古诗词

雪不止重寄吴寅夫

倪瓒

清夜焚香生远心,空斋对雪独鸣琴。qīng yè fén xiāng shēng yuǎn xīn,kōng zhāi duì xuě dú míng qín。
数日雪消寒已过,一壶花里听春禽。shù rì xuě xiāo hán yǐ guò,yī hú huā lǐ tīng chūn qín。
倪瓒

倪瓒

倪瓒(1301~1374),元代画家、诗人。初名珽,字泰宇,后字元镇,号云林子、荆蛮民、幻霞子等。江苏无锡人。家富,博学好古,四方名士常至其门。元顺帝至正初忽散尽家财,浪迹太湖一带。擅画山水、墨竹,师法董源,受赵孟頫影响。早年画风清润,晚年变法,平淡天真。疏林坡岸,幽秀旷逸,笔简意远,惜墨如金。以侧锋干笔作皴,名为“折带皴”。墨竹偃仰有姿,寥寥数笔,逸气横生。书法从隶入,有晋人风度,亦擅诗文。与黄公望、王蒙、吴镇合称“元四家“。存世作品有《渔庄秋霁图》《六君子图》《容膝斋图》等。著有《清閟阁集》。 倪瓒的作品>>

猜您喜欢

清平乐·在荆溪作

倪瓒

汀烟溪树。tīng yān xī shù。
总是伤心处。zǒng shì shāng xīn chù。
望断溪流东北注。wàng duàn xī liú dōng běi zhù。
梦逐孤云归去。mèng zhú gū yún guī qù。
山花野鸟初春。shān huā yě niǎo chū chūn。
渔郎樵叟南津。yú láng qiáo sǒu nán jīn。
谁识摧颓老子,醉人推骂从嗔。shuí shí cuī tuí lǎo zi,zuì rén tuī mà cóng chēn。

鹊桥仙

倪瓒

富豪休恃。fù háo xiū shì。
英雄休使。yīng xióng xiū shǐ。
一旦繁华如洗。yī dàn fán huá rú xǐ。
鹊巢何事借鸠居,看数载、主三易矣。què cháo hé shì jiè jiū jū,kàn shù zài zhǔ sān yì yǐ。
东家烟起。dōng jiā yān qǐ。
西家烟起。xī jiā yān qǐ。
无复碧翚朱棨。wú fù bì huī zhū qǐ。
我来重宿半间云,算旧制、唯余此耳。wǒ lái zhòng sù bàn jiān yún,suàn jiù zhì wéi yú cǐ ěr。

蝶恋花

倪瓒

夜永愁人偏起早。yè yǒng chóu rén piān qǐ zǎo。
客鬓萧萧,镜里看枯槁。kè bìn xiāo xiāo,jìng lǐ kàn kū gǎo。
雨叶铺庭风为扫。yǔ yè pù tíng fēng wèi sǎo。
闭门寂寞生秋草。bì mén jì mò shēng qiū cǎo。
行路难行悲远道。xíng lù nán xíng bēi yuǎn dào。
说着客行,真个令人恼。shuō zhe kè xíng,zhēn gè lìng rén nǎo。
久客还家贫亦好。jiǔ kè hái jiā pín yì hǎo。
无家漫自伤怀抱。wú jiā màn zì shāng huái bào。

踏莎行

倪瓒

春渚芹蒲,秋郊梨枣。chūn zhǔ qín pú,qiū jiāo lí zǎo。
西风沃野收红稻。xī fēng wò yě shōu hóng dào。
檐前炙背媚晴阳,天涯转瞬萋芳草。yán qián zhì bèi mèi qíng yáng,tiān yá zhuǎn shùn qī fāng cǎo。
鲁望渔村,陶朱烟岛。lǔ wàng yú cūn,táo zhū yān dǎo。
高风峻节如今扫。gāo fēng jùn jié rú jīn sǎo。
黄鸡啄黍浊醪香,开门迎笑东邻老。huáng jī zhuó shǔ zhuó láo xiāng,kāi mén yíng xiào dōng lín lǎo。

鹧鸪天

倪瓒

笠泽沿回十五年。lì zé yán huí shí wǔ nián。
亲知情义日堪怜。qīn zhī qíng yì rì kān lián。
偷见三顾吾何有,俗士群讥自省愆。tōu jiàn sān gù wú hé yǒu,sú shì qún jī zì shěng qiān。
聊复尔,岂其然。liáo fù ěr,qǐ qí rán。
田翁轻慢牧童颠。tián wēng qīng màn mù tóng diān。
乃知造物深相与,急使江湖棹去船。nǎi zhī zào wù shēn xiāng yǔ,jí shǐ jiāng hú zhào qù chuán。

凭栏人

倪瓒

客有吴郎吹洞箫,明月沉江春雾晓。kè yǒu wú láng chuī dòng xiāo,míng yuè chén jiāng chūn wù xiǎo。
湘灵不可招,水云中,环佩摇。xiāng líng bù kě zhāo,shuǐ yún zhōng,huán pèi yáo。

竹枝词

倪瓒

钱王墓田松柏稀,岳王祠堂在湖西。qián wáng mù tián sōng bǎi xī,yuè wáng cí táng zài hú xī。
西泠桥边草春绿,飞来峰头乌夜啼。xī líng qiáo biān cǎo chūn lǜ,fēi lái fēng tóu wū yè tí。

竹枝词

倪瓒

湖边女儿红粉妆,不学罗敷春采桑。hú biān nǚ ér hóng fěn zhuāng,bù xué luó fū chūn cǎi sāng。
学成飞燕春风舞,嫁与燕山游冶郎。xué chéng fēi yàn chūn fēng wǔ,jià yǔ yàn shān yóu yě láng。

竹枝词

倪瓒

阿翁闻说国兴亡,记得钱王与岳王。ā wēng wén shuō guó xīng wáng,jì dé qián wáng yǔ yuè wáng。
日暮狂风吹柳折,满湖烟雨绿茫茫。rì mù kuáng fēng chuī liǔ zhé,mǎn hú yān yǔ lǜ máng máng。

竹枝词

倪瓒

春愁如雪不能消,又见清明卖柳条。chūn chóu rú xuě bù néng xiāo,yòu jiàn qīng míng mài liǔ tiáo。
伤心玉照堂前月,空照钱唐夜夜潮。shāng xīn yù zhào táng qián yuè,kōng zhào qián táng yè yè cháo。

竹枝词

倪瓒

嗈嗈归雁度春江,明月清波雁影双。yōng yōng guī yàn dù chūn jiāng,míng yuè qīng bō yàn yǐng shuāng。
化作斜行筝上字,长弹幽恨隔纱窗。huà zuò xié xíng zhēng shàng zì,zhǎng dàn yōu hèn gé shā chuāng。

听袁子方弹琴

倪瓒

蕙帐凝夕清,高堂流月明。huì zhàng níng xī qīng,gāo táng liú yuè míng。
芳琴发绮席,列坐散繁缨。fāng qín fā qǐ xí,liè zuò sàn fán yīng。
回翔别鹄意,缥缈孤鸾鸣。huí xiáng bié gǔ yì,piāo miǎo gū luán míng。
一写冰霜操,掩抑寄馀情。yī xiě bīng shuāng cāo,yǎn yì jì yú qíng。

赠天宁福上人

倪瓒

荆溪霜落后,铜官日出初。jīng xī shuāng luò hòu,tóng guān rì chū chū。
自栉头上发,更理箧中书。zì zhì tóu shàng fā,gèng lǐ qiè zhōng shū。
上人从定起,咏言方绕除。shàng rén cóng dìng qǐ,yǒng yán fāng rào chú。
邂逅发微笑,幻身同太虚。xiè hòu fā wēi xiào,huàn shēn tóng tài xū。

萧闲馆夜坐

倪瓒

隐几忽不寐,竹露下泠泠。yǐn jǐ hū bù mèi,zhú lù xià líng líng。
青镫澹斜月,薄帷张寒厅。qīng dèng dàn xié yuè,báo wéi zhāng hán tīng。
燥烦息中动,希静无外聆。zào fán xī zhōng dòng,xī jìng wú wài líng。
窅然玄虚际,讵知有身形。yǎo rán xuán xū jì,jù zhī yǒu shēn xíng。

对酒

倪瓒

题诗石壁上,把酒长松间。tí shī shí bì shàng,bǎ jiǔ zhǎng sōng jiān。
远水白云度,晴天孤鹤还。yuǎn shuǐ bái yún dù,qíng tiān gū hè hái。
虚亭映苔竹,聊此息跻攀。xū tíng yìng tái zhú,liáo cǐ xī jī pān。
坐久日已夕,春鸟声关关。zuò jiǔ rì yǐ xī,chūn niǎo shēng guān guān。
1431234567»