古诗词

心远庵

陈樵

著屐登山援葛藟,听猿待月夜眠迟。zhù jī dēng shān yuán gé lěi,tīng yuán dài yuè yè mián chí。
书成袖里燕衔去,月死枝头猿不知。shū chéng xiù lǐ yàn xián qù,yuè sǐ zhī tóu yuán bù zhī。
寄远岂无萱草带,勒铭自写茯苓芝。jì yuǎn qǐ wú xuān cǎo dài,lēi míng zì xiě fú líng zhī。
何须更觅桃源路,朝市山林处处宜。hé xū gèng mì táo yuán lù,cháo shì shān lín chù chù yí。

陈樵

元东阳人,字君采,号鹿皮子。幼承家学,继受经于程直方。学成不仕,隐居圁谷。性至孝。为文新逸超丽。有《鹿皮子集》。 陈樵的作品>>

猜您喜欢

寻春园

陈樵

月楼花落水侵岑,紫石峰前绿又新。yuè lóu huā luò shuǐ qīn cén,zǐ shí fēng qián lǜ yòu xīn。
承露囊中盛臈药,无尘袖里有晴云。chéng lù náng zhōng shèng là yào,wú chén xiù lǐ yǒu qíng yún。
松高猿见古时月,花晚莺添几日春。sōng gāo yuán jiàn gǔ shí yuè,huā wǎn yīng tiān jǐ rì chūn。
篱畔寻芳寻不见,楞梨绿李下纷纷。lí pàn xún fāng xún bù jiàn,léng lí lǜ lǐ xià fēn fēn。

山庄

陈樵

涧中薏苡绿如蓝,枸杞黄精满屋山。jiàn zhōng yì yǐ lǜ rú lán,gǒu qǐ huáng jīng mǎn wū shān。
扫叶僧将猿共爨,卖花人与蝶俱还。sǎo yè sēng jiāng yuán gòng cuàn,mài huā rén yǔ dié jù hái。
云生石笋埋双树,雨引银涎过八塼。yún shēng shí sǔn mái shuāng shù,yǔ yǐn yín xián guò bā zhuān。
林下四时春不去,浇花采药送飞年。lín xià sì shí chūn bù qù,jiāo huā cǎi yào sòng fēi nián。

琴台

陈樵

台下涌泉如鼓钟,亭无燕语有风松。tái xià yǒng quán rú gǔ zhōng,tíng wú yàn yǔ yǒu fēng sōng。
石根渐见兰成亩,影里不知花几重。shí gēn jiàn jiàn lán chéng mǔ,yǐng lǐ bù zhī huā jǐ zhòng。
月夜听泉翻羽调,水声和谱寄山翁。yuè yè tīng quán fān yǔ diào,shuǐ shēng hé pǔ jì shān wēng。
自从独往穷山后,不见繁声入乱中。zì cóng dú wǎng qióng shān hòu,bù jiàn fán shēng rù luàn zhōng。

风香亭

陈樵

池头爽气日徘徊,竹院何曾有麝媒。chí tóu shuǎng qì rì pái huái,zhú yuàn hé céng yǒu shè méi。
月碍桂枝飘子落,鼎湖莲叶转空来。yuè ài guì zhī piāo zi luò,dǐng hú lián yè zhuǎn kōng lái。
风随太乙凌波起,花为胎仙傍水开。fēng suí tài yǐ líng bō qǐ,huā wèi tāi xiān bàng shuǐ kāi。
香积界中天地阔,景差何用上兰台。xiāng jī jiè zhōng tiān dì kuò,jǐng chà hé yòng shàng lán tái。

春日闺思

陈樵

白玉堂前双燕飞,堂中思妇怨残晖。bái yù táng qián shuāng yàn fēi,táng zhōng sī fù yuàn cán huī。
臂环寄远青芜合,琼宇题乾白雁归。bì huán jì yuǎn qīng wú hé,qióng yǔ tí qián bái yàn guī。
醉倚合昏惊叶暗,愁寻豆蔻妒花肥。zuì yǐ hé hūn jīng yè àn,chóu xún dòu kòu dù huā féi。
窗间昨日同心锦,染罢香丝不上机。chuāng jiān zuó rì tóng xīn jǐn,rǎn bà xiāng sī bù shàng jī。

飞花亭

陈樵

缃桃秾李堕馀芳,水麝冲云度石梁。xiāng táo nóng lǐ duò yú fāng,shuǐ shè chōng yún dù shí liáng。
芳树敛花贪结子,娇花无骨不禁霜。fāng shù liǎn huā tān jié zi,jiāo huā wú gǔ bù jìn shuāng。
鸟衔堕蕊春无色,日转游丝风有光。niǎo xián duò ruǐ chūn wú sè,rì zhuǎn yóu sī fēng yǒu guāng。
杜曲诗人愁欲绝,山人不解惜年芳。dù qū shī rén chóu yù jué,shān rén bù jiě xī nián fāng。

飞花亭

陈樵

游子拈花怨落晖,山人犹恨落花迟。yóu zi niān huā yuàn luò huī,shān rén yóu hèn luò huā chí。
絮抛帘下莺无力,果在蕊中人不知。xù pāo lián xià yīng wú lì,guǒ zài ruǐ zhōng rén bù zhī。
红日正酣那是雨,青皇临别更留衣。hóng rì zhèng hān nà shì yǔ,qīng huáng lín bié gèng liú yī。
年来杜宇惜人事,却向阳春去后啼。nián lái dù yǔ xī rén shì,què xiàng yáng chūn qù hòu tí。

飞花亭

陈樵

梅残直至落花飞,红映飞花绿映葵。méi cán zhí zhì luò huā fēi,hóng yìng fēi huā lǜ yìng kuí。
风信入林添净食,春光一线上游丝。fēng xìn rù lín tiān jìng shí,chūn guāng yī xiàn shàng yóu sī。
絮轻便欲排云去,花好多应换骨来。xù qīng biàn yù pái yún qù,huā hǎo duō yīng huàn gǔ lái。
二十四番却扫尽,冰花剪下作寒梅。èr shí sì fān què sǎo jǐn,bīng huā jiǎn xià zuò hán méi。

席家洞

陈樵

天梯石栈落霞边,月地云阶且醉眠。tiān tī shí zhàn luò xiá biān,yuè dì yún jiē qiě zuì mián。
束缊才通山北户,崩崖尽展洞中天。shù yūn cái tōng shān běi hù,bēng yá jǐn zhǎn dòng zhōng tiān。
雨馀秋菌化为碧,石上霜枫不解丹。yǔ yú qiū jūn huà wèi bì,shí shàng shuāng fēng bù jiě dān。
闻道仙人曾控鹤,羽衣环佩玉珊珊。wén dào xiān rén céng kòng hè,yǔ yī huán pèi yù shān shān。

石笋

陈樵

金茎半折尚亭亭,铜柱稀微见刻铭。jīn jīng bàn zhé shàng tíng tíng,tóng zhù xī wēi jiàn kè míng。
花日渐移连影动,石根不死有香生。huā rì jiàn yí lián yǐng dòng,shí gēn bù sǐ yǒu xiāng shēng。
山前留眼通灵海,天上无人记摘星。shān qián liú yǎn tōng líng hǎi,tiān shàng wú rén jì zhāi xīng。
何处人间觅此竹,昔年曾出夜郎城。hé chù rén jiān mì cǐ zhú,xī nián céng chū yè láng chéng。

霹雳石

陈樵

云根断裂翠崚嶒,匕箸都忘世已惊。yún gēn duàn liè cuì léng céng,bǐ zhù dōu wàng shì yǐ jīng。
玉女今为捣衣石,晋人犹觅少微星。yù nǚ jīn wèi dǎo yī shí,jìn rén yóu mì shǎo wēi xīng。
松高琥珀无苗出,蟾老丹书满腹生。sōng gāo hǔ pò wú miáo chū,chán lǎo dān shū mǎn fù shēng。
却忆天台狂道士,石中衣祴竟通灵。què yì tiān tái kuáng dào shì,shí zhōng yī gāi jìng tōng líng。

跳银溪

陈樵

枕石听泉伏草莱,跳银溪上日徘徊。zhěn shí tīng quán fú cǎo lái,tiào yín xī shàng rì pái huái。
山间远树迎人出,日转晴虹渡水来。shān jiān yuǎn shù yíng rén chū,rì zhuǎn qíng hóng dù shuǐ lái。
云气长连西涧石,春寒犹在北枝梅。yún qì zhǎng lián xī jiàn shí,chūn hán yóu zài běi zhī méi。
谷亭几载秋无黍,沙上菰蒲暖更栽。gǔ tíng jǐ zài qiū wú shǔ,shā shàng gū pú nuǎn gèng zāi。

书房

陈樵

休名不立死如麻,挟册空山望碧霞。xiū míng bù lì sǐ rú má,xié cè kōng shān wàng bì xiá。
书在终难招李杜,灰寒无处觅阴何。shū zài zhōng nán zhāo lǐ dù,huī hán wú chù mì yīn hé。
春归一尺人间泪,云暖万重烟际花。chūn guī yī chǐ rén jiān lèi,yún nuǎn wàn zhòng yān jì huā。
风景尚堪留研席,浮生忧乐向来多。fēng jǐng shàng kān liú yán xí,fú shēng yōu lè xiàng lái duō。

陈樵

筑圜却欲留方士,一室圜中度岁年。zhù huán què yù liú fāng shì,yī shì huán zhōng dù suì nián。
有客持云坐盘石,无人伴月出萝烟。yǒu kè chí yún zuò pán shí,wú rén bàn yuè chū luó yān。
晴晞白发三千丈,寒折朱丝五十弦。qíng xī bái fā sān qiān zhàng,hán zhé zhū sī wǔ shí xián。
玄圃方壶君莫问,人间回首即神仙。xuán pǔ fāng hú jūn mò wèn,rén jiān huí shǒu jí shén xiān。

春日题水轩

陈樵

黄金缕水细粼粼,葑合平池绿似云。huáng jīn lǚ shuǐ xì lín lín,fēng hé píng chí lǜ shì yún。
鹦鹉无言初病瘴,丁香不结又经春。yīng wǔ wú yán chū bìng zhàng,dīng xiāng bù jié yòu jīng chūn。
行稀蜡屐留前齿,坐久玉琴生断纹。xíng xī là jī liú qián chǐ,zuò jiǔ yù qín shēng duàn wén。
几度凭栏愁举袂,春花半作庾公尘。jǐ dù píng lán chóu jǔ mèi,chūn huā bàn zuò yǔ gōng chén。