古诗词

题龚翠岩中山出游图

宋无

酆都山黑阴雨秋,群鬼聚哭寒啾啾。fēng dōu shān hēi yīn yǔ qiū,qún guǐ jù kū hán jiū jiū。
老馗丰髯古幞头,耳闻鬼声馋涎流。lǎo kuí fēng rán gǔ fú tóu,ěr wén guǐ shēng chán xián liú。
鬼奴舆馗夜出游,两魑剑笠逐舆后。guǐ nú yú kuí yè chū yóu,liǎng chī jiàn lì zhú yú hòu。
槁形蓬首枯骸瘦,妹也黔面被裳绣。gǎo xíng péng shǒu kū hái shòu,mèi yě qián miàn bèi shang xiù。
老馗回观四目斗,料亦不嫌馗丑陋。lǎo kuí huí guān sì mù dòu,liào yì bù xián kuí chǒu lòu。
后驱鬼雌荷衾枕,想馗倦行欲安寝。hòu qū guǐ cí hé qīn zhěn,xiǎng kuí juàn xíng yù ān qǐn。
挑壶抱瓮寒凛凛,毋乃榨鬼作酒饮。tiāo hú bào wèng hán lǐn lǐn,wú nǎi zhà guǐ zuò jiǔ yǐn。
令我能言口为噤,执缚魍魉血洒胯。lìng wǒ néng yán kǒu wèi jìn,zhí fù wǎng liǎng xuè sǎ kuà。
毋乃剁鬼□鬼䱹,令我有手不能把。wú nǎi duò guǐ guǐ zhǎ,lìng wǒ yǒu shǒu bù néng bǎ。
神闲意定元是假,始信吟翁笔挥洒。shén xián yì dìng yuán shì jiǎ,shǐ xìn yín wēng bǐ huī sǎ。
翠岩道人心事平,胡为识此鬼物情。cuì yán dào rén xīn shì píng,hú wèi shí cǐ guǐ wù qíng。
看来下笔众鬼惊,诗成应闻鬼泣声。kàn lái xià bǐ zhòng guǐ jīng,shī chéng yīng wén guǐ qì shēng。
至今卷上阴风生,老馗氏族何处人?托言唐宫曾见身,当时身色相沈沦。zhì jīn juǎn shàng yīn fēng shēng,lǎo kuí shì zú hé chù rén?tuō yán táng gōng céng jiàn shēn,dāng shí shēn sè xiāng shěn lún。
阿瞒梦寐何曾真,宫妖已残马嵬尘。ā mán mèng mèi hé céng zhēn,gōng yāo yǐ cán mǎ wéi chén。
倏忽青天飞霹雳,千妖万怪遭诛击,酆都山摧见白日。shū hū qīng tiān fēi pī lì,qiān yāo wàn guài zāo zhū jī,fēng dōu shān cuī jiàn bái rì。
老馗忍饥无鬼吃,冷落人间守门壁。lǎo kuí rěn jī wú guǐ chī,lěng luò rén jiān shǒu mén bì。

宋无

元平江路人,字子虚。世祖至元末,举茂才,以奉亲辞。工诗。比对精切,造诣新奇。有《翠寒集》等。 宋无的作品>>

猜您喜欢

浦口

宋无

浦口晚潮来,佳期那可待。pǔ kǒu wǎn cháo lái,jiā qī nà kě dài。
浪急行兰舟,蘋花更难采。làng jí xíng lán zhōu,píng huā gèng nán cǎi。

泰伯庙

宋无

古者吾夫子,曾称三让名。gǔ zhě wú fū zi,céng chēng sān ràng míng。
后来秦失鹿,刘项死相争。hòu lái qín shī lù,liú xiàng sǐ xiāng zhēng。

三高祠

宋无

退能合天道,隐亦是人豪。tuì néng hé tiān dào,yǐn yì shì rén háo。
借问祠前水,如今几个高。jiè wèn cí qián shuǐ,rú jīn jǐ gè gāo。

戍妇言

宋无

姑嫜有妾奉,征战盍郎行。gū zhāng yǒu qiè fèng,zhēng zhàn hé láng xíng。
早取封侯去,封侯妾亦荣。zǎo qǔ fēng hóu qù,fēng hóu qiè yì róng。

江南思

宋无

暮雨娥皇庙,春风西子城。mù yǔ é huáng miào,chūn fēng xī zi chéng。
相思行不得,更听鹧鸪声。xiāng sī xíng bù dé,gèng tīng zhè gū shēng。

墙头杏花

宋无

红杏西邻树,过墙无数花。hóng xìng xī lín shù,guò qiáng wú shù huā。
相烦问春色,端的属谁家。xiāng fán wèn chūn sè,duān de shǔ shuí jiā。

宋无

风波长不定,浪迹在天涯。fēng bō zhǎng bù dìng,làng jì zài tiān yá。
莫怨身轻薄,前生是柳花。mò yuàn shēn qīng báo,qián shēng shì liǔ huā。

游楞伽寺

宋无

萝径入苍霭,钟声来翠微。luó jìng rù cāng ǎi,zhōng shēng lái cuì wēi。
招提在何许,云外一僧归。zhāo tí zài hé xǔ,yún wài yī sēng guī。

商人妇

宋无

日日湖头望,望夫夫未回。rì rì hú tóu wàng,wàng fū fū wèi huí。
无情春水恨,只送别船来。wú qíng chūn shuǐ hèn,zhǐ sòng bié chuán lái。

琵琶

宋无

一片相思木,声含古塞秋。yī piàn xiāng sī mù,shēng hán gǔ sāi qiū。
琵琶是谁制,长拨别离愁。pí pá shì shuí zhì,zhǎng bō bié lí chóu。

寄衣曲

宋无

闻有宫袍赐,翻令闺意伤。wén yǒu gōng páo cì,fān lìng guī yì shāng。
良人在行伍,祇待妾衣裳。liáng rén zài xíng wǔ,qí dài qiè yī shang。

寄衣曲

宋无

征衣须早寄,遥忆稿砧寒。zhēng yī xū zǎo jì,yáo yì gǎo zhēn hán。
莫讶啼痕少,相思泪已干。mò yà tí hén shǎo,xiāng sī lèi yǐ gàn。

送翟山人

宋无

圣代容高尚,山林隐去休。shèng dài róng gāo shàng,shān lín yǐn qù xiū。
方知尧舜日,亦自有巢由。fāng zhī yáo shùn rì,yì zì yǒu cháo yóu。

郊外晚望

宋无

野旷行人少,林荒夕照微。yě kuàng xíng rén shǎo,lín huāng xī zhào wēi。
烟中一声笛,何处牧儿归。yān zhōng yī shēng dí,hé chù mù ér guī。

扬州

宋无

红桥二十四,明月照笙歌。hóng qiáo èr shí sì,míng yuè zhào shēng gē。
若是迷楼在,游人应更多。ruò shì mí lóu zài,yóu rén yīng gèng duō。