古诗词

宴桃源

白居易

频日雅欢幽会,打得来来越㬠。pín rì yǎ huān yōu huì,dǎ dé lái lái yuè shài。
说着暂分飞,蹙损一双眉黛。shuō zhe zàn fēn fēi,cù sǔn yī shuāng méi dài。
无奈,无奈,两个心儿总待。wú nài,wú nài,liǎng gè xīn ér zǒng dài。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

亭西墙下伊渠水中置石激流潺湲成韵颇有幽趣以诗记之

白居易

嵌巉嵩石峭,皎洁伊流清。qiàn chán sōng shí qiào,jiǎo jié yī liú qīng。
立为远峰势,激作寒玉声。lì wèi yuǎn fēng shì,jī zuò hán yù shēng。
夹岸罗密树,面滩开小亭。jiā àn luó mì shù,miàn tān kāi xiǎo tíng。
忽疑严子濑,流入洛阳城。hū yí yán zi lài,liú rù luò yáng chéng。
是时群动息,风静微月明。shì shí qún dòng xī,fēng jìng wēi yuè míng。
高枕夜悄悄,满耳秋泠泠。gāo zhěn yè qiāo qiāo,mǎn ěr qiū líng líng。
终日临大道,何人知此情。zhōng rì lín dà dào,hé rén zhī cǐ qíng。
此情苟自惬,亦不要人听。cǐ qíng gǒu zì qiè,yì bù yào rén tīng。

闲题家池寄王屋张道士

白居易

有石白磷磷,有水清潺潺。yǒu shí bái lín lín,yǒu shuǐ qīng chán chán。
有叟头似雪,婆娑乎其间。yǒu sǒu tóu shì xuě,pó suō hū qí jiān。
进不趋要路,退不入深山。jìn bù qū yào lù,tuì bù rù shēn shān。
深山太濩落,要路多险艰。shēn shān tài huò luò,yào lù duō xiǎn jiān。
不如家池上,乐逸无忧患。bù rú jiā chí shàng,lè yì wú yōu huàn。
有食适吾口,有酒酡吾颜。yǒu shí shì wú kǒu,yǒu jiǔ tuó wú yán。
恍惚游醉乡,希夷造玄关。huǎng hū yóu zuì xiāng,xī yí zào xuán guān。
五千言下悟,十二年来闲。wǔ qiān yán xià wù,shí èr nián lái xián。
富者我不顾,贵者我不攀。fù zhě wǒ bù gù,guì zhě wǒ bù pān。
唯有天坛子,时来一往还。wéi yǒu tiān tán zi,shí lái yī wǎng hái。

李卢二中丞各创山居俱夸胜绝然去城稍远来往颇劳弊居新泉实在宇下偶题十五韵聊戏二君

白居易

龙门苍石壁,浥涧碧潭水。lóng mén cāng shí bì,yì jiàn bì tán shuǐ。
各在一山隅,迢遥几十里。gè zài yī shān yú,tiáo yáo jǐ shí lǐ。
清镜碧屏风,惜哉信为美。qīng jìng bì píng fēng,xī zāi xìn wèi měi。
爱而不得见,亦与无相似。ài ér bù dé jiàn,yì yǔ wú xiāng shì。
闻君每来去,矻矻事行李。wén jūn měi lái qù,kū kū shì xíng lǐ。
脂辖复裹粮,心力颇劳止。zhī xiá fù guǒ liáng,xīn lì pǒ láo zhǐ。
未如吾舍下,石与泉甚迩。wèi rú wú shě xià,shí yǔ quán shén ěr。
凿凿复溅溅,昼夜流不已。záo záo fù jiàn jiàn,zhòu yè liú bù yǐ。
洛石千万拳,衬波铺锦绮。luò shí qiān wàn quán,chèn bō pù jǐn qǐ。
海珉一两片,激濑含宫徵。hǎi mín yī liǎng piàn,jī lài hán gōng zhēng。
绿宜春濯足,净可朝漱齿。lǜ yí chūn zhuó zú,jìng kě cháo shù chǐ。
绕砌紫鳞游,拂帘白鸟起。rào qì zǐ lín yóu,fú lián bái niǎo qǐ。
何言履道叟,便是沧浪子。hé yán lǚ dào sǒu,biàn shì cāng làng zi。
君若趁归程,请君先到此。jūn ruò chèn guī chéng,qǐng jūn xiān dào cǐ。
愿以潺湲声,洗君尘土耳。yuàn yǐ chán yuán shēng,xǐ jūn chén tǔ ěr。

北窗竹石

白居易

一片瑟瑟石,数竿青青竹。yī piàn sè sè shí,shù gān qīng qīng zhú。
向我如有情,依然看不足。xiàng wǒ rú yǒu qíng,yī rán kàn bù zú。
况临北窗下,复近西塘曲。kuàng lín běi chuāng xià,fù jìn xī táng qū。
筠风散馀清,苔雨含微绿。yún fēng sàn yú qīng,tái yǔ hán wēi lǜ。
有妻亦衰老,无子方茕独。yǒu qī yì shuāi lǎo,wú zi fāng qióng dú。
莫掩夜窗扉,共渠相伴宿。mò yǎn yè chuāng fēi,gòng qú xiāng bàn sù。

饮后戏示弟子

白居易

吾为尔先生,尔为吾弟子。wú wèi ěr xiān shēng,ěr wèi wú dì zi。
孔门有遗训,复坐吾告尔。kǒng mén yǒu yí xùn,fù zuò wú gào ěr。
先生馔酒食,弟子服劳止。xiān shēng zhuàn jiǔ shí,dì zi fú láo zhǐ。
孝敬不在他,在兹而已矣。xiào jìng bù zài tā,zài zī ér yǐ yǐ。
欲我少忧愁,欲我多欢喜。yù wǒ shǎo yōu chóu,yù wǒ duō huān xǐ。
无如酝好酒,酒须多且旨。wú rú yùn hǎo jiǔ,jiǔ xū duō qiě zhǐ。
旨即宾可留,多即罍不耻。zhǐ jí bīn kě liú,duō jí léi bù chǐ。
吾更有一言,尔宜听入耳。wú gèng yǒu yī yán,ěr yí tīng rù ěr。
人老多忧贫,人病多忧死。rén lǎo duō yōu pín,rén bìng duō yōu sǐ。
我今虽老病,所忧不在此。wǒ jīn suī lǎo bìng,suǒ yōu bù zài cǐ。
忧在半酣时,尊空座客起。yōu zài bàn hān shí,zūn kōng zuò kè qǐ。

闲坐看书贻诸少年

白居易

雨砌长寒芜,风庭落秋果。yǔ qì zhǎng hán wú,fēng tíng luò qiū guǒ。
窗间有闲叟,尽日看书坐。chuāng jiān yǒu xián sǒu,jǐn rì kàn shū zuò。
书中见往事,历历知福祸。shū zhōng jiàn wǎng shì,lì lì zhī fú huò。
多取终厚亡,疾驱必先堕。duō qǔ zhōng hòu wáng,jí qū bì xiān duò。
劝君少干名,名为锢身锁。quàn jūn shǎo gàn míng,míng wèi gù shēn suǒ。
劝君少求利,利是焚身火。quàn jūn shǎo qiú lì,lì shì fén shēn huǒ。
我心知已久,吾道无不可。wǒ xīn zhī yǐ jiǔ,wú dào wú bù kě。
所以雀罗门,不能寂寞我。suǒ yǐ què luó mén,bù néng jì mò wǒ。

梦上山

白居易

夜梦上嵩山,独携藜杖出。yè mèng shàng sōng shān,dú xié lí zhàng chū。
千岩与万壑,游览皆周毕。qiān yán yǔ wàn hè,yóu lǎn jiē zhōu bì。
梦中足不病,健似少年日。mèng zhōng zú bù bìng,jiàn shì shǎo nián rì。
既悟神返初,依然旧形质。jì wù shén fǎn chū,yī rán jiù xíng zhì。
始知形神内,形病神无疾。shǐ zhī xíng shén nèi,xíng bìng shén wú jí。
形神两是幻,梦寐俱非实。xíng shén liǎng shì huàn,mèng mèi jù fēi shí。
昼行虽蹇涩,夜步颇安逸。zhòu xíng suī jiǎn sè,yè bù pǒ ān yì。
昼夜既平分,其间何得失。zhòu yè jì píng fēn,qí jiān hé dé shī。

对酒闲吟赠同老者

白居易

人生七十稀,我年幸过之。rén shēng qī shí xī,wǒ nián xìng guò zhī。
远行将尽路,春梦欲觉时。yuǎn xíng jiāng jǐn lù,chūn mèng yù jué shí。
家事口不问,世名心不思。jiā shì kǒu bù wèn,shì míng xīn bù sī。
老既不足叹,病亦不能治。lǎo jì bù zú tàn,bìng yì bù néng zhì。
扶持仰婢仆,将养信妻儿。fú chí yǎng bì pū,jiāng yǎng xìn qī ér。
饥饱进退食,寒暄加减衣。jī bǎo jìn tuì shí,hán xuān jiā jiǎn yī。
声妓放郑卫,裘马脱轻肥。shēng jì fàng zhèng wèi,qiú mǎ tuō qīng féi。
百事尽除去,尚馀酒与诗。bǎi shì jǐn chú qù,shàng yú jiǔ yǔ shī。
兴来吟一篇,吟罢酒一卮。xīng lái yín yī piān,yín bà jiǔ yī zhī。
不独适情性,兼用扶衰羸。bù dú shì qíng xìng,jiān yòng fú shuāi léi。
云液洒六腑,阳和生四肢。yún yè sǎ liù fǔ,yáng hé shēng sì zhī。
于中我自乐,此外吾不知。yú zhōng wǒ zì lè,cǐ wài wú bù zhī。
寄问同老者,舍此将安归。jì wèn tóng lǎo zhě,shě cǐ jiāng ān guī。
莫学蓬心叟,胸中残是非。mò xué péng xīn sǒu,xiōng zhōng cán shì fēi。

晚起闲行

白居易

皤然一老子,拥裘仍隐几。pó rán yī lǎo zi,yōng qiú réng yǐn jǐ。
坐稳夜忘眠,卧安朝不起。zuò wěn yè wàng mián,wò ān cháo bù qǐ。
起来无可作,闭目时叩齿。qǐ lái wú kě zuò,bì mù shí kòu chǐ。
静对铜炉香,暖漱银瓶水。jìng duì tóng lú xiāng,nuǎn shù yín píng shuǐ。
午斋何俭洁,饼与蔬而已。wǔ zhāi hé jiǎn jié,bǐng yǔ shū ér yǐ。
西寺讲楞伽,闲行一随喜。xī sì jiǎng léng gā,xián xíng yī suí xǐ。

香山居士写真诗

白居易

昔作少学士,图形入集贤。xī zuò shǎo xué shì,tú xíng rù jí xián。
今为老居士,写貌寄香山。jīn wèi lǎo jū shì,xiě mào jì xiāng shān。
鹤毳变玄发,鸡肤换朱颜。hè cuì biàn xuán fā,jī fū huàn zhū yán。
前形与后貌,相去三十年。qián xíng yǔ hòu mào,xiāng qù sān shí nián。
勿叹韶华子,俄成皤叟仙。wù tàn sháo huá zi,é chéng pó sǒu xiān。
请看东海水,亦变作桑田。qǐng kàn dōng hǎi shuǐ,yì biàn zuò sāng tián。

二年三月五日斋毕开素当食偶吟赠妻弘农郡君

白居易

睡足肢体畅,晨起开中堂。shuì zú zhī tǐ chàng,chén qǐ kāi zhōng táng。
初旭泛帘幕,微风拂衣裳。chū xù fàn lián mù,wēi fēng fú yī shang。
二婢扶盥栉,双童舁簟床。èr bì fú guàn zhì,shuāng tóng yú diàn chuáng。
庭东有茂树,其下多阴凉。tíng dōng yǒu mào shù,qí xià duō yīn liáng。
前月事斋戒,昨日散道场。qián yuè shì zhāi jiè,zuó rì sàn dào chǎng。
以我久蔬素,加笾仍异粮。yǐ wǒ jiǔ shū sù,jiā biān réng yì liáng。
鲂鳞白如雪,蒸炙加桂姜。fáng lín bái rú xuě,zhēng zhì jiā guì jiāng。
稻饭红似花,调沃新酪浆。dào fàn hóng shì huā,diào wò xīn lào jiāng。
佐以脯醢味,间之椒薤芳。zuǒ yǐ pú hǎi wèi,jiān zhī jiāo xiè fāng。
老怜口尚美,病喜鼻闻香。lǎo lián kǒu shàng měi,bìng xǐ bí wén xiāng。
娇騃三四孙,索哺绕我傍。jiāo ái sān sì sūn,suǒ bǔ rào wǒ bàng。
山妻未举案,馋叟已先尝。shān qī wèi jǔ àn,chán sǒu yǐ xiān cháng。
忆同牢卺初,家贫共糟糠。yì tóng láo jǐn chū,jiā pín gòng zāo kāng。
今食且如此,何必烹猪羊。jīn shí qiě rú cǐ,hé bì pēng zhū yáng。
况观姻族间,夫妻半存亡。kuàng guān yīn zú jiān,fū qī bàn cún wáng。
偕老不易得,白头何足伤。xié lǎo bù yì dé,bái tóu hé zú shāng。
食罢酒一杯,醉饱吟又狂。shí bà jiǔ yī bēi,zuì bǎo yín yòu kuáng。
缅想梁高士,乐道喜文章。miǎn xiǎng liáng gāo shì,lè dào xǐ wén zhāng。
徒夸五噫作,不解赠孟光。tú kuā wǔ yī zuò,bù jiě zèng mèng guāng。

不出门

白居易

弥月不出门,永日无来宾。mí yuè bù chū mén,yǒng rì wú lái bīn。
食饱更拂床,睡觉一颦伸。shí bǎo gèng fú chuáng,shuì jué yī pín shēn。
轻箑白鸟羽,新簟青箭筠。qīng shà bái niǎo yǔ,xīn diàn qīng jiàn yún。
方寸方丈室,空然两无尘。fāng cùn fāng zhàng shì,kōng rán liǎng wú chén。
披衣腰不带,散发头不巾。pī yī yāo bù dài,sàn fā tóu bù jīn。
袒跣北窗下,葛天之遗民。tǎn xiǎn běi chuāng xià,gé tiān zhī yí mín。
一日亦自足,况得以终身。yī rì yì zì zú,kuàng dé yǐ zhōng shēn。
不知天壤内,目我为何人。bù zhī tiān rǎng nèi,mù wǒ wèi hé rén。

感旧

白居易

晦叔坟荒草已陈,梦得墓湿土犹新。huì shū fén huāng cǎo yǐ chén,mèng dé mù shī tǔ yóu xīn。
微之捐馆将一纪,杓直归丘二十春。wēi zhī juān guǎn jiāng yī jì,biāo zhí guī qiū èr shí chūn。
城中虽有故第宅,庭芜园废生荆榛。chéng zhōng suī yǒu gù dì zhái,tíng wú yuán fèi shēng jīng zhēn。
箧中亦有旧书札,纸穿字蠹成灰尘。qiè zhōng yì yǒu jiù shū zhá,zhǐ chuān zì dù chéng huī chén。
平生定交取人窄,屈指相知唯五人。píng shēng dìng jiāo qǔ rén zhǎi,qū zhǐ xiāng zhī wéi wǔ rén。
四人先去我在后,一枝蒲柳衰残身。sì rén xiān qù wǒ zài hòu,yī zhī pú liǔ shuāi cán shēn。
岂无晚岁新相识,相识面亲心不亲。qǐ wú wǎn suì xīn xiāng shí,xiāng shí miàn qīn xīn bù qīn。
人生莫羡苦长命,命长感旧多悲辛。rén shēng mò xiàn kǔ zhǎng mìng,mìng zhǎng gǎn jiù duō bēi xīn。

送毛仙翁

白居易

仙翁已得道,混迹寻岩泉。xiān wēng yǐ dé dào,hùn jì xún yán quán。
肌肤冰雪莹,衣服云霞鲜。jī fū bīng xuě yíng,yī fú yún xiá xiān。
绀发丝并致,龆容花共妍。gàn fā sī bìng zhì,tiáo róng huā gòng yán。
方瞳点玄漆,高步凌非烟。fāng tóng diǎn xuán qī,gāo bù líng fēi yān。
几见桑海变,莫知龟鹤年。jǐ jiàn sāng hǎi biàn,mò zhī guī hè nián。
所憩九清外,所游五岳巅。suǒ qì jiǔ qīng wài,suǒ yóu wǔ yuè diān。
轩昊旧为侣,松乔难比肩。xuān hào jiù wèi lǚ,sōng qiáo nán bǐ jiān。
每嗟人世人,役役如狂颠。měi jiē rén shì rén,yì yì rú kuáng diān。
孰能脱羁鞅,尽遭名利牵。shú néng tuō jī yāng,jǐn zāo míng lì qiān。
貌随岁律换,神逐光阴迁。mào suí suì lǜ huàn,shén zhú guāng yīn qiān。
惟余负忧谴,憔悴湓江壖。wéi yú fù yōu qiǎn,qiáo cuì pén jiāng ruán。
衰鬓忽霜白,愁肠如火煎。shuāi bìn hū shuāng bái,chóu cháng rú huǒ jiān。
羁旅坐多感,裴回私自怜。jī lǚ zuò duō gǎn,péi huí sī zì lián。
晴眺五老峰,玉洞多神仙。qíng tiào wǔ lǎo fēng,yù dòng duō shén xiān。
何当悯湮厄,授道安虚孱。hé dāng mǐn yān è,shòu dào ān xū càn。
我师惠然来,论道穷重玄。wǒ shī huì rán lái,lùn dào qióng zhòng xuán。
浩荡八溟阔,志泰心超然。hào dàng bā míng kuò,zhì tài xīn chāo rán。
形骸既无束,得丧亦都捐。xíng hái jì wú shù,dé sàng yì dōu juān。
岂识椿菌异,那知鹏鴳悬。qǐ shí chūn jūn yì,nà zhī péng yàn xuán。
丹华既相付,促景定当延。dān huá jì xiāng fù,cù jǐng dìng dāng yán。
玄功曷可报,感极惟勤拳。xuán gōng hé kě bào,gǎn jí wéi qín quán。
霓旌不肯驻,又归武夷川。ní jīng bù kěn zhù,yòu guī wǔ yí chuān。
语罢倏然别,孤鹤升遥天。yǔ bà shū rán bié,gū hè shēng yáo tiān。
赋诗叙明德,永续步虚篇。fù shī xù míng dé,yǒng xù bù xū piān。

达哉乐天行

白居易

达哉达哉白乐天,分司东都十三年。dá zāi dá zāi bái lè tiān,fēn sī dōng dōu shí sān nián。
七旬才满冠已挂,半禄未及车先悬。qī xún cái mǎn guān yǐ guà,bàn lù wèi jí chē xiān xuán。
或伴游客春行乐,或随山僧夜坐禅。huò bàn yóu kè chūn xíng lè,huò suí shān sēng yè zuò chán。
二年忘却问家事,门庭多草厨少烟。èr nián wàng què wèn jiā shì,mén tíng duō cǎo chú shǎo yān。
庖童朝告盐米尽,侍婢暮诉衣裳穿。páo tóng cháo gào yán mǐ jǐn,shì bì mù sù yī shang chuān。
妻孥不悦甥侄闷,而我醉卧方陶然。qī nú bù yuè shēng zhí mèn,ér wǒ zuì wò fāng táo rán。
起来与尔画生计,薄产处置有后先。qǐ lái yǔ ěr huà shēng jì,báo chǎn chù zhì yǒu hòu xiān。
先卖南坊十亩园,次卖东都五顷田。xiān mài nán fāng shí mǔ yuán,cì mài dōng dōu wǔ qǐng tián。
然后兼卖所居宅,仿佛获缗二三千。rán hòu jiān mài suǒ jū zhái,fǎng fú huò mín èr sān qiān。
半与尔充衣食费,半与吾供酒肉钱。bàn yǔ ěr chōng yī shí fèi,bàn yǔ wú gōng jiǔ ròu qián。
吾今已年七十一,眼昏须白头风眩。wú jīn yǐ nián qī shí yī,yǎn hūn xū bái tóu fēng xuàn。
但恐此钱用不尽,即先朝露归夜泉。dàn kǒng cǐ qián yòng bù jǐn,jí xiān cháo lù guī yè quán。
未归且住亦不恶,饥餐乐饮安稳眠。wèi guī qiě zhù yì bù è,jī cān lè yǐn ān wěn mián。
死生无可无不可,达哉达哉白乐天。sǐ shēng wú kě wú bù kě,dá zāi dá zāi bái lè tiān。