春,碧树一声天下晓。hóng zhuāng wàn hù jìng zhōng chūn,bì shù yī shēng tiān xià xiǎo。
盘踞势穷三百年,朱方杀气成愁烟。pán jù shì qióng sān bǎi nián,zhū fāng shā qì chéng chóu yān。
彗星拂地浪连海,战鼓渡江尘涨天。huì xīng fú dì làng lián hǎi,zhàn gǔ dù jiāng chén zhǎng tiān。
绣龙画雉填宫井,野火风驱烧九鼎。xiù lóng huà zhì tián gōng jǐng,yě huǒ fēng qū shāo jiǔ dǐng。
殿巢江燕砌生蒿,十二金人霜炯炯。diàn cháo jiāng yàn qì shēng hāo,shí èr jīn rén shuāng jiǒng jiǒng。
芊绵平绿台城基,暖色春容荒古陂。qiān mián píng lǜ tái chéng jī,nuǎn sè chūn róng huāng gǔ bēi。
宁知玉树后庭曲,留待野棠如雪枝。níng zhī yù shù hòu tíng qū,liú dài yě táng rú xuě zhī。

织锦词

温庭筠

丁东细漏侵琼瑟,影转高梧月初出。dīng dōng xì lòu qīn qióng sè,yǐng zhuǎn gāo wú yuè chū chū。
簇簌金梭万缕红,鸳鸯艳锦初成匹。cù sù jīn suō wàn lǚ hóng,yuān yāng yàn jǐn chū chéng pǐ。
锦中百结皆同心,蕊乱云盘相间深。jǐn zhōng bǎi jié jiē tóng xīn,ruǐ luàn yún pán xiāng jiān shēn。
此意欲传传不得,玫瑰作柱朱弦琴。cǐ yì yù chuán chuán bù dé,méi guī zuò zhù zhū xián qín。
为君裁破合欢被,星斗迢迢共千里。wèi jūn cái pò hé huān bèi,xīng dòu tiáo tiáo gòng qiān lǐ。
象尺熏炉未觉秋,碧池已有新莲子。xiàng chǐ xūn lú wèi jué qiū,bì chí yǐ yǒu xīn lián zi。

夜宴谣

温庭筠

长钗坠发双蜻蜓,碧尽山斜开画屏。zhǎng chāi zhuì fā shuāng qīng tíng,bì jǐn shān xié kāi huà píng。
虬须公子五侯客,一饮千钟如建瓴。qiú xū gōng zi wǔ hóu kè,yī yǐn qiān zhōng rú jiàn líng。
鸾咽奼唱圆无节,眉敛湘烟袖回雪。luán yàn chà chàng yuán wú jié,méi liǎn xiāng yān xiù huí xuě。
清夜恩情四座同,莫令沟水东西别。qīng yè ēn qíng sì zuò tóng,mò lìng gōu shuǐ dōng xī bié。
亭亭蜡泪香珠残,暗露晓风罗幕寒。tíng tíng là lèi xiāng zhū cán,àn lù xiǎo fēng luó mù hán。
飘飖戟带俨相次,二十四枝龙画竿。piāo yáo jǐ dài yǎn xiāng cì,èr shí sì zhī lóng huà gān。
裂管萦弦共繁曲,芳樽细浪倾春醁。liè guǎn yíng xián gòng fán qū,fāng zūn xì làng qīng chūn lù。
高楼客散杏花多,脉脉新蟾如瞪目。gāo lóu kè sàn xìng huā duō,mài mài xīn chán rú dèng mù。