古诗词

蕃釐观感琼花

宋无

后土祠南裔,坤维媲室家。hòu tǔ cí nán yì,kūn wéi pì shì jiā。
国封严典礼,宫祀尚褒嘉。guó fēng yán diǎn lǐ,gōng sì shàng bāo jiā。
不是神灵异,焉能眷迩遐。bù shì shén líng yì,yān néng juàn ěr xiá。
应须有玉女,到此赏琼葩。yīng xū yǒu yù nǚ,dào cǐ shǎng qióng pā。
丽服从空降,明妆倚日斜。lì fú cóng kōng jiàng,míng zhuāng yǐ rì xié。
同挥五云扇,共驻七香车。tóng huī wǔ yún shàn,gòng zhù qī xiāng chē。
月姊羞调粉,风姨罢散花。yuè zǐ xiū diào fěn,fēng yí bà sàn huā。
青童回绛节,金母屏彤霞。qīng tóng huí jiàng jié,jīn mǔ píng tóng xiá。
故事唐时盛,佳名数代夸。gù shì táng shí shèng,jiā míng shù dài kuā。
尘根虽下界,天意在中华。chén gēn suī xià jiè,tiān yì zài zhōng huá。
雪让珑璁巧,冰销刻镂瑕。xuě ràng lóng cōng qiǎo,bīng xiāo kè lòu xiá。
人间惟独尔,地上更何加。rén jiān wéi dú ěr,dì shàng gèng hé jiā。
万花殊寥落,群芳避艳邪。wàn huā shū liáo luò,qún fāng bì yàn xié。
玫瑰诚执御,芍药等泥沙。méi guī chéng zhí yù,sháo yào děng ní shā。
圣运俄惊辍,兵强忽肆拿。shèng yùn é jīng chuò,bīng qiáng hū sì ná。
舛讹难核实,真赝遂聱牙。chuǎn é nán hé shí,zhēn yàn suì áo yá。
雷雨还惊蛰,潜藏重发芽。léi yǔ hái jīng zhé,qián cáng zhòng fā yá。
旁枝微旧崛,新叶漫荣荂。páng zhī wēi jiù jué,xīn yè màn róng fū。
尤品终芜没,珍蕤逐水涯。yóu pǐn zhōng wú méi,zhēn ruí zhú shuǐ yá。
两朝成草莽,九庙杂龙蛇。liǎng cháo chéng cǎo mǎng,jiǔ miào zá lóng shé。
古殿兰旗暗,残炉桂燎赊。gǔ diàn lán qí àn,cán lú guì liáo shē。
蕣颜愁想像,珠树绝骄奢。shùn yán chóu xiǎng xiàng,zhū shù jué jiāo shē。
寂寞无双誉,徘徊但自嗟。jì mò wú shuāng yù,pái huái dàn zì jiē。
八仙聊免俗,消得宝栏遮。bā xiān liáo miǎn sú,xiāo dé bǎo lán zhē。

宋无

元平江路人,字子虚。世祖至元末,举茂才,以奉亲辞。工诗。比对精切,造诣新奇。有《翠寒集》等。 宋无的作品>>

猜您喜欢

浦口

宋无

浦口晚潮来,佳期那可待。pǔ kǒu wǎn cháo lái,jiā qī nà kě dài。
浪急行兰舟,蘋花更难采。làng jí xíng lán zhōu,píng huā gèng nán cǎi。

泰伯庙

宋无

古者吾夫子,曾称三让名。gǔ zhě wú fū zi,céng chēng sān ràng míng。
后来秦失鹿,刘项死相争。hòu lái qín shī lù,liú xiàng sǐ xiāng zhēng。

三高祠

宋无

退能合天道,隐亦是人豪。tuì néng hé tiān dào,yǐn yì shì rén háo。
借问祠前水,如今几个高。jiè wèn cí qián shuǐ,rú jīn jǐ gè gāo。

戍妇言

宋无

姑嫜有妾奉,征战盍郎行。gū zhāng yǒu qiè fèng,zhēng zhàn hé láng xíng。
早取封侯去,封侯妾亦荣。zǎo qǔ fēng hóu qù,fēng hóu qiè yì róng。

江南思

宋无

暮雨娥皇庙,春风西子城。mù yǔ é huáng miào,chūn fēng xī zi chéng。
相思行不得,更听鹧鸪声。xiāng sī xíng bù dé,gèng tīng zhè gū shēng。

墙头杏花

宋无

红杏西邻树,过墙无数花。hóng xìng xī lín shù,guò qiáng wú shù huā。
相烦问春色,端的属谁家。xiāng fán wèn chūn sè,duān de shǔ shuí jiā。

宋无

风波长不定,浪迹在天涯。fēng bō zhǎng bù dìng,làng jì zài tiān yá。
莫怨身轻薄,前生是柳花。mò yuàn shēn qīng báo,qián shēng shì liǔ huā。

游楞伽寺

宋无

萝径入苍霭,钟声来翠微。luó jìng rù cāng ǎi,zhōng shēng lái cuì wēi。
招提在何许,云外一僧归。zhāo tí zài hé xǔ,yún wài yī sēng guī。

商人妇

宋无

日日湖头望,望夫夫未回。rì rì hú tóu wàng,wàng fū fū wèi huí。
无情春水恨,只送别船来。wú qíng chūn shuǐ hèn,zhǐ sòng bié chuán lái。

琵琶

宋无

一片相思木,声含古塞秋。yī piàn xiāng sī mù,shēng hán gǔ sāi qiū。
琵琶是谁制,长拨别离愁。pí pá shì shuí zhì,zhǎng bō bié lí chóu。

寄衣曲

宋无

闻有宫袍赐,翻令闺意伤。wén yǒu gōng páo cì,fān lìng guī yì shāng。
良人在行伍,祇待妾衣裳。liáng rén zài xíng wǔ,qí dài qiè yī shang。

寄衣曲

宋无

征衣须早寄,遥忆稿砧寒。zhēng yī xū zǎo jì,yáo yì gǎo zhēn hán。
莫讶啼痕少,相思泪已干。mò yà tí hén shǎo,xiāng sī lèi yǐ gàn。

送翟山人

宋无

圣代容高尚,山林隐去休。shèng dài róng gāo shàng,shān lín yǐn qù xiū。
方知尧舜日,亦自有巢由。fāng zhī yáo shùn rì,yì zì yǒu cháo yóu。

郊外晚望

宋无

野旷行人少,林荒夕照微。yě kuàng xíng rén shǎo,lín huāng xī zhào wēi。
烟中一声笛,何处牧儿归。yān zhōng yī shēng dí,hé chù mù ér guī。

扬州

宋无

红桥二十四,明月照笙歌。hóng qiáo èr shí sì,míng yuè zhào shēng gē。
若是迷楼在,游人应更多。ruò shì mí lóu zài,yóu rén yīng gèng duō。