古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

秾低似中陶潜酒,软极如伤宋玉风。nóng dī shì zhōng táo qián jiǔ,ruǎn jí rú shāng sòng yù fēng。
多谢将军绕营种,翠中闲卓战旗红。duō xiè jiāng jūn rào yíng zhǒng,cuì zhōng xián zhuó zhàn qí hóng。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

南归舟中二首

齐己

南归乘客棹,道路免崎岖。nán guī chéng kè zhào,dào lù miǎn qí qū。
江上经时节,船中听鹧鸪。jiāng shàng jīng shí jié,chuán zhōng tīng zhè gū。
春容含众岫,雨气泛平芜。chūn róng hán zhòng xiù,yǔ qì fàn píng wú。
落日停舟望,王维未有图。luò rì tíng zhōu wàng,wáng wéi wèi yǒu tú。

南归舟中二首

齐己

长江春气寒,客况棹声闲。zhǎng jiāng chūn qì hán,kè kuàng zhào shēng xián。
夜泊诸村雨,程回数郡山。yè pō zhū cūn yǔ,chéng huí shù jùn shān。
桑根垂断岸,浪沫聚空湾。sāng gēn chuí duàn àn,làng mò jù kōng wān。
已去邻园近,随缘是暂还。yǐ qù lín yuán jìn,suí yuán shì zàn hái。

送迁客

齐己

天涯即爱州,谪去莫多愁。tiān yá jí ài zhōu,zhé qù mò duō chóu。
若似承恩好,何如傍主休。ruò shì chéng ēn hǎo,hé rú bàng zhǔ xiū。
瘴昏铜柱黑,草赤火山秋。zhàng hūn tóng zhù hēi,cǎo chì huǒ shān qiū。
应想尧阴下,当时獬豸头。yīng xiǎng yáo yīn xià,dāng shí xiè zhì tóu。

题中上人院

齐己

高房占境幽,讲退即冥搜。gāo fáng zhàn jìng yōu,jiǎng tuì jí míng sōu。
欠鹤同支遁,多诗似惠休。qiàn hè tóng zhī dùn,duō shī shì huì xiū。
瓶澄孤井浪,案白小窗秋。píng chéng gū jǐng làng,àn bái xiǎo chuāng qiū。
莫道归山字,朝贤日献酬。mò dào guī shān zì,cháo xián rì xiàn chóu。

逢乡友

齐己

无况来江岛,逢君话滞留。wú kuàng lái jiāng dǎo,féng jūn huà zhì liú。
生缘同一国,相识共他州。shēng yuán tóng yī guó,xiāng shí gòng tā zhōu。
竹影斜青藓,茶香在白瓯。zhú yǐng xié qīng xiǎn,chá xiāng zài bái ōu。
犹怜心道合,多事亦冥搜。yóu lián xīn dào hé,duō shì yì míng sōu。

自勉

齐己

试算平生事,中年欠五年。shì suàn píng shēng shì,zhōng nián qiàn wǔ nián。
知非未落后,读易尚加前。zhī fēi wèi luò hòu,dú yì shàng jiā qián。
分受诗魔役,宁容俗态牵。fēn shòu shī mó yì,níng róng sú tài qiān。
闲吟见秋水,数只钓鱼船。xián yín jiàn qiū shuǐ,shù zhǐ diào yú chuán。

寄诗友

齐己

天地有万物,尽应输苦心。tiān dì yǒu wàn wù,jǐn yīng shū kǔ xīn。
他人虽欲解,此道奈何深。tā rén suī yù jiě,cǐ dào nài hé shēn。
返朴遗时态,关门度岁阴。fǎn pǔ yí shí tài,guān mén dù suì yīn。
相思去秋夕,共对冷灯吟。xiāng sī qù qiū xī,gòng duì lěng dēng yín。

居道林寺书怀

齐己

花落水喧喧,端居信昼昏。huā luò shuǐ xuān xuān,duān jū xìn zhòu hūn。
谁来看山寺,自要扫松门。shuí lái kàn shān sì,zì yào sǎo sōng mén。
是事皆能讳,唯诗未懒言。shì shì jiē néng huì,wéi shī wèi lǎn yán。
传闻好时世,亦欲背啼猿。chuán wén hǎo shí shì,yì yù bèi tí yuán。

经吴平观

齐己

中元斋醮后,残烬满空坛。zhōng yuán zhāi jiào hòu,cán jìn mǎn kōng tán。
老鹤心何待,尊师鬓已乾。lǎo hè xīn hé dài,zūn shī bìn yǐ qián。
幡灯古殿夜,霜霰大椿寒。fān dēng gǔ diàn yè,shuāng xiàn dà chūn hán。
谁见长生路,人间事万端。shuí jiàn zhǎng shēng lù,rén jiān shì wàn duān。

剑客

齐己

拔剑绕残樽,歌终便出门。bá jiàn rào cán zūn,gē zhōng biàn chū mén。
西风满天雪,何处报人恩。xī fēng mǎn tiān xuě,hé chù bào rén ēn。
勇死寻常事,轻雠不足论。yǒng sǐ xún cháng shì,qīng chóu bù zú lùn。
翻嫌易水上,细碎动离魂。fān xián yì shuǐ shàng,xì suì dòng lí hún。

白发

齐己

莫染亦莫镊,任从伊满头。mò rǎn yì mò niè,rèn cóng yī mǎn tóu。
白虽无耐药,黑也不禁秋。bái suī wú nài yào,hēi yě bù jìn qiū。
静枕听蝉卧,闲垂看水流。jìng zhěn tīng chán wò,xián chuí kàn shuǐ liú。
浮生未达此,多为尔为愁。fú shēng wèi dá cǐ,duō wèi ěr wèi chóu。

秋兴寄胤

齐己

风声吹竹健,凉气著身轻。fēng shēng chuī zhú jiàn,liáng qì zhù shēn qīng。
谁有闲心去,江边看水行。shuí yǒu xián xīn qù,jiāng biān kàn shuǐ xíng。
村遥红树远,野阔白烟平。cūn yáo hóng shù yuǎn,yě kuò bái yān píng。
试裂芭蕉片,题诗问竺卿。shì liè bā jiāo piàn,tí shī wèn zhú qīng。

野步

齐己

城里无闲处,却寻城外行。chéng lǐ wú xián chù,què xún chéng wài xíng。
田园经雨水,乡国忆桑耕。tián yuán jīng yǔ shuǐ,xiāng guó yì sāng gēng。
傍涧蕨薇老,隔村冈陇横。bàng jiàn jué wēi lǎo,gé cūn gāng lǒng héng。
何穷此心兴,时复鹧鸪声。hé qióng cǐ xīn xīng,shí fù zhè gū shēng。

残春

齐己

三月看无也,芳时此可嗟。sān yuè kàn wú yě,fāng shí cǐ kě jiē。
园林欲向夕,风雨更吹花。yuán lín yù xiàng xī,fēng yǔ gèng chuī huā。
影乱冲人蝶,声繁绕堑蛙。yǐng luàn chōng rén dié,shēng fán rào qiàn wā。
那堪傍杨柳,飞絮满邻家。nà kān bàng yáng liǔ,fēi xù mǎn lín jiā。

酬尚颜

齐己

取尽风骚妙,名高身倍闲。qǔ jǐn fēng sāo miào,míng gāo shēn bèi xián。
久离王者阙,欲向祖师山。jiǔ lí wáng zhě quē,yù xiàng zǔ shī shān。
幕府秋招去,溪邻日望还。mù fǔ qiū zhāo qù,xī lín rì wàng hái。
伊余岂酬敌,来往踏苔斑。yī yú qǐ chóu dí,lái wǎng tà tái bān。
7531234567»