古诗词

送陈行之之信州推官

宋无

汉守曾悬榻,家声复世纶。hàn shǒu céng xuán tà,jiā shēng fù shì lún。
赞廉推雅士,列郡重嘉宾。zàn lián tuī yǎ shì,liè jùn zhòng jiā bīn。
昭代详刑谳,贤僚体圣仁。zhāo dài xiáng xíng yàn,xián liáo tǐ shèng rén。
裤襦怜故老,狴犴念冤人。kù rú lián gù lǎo,bì àn niàn yuān rén。
英干登时望,文华异等伦。yīng gàn dēng shí wàng,wén huá yì děng lún。
固宜膺宠渥,岂但活罢民。gù yí yīng chǒng wò,qǐ dàn huó bà mín。
江左名藩旧,风流佐幕新。jiāng zuǒ míng fān jiù,fēng liú zuǒ mù xīn。
平反须有颂,刚决看如神。píng fǎn xū yǒu sòng,gāng jué kàn rú shén。
郤鉴初荣养,黄香早缔姻。xì jiàn chū róng yǎng,huáng xiāng zǎo dì yīn。
锦还乡已昼,彩戏室俄春。jǐn hái xiāng yǐ zhòu,cǎi xì shì é chūn。
自补寻山屐,谁亲垫雨巾。zì bǔ xún shān jī,shuí qīn diàn yǔ jīn。
拊循恩易洽,煦妪俗当淳。fǔ xún ēn yì qià,xù yù sú dāng chún。
曲动《阳关》叠,樽移祖帐陈。qū dòng yáng guān dié,zūn yí zǔ zhàng chén。
未能忘手握,何得更情亲。wèi néng wàng shǒu wò,hé dé gèng qíng qīn。
羡尔丹霄贵,悲余白发贫。xiàn ěr dān xiāo guì,bēi yú bái fā pín。
尚期金鼎药,犹客素衣尘。shàng qī jīn dǐng yào,yóu kè sù yī chén。
岩壑将幽赏,烟霞欲隐沦。yán hè jiāng yōu shǎng,yān xiá yù yǐn lún。
交游千古事,离别百年身。jiāo yóu qiān gǔ shì,lí bié bǎi nián shēn。
楚泽寒多雁,吴波暖见鳞。chǔ zé hán duō yàn,wú bō nuǎn jiàn lín。
相思不相见,音问莫辞频。xiāng sī bù xiāng jiàn,yīn wèn mò cí pín。

宋无

元平江路人,字子虚。世祖至元末,举茂才,以奉亲辞。工诗。比对精切,造诣新奇。有《翠寒集》等。 宋无的作品>>

猜您喜欢

答无住上人

宋无

隐去看看白发新,草堂资尽箧生尘。yǐn qù kàn kàn bái fā xīn,cǎo táng zī jǐn qiè shēng chén。
五陵亦有闲相识,只把黄金笑买春。wǔ líng yì yǒu xián xiāng shí,zhǐ bǎ huáng jīn xiào mǎi chūn。

渊明像

宋无

环堵萧然瓢屡空,不详姓字一衰翁。huán dǔ xiāo rán piáo lǚ kōng,bù xiáng xìng zì yī shuāi wēng。
此身自谓羲皇上,却堕闲人画卷中。cǐ shēn zì wèi xī huáng shàng,què duò xián rén huà juǎn zhōng。

太白扁舟图

宋无

锦袍烟艇夜郎西,酒思金銮入直时。jǐn páo yān tǐng yè láng xī,jiǔ sī jīn luán rù zhí shí。
不道相思杜陵老,愁吟落月屋梁诗。bù dào xiāng sī dù líng lǎo,chóu yín luò yuè wū liáng shī。

清明病中

宋无

少年令节醉花前,老病花前服药眠。shǎo nián lìng jié zuì huā qián,lǎo bìng huā qián fú yào mián。
自检铜人试榆火,午窗烧艾起新烟。zì jiǎn tóng rén shì yú huǒ,wǔ chuāng shāo ài qǐ xīn yān。

春归

宋无

酿蜜筒香蜂报衙,杏梁泥歇燕成家。niàng mì tǒng xiāng fēng bào yá,xìng liáng ní xiē yàn chéng jiā。
浮萍断送春归去,尽向东流载落花。fú píng duàn sòng chūn guī qù,jǐn xiàng dōng liú zài luò huā。

雪夜有怀

宋无

雪压狐裘醉玉京,夜闻歌吹到天明。xuě yā hú qiú zuì yù jīng,yè wén gē chuī dào tiān míng。
寒窗病起今头白,始听春蚕食叶声。hán chuāng bìng qǐ jīn tóu bái,shǐ tīng chūn cán shí yè shēng。

唐宫词补遗

宋无

海内升平服四夷,远邦贡物尽珍奇。hǎi nèi shēng píng fú sì yí,yuǎn bāng gòng wù jǐn zhēn qí。
近颁手诏俱停罢,独许南方进荔枝。jìn bān shǒu zhào jù tíng bà,dú xǔ nán fāng jìn lì zhī。

唐宫词补遗

宋无

罢朝轻辇驻花边,催唤黄门住静鞭。bà cháo qīng niǎn zhù huā biān,cuī huàn huáng mén zhù jìng biān。
三十六宫人笑语,上前争索洗儿钱。sān shí liù gōng rén xiào yǔ,shàng qián zhēng suǒ xǐ ér qián。

唐宫词补遗

宋无

昭阳仙仗五云中,遥听笙箫起碧空。zhāo yáng xiān zhàng wǔ yún zhōng,yáo tīng shēng xiāo qǐ bì kōng。
夜半月明人望幸,君王自在广寒宫。yè bàn yuè míng rén wàng xìng,jūn wáng zì zài guǎng hán gōng。

唐宫词补遗

宋无

宫娥随驾蜀山回,春日还从内苑来。gōng é suí jià shǔ shān huí,chūn rì hái cóng nèi yuàn lái。
闻道上皇忧寝食,御前休报海棠开。wén dào shàng huáng yōu qǐn shí,yù qián xiū bào hǎi táng kāi。

发白解嘲

宋无

吴霜两鬓早先秋,闻道愁多会白头。wú shuāng liǎng bìn zǎo xiān qiū,wén dào chóu duō huì bái tóu。
溪上鹭鸶浑似雪,想应无那一身愁。xī shàng lù sī hún shì xuě,xiǎng yīng wú nà yī shēn chóu。

大禹祠

宋无

力平水土势回天,功业三千五百年。lì píng shuǐ tǔ shì huí tiān,gōng yè sān qiān wǔ bǎi nián。
四海九州皆禹迹,独留陵寝越山边。sì hǎi jiǔ zhōu jiē yǔ jì,dú liú líng qǐn yuè shān biān。

西湖所见

宋无

绿阑干护水鳞鳞,苏小门前柳弄春。lǜ lán gàn hù shuǐ lín lín,sū xiǎo mén qián liǔ nòng chūn。
听得语声娇不见,隔帘佯唤卖花人。tīng dé yǔ shēng jiāo bù jiàn,gé lián yáng huàn mài huā rén。

江东客中

宋无

诗人不是欠生涯,野性从前懒在家。shī rén bù shì qiàn shēng yá,yě xìng cóng qián lǎn zài jiā。
冷眼春来元有分,看山看雪看梅花。lěng yǎn chūn lái yuán yǒu fēn,kàn shān kàn xuě kàn méi huā。

田间见

宋无

破屋无茅柱脚斜,一农头白病看家。pò wū wú máo zhù jiǎo xié,yī nóng tóu bái bìng kàn jiā。
年来水涝秧难莳,却傍湖塍种藕花。nián lái shuǐ lào yāng nán shí,què bàng hú chéng zhǒng ǒu huā。