古诗词

杂曲歌辞浪淘沙

白居易

随波逐浪到天涯,迁客生还有几家。suí bō zhú làng dào tiān yá,qiān kè shēng hái yǒu jǐ jiā。
却到帝乡重富贵,请君莫忘浪淘沙。què dào dì xiāng zhòng fù guì,qǐng jūn mò wàng làng táo shā。
白居易

白居易

白居易(772年-846年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邽,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一。白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等。 白居易的作品>>

猜您喜欢

新乐府黑潭龙疾贪吏也

白居易

黑潭水深黑如墨,传有神龙人不识。hēi tán shuǐ shēn hēi rú mò,chuán yǒu shén lóng rén bù shí。
潭上架屋官立祠,龙不能神人神之。tán shàng jià wū guān lì cí,lóng bù néng shén rén shén zhī。
丰凶水旱与疾疫,乡里皆言龙所为。fēng xiōng shuǐ hàn yǔ jí yì,xiāng lǐ jiē yán lóng suǒ wèi。
家家养豚漉清酒,朝祈暮赛依巫口。jiā jiā yǎng tún lù qīng jiǔ,cháo qí mù sài yī wū kǒu。
神之来兮风飘飘,纸钱动兮锦伞摇。shén zhī lái xī fēng piāo piāo,zhǐ qián dòng xī jǐn sǎn yáo。
神之去兮风亦静,香火灭兮杯盘冷。shén zhī qù xī fēng yì jìng,xiāng huǒ miè xī bēi pán lěng。
肉堆潭岸石,酒泼庙前草。ròu duī tán àn shí,jiǔ pō miào qián cǎo。
不知龙神享几多,林鼠山狐长醉饱。bù zhī lóng shén xiǎng jǐ duō,lín shǔ shān hú zhǎng zuì bǎo。
狐何幸,豚何辜,年年杀豚将喂狐。hú hé xìng,tún hé gū,nián nián shā tún jiāng wèi hú。
狐假龙神食豚尽,九重泉底龙知无。hú jiǎ lóng shén shí tún jǐn,jiǔ zhòng quán dǐ lóng zhī wú。

新乐府天可度恶诈人也

白居易

天可度,地可量,唯有人心不可防。tiān kě dù,dì kě liàng,wéi yǒu rén xīn bù kě fáng。
但见丹诚赤如血,谁知伪言巧似簧。dàn jiàn dān chéng chì rú xuè,shuí zhī wěi yán qiǎo shì huáng。
劝君掩鼻君莫掩,使君夫妇为参商。quàn jūn yǎn bí jūn mò yǎn,shǐ jūn fū fù wèi cān shāng。
劝君掇蜂君莫掇,使君父子成豺狼。quàn jūn duō fēng jūn mò duō,shǐ jūn fù zi chéng chái láng。
海底鱼兮天上鸟,高可射兮深可钓。hǎi dǐ yú xī tiān shàng niǎo,gāo kě shè xī shēn kě diào。
唯有人心相对时,咫尺之间不能料。wéi yǒu rén xīn xiāng duì shí,zhǐ chǐ zhī jiān bù néng liào。
君不见李义府之辈笑欣欣,笑中有刀潜杀人。jūn bù jiàn lǐ yì fǔ zhī bèi xiào xīn xīn,xiào zhōng yǒu dāo qián shā rén。
阴阳神变皆可测,不测人间笑是瞋。yīn yáng shén biàn jiē kě cè,bù cè rén jiān xiào shì chēn。

新乐府秦吉了哀冤民也

白居易

秦吉了,出南中,彩毛青黑花颈红。qín jí le,chū nán zhōng,cǎi máo qīng hēi huā jǐng hóng。
耳聪心慧舌端巧,鸟语人言无不通。ěr cōng xīn huì shé duān qiǎo,niǎo yǔ rén yán wú bù tōng。
昨日长爪鸢,今朝大觜乌。zuó rì zhǎng zhǎo yuān,jīn cháo dà zī wū。
鸢捎乳燕一窠覆,乌琢母鸡双眼枯。yuān shāo rǔ yàn yī kē fù,wū zuó mǔ jī shuāng yǎn kū。
鸡号堕地燕惊去,然后拾卵攫其雏。jī hào duò dì yàn jīng qù,rán hòu shí luǎn jué qí chú。
岂无雕与鹗,嗉中肉饱不肯搏。qǐ wú diāo yǔ è,sù zhōng ròu bǎo bù kěn bó。
亦有鸾鹤群,闲立高扬如不闻。yì yǒu luán hè qún,xián lì gāo yáng rú bù wén。
秦吉了,人云尔是能言鸟。qín jí le,rén yún ěr shì néng yán niǎo。
岂不见鸡燕之冤苦,吾闻凤皇百鸟主。qǐ bù jiàn jī yàn zhī yuān kǔ,wú wén fèng huáng bǎi niǎo zhǔ。
尔竟不为凤皇之前致一言,安用噪噪闲言语。ěr jìng bù wèi fèng huáng zhī qián zhì yī yán,ān yòng zào zào xián yán yǔ。

新乐府鸦九剑思决壅也

白居易

欧冶子死千年后,精灵闇授张鸦九。ōu yě zi sǐ qiān nián hòu,jīng líng àn shòu zhāng yā jiǔ。
鸦九铸剑吴山中,天与日时神借功。yā jiǔ zhù jiàn wú shān zhōng,tiān yǔ rì shí shén jiè gōng。
金铁腾精火翻燄,踊跃求为镆铘剑。jīn tiě téng jīng huǒ fān yàn,yǒng yuè qiú wèi mò yé jiàn。
剑成未试十馀年,有客持金买一观。jiàn chéng wèi shì shí yú nián,yǒu kè chí jīn mǎi yī guān。
谁知闭匣长思用,三尺青蛇不肯蟠。shuí zhī bì xiá zhǎng sī yòng,sān chǐ qīng shé bù kěn pán。
客有心,剑无口,客代剑言告鸦九。kè yǒu xīn,jiàn wú kǒu,kè dài jiàn yán gào yā jiǔ。
君勿矜我玉可切,君勿夸我钟可刜。jūn wù jīn wǒ yù kě qiè,jūn wù kuā wǒ zhōng kě fú。
不如持我决浮云,无令漫漫蔽白日。bù rú chí wǒ jué fú yún,wú lìng màn màn bì bái rì。
为君使无私之光及万物,蛰虫昭苏萌草出。wèi jūn shǐ wú sī zhī guāng jí wàn wù,zhé chóng zhāo sū méng cǎo chū。

新乐府采诗官监前王乱亡之由也

白居易

采诗官,采诗听歌导人言。cǎi shī guān,cǎi shī tīng gē dǎo rén yán。
言者无罪闻者诫,下流上通上下泰。yán zhě wú zuì wén zhě jiè,xià liú shàng tōng shàng xià tài。
周灭秦兴至隋氏,十代采诗官不置。zhōu miè qín xīng zhì suí shì,shí dài cǎi shī guān bù zhì。
郊庙登歌赞君美,乐府艳词悦君意。jiāo miào dēng gē zàn jūn měi,lè fǔ yàn cí yuè jūn yì。
若求兴谕规刺言,万句千章无一字。ruò qiú xīng yù guī cì yán,wàn jù qiān zhāng wú yī zì。
不是章句无规刺,渐及朝廷绝讽议。bù shì zhāng jù wú guī cì,jiàn jí cháo tíng jué fěng yì。
诤臣杜口为冗员,谏鼓高悬作虚器。zhèng chén dù kǒu wèi rǒng yuán,jiàn gǔ gāo xuán zuò xū qì。
一人负扆常端默,百辟入门两自媚。yī rén fù yǐ cháng duān mò,bǎi pì rù mén liǎng zì mèi。
夕郎所贺皆德音,春官每奏唯祥瑞。xī láng suǒ hè jiē dé yīn,chūn guān měi zòu wéi xiáng ruì。
君之堂兮千里远,君之门兮九重閟。jūn zhī táng xī qiān lǐ yuǎn,jūn zhī mén xī jiǔ zhòng bì。
君耳唯闻堂上言,君眼不见门前事。jūn ěr wéi wén táng shàng yán,jūn yǎn bù jiàn mén qián shì。
贪吏害民无所忌,奸臣蔽君无所畏。tān lì hài mín wú suǒ jì,jiān chén bì jūn wú suǒ wèi。
君不见厉王胡亥之末年,群臣有利君无利。jūn bù jiàn lì wáng hú hài zhī mò nián,qún chén yǒu lì jūn wú lì。
君兮君兮愿听此,欲开壅蔽达人情。jūn xī jūn xī yuàn tīng cǐ,yù kāi yōng bì dá rén qíng。
先向歌诗求讽刺。xiān xiàng gē shī qiú fěng cì。

短歌行

白居易

曈曈太阳如火色,上行千里下一刻。tóng tóng tài yáng rú huǒ sè,shàng xíng qiān lǐ xià yī kè。
出为白昼入为夜,圆转如珠住不得。chū wèi bái zhòu rù wèi yè,yuán zhuǎn rú zhū zhù bù dé。
住不得,可奈何,为君举酒歌短歌。zhù bù dé,kě nài hé,wèi jūn jǔ jiǔ gē duǎn gē。
歌声苦,词亦苦,四座少年君听取。gē shēng kǔ,cí yì kǔ,sì zuò shǎo nián jūn tīng qǔ。
今夕未竟明夕催,秋风才往春风回。jīn xī wèi jìng míng xī cuī,qiū fēng cái wǎng chūn fēng huí。
人无根蒂时不驻,朱颜白日相隳颓。rén wú gēn dì shí bù zhù,zhū yán bái rì xiāng huī tuí。
劝君且强笑一面,劝君且强饮一杯。quàn jūn qiě qiáng xiào yī miàn,quàn jūn qiě qiáng yǐn yī bēi。
人生不得长欢乐,年少须臾老到来。rén shēng bù dé zhǎng huān lè,nián shǎo xū yú lǎo dào lái。

杂曲歌辞生别离

白居易

食檗不易食梅难,檗能苦兮梅能酸。shí bò bù yì shí méi nán,bò néng kǔ xī méi néng suān。
未如生别之为难,苦在心兮酸在肝。wèi rú shēng bié zhī wèi nán,kǔ zài xīn xī suān zài gān。
晨鸡再鸣残月没,征马连嘶行人出。chén jī zài míng cán yuè méi,zhēng mǎ lián sī xíng rén chū。
回看骨肉哭一声,梅酸檗苦甘如蜜。huí kàn gǔ ròu kū yī shēng,méi suān bò kǔ gān rú mì。
黄河水白黄云秋,行人河边相对愁。huáng hé shuǐ bái huáng yún qiū,xíng rén hé biān xiāng duì chóu。
天寒野旷何处宿?tiān hán yě kuàng hé chù sù?
棠梨叶战风飕飕。táng lí yè zhàn fēng sōu sōu。
生离别,生离别,忧从中来无断绝。shēng lí bié,shēng lí bié,yōu cóng zhōng lái wú duàn jué。
忧极心劳血气衰,未年三十生白发。yōu jí xīn láo xuè qì shuāi,wèi nián sān shí shēng bái fā。

长安道

白居易

花枝缺处青楼开,艳歌一曲酒一杯。huā zhī quē chù qīng lóu kāi,yàn gē yī qū jiǔ yī bēi。
美人劝我急行乐,自古朱颜不再来。měi rén quàn wǒ jí xíng lè,zì gǔ zhū yán bù zài lái。
君不见外州客,长安道,一回来,一回老。jūn bù jiàn wài zhōu kè,zhǎng ān dào,yī huí lái,yī huí lǎo。

相和歌辞短歌行二首其二

白居易

世人求富贵,多为身嗜欲。shì rén qiú fù guì,duō wèi shēn shì yù。
盛衰不自由,得失常相逐。shèng shuāi bù zì yóu,dé shī cháng xiāng zhú。
问君少年日,苦学将干禄。wèn jūn shǎo nián rì,kǔ xué jiāng gàn lù。
负笈尘中游,抱书雪前宿。fù jí chén zhōng yóu,bào shū xuě qián sù。
布衾不周体,藜茄才充腹。bù qīn bù zhōu tǐ,lí jiā cái chōng fù。
三十登宦途,五十被朝服。sān shí dēng huàn tú,wǔ shí bèi cháo fú。
奴温已挟纩,马肥初食粟。nú wēn yǐ xié kuàng,mǎ féi chū shí sù。
未敢议欢游,尚为名检束。wèi gǎn yì huān yóu,shàng wèi míng jiǎn shù。
耳目聋暗后,堂上调丝竹。ěr mù lóng àn hòu,táng shàng diào sī zhú。
牙齿缺落时,盘中堆酒肉。yá chǐ quē luò shí,pán zhōng duī jiǔ ròu。
彼来此已去,外馀中不足。bǐ lái cǐ yǐ qù,wài yú zhōng bù zú。
少壮与荣华,相避如寒燠。shǎo zhuàng yǔ róng huá,xiāng bì rú hán yù。
青云去地远,白日终天速。qīng yún qù dì yuǎn,bái rì zhōng tiān sù。
从古无奈何,短歌听一曲。cóng gǔ wú nài hé,duǎn gē tīng yī qū。

相和歌辞反白头吟

白居易

炎炎者烈火,营营者小蝇。yán yán zhě liè huǒ,yíng yíng zhě xiǎo yíng。
火不热真玉,蝇不点清冰。huǒ bù rè zhēn yù,yíng bù diǎn qīng bīng。
此苟无所受,彼莫能相仍。cǐ gǒu wú suǒ shòu,bǐ mò néng xiāng réng。
乃知物性中,各有能不能。nǎi zhī wù xìng zhōng,gè yǒu néng bù néng。
古称怨报死,则人有所惩。gǔ chēng yuàn bào sǐ,zé rén yǒu suǒ chéng。
惩淫或应可,在道未为弘。chéng yín huò yīng kě,zài dào wèi wèi hóng。
譬如蜩鴳徒,啾啾啅龙鹏。pì rú tiáo yàn tú,jiū jiū zhuó lóng péng。
宜当委之去,寥廓高飞腾。yí dāng wěi zhī qù,liáo kuò gāo fēi téng。
岂能泥尘下,区区酬怨憎。qǐ néng ní chén xià,qū qū chóu yuàn zēng。
胡为作自苦,吞悲仍抚膺。hú wèi zuò zì kǔ,tūn bēi réng fǔ yīng。

相和歌辞怨诗

白居易

夺宠心那惯,寻思倚殿门。duó chǒng xīn nà guàn,xún sī yǐ diàn mén。
不知移旧爱,何处作新恩。bù zhī yí jiù ài,hé chù zuò xīn ēn。

乌夜啼

白居易

城上归时晚,庭前宿处危。chéng shàng guī shí wǎn,tíng qián sù chù wēi。
月明无叶树,霜滑有风枝。yuè míng wú yè shù,shuāng huá yǒu fēng zhī。
啼涩饥喉咽,飞低冻翅垂。tí sè jī hóu yàn,fēi dī dòng chì chuí。
画堂鹦鹉鸟,冷暖不相知。huà táng yīng wǔ niǎo,lěng nuǎn bù xiāng zhī。

杂曲歌辞长相思

白居易

九月西风兴,月冷霜华凝。jiǔ yuè xī fēng xīng,yuè lěng shuāng huá níng。
思君秋夜长,一夜魂九升。sī jūn qiū yè zhǎng,yī yè hún jiǔ shēng。
二月东风来,草坼花心开。èr yuè dōng fēng lái,cǎo chè huā xīn kāi。
思君春日迟,一日肠九回。sī jūn chūn rì chí,yī rì cháng jiǔ huí。
妾住洛桥北,君住洛桥南。qiè zhù luò qiáo běi,jūn zhù luò qiáo nán。
十五即相识,今年二十三。shí wǔ jí xiāng shí,jīn nián èr shí sān。
有如女萝草,生在松之侧。yǒu rú nǚ luó cǎo,shēng zài sōng zhī cè。
蔓短枝苦高,萦回上不得。màn duǎn zhī kǔ gāo,yíng huí shàng bù dé。
人言人有愿,愿至天必成。rén yán rén yǒu yuàn,yuàn zhì tiān bì chéng。
愿作远方兽,步步比肩行。yuàn zuò yuǎn fāng shòu,bù bù bǐ jiān xíng。
愿作深山木,枝枝连理生。yuàn zuò shēn shān mù,zhī zhī lián lǐ shēng。

杂曲歌辞急乐世

白居易

正抽碧线绣红罗,忽听黄莺敛翠蛾。zhèng chōu bì xiàn xiù hóng luó,hū tīng huáng yīng liǎn cuì é。
秋思冬愁春恨望,大都不得意时多。qiū sī dōng chóu chūn hèn wàng,dà dōu bù dé yì shí duō。

杂曲歌辞太平乐

白居易

岁丰仍节俭,时泰更销兵。suì fēng réng jié jiǎn,shí tài gèng xiāo bīng。
圣念长如此,何忧不太平。shèng niàn zhǎng rú cǐ,hé yōu bù tài píng。