古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

馆娃宫畔响廊前,依托吴王养翠烟。guǎn wá gōng pàn xiǎng láng qián,yī tuō wú wáng yǎng cuì yān。
剑去国亡台殿毁,却随红树噪秋蝉。jiàn qù guó wáng tái diàn huǐ,què suí hóng shù zào qiū chán。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

次韵酬郑谷郎中

齐己

林下高眠起,相招得句时。lín xià gāo mián qǐ,xiāng zhāo dé jù shí。
开门流水入,静话鹭鸶知。kāi mén liú shuǐ rù,jìng huà lù sī zhī。
每许题成晚,多嫌雪阻期。měi xǔ tí chéng wǎn,duō xián xuě zǔ qī。
西斋坐来久,风竹撼疏篱。xī zhāi zuò lái jiǔ,fēng zhú hàn shū lí。

思游峨嵋寄林下诸友

齐己

刚有峨嵋念,秋来锡欲飞。gāng yǒu é méi niàn,qiū lái xī yù fēi。
会抛湘寺去,便逐蜀帆归。huì pāo xiāng sì qù,biàn zhú shǔ fān guī。
难世堪言善,闲人合见机。nán shì kān yán shàn,xián rén hé jiàn jī。
殷勤别诸友,莫厌楚江薇。yīn qín bié zhū yǒu,mò yàn chǔ jiāng wēi。

送刘秀才南游

齐己

南去谒诸侯,名山亦得游。nán qù yè zhū hóu,míng shān yì dé yóu。
便应寻瀑布,乘兴上岣嵝。biàn yīng xún pù bù,chéng xīng shàng gǒu lǒu。
高鸟随云起,寒星向地流。gāo niǎo suí yún qǐ,hán xīng xiàng dì liú。
相思应北望,天晚石桥头。xiāng sī yīng běi wàng,tiān wǎn shí qiáo tóu。

示诸侄

齐己

莫问年将朽,加餐已不多。mò wèn nián jiāng xiǔ,jiā cān yǐ bù duō。
形容浑瘦削,行止强牵拖。xíng róng hún shòu xuē,xíng zhǐ qiáng qiān tuō。
死也何忧恼,生而有咏歌。sǐ yě hé yōu nǎo,shēng ér yǒu yǒng gē。
侯门终谢去,却扫旧松萝。hóu mén zhōng xiè qù,què sǎo jiù sōng luó。

竟陵遇昼公

齐己

高迹何来此,游方渐老身。gāo jì hé lái cǐ,yóu fāng jiàn lǎo shēn。
欲投莲岳夏,初过竟陵春。yù tóu lián yuè xià,chū guò jìng líng chūn。
锡影离云远,衣痕拂藓新。xī yǐng lí yún yuǎn,yī hén fú xiǎn xīn。
无言即相别,此处不迷津。wú yán jí xiāng bié,cǐ chù bù mí jīn。

闻贯休下世

齐己

吾师诗匠者,真个碧云流。wú shī shī jiàng zhě,zhēn gè bì yún liú。
争得梁太子,重为文选楼。zhēng dé liáng tài zi,zhòng wèi wén xuǎn lóu。
锦江新冢树,婺女旧山秋。jǐn jiāng xīn zhǒng shù,wù nǚ jiù shān qiū。
欲去焚香礼,啼猿峡阻修。yù qù fén xiāng lǐ,tí yuán xiá zǔ xiū。

金山寺

齐己

山带金名远,楼台压翠层。shān dài jīn míng yuǎn,lóu tái yā cuì céng。
鱼龙光照像,风浪影摇灯。yú lóng guāng zhào xiàng,fēng làng yǐng yáo dēng。
槛外扬州树,船通建业僧。kǎn wài yáng zhōu shù,chuán tōng jiàn yè sēng。
尘埃何所到,青石坐如冰。chén āi hé suǒ dào,qīng shí zuò rú bīng。

早秋雨后晚望

齐己

暑气时将薄,虫声夜转稠。shǔ qì shí jiāng báo,chóng shēng yè zhuǎn chóu。
江湖经一雨,日月换新秋。jiāng hú jīng yī yǔ,rì yuè huàn xīn qiū。
有景堪援笔,何人未上楼。yǒu jǐng kān yuán bǐ,hé rén wèi shàng lóu。
欲承凉冷兴,西向碧嵩游。yù chéng liáng lěng xīng,xī xiàng bì sōng yóu。

过西塞山

齐己

空江平野流,风岛苇飕飕。kōng jiāng píng yě liú,fēng dǎo wěi sōu sōu。
残日衔西塞,孤帆向北洲。cán rì xián xī sāi,gū fān xiàng běi zhōu。
边鸿渡汉口,楚树出吴头。biān hóng dù hàn kǒu,chǔ shù chū wú tóu。
终入高云里,身依片石休。zhōng rù gāo yún lǐ,shēn yī piàn shí xiū。

溪斋二首

齐己

岂敢言招隐,归休喜自安。qǐ gǎn yán zhāo yǐn,guī xiū xǐ zì ān。
一溪云卧稳,四海路行难。yī xī yún wò wěn,sì hǎi lù xíng nán。
瑞兽藏头角,幽禽惜羽翰。ruì shòu cáng tóu jiǎo,yōu qín xī yǔ hàn。
子猷何处在,老尽碧琅玕。zi yóu hé chù zài,lǎo jǐn bì láng gān。

溪斋二首

齐己

杉竹映溪关,修修共岁寒。shān zhú yìng xī guān,xiū xiū gòng suì hán。
幽人眠日晏,花雨落春残。yōu rén mián rì yàn,huā yǔ luò chūn cán。
道妙言何强,诗玄论甚难。dào miào yán hé qiáng,shī xuán lùn shén nán。
闲居有亲赋,搔首忆潘安。xián jū yǒu qīn fù,sāo shǒu yì pān ān。

新秋

齐己

始惊三伏尽,又遇立秋时。shǐ jīng sān fú jǐn,yòu yù lì qiū shí。
露彩朝还冷,云峰晚更奇。lù cǎi cháo hái lěng,yún fēng wǎn gèng qí。
垄香禾半熟,原迥草微衰。lǒng xiāng hé bàn shú,yuán jiǒng cǎo wēi shuāi。
幸好清光里,安仁谩起悲。xìng hǎo qīng guāng lǐ,ān rén mán qǐ bēi。

寄上荆渚因梦庐岳乃图壁赋诗

齐己

梦绕嵯峨里,神疏骨亦寒。mèng rào cuó é lǐ,shén shū gǔ yì hán。
觉来谁共说,壁上自图看。jué lái shuí gòng shuō,bì shàng zì tú kàn。
古翠松藏寺,春红杏湿坛。gǔ cuì sōng cáng sì,chūn hóng xìng shī tán。
归心几时遂,日向渐衰残。guī xīn jǐ shí suì,rì xiàng jiàn shuāi cán。

己卯岁值冻阻归有作

齐己

河冰连地冻,朔气压春寒。hé bīng lián dì dòng,shuò qì yā chūn hán。
开户思归远,出门移步难。kāi hù sī guī yuǎn,chū mén yí bù nán。
湖云黏雁重,庙树刮风乾。hú yún nián yàn zhòng,miào shù guā fēng qián。
坐看孤灯焰,微微向晓残。zuò kàn gū dēng yàn,wēi wēi xiàng xiǎo cán。

送卢说乱后投知己

齐己

兵寇残江墅,生涯尽荡除。bīng kòu cán jiāng shù,shēng yá jǐn dàng chú。
事堪煎桂玉,时莫倚诗书。shì kān jiān guì yù,shí mò yǐ shī shū。
暮狖啼空半,春山列雨馀。mù yòu tí kōng bàn,chūn shān liè yǔ yú。
舟中有新作,回寄示慵疏。zhōu zhōng yǒu xīn zuò,huí jì shì yōng shū。