古诗词

清江引

孙承恩

篷窗雨声纷复整。péng chuāng yǔ shēng fēn fù zhěng。
飘忽全无定。piāo hū quán wú dìng。
频添霜雪髭,渐减风云兴。pín tiān shuāng xuě zī,jiàn jiǎn fēng yún xīng。
病来瘦容羞对影。bìng lái shòu róng xiū duì yǐng。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

近田辞

孙承恩

惟道在人,不远伊迩。wéi dào zài rén,bù yuǎn yī ěr。
求道于远,道则非是。qiú dào yú yuǎn,dào zé fēi shì。
近义云何,为切为亲。jìn yì yún hé,wèi qiè wèi qīn。
随处随在,目击道存。suí chù suí zài,mù jī dào cún。
则匪汗漫,则匪浮夸。zé fěi hàn màn,zé fěi fú kuā。
愈近愈真,愈远愈差。yù jìn yù zhēn,yù yuǎn yù chà。
是故善学,鞭辟近里。shì gù shàn xué,biān pì jìn lǐ。
本之于身,以达于事。běn zhī yú shēn,yǐ dá yú shì。
即类取譬,充义达为。jí lèi qǔ pì,chōng yì dá wèi。
是谓一贯,粗精显微。shì wèi yī guàn,cū jīng xiǎn wēi。
许子有田,近也匪逖。xǔ zi yǒu tián,jìn yě fěi tì。
惟志之占,惟道之的。wéi zhì zhī zhàn,wéi dào zhī de。
许子恂恂,本实是敦。xǔ zi xún xún,běn shí shì dūn。
崇虚饰无,则匪其人。chóng xū shì wú,zé fěi qí rén。
我言许子,厥犹有义。wǒ yán xǔ zi,jué yóu yǒu yì。
匪近惟田,心性之喻。fěi jìn wéi tián,xīn xìng zhī yù。
故曰圣王,人情为田。gù yuē shèng wáng,rén qíng wèi tián。
田而弗治,稊稗生焉。tián ér fú zhì,tí bài shēng yān。
毕力尽瘁,惟农之良。bì lì jǐn cuì,wéi nóng zhī liáng。
礼耕义植,人情之防。lǐ gēng yì zhí,rén qíng zhī fáng。
许子勉旃,夙夜祗惕。xǔ zi miǎn zhān,sù yè zhī tì。
庶几寡愆,以厚其德。shù jǐ guǎ qiān,yǐ hòu qí dé。

近田诗十章

孙承恩

有田有田,不远以阻。yǒu tián yǒu tián,bù yuǎn yǐ zǔ。
东郊西畴,厥壤膴膴。dōng jiāo xī chóu,jué rǎng hū hū。
我黍我稷,我稼我穑。wǒ shǔ wǒ jì,wǒ jià wǒ sè。
昏余作力,匪朝伊夕。hūn yú zuò lì,fěi cháo yī xī。
中田有庐,有室有轩。zhōng tián yǒu lú,yǒu shì yǒu xuān。
桑麻当门,榆柳荫园。sāng má dāng mén,yú liǔ yīn yuán。
鸡鸣于陌,豚散于野。jī míng yú mò,tún sàn yú yě。
牛辞其軏,亦在墙下。niú cí qí yuè,yì zài qiáng xià。
言馌于亩,率我仆夫。yán yè yú mǔ,lǜ wǒ pū fū。
时往时还,朝不及晡。shí wǎng shí hái,cháo bù jí bū。
涤之翼翼,箯之握握。dí zhī yì yì,biān zhī wò wò。
载稛载积,堆户填阈。zài kǔn zài jī,duī hù tián yù。
庖羞佐酒,烝尝妥侑。páo xiū zuǒ jiǔ,zhēng cháng tuǒ yòu。
惟此伏臈,洽我亲友。wéi cǐ fú là,qià wǒ qīn yǒu。
于焉怡怡,于焉媞媞。yú yān yí yí,yú yān shì shì。
率我故常,祖先之贻。lǜ wǒ gù cháng,zǔ xiān zhī yí。
思夫人生有涯,而谋则赊。sī fū rén shēng yǒu yá,ér móu zé shē。
厌厥隘卑,乃驰心荒遐。yàn jué ài bēi,nǎi chí xīn huāng xiá。
思夫人每忽易,而务厥难。sī fū rén měi hū yì,ér wù jué nán。
曷忘乎近安,而冒彼远患。hé wàng hū jìn ān,ér mào bǐ yuǎn huàn。
悠悠我怀,喟焉永叹。yōu yōu wǒ huái,kuì yān yǒng tàn。

岁聿其暮送朱东原司教东平六章

孙承恩

岁聿其暮,翔翔萧萧。suì yù qí mù,xiáng xiáng xiāo xiāo。
言策其驽,送子于郊。yán cè qí nú,sòng zi yú jiāo。
岁聿云暮,寒日翳翳。suì yù yún mù,hán rì yì yì。
伤子不逢,感我出涕。shāng zi bù féng,gǎn wǒ chū tì。
驱车辚辚,徒御倾倾。qū chē lín lín,tú yù qīng qīng。
式遄子行,我心用宁。shì chuán zi xíng,wǒ xīn yòng níng。
言言东平,鲁邦之域。yán yán dōng píng,lǔ bāng zhī yù。
宫墙崇崇,懋子嘉绩。gōng qiáng chóng chóng,mào zi jiā jì。
金则有砺矣,木则有矩矣。jīn zé yǒu lì yǐ,mù zé yǒu jǔ yǐ。
造尔多士,子其处矣。zào ěr duō shì,zi qí chù yǐ。
胡子匪宜我,独与子暌离。hú zi fěi yí wǒ,dú yǔ zi kuí lí。
孰辅吾仁,孰砭我疵。shú fǔ wú rén,shú biān wǒ cī。
岂无友朋,不如子心知。qǐ wú yǒu péng,bù rú zi xīn zhī。

筑城诗七章

孙承恩

我行其野,黯黯其阴。wǒ xíng qí yě,àn àn qí yīn。
悄无居人,榛莽阻深。qiāo wú jū rén,zhēn mǎng zǔ shēn。
我行其野,言执其役。wǒ xíng qí yě,yán zhí qí yì。
君子攸为,靡遑信宿。jūn zi yōu wèi,mí huáng xìn sù。
翼翼君子,观风省方。yì yì jūn zi,guān fēng shěng fāng。
于焉恻楚,于焉彷徨。yú yān cè chǔ,yú yān páng huáng。
乃观流泉,乃相原隰。nǎi guān liú quán,nǎi xiāng yuán xí。
乃纵乃横,乃经乃画。nǎi zòng nǎi héng,nǎi jīng nǎi huà。
千夫万杵,版筑如雨。qiān fū wàn chǔ,bǎn zhù rú yǔ。
救之度之,以开百堵。jiù zhī dù zhī,yǐ kāi bǎi dǔ。
突而翼然,雉堞云连。tū ér yì rán,zhì dié yún lián。
可保可障,允固允坚。kě bǎo kě zhàng,yǔn gù yǔn jiān。
我人攸止,可以安全。wǒ rén yōu zhǐ,kě yǐ ān quán。
有室有庐,耕凿居处。yǒu shì yǒu lú,gēng záo jū chù。
于寒于暑,于贾于旅。yú hán yú shǔ,yú jiǎ yú lǚ。
长育生齿,千百其祀。zhǎng yù shēng chǐ,qiān bǎi qí sì。
天子之命,监司之赐。tiān zi zhī mìng,jiān sī zhī cì。

便面

孙承恩

雨收碧树犹湿,云载青山欲浮。yǔ shōu bì shù yóu shī,yún zài qīng shān yù fú。
欸乃一声何处,夕阳江上归舟。āi nǎi yī shēng hé chù,xī yáng jiāng shàng guī zhōu。

便面

孙承恩

突兀半空青嶂,依稀远浦渔船。tū wù bàn kōng qīng zhàng,yī xī yuǎn pǔ yú chuán。
人在翠微深处,鸟飞烟雨溪边。rén zài cuì wēi shēn chù,niǎo fēi yān yǔ xī biān。

便面

孙承恩

人住桃花源里,舟横独柳溪傍。rén zhù táo huā yuán lǐ,zhōu héng dú liǔ xī bàng。
狼籍湿云片片,幽闲凫鸟双双。láng jí shī yún piàn piàn,yōu xián fú niǎo shuāng shuāng。

题画二首

孙承恩

杨柳烟横谷口,桃花水涨溪头。yáng liǔ yān héng gǔ kǒu,táo huā shuǐ zhǎng xī tóu。
有客寻真无路,满地白云自流。yǒu kè xún zhēn wú lù,mǎn dì bái yún zì liú。

题画二首

孙承恩

碧山四围无路,岩头瀑布长鸣。bì shān sì wéi wú lù,yán tóu pù bù zhǎng míng。
半点红尘不到,中有高人耦耕。bàn diǎn hóng chén bù dào,zhōng yǒu gāo rén ǒu gēng。

送侯少府词三章东郭行春

孙承恩

春阳兮载晴。chūn yáng xī zài qíng。
揽余辔兮郊坰。lǎn yú pèi xī jiāo jiōng。
纷髦齯兮欢迎。fēn máo ní xī huān yíng。
羌鸡犬兮弗震惊。qiāng jī quǎn xī fú zhèn jīng。
褰帏兮远览。qiān wéi xī yuǎn lǎn。
何极目兮多感。hé jí mù xī duō gǎn。
闾阎寂寥兮野荒芜。lǘ yán jì liáo xī yě huāng wú。
莫克赈汝兮将奈何。mò kè zhèn rǔ xī jiāng nài hé。

送侯少府词三章东郭行春

孙承恩

有亭兮翼然。yǒu tíng xī yì rán。
弭余节兮停骖。mǐ yú jié xī tíng cān。
讯父老兮疾苦。xùn fù lǎo xī jí kǔ。
汝疾苦兮余诉。rǔ jí kǔ xī yú sù。
政曷为兮康汝。zhèng hé wèi xī kāng rǔ。
殚余力兮汝处。dān yú lì xī rǔ chù。
致汝兮乐生。zhì rǔ xī lè shēng。
庶余心兮以宁。shù yú xīn xī yǐ níng。

送侯少府词三章东郭行春

孙承恩

有屋兮棠溪之滨。yǒu wū xī táng xī zhī bīn。
侯至止兮兹莅我氏,望棠阴兮戴侯仁。hóu zhì zhǐ xī zī lì wǒ shì,wàng táng yīn xī dài hóu rén。
侯令去兮弗可留。hóu lìng qù xī fú kě liú。
望棠阴兮我民忧。wàng táng yīn xī wǒ mín yōu。
侯兹陟兮羁上国。hóu zī zhì xī jī shàng guó。
怀我侯兮再歌召伯。huái wǒ hóu xī zài gē zhào bó。

钟石辞

孙承恩

有窿者石湖之侧兮。yǒu lóng zhě shí hú zhī cè xī。
卓立奠峙瞰深碧兮。zhuó lì diàn zhì kàn shēn bì xī。
天与之资地与质兮。tiān yǔ zhī zī dì yǔ zhì xī。
巉岩矹硉俨正直兮。chán yán wù lù yǎn zhèng zhí xī。
上穹而圆下丰益兮。shàng qióng ér yuán xià fēng yì xī。
我审厥象孰仿佛兮。wǒ shěn jué xiàng shú fǎng fú xī。
有伟巨镛奇雄特兮。yǒu wěi jù yōng qí xióng tè xī。
洪钧橐籥巧抟埴兮。hóng jūn tuó yuè qiǎo tuán zhí xī。
元气胚胎浑融液兮。yuán qì pēi tāi hún róng yè xī。
于钲崇崇甬衡嶷嶷兮。yú zhēng chóng chóng yǒng héng yí yí xī。
取象昭昭笋簴秩秩兮。qǔ xiàng zhāo zhāo sǔn jù zhì zhì xī。
雨沐露濡纷藻饰兮。yǔ mù lù rú fēn zǎo shì xī。
日精月华增色泽兮。rì jīng yuè huá zēng sè zé xī。
传世千古靡倾仄兮。chuán shì qiān gǔ mí qīng zè xī。
勿亵勿试神具敕兮。wù xiè wù shì shén jù chì xī。
含英蕴灵杳沉默兮。hán yīng yùn líng yǎo chén mò xī。
大音则希静以为德兮。dà yīn zé xī jìng yǐ wèi dé xī。
障颓镇浮有馀力兮。zhàng tuí zhèn fú yǒu yú lì xī。
我观万有纷叱翕兮。wǒ guān wàn yǒu fēn chì xī xī。
鱼龙啸悲风涛荡激兮。yú lóng xiào bēi fēng tāo dàng jī xī。
敛此群籁厚厥积兮。liǎn cǐ qún lài hòu jué jī xī。
铿鍧维时振阖辟兮。kēng hōng wéi shí zhèn hé pì xī。
清庙明堂肆登陟兮。qīng miào míng táng sì dēng zhì xī。
发扬天声播无极兮。fā yáng tiān shēng bō wú jí xī。

寿宋樗庵辞四章

孙承恩

大贝兮南金。dà bèi xī nán jīn。
昔公之出兮望崇士林。xī gōng zhī chū xī wàng chóng shì lín。
翩其归来兮三泖之浒九峰之岑。piān qí guī lái xī sān mǎo zhī hǔ jiǔ fēng zhī cén。

寿宋樗庵辞四章

孙承恩

峰之岑兮泖之浒。fēng zhī cén xī mǎo zhī hǔ。
澹逍遥兮自容与。dàn xiāo yáo xī zì róng yǔ。
养高兮履素。yǎng gāo xī lǚ sù。
纷馀嚣兮亦莫余侮。fēn yú xiāo xī yì mò yú wǔ。