古诗词

清江引

孙承恩

篷窗雨来声滴点。péng chuāng yǔ lái shēng dī diǎn。
惹起情无限。rě qǐ qíng wú xiàn。
春风杨柳枝,流水桃花片。chūn fēng yáng liǔ zhī,liú shuǐ táo huā piàn。
我思美人南浦远。wǒ sī měi rén nán pǔ yuǎn。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

抵家

孙承恩

春风荡白日,晨鹊噪庭树。chūn fēng dàng bái rì,chén què zào tíng shù。
游子岭表归,欢笑喜仆御。yóu zi lǐng biǎo guī,huān xiào xǐ pū yù。
我行昔中秋,丹枫落江渚。wǒ xíng xī zhōng qiū,dān fēng luò jiāng zhǔ。
归来易岁华,冉冉柳飞絮。guī lái yì suì huá,rǎn rǎn liǔ fēi xù。
颜色渐老苍,急景不少驻。yán sè jiàn lǎo cāng,jí jǐng bù shǎo zhù。
人生苦难保,骨肉喜欢聚。rén shēng kǔ nán bǎo,gǔ ròu xǐ huān jù。
上堂拜慈亲,入室抚婴孺。shàng táng bài cí qīn,rù shì fǔ yīng rú。
浮荣何足言,一笑解百虑。fú róng hé zú yán,yī xiào jiě bǎi lǜ。

东归潞河舟中咏怀

孙承恩

朔风届寒候,冻日照行色。shuò fēng jiè hán hòu,dòng rì zhào xíng sè。
游子还故乡,云鸿整归翼。yóu zi hái gù xiāng,yún hóng zhěng guī yì。
低回多慨叹,寂寞鲜欢怿。dī huí duō kǎi tàn,jì mò xiān huān yì。
还乡岂不乐,抚事感今昔。hái xiāng qǐ bù lè,fǔ shì gǎn jīn xī。
前年使南荒,瘴厉忧病疾。qián nián shǐ nán huāng,zhàng lì yōu bìng jí。
今年走燕蓟,风霜忍寒栗。jīn nián zǒu yàn jì,fēng shuāng rěn hán lì。
飘飘萍蓬踪,万里天南北。piāo piāo píng péng zōng,wàn lǐ tiān nán běi。
劳生苦驰驱,岂得头不白。láo shēng kǔ chí qū,qǐ dé tóu bù bái。
行行出都门,悄悄抱悽恻。xíng xíng chū dōu mén,qiāo qiāo bào qī cè。
顾瞻五云阙,万感交并集。gù zhān wǔ yún quē,wàn gǎn jiāo bìng jí。
上怀圣明主,端拱在密勿。shàng huái shèng míng zhǔ,duān gǒng zài mì wù。
忆昔临御初,臣忝侍从职。yì xī lín yù chū,chén tiǎn shì cóng zhí。
草茅两封章,海岳效壤滴。cǎo máo liǎng fēng zhāng,hǎi yuè xiào rǎng dī。
三年远江湖,心在斧扆侧。sān nián yuǎn jiāng hú,xīn zài fǔ yǐ cè。
所忧万几烦,无乃近缺失。suǒ yōu wàn jǐ fán,wú nǎi jìn quē shī。
一阴当六阳,萌蘖已消匿。yī yīn dāng liù yáng,méng niè yǐ xiāo nì。
日中不恒居,渐次见亏昃。rì zhōng bù héng jū,jiàn cì jiàn kuī zè。
迩来时事新,臣也所目击。ěr lái shí shì xīn,chén yě suǒ mù jī。
吁嗟是非辨,要在慎决择。xū jiē shì fēi biàn,yào zài shèn jué zé。
嵯峨九天高,无路达忠赤。cuó é jiǔ tiān gāo,wú lù dá zhōng chì。
谏诤力匪任,悲叹腕空扼。jiàn zhèng lì fěi rèn,bēi tàn wàn kōng è。
况今边陲警,日夜驰羽檄。kuàng jīn biān chuí jǐng,rì yè chí yǔ xí。
遐疆盛戎马,近甸暗长戟。xiá jiāng shèng róng mǎ,jìn diān àn zhǎng jǐ。
惟兹当严冬,杀气浩充斥。wéi zī dāng yán dōng,shā qì hào chōng chì。
边军久疲弊,何能冒锋镝。biān jūn jiǔ pí bì,hé néng mào fēng dī。
矧是国计虚,囷廪鲜储积。shěn shì guó jì xū,qūn lǐn xiān chǔ jī。
颇闻兵家要,当先足刍食。pǒ wén bīng jiā yào,dāng xiān zú chú shí。
士饱跃而嬉,马饱腾于枥。shì bǎo yuè ér xī,mǎ bǎo téng yú lì。
似兹寡预备,何以支劲敌。shì zī guǎ yù bèi,hé yǐ zhī jìn dí。
吾皇念元元,当宁频叹息。wú huáng niàn yuán yuán,dāng níng pín tàn xī。
推毂遣重臣,急若拯焚溺。tuī gǔ qiǎn zhòng chén,jí ruò zhěng fén nì。
庙堂坐诸老,精白心一德。miào táng zuò zhū lǎo,jīng bái xīn yī dé。
岂无济时略,为国建长策。qǐ wú jì shí lüè,wèi guó jiàn zhǎng cè。
惟尔众列侯,金玉烂辉赫。wéi ěr zhòng liè hóu,jīn yù làn huī hè。
时平窃恩荣,光宠被臧获。shí píng qiè ēn róng,guāng chǒng bèi zāng huò。
无亦勉所图,少竭报称力。wú yì miǎn suǒ tú,shǎo jié bào chēng lì。
讵应但安享,徒耳气盈溢。jù yīng dàn ān xiǎng,tú ěr qì yíng yì。
乾坤际多事,臣子致命日。qián kūn jì duō shì,chén zi zhì mìng rì。
惜也臣不武,莫与荷殳祋。xī yě chén bù wǔ,mò yǔ hé shū duì。
空怀漆室忧,窃抱杞人惑。kōng huái qī shì yōu,qiè bào qǐ rén huò。
况今远彤庭,山川苦违隔。kuàng jīn yuǎn tóng tíng,shān chuān kǔ wéi gé。
以兹怀区区,忧虑何能释。yǐ zī huái qū qū,yōu lǜ hé néng shì。
同袍数君子,意气雅莫逆。tóng páo shù jūn zi,yì qì yǎ mò nì。
顾我多慰藉,饯送城东陌。gù wǒ duō wèi jí,jiàn sòng chéng dōng mò。
摅怀正谐洽,分袂还仓卒。shū huái zhèng xié qià,fēn mèi hái cāng zú。
共言厚自爱,复道长相忆。gòng yán hòu zì ài,fù dào zhǎng xiāng yì。
嗟予乏旷怀,当事易感激。jiē yǔ fá kuàng huái,dāng shì yì gǎn jī。
念此友朋谊,怦怦转忧惄。niàn cǐ yǒu péng yì,pēng pēng zhuǎn yōu nì。
古言同心交,燕越犹一室。gǔ yán tóng xīn jiāo,yàn yuè yóu yī shì。
岁寒苟弗爽,何必勤面觌。suì hán gǒu fú shuǎng,hé bì qín miàn dí。
落日策蹇驴,远水浮画鹢。luò rì cè jiǎn lǘ,yuǎn shuǐ fú huà yì。
迢迢越川陆,历历过都邑。tiáo tiáo yuè chuān lù,lì lì guò dōu yì。
旅情转萧条,乡思颇增剧。lǚ qíng zhuǎn xiāo tiáo,xiāng sī pǒ zēng jù。
故园三泖上,望望未能即。gù yuán sān mǎo shàng,wàng wàng wèi néng jí。
吾园颇宜人,地迥自幽寂。wú yuán pǒ yí rén,dì jiǒng zì yōu jì。
逶迤接郊坰,萧森带泉石。wēi yí jiē jiāo jiōng,xiāo sēn dài quán shí。
虚斋足偃仰,平陇可登陟。xū zhāi zú yǎn yǎng,píng lǒng kě dēng zhì。
鸣鸟声上下,野竹荫蒙密。míng niǎo shēng shàng xià,yě zhú yīn méng mì。
竹吾甚爱之,昔也手亲植。zhú wú shén ài zhī,xī yě shǒu qīn zhí。
老梅临水涯,疏影斜更直。lǎo méi lín shuǐ yá,shū yǐng xié gèng zhí。
素葩抱幽香,含笑待人索。sù pā bào yōu xiāng,hán xiào dài rén suǒ。
嗟予幽遁志,中岁遂成癖。jiē yǔ yōu dùn zhì,zhōng suì suì chéng pǐ。
且当息尘嚣,聊适疏懒迹。qiě dāng xī chén xiāo,liáo shì shū lǎn jì。
董帷犹可下,颜乐终靡易。dǒng wéi yóu kě xià,yán lè zhōng mí yì。
鸣琴白日静,读易清夜阒。míng qín bái rì jìng,dú yì qīng yè qù。
野老容问字,渔父许分席。yě lǎo róng wèn zì,yú fù xǔ fēn xí。
玄化杳难知,世事靡终极。xuán huà yǎo nán zhī,shì shì mí zhōng jí。
天倾五岳峙,我亦空戚戚。tiān qīng wǔ yuè zhì,wǒ yì kōng qī qī。
乾坤莽浩荡,岁月不再得。qián kūn mǎng hào dàng,suì yuè bù zài dé。
惟惭百年内,碌碌靡称述。wéi cán bǎi nián nèi,lù lù mí chēng shù。
明明日月光,照我巾与舄。míng míng rì yuè guāng,zhào wǒ jīn yǔ xì。
盈虚颇测究,义利亦分析。yíng xū pǒ cè jiū,yì lì yì fēn xī。
乐天惟圣优,乘运乃达识。lè tiān wéi shèng yōu,chéng yùn nǎi dá shí。
稽首羲皇占,履二保贞吉。jī shǒu xī huáng zhàn,lǚ èr bǎo zhēn jí。

草堂成漫述

孙承恩

小园理榛秽,经始搆此堂。xiǎo yuán lǐ zhēn huì,jīng shǐ gòu cǐ táng。
幽深既临溪,轩敞复面阳。yōu shēn jì lín xī,xuān chǎng fù miàn yáng。
土木乏巨丽,规制亦颇良。tǔ mù fá jù lì,guī zhì yì pǒ liáng。
八窗开虚明,炎暑生清凉。bā chuāng kāi xū míng,yán shǔ shēng qīng liáng。
庭前数松树,屋后千筼筜。tíng qián shù sōng shù,wū hòu qiān yún dāng。
了无红尘侵,似觉白日长。le wú hóng chén qīn,shì jué bái rì zhǎng。
我性本旷寂,远谢名利缰。wǒ xìng běn kuàng jì,yuǎn xiè míng lì jiāng。
况兹幽居成,自喜素心偿。kuàng zī yōu jū chéng,zì xǐ sù xīn cháng。
临风倚曲槛,待月移方床。lín fēng yǐ qū kǎn,dài yuè yí fāng chuáng。
既以哦诗书,亦可款壶觞。jì yǐ ó shī shū,yì kě kuǎn hú shāng。
鲲鹏抟扶摇,蜩鸴抢榆枋。kūn péng tuán fú yáo,tiáo xué qiǎng yú fāng。
为适各不同,吾兹感蒙庄。wèi shì gè bù tóng,wú zī gǎn méng zhuāng。

星变

孙承恩

五夜天无云,列宿繁以张。wǔ yè tiān wú yún,liè sù fán yǐ zhāng。
仰见东北隅,怪事发异常。yǎng jiàn dōng běi yú,guài shì fā yì cháng。
一星光煜煜,芒吐数尺长。yī xīng guāng yù yù,máng tǔ shù chǐ zhǎng。
上扫天心中,斗柄争低昂。shàng sǎo tiān xīn zhōng,dòu bǐng zhēng dī áng。
河汉影清浅,月色黯无光。hé hàn yǐng qīng qiǎn,yuè sè àn wú guāng。
众星渐稀疏,独与太白当。zhòng xīng jiàn xī shū,dú yǔ tài bái dāng。
吾闻天垂象,感召非杳茫。wú wén tiān chuí xiàng,gǎn zhào fēi yǎo máng。
历考往牒中,为训亦昭彰。lì kǎo wǎng dié zhōng,wèi xùn yì zhāo zhāng。
仰惟吾圣君,秉心契陶唐。yǎng wéi wú shèng jūn,bǐng xīn qì táo táng。
夙夜勤万几,四海冀时康。sù yè qín wàn jǐ,sì hǎi jì shí kāng。
灾变亦何为,此理谁能详。zāi biàn yì hé wèi,cǐ lǐ shuí néng xiáng。
三岁三见之,简册所未尝。sān suì sān jiàn zhī,jiǎn cè suǒ wèi cháng。
草茅杞人忧,时时热衷肠。cǎo máo qǐ rén yōu,shí shí rè zhōng cháng。
巫咸不可问,天道信讵量。wū xián bù kě wèn,tiān dào xìn jù liàng。
矫首睇玄穹,俯默心彷徨。jiǎo shǒu dì xuán qióng,fǔ mò xīn páng huáng。

拟古二十七首

孙承恩

季冬耿长夜,朔风振乔林。jì dōng gěng zhǎng yè,shuò fēng zhèn qiáo lín。
幽斋不能寐,起坐发哀吟。yōu zhāi bù néng mèi,qǐ zuò fā āi yín。
美人旷千古,遗我金玉音。měi rén kuàng qiān gǔ,yí wǒ jīn yù yīn。
褰裳邈无从,怅望空劳心。qiān shang miǎo wú cóng,chàng wàng kōng láo xīn。

拟古二十七首

孙承恩

有鸟白翯翯,来自东海浔。yǒu niǎo bái hè hè,lái zì dōng hǎi xún。
虽无文采烂,洁白羽毛新。suī wú wén cǎi làn,jié bái yǔ máo xīn。
飞飞集神州,琅然扬清音。fēi fēi jí shén zhōu,láng rán yáng qīng yīn。
威凤仪朝阳,和鸣叶韶琴。wēi fèng yí cháo yáng,hé míng yè sháo qín。
日短羽翼单,天阔云雾深。rì duǎn yǔ yì dān,tiān kuò yún wù shēn。
凤鸟苦不省,鸱鸮将见侵。fèng niǎo kǔ bù shěng,chī xiāo jiāng jiàn qīn。
四顾羁旅孤,怆恻反哺心。sì gù jī lǚ gū,chuàng cè fǎn bǔ xīn。
会当乘便风,复归故山林。huì dāng chéng biàn fēng,fù guī gù shān lín。

拟古二十七首

孙承恩

我有一良剑,传是古镆铘。wǒ yǒu yī liáng jiàn,chuán shì gǔ mò yé。
自信靡文饰,埋没溷泥沙。zì xìn mí wén shì,mái méi hùn ní shā。
惨淡无晶光,斑剥生铁花。cǎn dàn wú jīng guāng,bān bō shēng tiě huā。
世人亦有宝,诩诩各自夸。shì rén yì yǒu bǎo,xǔ xǔ gè zì kuā。
磨淬明白雪,本质固无加。mó cuì míng bái xuě,běn zhì gù wú jiā。
百金饰剑首,金珠灿星霞。bǎi jīn shì jiàn shǒu,jīn zhū càn xīng xiá。
一朝售之市,传观共称佳。yī cháo shòu zhī shì,chuán guān gòng chēng jiā。
我剑亦在侧,唾手争喧哗。wǒ jiàn yì zài cè,tuò shǒu zhēng xuān huā。
好恶莫容辨,抚之自咨嗟。hǎo è mò róng biàn,fǔ zhī zì zī jiē。
什袭始有待,终必遇张华。shén xí shǐ yǒu dài,zhōng bì yù zhāng huá。

拟古二十七首

孙承恩

上天示鉴戒,灾异何频仍。shàng tiān shì jiàn jiè,zāi yì hé pín réng。
奏报四方至,圣心靡安宁。zòu bào sì fāng zhì,shèng xīn mí ān níng。
畴咨诸臣工,涣汗扬大庭。chóu zī zhū chén gōng,huàn hàn yáng dà tíng。
陈言禆缺违,治道期一更。chén yán bì quē wéi,zhì dào qī yī gèng。
北斗酌元气,吁谟运权衡。běi dòu zhuó yuán qì,xū mó yùn quán héng。
皇华走星轺,恩波逮苍生。huáng huá zǒu xīng yáo,ēn bō dǎi cāng shēng。
于惟吾皇圣,格天以勤诚。yú wéi wú huáng shèng,gé tiān yǐ qín chéng。
岂惟弥灾变,三五行可升。qǐ wéi mí zāi biàn,sān wǔ xíng kě shēng。

拟古二十七首

孙承恩

天于西北亏,地于东南倾。tiān yú xī běi kuī,dì yú dōng nán qīng。
炼石补缺漏,蹴山塞重溟。liàn shí bǔ quē lòu,cù shān sāi zhòng míng。
洪河稽天流,象罔纷纵横。hóng hé jī tiān liú,xiàng wǎng fēn zòng héng。
赤手障颓波,万古焉能成。chì shǒu zhàng tuí bō,wàn gǔ yān néng chéng。
漆室有隐忧,非啸邻妇惊。qī shì yǒu yǐn yōu,fēi xiào lín fù jīng。
其力诚何施,其志良可矜。qí lì chéng hé shī,qí zhì liáng kě jīn。

拟古二十七首

孙承恩

今日忽不乐,驾言出遨游。jīn rì hū bù lè,jià yán chū áo yóu。
遨游亦何之,迤?登崇丘。áo yóu yì hé zhī,yí lǐ dēng chóng qiū。
累累有孤坟,传是古王侯。lèi lèi yǒu gū fén,chuán shì gǔ wáng hóu。
野人不记省,时来牧羊牛。yě rén bù jì shěng,shí lái mù yáng niú。
长夜既寂寂,泉台永幽幽。zhǎng yè jì jì jì,quán tái yǒng yōu yōu。
不论贵与贱,宁识贤与不。bù lùn guì yǔ jiàn,níng shí xián yǔ bù。
人事有代谢,荣华逝难留。rén shì yǒu dài xiè,róng huá shì nán liú。
感彼牛山言,使我涕泗流。gǎn bǐ niú shān yán,shǐ wǒ tì sì liú。

拟古二十七首

孙承恩

边隅近杀气,昴星烛天明。biān yú jìn shā qì,mǎo xīng zhú tiān míng。
长矢射汉月,牧马川原腥。zhǎng shǐ shè hàn yuè,mù mǎ chuān yuán xīng。
挥霍风雨急,劫掠鸡犬惊。huī huò fēng yǔ jí,jié lüè jī quǎn jīng。
黑云压孤垒,哭声殒三军。hēi yún yā gū lěi,kū shēng yǔn sān jūn。
羽书日夜驰,震动咸阳京。yǔ shū rì yè chí,zhèn dòng xián yáng jīng。
天子按剑怒,含悽悯苍生。tiān zi àn jiàn nù,hán qī mǐn cāng shēng。
徵调选材勇,授钺思豪英。zhēng diào xuǎn cái yǒng,shòu yuè sī háo yīng。
制敌在素豫,得人壮长城。zhì dí zài sù yù,dé rén zhuàng zhǎng chéng。
安得百颇牧,坐使边尘清。ān dé bǎi pǒ mù,zuò shǐ biān chén qīng。

拟古二十七首

孙承恩

少年不识事,负志殊慨慷。shǎo nián bù shí shì,fù zhì shū kǎi kāng。
陕小宇宙内,思欲超八荒。shǎn xiǎo yǔ zhòu nèi,sī yù chāo bā huāng。
举身登日观,纵目临扶桑。jǔ shēn dēng rì guān,zòng mù lín fú sāng。
两手擎日月,照耀无边方。liǎng shǒu qíng rì yuè,zhào yào wú biān fāng。
天道有隐幽,世途有更张。tiān dào yǒu yǐn yōu,shì tú yǒu gèng zhāng。
群居惭噏噏,独行愧凉凉。qún jū cán xī xī,dú xíng kuì liáng liáng。
文豹亦雾隐,神龙亦渊藏。wén bào yì wù yǐn,shén lóng yì yuān cáng。
蹇予将奈何,聊以永徜徉。jiǎn yǔ jiāng nài hé,liáo yǐ yǒng cháng yáng。

拟古二十七首

孙承恩

金风振肃杀,原野草木黄。jīn fēng zhèn sù shā,yuán yě cǎo mù huáng。
畋猎方及辰,命侣百夫行。tián liè fāng jí chén,mìng lǚ bǎi fū xíng。
丽服多妍姿,骏马如龙骧。lì fú duō yán zī,jùn mǎ rú lóng xiāng。
拓弓作满月,鸣镝飞秋霜。tuò gōng zuò mǎn yuè,míng dī fēi qiū shuāng。
飞腾如猿猱,捷下千仞冈。fēi téng rú yuán náo,jié xià qiān rèn gāng。
飞驰与电逝,矫捷莫可当。fēi chí yǔ diàn shì,jiǎo jié mò kě dāng。
耳后生风声,鼻尖出火光。ěr hòu shēng fēng shēng,bí jiān chū huǒ guāng。
俯身殪貙獳,仰首射欃枪。fǔ shēn yì chū nòu,yǎng shǒu shè chán qiāng。
妖狐无遁迹,狡免无留藏。yāo hú wú dùn jì,jiǎo miǎn wú liú cáng。
田猎何足言,聊尔猛气张。tián liè hé zú yán,liáo ěr měng qì zhāng。

拟古二十七首

孙承恩

淳风日浇丧,世道江河流。chún fēng rì jiāo sàng,shì dào jiāng hé liú。
倾危售奸欺,笑谈隐戈矛。qīng wēi shòu jiān qī,xiào tán yǐn gē máo。
得时鼠为虎,失势鹰成鸠。dé shí shǔ wèi hǔ,shī shì yīng chéng jiū。
秦越可骨肉,父子堪仇雠。qín yuè kě gǔ ròu,fù zi kān chóu chóu。
天道既漠漠,人事良悠悠。tiān dào jì mò mò,rén shì liáng yōu yōu。
谁能挽沧溟,一洗生民羞。shuí néng wǎn cāng míng,yī xǐ shēng mín xiū。

拟古二十七首

孙承恩

知人良不易,毁誉多诪张。zhī rén liáng bù yì,huǐ yù duō zhōu zhāng。
人心殊爱憎,众口异雌黄。rén xīn shū ài zēng,zhòng kǒu yì cí huáng。
叔孙短仲尼,轲谤由臧仓。shū sūn duǎn zhòng ní,kē bàng yóu zāng cāng。
欧朱若人言,君子为豺狼。ōu zhū ruò rén yán,jūn zi wèi chái láng。
皎皎明月珠,污泥閟其光。jiǎo jiǎo míng yuè zhū,wū ní bì qí guāng。
兰蕙岂不馥,斩刈焉得芳。lán huì qǐ bù fù,zhǎn yì yān dé fāng。
世事每错乱,颠倒迷四方。shì shì měi cuò luàn,diān dào mí sì fāng。
弃置莫重陈,重陈人心伤。qì zhì mò zhòng chén,zhòng chén rén xīn shāng。