古诗词

清江引

孙承恩

篷窗雨来声滴点。péng chuāng yǔ lái shēng dī diǎn。
惹起情无限。rě qǐ qíng wú xiàn。
春风杨柳枝,流水桃花片。chūn fēng yáng liǔ zhī,liú shuǐ táo huā piàn。
我思美人南浦远。wǒ sī měi rén nán pǔ yuǎn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

饮万松书院

孙承恩

曲径穿松到上头,飘萧虚馆似深秋。qū jìng chuān sōng dào shàng tóu,piāo xiāo xū guǎn shì shēn qiū。
风传灵籁筝竽合,月出空山沆瀣浮。fēng chuán líng lài zhēng yú hé,yuè chū kōng shān hàng xiè fú。
千古壮怀增感慨,一尊深话且夷犹。qiān gǔ zhuàng huái zēng gǎn kǎi,yī zūn shēn huà qiě yí yóu。
登临不尽探幽兴,更拟明朝取次游。dēng lín bù jǐn tàn yōu xīng,gèng nǐ míng cháo qǔ cì yóu。

舟中早发

孙承恩

月落未落天渐明,船头打鼓将欲行。yuè luò wèi luò tiān jiàn míng,chuán tóu dǎ gǔ jiāng yù xíng。
哑哑客舟棹齐发,喔喔远村鸡乱鸣。yǎ yǎ kè zhōu zhào qí fā,ō ō yuǎn cūn jī luàn míng。
乾坤扰扰有行役,世路纷纷多变更。qián kūn rǎo rǎo yǒu xíng yì,shì lù fēn fēn duō biàn gèng。
迂拙无能禆上下,却惭到处费将迎。yū zhuō wú néng bì shàng xià,què cán dào chù fèi jiāng yíng。

夜坐

孙承恩

向晚书斋坐亦奇,满天明月闭关迟。xiàng wǎn shū zhāi zuò yì qí,mǎn tiān míng yuè bì guān chí。
尽将宠辱抛春梦,一并乾坤入酒卮。jǐn jiāng chǒng rǔ pāo chūn mèng,yī bìng qián kūn rù jiǔ zhī。
隔水荷风时细细,傍檐花影故离离。gé shuǐ hé fēng shí xì xì,bàng yán huā yǐng gù lí lí。
露华不计沾衣湿,直到西林月落时。lù huá bù jì zhān yī shī,zhí dào xī lín yuè luò shí。

月夜与客闲步中庭

孙承恩

虚馆良宵风月清,重门杳杳断人声。xū guǎn liáng xiāo fēng yuè qīng,zhòng mén yǎo yǎo duàn rén shēng。
试拈酒盏三人共,笑踏花阴一径行。shì niān jiǔ zhǎn sān rén gòng,xiào tà huā yīn yī jìng xíng。
故旧顿疏难会面,乾坤俯仰总关情。gù jiù dùn shū nán huì miàn,qián kūn fǔ yǎng zǒng guān qíng。
暂时乘暇贪欢赏,日出明朝事又生。zàn shí chéng xiá tān huān shǎng,rì chū míng cháo shì yòu shēng。

雨后种竹

孙承恩

带雨移从远寺来,自携钱镈破苍苔。dài yǔ yí cóng yuǎn sì lái,zì xié qián bó pò cāng tái。
直须旧土连云起,更记南枝向日栽。zhí xū jiù tǔ lián yún qǐ,gèng jì nán zhī xiàng rì zāi。
风动只愁龙化去,月明应有凤飞回。fēng dòng zhǐ chóu lóng huà qù,yuè míng yīng yǒu fèng fēi huí。
莫嫌生意萧疏甚,会见深深一径开。mò xián shēng yì xiāo shū shén,huì jiàn shēn shēn yī jìng kāi。

赴安南二首

孙承恩

万里南征亦胜游,秋晴况喜瘴烟收。wàn lǐ nán zhēng yì shèng yóu,qiū qíng kuàng xǐ zhàng yān shōu。
独惭浅薄虚王命,肯使风尘涴客裘。dú cán qiǎn báo xū wáng mìng,kěn shǐ fēng chén wò kè qiú。
苏节从知完入汉,越裳行见早朝周。sū jié cóng zhī wán rù hàn,yuè shang xíng jiàn zǎo cháo zhōu。
寸心北极瞻依切,千载令人感魏牟。cùn xīn běi jí zhān yī qiè,qiān zài lìng rén gǎn wèi móu。

赴安南二首

孙承恩

迢递交南瞻海隅,一封遥降紫泥书。tiáo dì jiāo nán zhān hǎi yú,yī fēng yáo jiàng zǐ ní shū。
九天湛露悬征旆,载道清风拥使车。jiǔ tiān zhàn lù xuán zhēng pèi,zài dào qīng fēng yōng shǐ chē。
谕蜀窃惭司马檄,出门忍看太真裾。yù shǔ qiè cán sī mǎ xí,chū mén rěn kàn tài zhēn jū。
天涯落日重回首,白发萧萧独倚闾。tiān yá luò rì zhòng huí shǒu,bái fā xiāo xiāo dú yǐ lǘ。

钱塘侯崇礼至有诗因和答

孙承恩

漠漠秋阴杂雨霏,登山有兴漫都违。mò mò qiū yīn zá yǔ fēi,dēng shān yǒu xīng màn dōu wéi。
坐深驲榻吟偏剧,望杳仙舟思欲飞。zuò shēn rì tà yín piān jù,wàng yǎo xiān zhōu sī yù fēi。
万里壮心瞻日近,五更清梦逐潮归。wàn lǐ zhuàng xīn zhān rì jìn,wǔ gèng qīng mèng zhú cháo guī。
相看心事还相信,岁晚冰霜共结依。xiāng kàn xīn shì hái xiāng xìn,suì wǎn bīng shuāng gòng jié yī。

虎跑泉和坡翁韵三首

孙承恩

远续曹溪水更香,云腴深甃石阴凉。yuǎn xù cáo xī shuǐ gèng xiāng,yún yú shēn zhòu shí yīn liáng。
百灵呵卫龙天肃,一线潜通地脉长。bǎi líng hē wèi lóng tiān sù,yī xiàn qián tōng dì mài zhǎng。
病体偶从窥胜迹,尘心应得悟迷方。bìng tǐ ǒu cóng kuī shèng jì,chén xīn yīng dé wù mí fāng。
为邀陆羽来同宿,击火烹茶试共尝。wèi yāo lù yǔ lái tóng sù,jī huǒ pēng chá shì gòng cháng。

虎跑泉和坡翁韵三首

孙承恩

洞口风生薜荔香,万松阴护佛龛凉。dòng kǒu fēng shēng bì lì xiāng,wàn sōng yīn hù fú kān liáng。
禅僧独对青山老,游子贪依慧日长。chán sēng dú duì qīng shān lǎo,yóu zi tān yī huì rì zhǎng。
世故极知俱幻想,安心何用觅奇方。shì gù jí zhī jù huàn xiǎng,ān xīn hé yòng mì qí fāng。
探幽笑我真成癖,一滴甘泉合试尝。tàn yōu xiào wǒ zhēn chéng pǐ,yī dī gān quán hé shì cháng。

虎跑泉和坡翁韵三首

孙承恩

古寺幽深石井香,西风吹我葛衣凉。gǔ sì yōu shēn shí jǐng xiāng,xī fēng chuī wǒ gé yī liáng。
数声清磬晚山碧,一榻白云秋兴长。shù shēng qīng qìng wǎn shān bì,yī tà bái yún qiū xīng zhǎng。
解脱五蕴本非有,超离四大还无方。jiě tuō wǔ yùn běn fēi yǒu,chāo lí sì dà hái wú fāng。
为喜灵源已烦渴,觅取远公涓滴尝。wèi xǐ líng yuán yǐ fán kě,mì qǔ yuǎn gōng juān dī cháng。

张文光都阃邀游西湖

孙承恩

七年不向西湖醉,此日真成两度游。qī nián bù xiàng xī hú zuì,cǐ rì zhēn chéng liǎng dù yóu。
三竺寺中秋渐肃,两高峰顶雨初收。sān zhú sì zhōng qiū jiàn sù,liǎng gāo fēng dǐng yǔ chū shōu。
云峦飞翠迎吟舫,水树分青落酒瓯。yún luán fēi cuì yíng yín fǎng,shuǐ shù fēn qīng luò jiǔ ōu。
最爱主人多道气,不妨日暮为迟留。zuì ài zhǔ rén duō dào qì,bù fáng rì mù wèi chí liú。

湖上早行

孙承恩

寒霏收尽看新晴,晓起偶从湖上行。hán fēi shōu jǐn kàn xīn qíng,xiǎo qǐ ǒu cóng hú shàng xíng。
青天微茫海色动,红日荡漾波光明。qīng tiān wēi máng hǎi sè dòng,hóng rì dàng yàng bō guāng míng。
笙歌稍稍游人集,洲渚萧萧征雁鸣。shēng gē shāo shāo yóu rén jí,zhōu zhǔ xiāo xiāo zhēng yàn míng。
湖山如此正可赏,惭愧当年游冶情。hú shān rú cǐ zhèng kě shǎng,cán kuì dāng nián yóu yě qíng。

常山道中即事

孙承恩

登登山径绕羊肠,天际孤吹送晚凉。dēng dēng shān jìng rào yáng cháng,tiān jì gū chuī sòng wǎn liáng。
鸟带暝烟投远峤,马驰斜日转危冈。niǎo dài míng yān tóu yuǎn jiào,mǎ chí xié rì zhuǎn wēi gāng。
汀洲水澨蒹葭老,篱落人家橘柚香。tīng zhōu shuǐ shì jiān jiā lǎo,lí luò rén jiā jú yòu xiāng。
风景渐于乡土异,黯然离思共秋长。fēng jǐng jiàn yú xiāng tǔ yì,àn rán lí sī gòng qiū zhǎng。

经宁藩故地有感

孙承恩

颠冥侯度恣淫荒,白日枭鸣自不祥。diān míng hóu dù zì yín huāng,bái rì xiāo míng zì bù xiáng。
秽迹千年谁洗灭,本支百世自重光。huì jì qiān nián shuí xǐ miè,běn zhī bǎi shì zì zhòng guāng。
故基寂历生秋草,野鸟啁啾话夕阳。gù jī jì lì shēng qiū cǎo,yě niǎo zhāo jiū huà xī yáng。
人与惟仁天助顺,独留覆辙示兴亡。rén yǔ wéi rén tiān zhù shùn,dú liú fù zhé shì xīng wáng。