古诗词

八六子

杜牧

洞房深,画屏灯照,山色凝翠沈沈。dòng fáng shēn,huà píng dēng zhào,shān sè níng cuì shěn shěn。
听夜雨,冷滴芭蕉,惊断红窗好梦,龙烟细飘绣衾。tīng yè yǔ,lěng dī bā jiāo,jīng duàn hóng chuāng hǎo mèng,lóng yān xì piāo xiù qīn。
辞恩久归长信,凤帐萧疏,椒殿闲扃。cí ēn jiǔ guī zhǎng xìn,fèng zhàng xiāo shū,jiāo diàn xián jiōng。
辇路苔侵,绣帘垂,迟迟漏传丹禁。niǎn lù tái qīn,xiù lián chuí,chí chí lòu chuán dān jìn。
蕣华偷悴,翠鬟羞整,愁坐望处,金舆渐远。shùn huá tōu cuì,cuì huán xiū zhěng,chóu zuò wàng chù,jīn yú jiàn yuǎn。
何时彩仗重临,正消魂,梧桐又移翠阴。hé shí cǎi zhàng zhòng lín,zhèng xiāo hún,wú tóng yòu yí cuì yīn。
杜牧

杜牧

杜牧(公元803-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人,唐代诗人。杜牧人称“小杜”,以别于杜甫。与李商隐并称“小李杜”。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。 杜牧的作品>>

猜您喜欢

中丞业深韬略志在功名再奉长句一篇兼有咨劝

杜牧

樯似邓林江拍天,越香巴锦万千千。qiáng shì dèng lín jiāng pāi tiān,yuè xiāng bā jǐn wàn qiān qiān。
滕王阁上柘枝鼓,徐孺亭西铁轴船。téng wáng gé shàng zhè zhī gǔ,xú rú tíng xī tiě zhóu chuán。
八部元侯非不贵,万人师长岂无权。bā bù yuán hóu fēi bù guì,wàn rén shī zhǎng qǐ wú quán。
要君严重疏欢乐,犹有河湟可下鞭。yào jūn yán zhòng shū huān lè,yóu yǒu hé huáng kě xià biān。

冬至日遇京使发寄舍弟

杜牧

远信初凭双鲤去,他乡正遇一阳生。yuǎn xìn chū píng shuāng lǐ qù,tā xiāng zhèng yù yī yáng shēng。
尊前岂解愁家国,辇下唯能忆弟兄。zūn qián qǐ jiě chóu jiā guó,niǎn xià wéi néng yì dì xiōng。
旅馆夜忧姜被冷,暮江寒觉晏裘轻。lǚ guǎn yè yōu jiāng bèi lěng,mù jiāng hán jué yàn qiú qīng。
竹门风过还惆怅,疑是松窗雪打声。zhú mén fēng guò hái chóu chàng,yí shì sōng chuāng xuě dǎ shēng。

洛下送张曼容赴上党召

杜牧

歌阕樽残恨却偏,凭君不用设离筵。gē què zūn cán hèn què piān,píng jūn bù yòng shè lí yán。
未趍雉尾随元老,且蓦羊肠过少年。wèi chí zhì wěi suí yuán lǎo,qiě mò yáng cháng guò shǎo nián。
七叶汉貂真密近,一枝诜桂亦徒然。qī yè hàn diāo zhēn mì jìn,yī zhī shēn guì yì tú rán。
羽书正急征兵地,须遣头风处处痊。yǔ shū zhèng jí zhēng bīng dì,xū qiǎn tóu fēng chù chù quán。

宣州留赠

杜牧

红铅湿尽半罗裙,洞府人间手欲分。hóng qiān shī jǐn bàn luó qún,dòng fǔ rén jiān shǒu yù fēn。
满面风流虽似玉,四年夫婿恰如云。mǎn miàn fēng liú suī shì yù,sì nián fū xù qià rú yún。
当春离恨杯长满,倚柱关情日渐曛。dāng chūn lí hèn bēi zhǎng mǎn,yǐ zhù guān qíng rì jiàn xūn。
为报眼波须稳当,五陵游宕莫知闻。wèi bào yǎn bō xū wěn dāng,wǔ líng yóu dàng mò zhī wén。

残春独来南亭因寄张祜

杜牧

暖云如粉草如茵,独步长堤不见人。nuǎn yún rú fěn cǎo rú yīn,dú bù zhǎng dī bù jiàn rén。
一岭桃花红锦黦,半溪山水碧罗新。yī lǐng táo huā hóng jǐn yuè,bàn xī shān shuǐ bì luó xīn。
高枝百舌犹欺鸟,带叶梨花独送春。gāo zhī bǎi shé yóu qī niǎo,dài yè lí huā dú sòng chūn。
仲蔚欲知何处在,苦吟林下拂诗尘。zhòng wèi yù zhī hé chù zài,kǔ yín lín xià fú shī chén。

奉和仆射相公春泽稍愆圣君轸虑嘉雪忽降品汇昭苏即事书成四韵

杜牧

飘来鸡树凤池边,渐压琼枝冻碧涟。piāo lái jī shù fèng chí biān,jiàn yā qióng zhī dòng bì lián。
银阙双高银汉里,玉山横列玉墀前。yín quē shuāng gāo yín hàn lǐ,yù shān héng liè yù chí qián。
昭阳殿下风回急,承露盘中月彩圆。zhāo yáng diàn xià fēng huí jí,chéng lù pán zhōng yuè cǎi yuán。
上相抽毫歌帝德,一篇风雅美丰年。shàng xiāng chōu háo gē dì dé,yī piān fēng yǎ měi fēng nián。

见穆三十宅中庭海榴花谢

杜牧

矜红掩素似多才,不待樱桃不逐梅。jīn hóng yǎn sù shì duō cái,bù dài yīng táo bù zhú méi。
春到未曾逢宴赏,雨馀争解免低徊。chūn dào wèi céng féng yàn shǎng,yǔ yú zhēng jiě miǎn dī huái。
巧穷南国千般艳,趁得春风二月开。qiǎo qióng nán guó qiān bān yàn,chèn dé chūn fēng èr yuè kāi。
堪恨王孙浪游去,落英狼籍始归来。kān hèn wáng sūn làng yóu qù,luò yīng láng jí shǐ guī lái。

洛阳

杜牧

文争武战就神功,时似开元天宝中。wén zhēng wǔ zhàn jiù shén gōng,shí shì kāi yuán tiān bǎo zhōng。
已建玄戈收相土,应回翠帽过离宫。yǐ jiàn xuán gē shōu xiāng tǔ,yīng huí cuì mào guò lí gōng。
侯门草满宜寒兔,洛浦沙深下塞鸿。hóu mén cǎo mǎn yí hán tù,luò pǔ shā shēn xià sāi hóng。
疑有女娥西望处,上阳烟树正秋风。yí yǒu nǚ é xī wàng chù,shàng yáng yān shù zhèng qiū fēng。

寄唐州李玭

杜牧

累代功勋照世光,奚胡闻道死心降。lèi dài gōng xūn zhào shì guāng,xī hú wén dào sǐ xīn jiàng。
书功笔秃三千管,领节门排十六双。shū gōng bǐ tū sān qiān guǎn,lǐng jié mén pái shí liù shuāng。
先揖耿弇声寂寂,今看黄霸事摐摐。xiān yī gěng yǎn shēng jì jì,jīn kàn huáng bà shì chuāng chuāng。
时人欲识胸襟否,彭蠡秋连万里江。shí rén yù shí xiōng jīn fǒu,péng lí qiū lián wàn lǐ jiāng。

登九峰楼

杜牧

晴江滟滟含浅沙,高低绕郭滞秋花。qíng jiāng yàn yàn hán qiǎn shā,gāo dī rào guō zhì qiū huā。
牛歌鱼笛山月上,鹭渚鹙梁溪日斜。niú gē yú dí shān yuè shàng,lù zhǔ qiū liáng xī rì xié。
为郡异乡徒泥酒,杜陵芳草岂无家。wèi jùn yì xiāng tú ní jiǔ,dù líng fāng cǎo qǐ wú jiā。
白头搔杀倚柱遍,归棹何时闻轧鸦。bái tóu sāo shā yǐ zhù biàn,guī zhào hé shí wén yà yā。

歙州卢中丞见惠名酝

杜牧

谁怜贱子启穷途,太守封来酒一壶。shuí lián jiàn zi qǐ qióng tú,tài shǒu fēng lái jiǔ yī hú。
攻破是非浑似梦,削平身世有如无。gōng pò shì fēi hún shì mèng,xuē píng shēn shì yǒu rú wú。
醺醺若借嵇康懒,兀兀仍添宁武愚。xūn xūn ruò jiè jī kāng lǎn,wù wù réng tiān níng wǔ yú。
犹念悲秋更分赐,夹溪红蓼映风蒲。yóu niàn bēi qiū gèng fēn cì,jiā xī hóng liǎo yìng fēng pú。

悲吴王城

杜牧

二月春风江上来,水精波动碎楼台。èr yuè chūn fēng jiāng shàng lái,shuǐ jīng bō dòng suì lóu tái。
吴王宫殿柳含翠,苏小宅房花正开。wú wáng gōng diàn liǔ hán cuì,sū xiǎo zhái fáng huā zhèng kāi。
解舞细腰何处往,能歌姹女逐谁回。jiě wǔ xì yāo hé chù wǎng,néng gē chà nǚ zhú shuí huí。
千秋万古无消息,国作荒原人作灰。qiān qiū wàn gǔ wú xiāo xī,guó zuò huāng yuán rén zuò huī。

闺情代作

杜牧

梧桐叶落雁初归,迢递无因寄远衣。wú tóng yè luò yàn chū guī,tiáo dì wú yīn jì yuǎn yī。
月照石泉金点冷,凤酣箫管玉声微。yuè zhào shí quán jīn diǎn lěng,fèng hān xiāo guǎn yù shēng wēi。
佳人刀杵秋风外,荡子从征梦寐希。jiā rén dāo chǔ qiū fēng wài,dàng zi cóng zhēng mèng mèi xī。
遥望戍楼天欲晓,满城鼕鼓白云飞。yáo wàng shù lóu tiān yù xiǎo,mǎn chéng dōng gǔ bái yún fēi。

寄沈褒秀才

杜牧

晴河万里色如刀,处处浮云卧碧桃。qíng hé wàn lǐ sè rú dāo,chù chù fú yún wò bì táo。
仙桂茂时金镜晓,洛波飞处玉容高。xiān guì mào shí jīn jìng xiǎo,luò bō fēi chù yù róng gāo。
雄如宝剑冲牛斗,丽似鸳鸯养羽毛。xióng rú bǎo jiàn chōng niú dòu,lì shì yuān yāng yǎng yǔ máo。
他日忆君何处望,九天香满碧萧骚。tā rì yì jūn hé chù wàng,jiǔ tiān xiāng mǎn bì xiāo sāo。

和宣州沈大夫登北楼书怀

杜牧

兵符严重辞金马,星剑光芒射斗牛。bīng fú yán zhòng cí jīn mǎ,xīng jiàn guāng máng shè dòu niú。
笔落青山飘古韵,帐开红旆照高秋。bǐ luò qīng shān piāo gǔ yùn,zhàng kāi hóng pèi zhào gāo qiū。
香连日彩浮绡幕,溪逐歌声绕画楼。xiāng lián rì cǎi fú xiāo mù,xī zhú gē shēng rào huà lóu。
可惜登临佳丽地,羽仪须去凤池游。kě xī dēng lín jiā lì dì,yǔ yí xū qù fèng chí yóu。