古诗词

缺月词

陆仁

月体无亏缺,日照乃自偏。yuè tǐ wú kuī quē,rì zhào nǎi zì piān。
安得长合璧,与天相周旋。ān dé zhǎng hé bì,yǔ tiān xiāng zhōu xuán。

陆仁

元河南人,寓居昆山,字良贵,号樵雪生,又号乾乾居士。沈静简默,明经好古。工诗文,善书。馆阁诸公推重之,称为陆河南。有《乾乾居士集》。 陆仁的作品>>

猜您喜欢

陈母节义词

陆仁

迢迢南海水,波浪无晨暮。tiáo tiáo nán hǎi shuǐ,bō làng wú chén mù。
一苇万里航,逢彼蛟鳄怒。yī wěi wàn lǐ háng,féng bǐ jiāo è nù。
良人竟漂溺,浩荡随烟雾。liáng rén jìng piāo nì,hào dàng suí yān wù。
海水无时枯,妾恨何由诉。hǎi shuǐ wú shí kū,qiè hèn hé yóu sù。
担将沃焦石,去筑良人墓。dān jiāng wò jiāo shí,qù zhù liáng rén mù。
之死弗二天,秉节金石固。zhī sǐ fú èr tiān,bǐng jié jīn shí gù。
茕茕膝下雏,爱惜如宝璐。qióng qióng xī xià chú,ài xī rú bǎo lù。
尘凝玉镜台,肯怨芳年度。chén níng yù jìng tái,kěn yuàn fāng nián dù。
床前明月光,照妾见情愫。chuáng qián míng yuè guāng,zhào qiè jiàn qíng sù。
儿大羽翼成,岂不怀乳哺。ér dà yǔ yì chéng,qǐ bù huái rǔ bǔ。
春晖照高堂,丛萱湛晨露。chūn huī zhào gāo táng,cóng xuān zhàn chén lù。
母兮喜及养,母也增哀慕。mǔ xī xǐ jí yǎng,mǔ yě zēng āi mù。
金坚金可镕,松坚松可蠹。jīn jiān jīn kě róng,sōng jiān sōng kě dù。
贞哉陈母节,永言垂竹素。zhēn zāi chén mǔ jié,yǒng yán chuí zhú sù。

友竹轩诗

陆仁

友道久已丧,浇风何由淳。yǒu dào jiǔ yǐ sàng,jiāo fēng hé yóu chún。
对面论气谊,转足生棘榛。duì miàn lùn qì yì,zhuǎn zú shēng jí zhēn。
断金臭如兰,所贵同心人。duàn jīn chòu rú lán,suǒ guì tóng xīn rén。
取友古所难,此君诚可亲。qǔ yǒu gǔ suǒ nán,cǐ jūn chéng kě qīn。
霜风凛高节,岁寒相与邻。shuāng fēng lǐn gāo jié,suì hán xiāng yǔ lín。
于焉念同志,碌碌奚足论。yú yān niàn tóng zhì,lù lù xī zú lùn。

买妾言

陆仁

遗妾明月珠,结为双佩珰。yí qiè míng yuè zhū,jié wèi shuāng pèi dāng。
妾身幸分明,暮夜亦有光。qiè shēn xìng fēn míng,mù yè yì yǒu guāng。

野田雀

陆仁

野雀飞在田,化为田中鼠。yě què fēi zài tián,huà wèi tián zhōng shǔ。
黍稌动连云,鼠食那知止。shǔ tú dòng lián yún,shǔ shí nà zhī zhǐ。

精卫辞

陆仁

精卫两翼大,飞向海波去,口衔石子不知数。jīng wèi liǎng yì dà,fēi xiàng hǎi bō qù,kǒu xián shí zi bù zhī shù。
山高高,海深深,山高海深石自沈。shān gāo gāo,hǎi shēn shēn,shān gāo hǎi shēn shí zì shěn。

招鹄辞

陆仁

黄鹄兮黄鹄,鶱翮兮扶摇。huáng gǔ xī huáng gǔ,xiān hé xī fú yáo。
一飞兮绝泰华,再飞兮冲层霄。yī fēi xī jué tài huá,zài fēi xī chōng céng xiāo。
鹄兮无弟与兄,若将求其曹。gǔ xī wú dì yǔ xiōng,ruò jiāng qiú qí cáo。
于呼鹄兮心悁劳,燕雀在樊兮食且饱。yú hū gǔ xī xīn yuān láo,yàn què zài fán xī shí qiě bǎo。
乐且不忧,中林有木兮木有巢,鹄乎归乎无远遨。lè qiě bù yōu,zhōng lín yǒu mù xī mù yǒu cháo,gǔ hū guī hū wú yuǎn áo。

石妇辞

陆仁

鸟鸣孤竹冈,春花复班班。niǎo míng gū zhú gāng,chūn huā fù bān bān。
江水日东落,行人殊未还。jiāng shuǐ rì dōng luò,xíng rén shū wèi hái。
妾孤处,妾之心,白于水,水白泥可浑。qiè gū chù,qiè zhī xīn,bái yú shuǐ,shuǐ bái ní kě hún。
妾心洁且明,望夫不归那忍生。qiè xīn jié qiě míng,wàng fū bù guī nà rěn shēng。
精神忽通化为石,千秋万年冈上立。jīng shén hū tōng huà wèi shí,qiān qiū wàn nián gāng shàng lì。

春草堂诗集诗句

陆仁

春日迟迟,昭明有融。chūn rì chí chí,zhāo míng yǒu róng。
茀厥丰草,零露浓浓。fú jué fēng cǎo,líng lù nóng nóng。
春日载阳,休有烈光。chūn rì zài yáng,xiū yǒu liè guāng。
菶菶萋萋,零露瀼瀼。běng běng qī qī,líng lù ráng ráng。
父兮母兮,怀允不忘。fù xī mǔ xī,huái yǔn bù wàng。
念其先人,经营四方。niàn qí xiān rén,jīng yíng sì fāng。
死生契阔,我心忧伤。sǐ shēng qì kuò,wǒ xīn yōu shāng。
531234