古诗词

忆江南

吕岩

淮南法,秋石最堪夸。huái nán fǎ,qiū shí zuì kān kuā。
位应乾坤白露节,象移寅卯紫河车,子午结朝霞。wèi yīng qián kūn bái lù jié,xiàng yí yín mǎo zǐ hé chē,zi wǔ jié cháo xiá。
吕岩

吕岩

吕岩,也叫做吕洞宾。唐末、五代著名道士。名□(一作□),号纯阳子,自称回道人。世称吕祖或纯阳祖师,为民间神话故事八仙之一。较早的宋代记载,称他为“关中逸人”或“关右人”,元代以后比较一致的说法,则为河中府蒲坂县永乐镇(今属山西芮城)人,或称世传为东平(治在今山东东平)人。 吕岩的作品>>

猜您喜欢

七言其九十四

吕岩

日为和解月呼丹,华夏诸侯肉眼看。rì wèi hé jiě yuè hū dān,huá xià zhū hóu ròu yǎn kàn。
仁义异如胡越异,世情难似泰衡难。rén yì yì rú hú yuè yì,shì qíng nán shì tài héng nán。
八仙炼后钟神异,四海磨成照胆寒。bā xiān liàn hòu zhōng shén yì,sì hǎi mó chéng zhào dǎn hán。
笑指不平千万万,骑龙抚剑九重关。xiào zhǐ bù píng qiān wàn wàn,qí lóng fǔ jiàn jiǔ zhòng guān。

七言其九十四

吕岩

曾随刘阮醉桃源,未省人间欠酒钱。céng suí liú ruǎn zuì táo yuán,wèi shěng rén jiān qiàn jiǔ qián。
一领布裘权且当,九天回日却归还。yī lǐng bù qiú quán qiě dāng,jiǔ tiān huí rì què guī hái。
凤茸袄子非为贵,狐白裘裳欲比难。fèng rōng ǎo zi fēi wèi guì,hú bái qiú shang yù bǐ nán。
只此世间无价宝,不凭火里试烧看。zhǐ cǐ shì jiān wú jià bǎo,bù píng huǒ lǐ shì shāo kàn。

七言其九十四

吕岩

神仙暮入黄金阙,将相门关白玉京。shén xiān mù rù huáng jīn quē,jiāng xiāng mén guān bái yù jīng。
可是洞中无好景,为怜天下有众生。kě shì dòng zhōng wú hǎo jǐng,wèi lián tiān xià yǒu zhòng shēng。
心琴际会闲随鹤,匣剑时磨待断鲸。xīn qín jì huì xián suí hè,xiá jiàn shí mó dài duàn jīng。
进退两楹俱未应,凭君与我指前程。jìn tuì liǎng yíng jù wèi yīng,píng jūn yǔ wǒ zhǐ qián chéng。

题桐柏山黄先生庵门

吕岩

吾有玄中极玄语,周游八极无处吐。wú yǒu xuán zhōng jí xuán yǔ,zhōu yóu bā jí wú chù tǔ。
云軿飘泛到凝阳,一见君兮在玄浦。yún píng piāo fàn dào níng yáng,yī jiàn jūn xī zài xuán pǔ。
知君本是孤云客,拟话希夷生恍惚。zhī jūn běn shì gū yún kè,nǐ huà xī yí shēng huǎng hū。
无为大道本根源,要君亲见求真物。wú wèi dà dào běn gēn yuán,yào jūn qīn jiàn qiú zhēn wù。
其中有一分三五,本自无名号丹母。qí zhōng yǒu yī fēn sān wǔ,běn zì wú míng hào dān mǔ。
寒泉沥沥气绵绵,上透昆仑还紫府。hán quán lì lì qì mián mián,shàng tòu kūn lún hái zǐ fǔ。
浮沉升降入中宫,四象五行齐见土。fú chén shēng jiàng rù zhōng gōng,sì xiàng wǔ xíng qí jiàn tǔ。
驱青龙,擒白虎,起祥风兮下甘露。qū qīng lóng,qín bái hǔ,qǐ xiáng fēng xī xià gān lù。
铅凝真汞结丹砂,一派火轮真为主。qiān níng zhēn gǒng jié dān shā,yī pài huǒ lún zhēn wèi zhǔ。
既修真,须坚确,能转乾坤泛海岳。jì xiū zhēn,xū jiān què,néng zhuǎn qián kūn fàn hǎi yuè。
运行天地莫能知,变化鬼神应不觉。yùn xíng tiān dì mò néng zhī,biàn huà guǐ shén yīng bù jué。
千朝炼就紫金身,乃致全神归返朴。qiān cháo liàn jiù zǐ jīn shēn,nǎi zhì quán shén guī fǎn pǔ。
黄秀才,黄秀才,既修真,须且早,人间万事何时了。huáng xiù cái,huáng xiù cái,jì xiū zhēn,xū qiě zǎo,rén jiān wàn shì hé shí le。
贪名贪利爱金多,为他财色身衰老。tān míng tān lì ài jīn duō,wèi tā cái sè shēn shuāi lǎo。
我今劝子心悲切,君自思兮生猛烈。wǒ jīn quàn zi xīn bēi qiè,jūn zì sī xī shēng měng liè。
莫教大限到身来,又是随流入生灭。mò jiào dà xiàn dào shēn lái,yòu shì suí liú rù shēng miè。
留此片言,用表其意。liú cǐ piàn yán,yòng biǎo qí yì。
他日相逢,必与汝决。tā rì xiāng féng,bì yǔ rǔ jué。
莫退初心,善爱善爱。mò tuì chū xīn,shàn ài shàn ài。

七夕

吕岩

四海孤游一野人,两壶霜雪足精神。sì hǎi gū yóu yī yě rén,liǎng hú shuāng xuě zú jīng shén。
坎离二物君收得,龙虎丹行运水银。kǎn lí èr wù jūn shōu dé,lóng hǔ dān xíng yùn shuǐ yín。

七夕

吕岩

野人本是天台客,石桥南畔有旧宅。yě rén běn shì tiān tái kè,shí qiáo nán pàn yǒu jiù zhái。
父子生来有两口,多好歌笙不好拍。fù zi shēng lái yǒu liǎng kǒu,duō hǎo gē shēng bù hǎo pāi。

别诗二首

吕岩

无心独坐转黄庭,不逐时流入利名。wú xīn dú zuò zhuǎn huáng tíng,bù zhú shí liú rù lì míng。
救老只存真一气,修生长遣百神灵。jiù lǎo zhǐ cún zhēn yī qì,xiū shēng zhǎng qiǎn bǎi shén líng。
朝朝炼液归琼垄,夜夜朝元养玉英。cháo cháo liàn yè guī qióng lǒng,yè yè cháo yuán yǎng yù yīng。
莫笑老人贫里乐,十年功满上三清。mò xiào lǎo rén pín lǐ lè,shí nián gōng mǎn shàng sān qīng。

别诗二首

吕岩

时人受气禀阴阳,均体乾坤寿命长。shí rén shòu qì bǐng yīn yáng,jūn tǐ qián kūn shòu mìng zhǎng。
为重本宗能寿永,因轻元祖遂沦亡。wèi zhòng běn zōng néng shòu yǒng,yīn qīng yuán zǔ suì lún wáng。
三宫自有回流法,万物那无运用方。sān gōng zì yǒu huí liú fǎ,wàn wù nà wú yùn yòng fāng。
咫尺昆仑山上玉,几人知是药中王。zhǐ chǐ kūn lún shān shàng yù,jǐ rén zhī shì yào zhōng wáng。

答僧见

吕岩

三千里外无家客,七百年来云水身。sān qiān lǐ wài wú jiā kè,qī bǎi nián lái yún shuǐ shēn。
行满蓬莱为别馆,道成瓦砾尽黄金。xíng mǎn péng lái wèi bié guǎn,dào chéng wǎ lì jǐn huáng jīn。
待宾榼里常存酒,化药炉中别有春。dài bīn kē lǐ cháng cún jiǔ,huà yào lú zhōng bié yǒu chūn。
积德求师何患少,由来天地不私亲。jī dé qiú shī hé huàn shǎo,yóu lái tiān dì bù sī qīn。

?头坯歌

吕岩

?头坯,随雨破,只是未曾经水火。tóu pī,suí yǔ pò,zhǐ shì wèi céng jīng shuǐ huǒ。
若经水火烧成砖,留向世间住万年。ruò jīng shuǐ huǒ shāo chéng zhuān,liú xiàng shì jiān zhù wàn nián。
棱角坚完不复坏,扣之声韵堪磨镌。léng jiǎo jiān wán bù fù huài,kòu zhī shēng yùn kān mó juān。
凡水火,尚成功,坚完万物谁能同。fán shuǐ huǒ,shàng chéng gōng,jiān wán wàn wù shuí néng tóng。
修行路上多少人,穷年炼养费精神。xiū xíng lù shàng duō shǎo rén,qióng nián liàn yǎng fèi jīng shén。
不道未曾经水火,无常一旦临君身。bù dào wèi céng jīng shuǐ huǒ,wú cháng yī dàn lín jūn shēn。
既不悟,终不悔,死了犹来借精髓。jì bù wù,zhōng bù huǐ,sǐ le yóu lái jiè jīng suǐ。
主持正念大艰辛,一失人身为异类。zhǔ chí zhèng niàn dà jiān xīn,yī shī rén shēn wèi yì lèi。
君不见洛阳富郑公,说与金丹如盲聋。jūn bù jiàn luò yáng fù zhèng gōng,shuō yǔ jīn dān rú máng lóng。
执迷不悟修真理,焉知潜合造化功。zhí mí bù wù xiū zhēn lǐ,yān zhī qián hé zào huà gōng。
又不见九江张尚书,服药失明神气枯。yòu bù jiàn jiǔ jiāng zhāng shàng shū,fú yào shī míng shén qì kū。
不知还丹本无质,翻饵金石何太愚。bù zhī hái dān běn wú zhì,fān ěr jīn shí hé tài yú。
又不见三衢赵枢密,参禅作鬼终不识。yòu bù jiàn sān qú zhào shū mì,cān chán zuò guǐ zhōng bù shí。
修完外体在何边,辩捷语言终不实。xiū wán wài tǐ zài hé biān,biàn jié yǔ yán zhōng bù shí。
?头坯,随雨破,便似修行这几个。tóu pī,suí yǔ pò,biàn shì xiū xíng zhè jǐ gè。
大丈夫,超觉性,了尽空门不为证。dà zhàng fū,chāo jué xìng,le jǐn kōng mén bù wèi zhèng。
伏羲传道至于今,穷理尽性至于命。fú xī chuán dào zhì yú jīn,qióng lǐ jǐn xìng zhì yú mìng。
了命如何是本元,先认坎离并四正。le mìng rú hé shì běn yuán,xiān rèn kǎn lí bìng sì zhèng。
坎离即是真常家,见者超凡须入圣。kǎn lí jí shì zhēn cháng jiā,jiàn zhě chāo fán xū rù shèng。
坎是虎,离是龙,二体本来同一宫。kǎn shì hǔ,lí shì lóng,èr tǐ běn lái tóng yī gōng。
龙吞虎啖居其中,离合浮沉初复终。lóng tūn hǔ dàn jū qí zhōng,lí hé fú chén chū fù zhōng。
剥而复,否而泰,进退往来定交会。bō ér fù,fǒu ér tài,jìn tuì wǎng lái dìng jiāo huì。
弦而望,明而晦,消长盈虚相匹配。xián ér wàng,míng ér huì,xiāo zhǎng yíng xū xiāng pǐ pèi。
神仙深入水晶宫,时饮醍醐清更醲。shén xiān shēn rù shuǐ jīng gōng,shí yǐn tí hú qīng gèng nóng。
饵之千日功便成,金筋玉骨身已轻。ěr zhī qiān rì gōng biàn chéng,jīn jīn yù gǔ shēn yǐ qīng。
此个景象惟自身,上升早得朝三清。cǐ gè jǐng xiàng wéi zì shēn,shàng shēng zǎo dé cháo sān qīng。
三清圣位我亦有,本来只夺乾坤精。sān qīng shèng wèi wǒ yì yǒu,běn lái zhǐ duó qián kūn jīng。
饮凡酒,食膻腥,补养元和冲更盈。yǐn fán jiǔ,shí shān xīng,bǔ yǎng yuán hé chōng gèng yíng。
自融结,转光明,变作珍珠飞玉京。zì róng jié,zhuǎn guāng míng,biàn zuò zhēn zhū fēi yù jīng。
须臾六年肠不馁,血化白膏体难毁。xū yú liù nián cháng bù něi,xuè huà bái gāo tǐ nán huǐ。
不食方为真绝粮,真气薰蒸肢体强。bù shí fāng wèi zhēn jué liáng,zhēn qì xūn zhēng zhī tǐ qiáng。
既不食,超百亿,口鼻都无凡喘息。jì bù shí,chāo bǎi yì,kǒu bí dōu wú fán chuǎn xī。
真人以踵凡以喉,从此真凡两边立。zhēn rén yǐ zhǒng fán yǐ hóu,cóng cǐ zhēn fán liǎng biān lì。
到此遂成无漏身,胎息丹田涌真火。dào cǐ suì chéng wú lòu shēn,tāi xī dān tián yǒng zhēn huǒ。
老氏自此号婴儿,火候九年都经过。lǎo shì zì cǐ hào yīng ér,huǒ hòu jiǔ nián dōu jīng guò。
留形住世不知春,忽尔天门顶中破。liú xíng zhù shì bù zhī chūn,hū ěr tiān mén dǐng zhōng pò。
真人出现大神通,从此天仙可相贺。zhēn rén chū xiàn dà shén tōng,cóng cǐ tiān xiān kě xiāng hè。
圣贤三教不异门,昧者劳心休恁么。shèng xián sān jiào bù yì mén,mèi zhě láo xīn xiū nèn me。
有识自爱生,有形终不灭。yǒu shí zì ài shēng,yǒu xíng zhōng bù miè。
叹愚人,空驾说。tàn yú rén,kōng jià shuō。
愚人流荡无则休,落趣循环几时彻。yú rén liú dàng wú zé xiū,luò qù xún huán jǐ shí chè。
学人学人细寻觅,且须研究古金碧。xué rén xué rén xì xún mì,qiě xū yán jiū gǔ jīn bì。
金碧参同不计年,妙中妙兮玄中玄。jīn bì cān tóng bù jì nián,miào zhōng miào xī xuán zhōng xuán。

赠刘方处士

吕岩

六国愁看沉与浮,携琴长啸出神州。liù guó chóu kàn chén yǔ fú,xié qín zhǎng xiào chū shén zhōu。
拟向烟霞煮白石,偶来城市见丹丘。nǐ xiàng yān xiá zhǔ bái shí,ǒu lái chéng shì jiàn dān qiū。
受得金华出世术,期于紫府驾云游。shòu dé jīn huá chū shì shù,qī yú zǐ fǔ jià yún yóu。
年来摘得黄岩翠,琪树参差连地肺。nián lái zhāi dé huáng yán cuì,qí shù cān chà lián dì fèi。
露飘香陇玉苗滋,月上碧峰丹鹤唳。lù piāo xiāng lǒng yù miáo zī,yuè shàng bì fēng dān hè lì。
洞天消息春正深,仙路往还俗难继。dòng tiān xiāo xī chūn zhèng shēn,xiān lù wǎng hái sú nán jì。
忽因乘兴下白云,与君邂逅于尘世。hū yīn chéng xīng xià bái yún,yǔ jūn xiè hòu yú chén shì。
尘世相逢开口希,共论太古同流志。chén shì xiāng féng kāi kǒu xī,gòng lùn tài gǔ tóng liú zhì。
瑶琴宝瑟与君弹,琼浆玉液劝我醉。yáo qín bǎo sè yǔ jūn dàn,qióng jiāng yù yè quàn wǒ zuì。
醉中亦话兴亡事,云道总无圭组累。zuì zhōng yì huà xīng wáng shì,yún dào zǒng wú guī zǔ lèi。
浮世短景倏成空,石火电光看即逝。fú shì duǎn jǐng shū chéng kōng,shí huǒ diàn guāng kàn jí shì。
韶年淑质曾非固,花面玉颜还作土。sháo nián shū zhì céng fēi gù,huā miàn yù yán hái zuò tǔ。
芳樽但继晓复昏,乐事不穷今与古。fāng zūn dàn jì xiǎo fù hūn,lè shì bù qióng jīn yǔ gǔ。
何如识个玄玄道,道在杳冥须细考。hé rú shí gè xuán xuán dào,dào zài yǎo míng xū xì kǎo。
壶中一粒化奇物,物外千年功力奥。hú zhōng yī lì huà qí wù,wù wài qiān nián gōng lì ào。
但能制得水中华,水火翻成金丹灶。dàn néng zhì dé shuǐ zhōng huá,shuǐ huǒ fān chéng jīn dān zào。
丹就人间不久居,自有碧霄元命诰。dān jiù rén jiān bù jiǔ jū,zì yǒu bì xiāo yuán mìng gào。
玄洲旸谷悉可居,地寿天龄永相保。xuán zhōu yáng gǔ xī kě jū,dì shòu tiān líng yǒng xiāng bǎo。
鸾车鹤驾逐云飞,迢迢瑶池应易到。luán chē hè jià zhú yún fēi,tiáo tiáo yáo chí yīng yì dào。
耳闻争战还倾覆,眼见妍华成枯槁。ěr wén zhēng zhàn hái qīng fù,yǎn jiàn yán huá chéng kū gǎo。
唐家旧国尽荒芜,汉室诸侯空白草。táng jiā jiù guó jǐn huāng wú,hàn shì zhū hóu kōng bái cǎo。
蜉蝣世界实足悲,槿花性命莫迟迟。fú yóu shì jiè shí zú bēi,jǐn huā xìng mìng mò chí chí。
珠玑溢屋非为福,罗绮满箱徒自危。zhū jī yì wū fēi wèi fú,luó qǐ mǎn xiāng tú zì wēi。
志士戒贪昔所重,达人忘欲宁自期。zhì shì jiè tān xī suǒ zhòng,dá rén wàng yù níng zì qī。
刘方刘方审听我,流光迅速如飞过。liú fāng liú fāng shěn tīng wǒ,liú guāng xùn sù rú fēi guò。
阴媱果决用心除,尸鬼因循为汝祸。yīn yáo guǒ jué yòng xīn chú,shī guǐ yīn xún wèi rǔ huò。
八琼秘诀君自识,莫待铅空车又破。bā qióng mì jué jūn zì shí,mò dài qiān kōng chē yòu pò。
破车坏铅须震惊,直遇伯阳应不可。pò chē huài qiān xū zhèn jīng,zhí yù bó yáng yīng bù kě。
悠悠忧家复忧国,耗尽三田元宅火。yōu yōu yōu jiā fù yōu guó,hào jǐn sān tián yuán zhái huǒ。
咫尺玄关若要开,凭君自解黄金锁。zhǐ chǐ xuán guān ruò yào kāi,píng jūn zì jiě huáng jīn suǒ。

寄白龙洞刘道人

吕岩

玉走金飞两曜忙,始闻花发又秋霜。yù zǒu jīn fēi liǎng yào máng,shǐ wén huā fā yòu qiū shuāng。
徒夸篯寿千年岁,也是云中一电光。tú kuā jiān shòu qiān nián suì,yě shì yún zhōng yī diàn guāng。
一电光,何太疾,百年都来三万日。yī diàn guāng,hé tài jí,bǎi nián dōu lái sān wàn rì。
其间寒暑互煎熬,不觉童颜暗中失。qí jiān hán shǔ hù jiān áo,bù jué tóng yán àn zhōng shī。
纵有儿孙满眼前,却成恩爱转牵缠。zòng yǒu ér sūn mǎn yǎn qián,què chéng ēn ài zhuǎn qiān chán。
及乎精竭身枯朽,谁解教伊暂驻颜。jí hū jīng jié shēn kū xiǔ,shuí jiě jiào yī zàn zhù yán。
延年之道既无计,不免将身归逝水。yán nián zhī dào jì wú jì,bù miǎn jiāng shēn guī shì shuǐ。
但看古往圣贤人,几个解留身在世。dàn kàn gǔ wǎng shèng xián rén,jǐ gè jiě liú shēn zài shì。
身在世,也有方,只为时人误度量。shēn zài shì,yě yǒu fāng,zhǐ wèi shí rén wù dù liàng。
竞向山中寻草药,伏铅制汞点丹阳。jìng xiàng shān zhōng xún cǎo yào,fú qiān zhì gǒng diǎn dān yáng。
点丹阳,事迥别,须向坎中求赤血。diǎn dān yáng,shì jiǒng bié,xū xiàng kǎn zhōng qiú chì xuè。
取来离位制阴精,配合调和有时节。qǔ lái lí wèi zhì yīn jīng,pèi hé diào hé yǒu shí jié。
时节正,用媒人,金翁姹女结亲姻。shí jié zhèng,yòng méi rén,jīn wēng chà nǚ jié qīn yīn。
金翁偏爱骑白虎,姹女常驾赤龙身。jīn wēng piān ài qí bái hǔ,chà nǚ cháng jià chì lóng shēn。
虎来静坐秋江里,龙向潭中奋身起。hǔ lái jìng zuò qiū jiāng lǐ,lóng xiàng tán zhōng fèn shēn qǐ。
两兽相逢战一场,波浪奔腾如鼎沸。liǎng shòu xiāng féng zhàn yī chǎng,bō làng bēn téng rú dǐng fèi。
黄婆丁老助威灵,撼动乾坤走神鬼。huáng pó dīng lǎo zhù wēi líng,hàn dòng qián kūn zǒu shén guǐ。
须臾战罢云气收,种个玄珠在泥底。xū yú zhàn bà yún qì shōu,zhǒng gè xuán zhū zài ní dǐ。
从此根芽渐长成,随时灌溉抱真精。cóng cǐ gēn yá jiàn zhǎng chéng,suí shí guàn gài bào zhēn jīng。
十月脱胎吞入口,忽觉凡身已有灵。shí yuè tuō tāi tūn rù kǒu,hū jué fán shēn yǐ yǒu líng。
此个事,世间稀,不是等闲人得知。cǐ gè shì,shì jiān xī,bù shì děng xián rén dé zhī。
宿世若无仙骨分,容易如何得遇之。sù shì ruò wú xiān gǔ fēn,róng yì rú hé dé yù zhī。
金液丹,宜便炼,大都光景急如箭。jīn yè dān,yí biàn liàn,dà dōu guāng jǐng jí rú jiàn。
要取鱼,须结筌,何不收心炼取铅?yào qǔ yú,xū jié quán,hé bù shōu xīn liàn qǔ qiān?
莫教烛被风吹灭,六道轮回难怨天。mò jiào zhú bèi fēng chuī miè,liù dào lún huí nán yuàn tiān。
近来世上人多诈,尽著布衣称道者。jìn lái shì shàng rén duō zhà,jǐn zhù bù yī chēng dào zhě。
问他金木是何般,噤口不言如害哑。wèn tā jīn mù shì hé bān,jìn kǒu bù yán rú hài yǎ。
却云服气与休粮,别有门庭道路长。què yún fú qì yǔ xiū liáng,bié yǒu mén tíng dào lù zhǎng。
岂不见阴君破迷歌里说,太乙含真法最强。qǐ bù jiàn yīn jūn pò mí gē lǐ shuō,tài yǐ hán zhēn fǎ zuì qiáng。
莫怪言词太狂劣,只为时人难鉴别。mò guài yán cí tài kuáng liè,zhǐ wèi shí rén nán jiàn bié。
惟君心与我心同,方敢倾心与君说。wéi jūn xīn yǔ wǒ xīn tóng,fāng gǎn qīng xīn yǔ jūn shuō。

赠乔二郎

吕岩

与君相见皇都里,陶陶动便经年醉。yǔ jūn xiāng jiàn huáng dōu lǐ,táo táo dòng biàn jīng nián zuì。
醉中往往爱藏真,亦不为他名与利。zuì zhōng wǎng wǎng ài cáng zhēn,yì bù wèi tā míng yǔ lì。
劝君休恋浮华荣,直须奔走烟霞程。quàn jūn xiū liàn fú huá róng,zhí xū bēn zǒu yān xiá chéng。
烟霞欲去如何去,先须肘后飞金晶。yān xiá yù qù rú hé qù,xiān xū zhǒu hòu fēi jīn jīng。
金晶飞到上宫里,上宫下宫通光明。jīn jīng fēi dào shàng gōng lǐ,shàng gōng xià gōng tōng guāng míng。
当时玉汞涓涓生,奔归元海如雷声。dāng shí yù gǒng juān juān shēng,bēn guī yuán hǎi rú léi shēng。
从此夫妻相际会,欢娱踊跃情无外。cóng cǐ fū qī xiāng jì huì,huān yú yǒng yuè qíng wú wài。
水火都来两半间,卦候翻成地天泰。shuǐ huǒ dōu lái liǎng bàn jiān,guà hòu fān chéng dì tiān tài。
一浮一沈阳炼阴,阴尽方知此理深。yī fú yī shěn yáng liàn yīn,yīn jǐn fāng zhī cǐ lǐ shēn。
到底根元是何物,分明只是水中金。dào dǐ gēn yuán shì hé wù,fēn míng zhǐ shì shuǐ zhōng jīn。
乔公乔公急下手,莫逐乌飞兼兔走。qiáo gōng qiáo gōng jí xià shǒu,mò zhú wū fēi jiān tù zǒu。
何如修炼作真人,尘世浮生终不久。hé rú xiū liàn zuò zhēn rén,chén shì fú shēng zhōng bù jiǔ。
人道长生没得来,自古至今有有有。rén dào zhǎng shēng méi dé lái,zì gǔ zhì jīn yǒu yǒu yǒu。

鄂渚悟道歌

吕岩

纵横天际为闲客,时遇季秋重阳节。zòng héng tiān jì wèi xián kè,shí yù jì qiū zhòng yáng jié。
阴云一布遍长空,膏泽连绵滋万物。yīn yún yī bù biàn zhǎng kōng,gāo zé lián mián zī wàn wù。
因雨泥滑门不出,忽闻邻舍语丹术。yīn yǔ ní huá mén bù chū,hū wén lín shě yǔ dān shù。
试问邻公可相传,一言许肯更无难。shì wèn lín gōng kě xiāng chuán,yī yán xǔ kěn gèng wú nán。
数篇奇怪文入手,一夜挑灯读不了。shù piān qí guài wén rù shǒu,yī yè tiāo dēng dú bù le。
晓来日早才看毕,不觉自醉如恍惚。xiǎo lái rì zǎo cái kàn bì,bù jué zì zuì rú huǎng hū。
恍惚之中见有物,状如日轮明突屼。huǎng hū zhī zhōng jiàn yǒu wù,zhuàng rú rì lún míng tū wù。
自言便是丹砂精,宜向鼎中烹凡质。zì yán biàn shì dān shā jīng,yí xiàng dǐng zhōng pēng fán zhì。
凡质本来不化真,化真须得真中物。fán zhì běn lái bù huà zhēn,huà zhēn xū dé zhēn zhōng wù。
不用铅,不用汞,还丹须向炉中种。bù yòng qiān,bù yòng gǒng,hái dān xū xiàng lú zhōng zhǒng。
玄中之玄号真铅,及至用铅还不用。xuán zhōng zhī xuán hào zhēn qiān,jí zhì yòng qiān hái bù yòng。
或名龙,或名虎,或号婴儿并姹女。huò míng lóng,huò míng hǔ,huò hào yīng ér bìng chà nǚ。
丹砂一粒名千般,一中有一为丹母。dān shā yī lì míng qiān bān,yī zhōng yǒu yī wèi dān mǔ。
火莫燃,水莫冻,修之炼之须珍重。huǒ mò rán,shuǐ mò dòng,xiū zhī liàn zhī xū zhēn zhòng。
直待虎啸折颠峰,骊龙夺得玄珠弄。zhí dài hǔ xiào zhé diān fēng,lí lóng duó dé xuán zhū nòng。
龙吞玄宝忽升飞,飞龙被我捉来骑。lóng tūn xuán bǎo hū shēng fēi,fēi lóng bèi wǒ zhuō lái qí。
一翥上朝归碧落,碧落广阔无东西。yī zhù shàng cháo guī bì luò,bì luò guǎng kuò wú dōng xī。
无晓无夜无年月,无寒无暑无四时。wú xiǎo wú yè wú nián yuè,wú hán wú shǔ wú sì shí。
自从修到无为地,始觉奇之又怪之。zì cóng xiū dào wú wèi dì,shǐ jué qí zhī yòu guài zhī。

又记

吕岩

数载乐幽幽,欲逃寒暑逼。shù zài lè yōu yōu,yù táo hán shǔ bī。
不求名与利,犹恐身心役。bù qiú míng yǔ lì,yóu kǒng shēn xīn yì。
苦志慕黄庭,殷勤求道迹。kǔ zhì mù huáng tíng,yīn qín qiú dào jì。
阴功暗心修,善行长日积。yīn gōng àn xīn xiū,shàn xíng zhǎng rì jī。
世路果逢师,时人皆不识。shì lù guǒ féng shī,shí rén jiē bù shí。
我师机行密,怀量性孤僻。wǒ shī jī xíng mì,huái liàng xìng gū pì。
解把五行移,能将四象易。jiě bǎ wǔ xíng yí,néng jiāng sì xiàng yì。
传余造化门,始悟希夷则。chuán yú zào huà mén,shǐ wù xī yí zé。
服取两般真,从头路端的。fú qǔ liǎng bān zhēn,cóng tóu lù duān de。
烹煎日月壶,不离乾坤侧。pēng jiān rì yuè hú,bù lí qián kūn cè。
至道眼前观,得之元咫尺。zhì dào yǎn qián guān,dé zhī yuán zhǐ chǐ。
真空空不空,真色色非色。zhēn kōng kōng bù kōng,zhēn sè sè fēi sè。
推倒玉葫芦,迸出黄金液。tuī dào yù hú lú,bèng chū huáng jīn yè。
紧把赤龙头,猛将骊珠吸。jǐn bǎ chì lóng tóu,měng jiāng lí zhū xī。
吞归脏腑中,夺得神仙力。tūn guī zàng fǔ zhōng,duó dé shén xiān lì。
妙号一黍珠,延年千万亿。miào hào yī shǔ zhū,yán nián qiān wàn yì。
同途听我吟,与道相亲益。tóng tú tīng wǒ yín,yǔ dào xiāng qīn yì。
未晓真黄芽,徒劳游紫陌。wèi xiǎo zhēn huáng yá,tú láo yóu zǐ mò。
把住赤乌魂,突出银蟾魄。bǎ zhù chì wū hún,tū chū yín chán pò。
未省此中玄,常流容易测。wèi shěng cǐ zhōng xuán,cháng liú róng yì cè。
三天应有路,九地终无厄。sān tiān yīng yǒu lù,jiǔ dì zhōng wú è。
守道且藏愚,忘机要混迹。shǒu dào qiě cáng yú,wàng jī yào hùn jì。
群生莫相轻,已是蓬莱客。qún shēng mò xiāng qīng,yǐ shì péng lái kè。