古诗词

铜陵五松山中

宋无

樵声闻远林,流水隔云深。qiáo shēng wén yuǎn lín,liú shuǐ gé yún shēn。
茅屋在何处,桃花无路寻。máo wū zài hé chù,táo huā wú lù xún。
身黄松上鼠,头白竹间禽。shēn huáng sōng shàng shǔ,tóu bái zhú jiān qín。
应有仙家住,避秦来至今。yīng yǒu xiān jiā zhù,bì qín lái zhì jīn。

宋无

元平江路人,字子虚。世祖至元末,举茂才,以奉亲辞。工诗。比对精切,造诣新奇。有《翠寒集》等。 宋无的作品>>

猜您喜欢

子陵

宋无

乾坤罢战尘,渔钓可藏身。qián kūn bà zhàn chén,yú diào kě cáng shēn。
何事刘文叔,犹来觅故人。hé shì liú wén shū,yóu lái mì gù rén。

孔明

宋无

有心兴汉室,不意托孤儿。yǒu xīn xīng hàn shì,bù yì tuō gū ér。
帝昔曾三顾,臣今表出师。dì xī céng sān gù,chén jīn biǎo chū shī。

曹瞒

宋无

奸雄睥睨鼎终移,筑舍谯东志竟赍。jiān xióng pì nì dǐng zhōng yí,zhù shě qiáo dōng zhì jìng jī。
若使人生尽如意,墓门应表汉征西。ruò shǐ rén shēng jǐn rú yì,mù mén yīng biǎo hàn zhēng xī。

绿珠

宋无

红粉捐躯为主家,明珠一斛委泥沙。hóng fěn juān qū wèi zhǔ jiā,míng zhū yī hú wěi ní shā。
年年金谷园中燕,衔取香泥葬落花。nián nián jīn gǔ yuán zhōng yàn,xián qǔ xiāng ní zàng luò huā。

李三郎

宋无

独跨青骡栈阁间,华清休忆夜鸣銮。dú kuà qīng luó zhàn gé jiān,huá qīng xiū yì yè míng luán。
空教万马盘旋舞,不济崎岖蜀道难。kōng jiào wàn mǎ pán xuán wǔ,bù jì qí qū shǔ dào nán。

徐佐卿

宋无

化作辽东羽翼回,适逢沙苑猎弦开。huà zuò liáo dōng yǔ yì huí,shì féng shā yuàn liè xián kāi。
宁知万里青城客,直待他年箭主来。níng zhī wàn lǐ qīng chéng kè,zhí dài tā nián jiàn zhǔ lái。

张建封妾盼盼

宋无

妾未成灰鬓已霜,啼红十载唾茸窗。qiè wèi chéng huī bìn yǐ shuāng,tí hóng shí zài tuò rōng chuāng。
香魂若作楼中燕,一世孤飞不肯双。xiāng hún ruò zuò lóu zhōng yàn,yī shì gū fēi bù kěn shuāng。

李国主

宋无

春花秋月满雕阑,便到江南亦梦间。chūn huā qiū yuè mǎn diāo lán,biàn dào jiāng nán yì mèng jiān。
近日何尝事汤沐,只将清泪洗朱颜。jìn rì hé cháng shì tāng mù,zhǐ jiāng qīng lèi xǐ zhū yán。

王介甫

宋无

投老归耕白下田,青苗犹未罢民钱。tóu lǎo guī gēng bái xià tián,qīng miáo yóu wèi bà mín qián。
半山春色多桃李,无奈花飞怨杜鹃。bàn shān chūn sè duō táo lǐ,wú nài huā fēi yuàn dù juān。

西湖

宋无

故都日日望回銮,锦绣湖山醉里看。gù dōu rì rì wàng huí luán,jǐn xiù hú shān zuì lǐ kàn。
恋著销金锅子暖,龙沙忘了两宫寒。liàn zhù xiāo jīn guō zi nuǎn,lóng shā wàng le liǎng gōng hán。

秦少游女

宋无

郎罢藤阴老泪潸,黄金谁赎蔡姬还。láng bà téng yīn lǎo lèi shān,huáng jīn shuí shú cài jī hái。
看来山抹微云恨,直送蛾眉出汉关。kàn lái shān mǒ wēi yún hèn,zhí sòng é méi chū hàn guān。

岳武穆王

宋无

克复神州指掌间,永昌陵侧诏师还。kè fù shén zhōu zhǐ zhǎng jiān,yǒng chāng líng cè zhào shī hái。
丹心一片栖霞月,犹照中原万里山。dān xīn yī piàn qī xiá yuè,yóu zhào zhōng yuán wàn lǐ shān。

陆君实

宋无

六鳌海上失乘舆,天柱臣难只手扶。liù áo hǎi shàng shī chéng yú,tiān zhù chén nán zhǐ shǒu fú。
应有二妃魂尚在,至今何处望苍梧。yīng yǒu èr fēi hún shàng zài,zhì jīn hé chù wàng cāng wú。

贾琼妻韩氏

宋无

国破家亡泣血吟,千年不与妾同沈。guó pò jiā wáng qì xuè yín,qiān nián bù yǔ qiè tóng shěn。
中流定有当时泪,滴作江声哭到今。zhōng liú dìng yǒu dāng shí lèi,dī zuò jiāng shēng kū dào jīn。

题郑所南推篷竹卷

宋无

要写秋光写不成,愁凝苦竹淡烟横。yào xiě qiū guāng xiě bù chéng,chóu níng kǔ zhú dàn yān héng。
叶间尚有湘妃泪,滴作江南夜雨声。yè jiān shàng yǒu xiāng fēi lèi,dī zuò jiāng nán yè yǔ shēng。