古诗词

杂曲歌辞杨柳枝

齐己

高僧爱惜遮江寺,游子伤残露野桥。gāo sēng ài xī zhē jiāng sì,yóu zi shāng cán lù yě qiáo。
争似著行垂上苑,碧桃红杏对摇摇。zhēng shì zhù xíng chuí shàng yuàn,bì táo hóng xìng duì yáo yáo。
齐己

齐己

齐己(863年—937年)出家前俗名胡德生,晚年自号衡岳沙门,湖南长沙宁乡县祖塔乡人,唐朝晚期著名诗僧。 齐己的作品>>

猜您喜欢

归雁

齐己

塞门春已暖,连影起蘋风。sāi mén chūn yǐ nuǎn,lián yǐng qǐ píng fēng。
云梦千行去,潇湘一夜空。yún mèng qiān xíng qù,xiāo xiāng yī yè kōng。
江人休举网,虏将又虚弓。jiāng rén xiū jǔ wǎng,lǔ jiāng yòu xū gōng。
莫失南来伴,衡阳树即红。mò shī nán lái bàn,héng yáng shù jí hóng。

登大林寺观白太傅题版

齐己

九叠苍崖里,禅家凿翠开。jiǔ dié cāng yá lǐ,chán jiā záo cuì kāi。
清时谁梦到,白傅独寻来。qīng shí shuí mèng dào,bái fù dú xún lái。
怪石和僧定,闲云共鹤回。guài shí hé sēng dìng,xián yún gòng hè huí。
任兹休去者,心是不然灰。rèn zī xiū qù zhě,xīn shì bù rán huī。

赠曹松先辈

齐己

今岁赴春闱,达如夫子稀。jīn suì fù chūn wéi,dá rú fū zi xī。
山中把卷去,榜下注官归。shān zhōng bǎ juǎn qù,bǎng xià zhù guān guī。
楚月吟前落,江禽酒外飞。chǔ yuè yín qián luò,jiāng qín jiǔ wài fēi。
闲游向诸寺,却看白麻衣。xián yóu xiàng zhū sì,què kàn bái má yī。

夏日江寺寄无上人

齐己

讲终斋磬罢,何处称真心。jiǎng zhōng zhāi qìng bà,hé chù chēng zhēn xīn。
古寺高杉下,炎天独院深。gǔ sì gāo shān xià,yán tiān dú yuàn shēn。
燕和江鸟语,墙夺暮花阴。yàn hé jiāng niǎo yǔ,qiáng duó mù huā yīn。
大府多才子,闲过在竹林。dà fǔ duō cái zi,xián guò zài zhú lín。

夏日梅雨中寄睦公

齐己

梅月来林寺,冥冥各闭门。méi yuè lái lín sì,míng míng gè bì mén。
已应双履迹,全没乱云根。yǐ yīng shuāng lǚ jì,quán méi luàn yún gēn。
琢句心无味,看经眼亦昏。zuó jù xīn wú wèi,kàn jīng yǎn yì hūn。
何时见清霁,招我凭岩轩。hé shí jiàn qīng jì,zhāo wǒ píng yán xuān。

伤郑谷郎中

齐己

钟陵千首作,笔绝亦身终。zhōng líng qiān shǒu zuò,bǐ jué yì shēn zhōng。
知落干戈里,谁家煨烬中。zhī luò gàn gē lǐ,shuí jiā wēi jìn zhōng。
吟斋春长蕨,钓渚夜鸣鸿。yín zhāi chūn zhǎng jué,diào zhǔ yè míng hóng。
惆怅秋江月,曾招我看同。chóu chàng qiū jiāng yuè,céng zhāo wǒ kàn tóng。

临行题友生壁

齐己

山衲宜何处,经行避暑深。shān nà yí hé chù,jīng xíng bì shǔ shēn。
峰西多古寺,日午乱松阴。fēng xī duō gǔ sì,rì wǔ luàn sōng yīn。
鹤默堪分静,蝉凉解助吟。hè mò kān fēn jìng,chán liáng jiě zhù yín。
殷勤题壁去,秋早此相寻。yīn qín tí bì qù,qiū zǎo cǐ xiāng xún。

别东林后回寄修睦

齐己

昨夜从香社,辞君出薜萝。zuó yè cóng xiāng shè,cí jūn chū bì luó。
晚来巾舄上,已觉俗尘多。wǎn lái jīn xì shàng,yǐ jué sú chén duō。
远路萦芳草,遥空共白波。yuǎn lù yíng fāng cǎo,yáo kōng gòng bái bō。
南朝在天末,此去重经过。nán cháo zài tiān mò,cǐ qù zhòng jīng guò。

古松

齐己

雷电不敢伐,鳞皴势万端。léi diàn bù gǎn fá,lín cūn shì wàn duān。
蠹依枯节死,蛇入朽根盘。dù yī kū jié sǐ,shé rù xiǔ gēn pán。
影浸僧禅湿,声吹鹤梦寒。yǐng jìn sēng chán shī,shēng chuī hè mèng hán。
寻常风雨夜,应有鬼神看。xún cháng fēng yǔ yè,yīng yǒu guǐ shén kàn。

夏日西霞寺书怀寄张逸人

齐己

人中林下现,名自有闲忙。rén zhōng lín xià xiàn,míng zì yǒu xián máng。
建业红尘热,栖霞白石凉。jiàn yè hóng chén rè,qī xiá bái shí liáng。
倚身柽几稳,洒面瀑流香。yǐ shēn chēng jǐ wěn,sǎ miàn pù liú xiāng。
不似高斋里,花连竹影长。bù shì gāo zhāi lǐ,huā lián zhú yǐng zhǎng。

访自牧上人不遇

齐己

然诺竟如何,诸侯见重多。rán nuò jìng rú hé,zhū hóu jiàn zhòng duō。
高房度江雨,经月长寒莎。gāo fáng dù jiāng yǔ,jīng yuè zhǎng hán shā。
道本同骚雅,书曾到薜萝。dào běn tóng sāo yǎ,shū céng dào bì luó。
相寻未相见,危阁望沧波。xiāng xún wèi xiāng jiàn,wēi gé wàng cāng bō。

题东林白莲

齐己

大士生兜率,空池满白莲。dà shì shēng dōu lǜ,kōng chí mǎn bái lián。
秋风明月下,斋日影堂前。qiū fēng míng yuè xià,zhāi rì yǐng táng qián。
色后群芳拆,香殊百和燃。sè hòu qún fāng chāi,xiāng shū bǎi hé rán。
谁知不染性,一片好心田。shuí zhī bù rǎn xìng,yī piàn hǎo xīn tián。

寄怀江西徵岷二律师

齐己

乱后江边寺,堪怀二律师。luàn hòu jiāng biān sì,kān huái èr lǜ shī。
几番新弟子,一样旧威仪。jǐ fān xīn dì zi,yī yàng jiù wēi yí。
院影连春竹,窗声接雨池。yuàn yǐng lián chūn zhú,chuāng shēng jiē yǔ chí。
共缘山水癖,久别共题诗。gòng yuán shān shuǐ pǐ,jiǔ bié gòng tí shī。

东林作寄金陵知己

齐己

十八贤真在,时来拂榻看。shí bā xián zhēn zài,shí lái fú tà kàn。
已知前事远,更结后人难。yǐ zhī qián shì yuǎn,gèng jié hòu rén nán。
泉滴胜清磬,松香掩白檀。quán dī shèng qīng qìng,sōng xiāng yǎn bái tán。
凭君听朝贵,谁欲厌簪冠。píng jūn tīng cháo guì,shuí yù yàn zān guān。

山寺喜道者至

齐己

闰年春过后,山寺始花开。rùn nián chūn guò hòu,shān sì shǐ huā kāi。
还有无心者,闲寻此境来。hái yǒu wú xīn zhě,xián xún cǐ jìng lái。
鸟幽声忽断,茶好味重回。niǎo yōu shēng hū duàn,chá hǎo wèi zhòng huí。
知住南岩久,冥心坐绿苔。zhī zhù nán yán jiǔ,míng xīn zuò lǜ tái。