古诗词

己亥秋淮南饥客中怀故里朋游寄之

宋无

行李依吴榜,飘蓬更楚乡。xíng lǐ yī wú bǎng,piāo péng gèng chǔ xiāng。
山川岁云暮,风雨夜何长。shān chuān suì yún mù,fēng yǔ yè hé zhǎng。
此地从兵革,斯民复旱蝗。cǐ dì cóng bīng gé,sī mín fù hàn huáng。
荐饥怀赈粟,久渴望携浆。jiàn jī huái zhèn sù,jiǔ kě wàng xié jiāng。
船妇争遗穗,樵童拾弃芒。chuán fù zhēng yí suì,qiáo tóng shí qì máng。
哭丧多稿葬,征旅少赢粮。kū sàng duō gǎo zàng,zhēng lǚ shǎo yíng liáng。
岂有灾重并,而无户损伤。qǐ yǒu zāi zhòng bìng,ér wú hù sǔn shāng。
一年租幸免,众口饭谁将。yī nián zū xìng miǎn,zhòng kǒu fàn shuí jiāng。
生晚羞干禄,忧时念彼苍。shēng wǎn xiū gàn lù,yōu shí niàn bǐ cāng。
悲歌思请剑,颓堕辄椎床。bēi gē sī qǐng jiàn,tuí duò zhé chuí chuáng。
宵枕当寒溜,晨梳候曙光。xiāo zhěn dāng hán liū,chén shū hòu shǔ guāng。
牧羊人戢戢,放马草荒荒。mù yáng rén jí jí,fàng mǎ cǎo huāng huāng。
木落明秋野,江空月照霜。mù luò míng qiū yě,jiāng kōng yuè zhào shuāng。
城乌头并白,水树叶先黄。chéng wū tóu bìng bái,shuǐ shù yè xiān huáng。
羁客情难遣,朋侪兴不忘。jī kè qíng nán qiǎn,péng chái xīng bù wàng。
投琼花院内,博塞竹林傍。tóu qióng huā yuàn nèi,bó sāi zhú lín bàng。
尚恐诗盟浅,犹嗔吏鞅妨。shàng kǒng shī méng qiǎn,yóu chēn lì yāng fáng。
偏提随款段,笭箵下沧浪。piān tí suí kuǎn duàn,líng xīng xià cāng làng。
稍遂田园计,终须萝薜藏。shāo suì tián yuán jì,zhōng xū luó bì cáng。
松筠亲戚辈,麋鹿弟兄行。sōng yún qīn qī bèi,mí lù dì xiōng xíng。
春寺寻暄暖,晴波泛渺茫。chūn sì xún xuān nuǎn,qíng bō fàn miǎo máng。
清泉濯足冷,紫菊染巾香。qīng quán zhuó zú lěng,zǐ jú rǎn jīn xiāng。
醉任王侯贵,闲辞礼数忙。zuì rèn wáng hóu guì,xián cí lǐ shù máng。
庞公厌州府,陶令乐柴桑。páng gōng yàn zhōu fǔ,táo lìng lè chái sāng。
酬答幽期惬,交游素愿偿。chóu dá yōu qī qiè,jiāo yóu sù yuàn cháng。
短章应得附,真赏莫能量。duǎn zhāng yīng dé fù,zhēn shǎng mò néng liàng。
颇似岑参句,多因杜甫扬。pǒ shì cén cān jù,duō yīn dù fǔ yáng。
流传千载后,直欲继前唐。liú chuán qiān zài hòu,zhí yù jì qián táng。

宋无

元平江路人,字子虚。世祖至元末,举茂才,以奉亲辞。工诗。比对精切,造诣新奇。有《翠寒集》等。 宋无的作品>>

猜您喜欢

宫词

宋无

月照芙蓉水殿秋,仙韶一曲奏《凉州》。yuè zhào fú róng shuǐ diàn qiū,xiān sháo yī qū zòu liáng zhōu。
高皇尚爱梨园舞,宣索当年菊部头。gāo huáng shàng ài lí yuán wǔ,xuān suǒ dāng nián jú bù tóu。

宫词

宋无

条脱金寒翠袖冰,羊车梦里辘轳声。tiáo tuō jīn hán cuì xiù bīng,yáng chē mèng lǐ lù lú shēng。
薰炉宿得沉香火,暖却春纤暖玉笙。xūn lú sù dé chén xiāng huǒ,nuǎn què chūn xiān nuǎn yù shēng。

长卿

宋无

一病文园渴思深,只应惆怅为鸣琴。yī bìng wén yuán kě sī shēn,zhǐ yīng chóu chàng wèi míng qín。
老来减尽凌云气,却赋长门易酒金。lǎo lái jiǎn jǐn líng yún qì,què fù zhǎng mén yì jiǔ jīn。

席上赠歌者

宋无

十疋吴绫赏水新,一声歌歇杏梁尘。shí pǐ wú líng shǎng shuǐ xīn,yī shēng gē xiē xìng liáng chén。
家徒四壁门如水,那得明珠换美人。jiā tú sì bì mén rú shuǐ,nà dé míng zhū huàn měi rén。

阿房宫图

宋无

千门万户矗青冥,六国脂膏四海兵。qiān mén wàn hù chù qīng míng,liù guó zhī gāo sì hǎi bīng。
岂但此中非帝业,当时犹更有儒坑。qǐ dàn cǐ zhōng fēi dì yè,dāng shí yóu gèng yǒu rú kēng。

骡纲图

宋无

剑阁清尘犯属车,纲骡驮得荔支无。jiàn gé qīng chén fàn shǔ chē,gāng luó tuó dé lì zhī wú。
却嫌画史才情少,不作承平舞马图。què xián huà shǐ cái qíng shǎo,bù zuò chéng píng wǔ mǎ tú。

荷钱

宋无

拾来虚费藕丝穿,暴富池塘积万千。shí lái xū fèi ǒu sī chuān,bào fù chí táng jī wàn qiān。
人世不平如买得,夏天那有盖鸥眠。rén shì bù píng rú mǎi dé,xià tiān nà yǒu gài ōu mián。

寒食

宋无

十日花时九雨风,年年百五病愁中。shí rì huā shí jiǔ yǔ fēng,nián nián bǎi wǔ bìng chóu zhōng。
春寒不禁香篝火,红蜡青烟忆汉宫。chūn hán bù jìn xiāng gōu huǒ,hóng là qīng yān yì hàn gōng。

东风

宋无

东风吹绿上汀洲,染出江南一片愁。dōng fēng chuī lǜ shàng tīng zhōu,rǎn chū jiāng nán yī piàn chóu。
长到春来问芳草,不知何地可忘忧。zhǎng dào chūn lái wèn fāng cǎo,bù zhī hé dì kě wàng yōu。

旱乡田父言

宋无

疲牛病喘饿桑间,碌碡闲眠麦地乾。pí niú bìng chuǎn è sāng jiān,lù dú xián mián mài dì qián。
残税驱将儿子去,豆畦却倩草人看。cán shuì qū jiāng ér zi qù,dòu qí què qiàn cǎo rén kàn。

宋无

分向湘山伴野蒿,偶并香草入离骚。fēn xiàng xiāng shān bàn yě hāo,ǒu bìng xiāng cǎo rù lí sāo。
清名悔出群芳上,不入离骚更自高。qīng míng huǐ chū qún fāng shàng,bù rù lí sāo gèng zì gāo。

陆贽

宋无

诏下山东感泣来,谪归门巷锁苍苔。zhào xià shān dōng gǎn qì lái,zhé guī mén xiàng suǒ cāng tái。
奉天以后谁持笔,不用当时陆九才。fèng tiān yǐ hòu shuí chí bǐ,bù yòng dāng shí lù jiǔ cái。

宋宫人王婉容

宋无

贞烈那堪黠虏求,玉颜甘没塞垣秋。zhēn liè nà kān xiá lǔ qiú,yù yán gān méi sāi yuán qiū。
孤坟若是邻青冢,地下昭君见亦羞。gū fén ruò shì lín qīng zhǒng,dì xià zhāo jūn jiàn yì xiū。

甘露寺放舶至瓜洲风作

宋无

天造西来险,山回北固形。tiān zào xī lái xiǎn,shān huí běi gù xíng。
断崖缠赤日,孤柱擘苍溟。duàn yá chán chì rì,gū zhù bāi cāng míng。
此地何能限,长江或有灵。cǐ dì hé néng xiàn,zhǎng jiāng huò yǒu líng。
然犀夜照浪,饮马晓吞星。rán xī yè zhào làng,yǐn mǎ xiǎo tūn xīng。
铁锁沈寥廓,楼船没杳冥。tiě suǒ shěn liáo kuò,lóu chuán méi yǎo míng。
乾坤一衣带,吴楚两邮亭。qián kūn yī yī dài,wú chǔ liǎng yóu tíng。
击楫人人倦,吹笳处处听。jī jí rén rén juàn,chuī jiā chù chù tīng。
海门沙自白,瓜步草犹青。hǎi mén shā zì bái,guā bù cǎo yóu qīng。
梦堕浮家乐,魂遭捩柁醒。mèng duò fú jiā lè,hún zāo liè duò xǐng。
计程秋猎地,问舍暮渔汀。jì chéng qiū liè dì,wèn shě mù yú tīng。
倏忽波涛变,匆忙网罟停。shū hū bō tāo biàn,cōng máng wǎng gǔ tíng。
疾飙移蚌室,暗雨卷龙庭。jí biāo yí bàng shì,àn yǔ juǎn lóng tíng。
赑屃鼋鼍壮,谽谺树石腥。bì xì yuán tuó zhuàng,hān xiā shù shí xīng。
危樯连偪仄,高岸失竛竮。wēi qiáng lián bī zè,gāo àn shī líng pīng。
世事无深测,生涯独未宁。shì shì wú shēn cè,shēng yá dú wèi níng。
愁烦复消释,题咏纪曾经。chóu fán fù xiāo shì,tí yǒng jì céng jīng。

送邓侍郎归江西

宋无

中国衣冠尽,孤臣蹈海回。zhōng guó yī guān jǐn,gū chén dǎo hǎi huí。
秦思鲁连操,汉忆贾生才。qín sī lǔ lián cāo,hàn yì jiǎ shēng cái。
天远文星隐,江平画鹢摧。tiān yuǎn wén xīng yǐn,jiāng píng huà yì cuī。
人寻芳草去,雁到故乡来。rén xún fāng cǎo qù,yàn dào gù xiāng lái。
山色催行棹,波声送客杯。shān sè cuī xíng zhào,bō shēng sòng kè bēi。
身还苏武节,梦泣李陵台。shēn hái sū wǔ jié,mèng qì lǐ líng tái。
水落蛟龙缩,城空鼓角哀。shuǐ luò jiāo lóng suō,chéng kōng gǔ jiǎo āi。
苍梧云浩荡,黄屋浪崔嵬。cāng wú yún hào dàng,huáng wū làng cuī wéi。
夜雨江蓠湿,春风杜若开。yè yǔ jiāng lí shī,chūn fēng dù ruò kāi。
只令少微动,慎莫应三台。zhǐ lìng shǎo wēi dòng,shèn mò yīng sān tái。