古诗词

清江引

孙承恩

篷窗雨馀还袅袅。péng chuāng yǔ yú hái niǎo niǎo。
静听吾情好。jìng tīng wú qíng hǎo。
弦中山水音,笛里关山调。xián zhōng shān shuǐ yīn,dí lǐ guān shān diào。
明朝小庭生碧草。míng cháo xiǎo tíng shēng bì cǎo。

孙承恩

明松江华亭人,字贞父(甫),号毅斋。孙衍子。正德六年进士。授编修,历官礼部尚书,兼掌詹事府。嘉靖三十二年斋宫设醮,以不肯遵旨穿道士服,罢职归。文章深厚尔雅。工书善画,尤擅人物。有《历代圣贤像赞》、《让溪堂草稿》、《鉴古韵语》。 孙承恩的作品>>

猜您喜欢

留别萧山李廷宣

孙承恩

生平重交谊,意气横九州。shēng píng zhòng jiāo yì,yì qì héng jiǔ zhōu。
浩荡四方志,湖山远近多遨游。hào dàng sì fāng zhì,hú shān yuǎn jìn duō áo yóu。
兹晨来钱塘,岁云暮矣风飕飕。zī chén lái qián táng,suì yún mù yǐ fēng sōu sōu。
扁舟乱江涛,访旧假此数日留。biǎn zhōu luàn jiāng tāo,fǎng jiù jiǎ cǐ shù rì liú。
感君一见即倾盖,登堂肃我雅意何绸缪。gǎn jūn yī jiàn jí qīng gài,dēng táng sù wǒ yǎ yì hé chóu móu。
贤哉伯仲并温茂,把臂一笑使我明双眸。xián zāi bó zhòng bìng wēn mào,bǎ bì yī xiào shǐ wǒ míng shuāng móu。
雕盘出细脍,小瓮开新篘。diāo pán chū xì kuài,xiǎo wèng kāi xīn chōu。
剧谈豪饮终夜不知倦,浮以大白浇我磊块之离愁。jù tán háo yǐn zhōng yè bù zhī juàn,fú yǐ dà bái jiāo wǒ lěi kuài zhī lí chóu。
北窗一榻亦潇洒,荷兹礼意诚兼周。běi chuāng yī tà yì xiāo sǎ,hé zī lǐ yì chéng jiān zhōu。
高怀旷度出庸俗,令我感愧欲报嗟无由。gāo huái kuàng dù chū yōng sú,lìng wǒ gǎn kuì yù bào jiē wú yóu。
君才亦超越,文彩惊凡流。jūn cái yì chāo yuè,wén cǎi jīng fán liú。
皎然明月珠,烂矣珊瑚钩。jiǎo rán míng yuè zhū,làn yǐ shān hú gōu。
行将献阊阖,致身宁许终林丘。xíng jiāng xiàn chāng hé,zhì shēn níng xǔ zhōng lín qiū。
我生年来亦三黜,锐志未肯言包羞。wǒ shēng nián lái yì sān chù,ruì zhì wèi kěn yán bāo xiū。
暂失东隅未为耻,奇功何待桑榆收。zàn shī dōng yú wèi wèi chǐ,qí gōng hé dài sāng yú shōu。
昆吾笑把太行倚,弯弓挂向扶桑头。kūn wú xiào bǎ tài xíng yǐ,wān gōng guà xiàng fú sāng tóu。
丈夫自负贵挺特,谁能与俗同沉浮。zhàng fū zì fù guì tǐng tè,shuí néng yǔ sú tóng chén fú。
乾坤分内事,慷慨无匹俦。qián kūn fēn nèi shì,kāng kǎi wú pǐ chóu。
㗲然孤凤鸣,要令百鸟惭喧啾。huò rán gū fèng míng,yào lìng bǎi niǎo cán xuān jiū。
顾君亦可人,吾言夸矣当无尤。gù jūn yì kě rén,wú yán kuā yǐ dāng wú yóu。
相欢不久会有别,萍蓬踪迹良悠悠。xiāng huān bù jiǔ huì yǒu bié,píng péng zōng jì liáng yōu yōu。
念君厚矣无所赠,题诗欲比双琳球。niàn jūn hòu yǐ wú suǒ zèng,tí shī yù bǐ shuāng lín qiú。
浮生岁月不可待,勉矣德业追前修。fú shēng suì yuè bù kě dài,miǎn yǐ dé yè zhuī qián xiū。
来年我去访春色,望君来共登瀛洲。lái nián wǒ qù fǎng chūn sè,wàng jūn lái gòng dēng yíng zhōu。

观竞渡歌

孙承恩

城中千门悬艾虎,汨罗江头沸箫鼓。chéng zhōng qiān mén xuán ài hǔ,mì luó jiāng tóu fèi xiāo gǔ。
此时竞渡人聚观,蹑足骈肩似环堵。cǐ shí jìng dù rén jù guān,niè zú pián jiān shì huán dǔ。
轻舟利楫江之湄,长风猎猎吹红旗。qīng zhōu lì jí jiāng zhī méi,zhǎng fēng liè liè chuī hóng qí。
纠徒选侣分党与,一心各欲争神奇。jiū tú xuǎn lǚ fēn dǎng yǔ,yī xīn gè yù zhēng shén qí。
击节扬枹竞争进,万楫齐飞不容瞬。jī jié yáng bāo jìng zhēng jìn,wàn jí qí fēi bù róng shùn。
岸傍观者为助呼,拔帜期谁先得俊。àn bàng guān zhě wèi zhù hū,bá zhì qī shuí xiān dé jùn。
斡波擘水喷琼瑰,群龙跃出银山堆。wò bō bāi shuǐ pēn qióng guī,qún lóng yuè chū yín shān duī。
儿郎棹歌声愈厉,阗阗鼓急喧如雷。ér láng zhào gē shēng yù lì,tián tián gǔ jí xuān rú léi。
贾勇争先谁肯待,壮士衔枚期奏凯。jiǎ yǒng zhēng xiān shuí kěn dài,zhuàng shì xián méi qī zòu kǎi。
急惊夺得锦标呈,千人万人齐喝采。jí jīng duó dé jǐn biāo chéng,qiān rén wàn rén qí hē cǎi。
须臾竞罢各停舟,酬劳更复刲羊牛。xū yú jìng bà gè tíng zhōu,chóu láo gèng fù kuī yáng niú。
龙舟出水倚屋舟,留取来岁还嬉游。lóng zhōu chū shuǐ yǐ wū zhōu,liú qǔ lái suì hái xī yóu。
嗟吁此曹真戏剧,快美傍观亦何益。jiē xū cǐ cáo zhēn xì jù,kuài měi bàng guān yì hé yì。
莫言尔技真有神,江水无情不汝识。mò yán ěr jì zhēn yǒu shén,jiāng shuǐ wú qíng bù rǔ shí。

王梅翁从祀文山祠纪事

孙承恩

宋家南渡国运倾,中原扰攘多凭陵。sòng jiā nán dù guó yùn qīng,zhōng yuán rǎo rǎng duō píng líng。
海岳震荡天地否,日月惨淡无光晶。hǎi yuè zhèn dàng tiān dì fǒu,rì yuè cǎn dàn wú guāng jīng。
承平养贤三百祀,厚泽深仁浃心髓。chéng píng yǎng xián sān bǎi sì,hòu zé shēn rén jiā xīn suǐ。
负国忘君间有之,忠义相望不胜纪。fù guó wàng jūn jiān yǒu zhī,zhōng yì xiāng wàng bù shèng jì。
文山先生世伟人,堂堂节概摩苍旻。wén shān xiān shēng shì wěi rén,táng táng jié gài mó cāng mín。
一时幕府盛宾友,英贤契合从如云。yī shí mù fǔ shèng bīn yǒu,yīng xián qì hé cóng rú yún。
就中王子更奇杰,慷慨平生慕忠烈。jiù zhōng wáng zi gèng qí jié,kāng kǎi píng shēng mù zhōng liè。
义骨原锤百鍊钢,丹衷独藏三斗血。yì gǔ yuán chuí bǎi liàn gāng,dān zhōng dú cáng sān dòu xuè。
文山起奋勤王师,天命已去谁能支。wén shān qǐ fèn qín wáng shī,tiān mìng yǐ qù shuí néng zhī。
北风吹折藻旌旆,仓皇文相遭囚羁。běi fēng chuī zhé zǎo jīng pèi,cāng huáng wén xiāng zāo qiú jī。
伤心再睹田横客,意气凛凛填胸臆。shāng xīn zài dǔ tián héng kè,yì qì lǐn lǐn tián xiōng yì。
风尘澒洞不自保,岭海间关死无益。fēng chén hòng dòng bù zì bǎo,lǐng hǎi jiān guān sǐ wú yì。
君臣师友义莫酬,北望恸哭烟云愁。jūn chén shī yǒu yì mò chóu,běi wàng tòng kū yān yún chóu。
生事死祭两不怍,气激雷电江河流。shēng shì sǐ jì liǎng bù zuò,qì jī léi diàn jiāng hé liú。
朅来宇宙知几年,炳炳遗迹星日悬。qiè lái yǔ zhòu zhī jǐ nián,bǐng bǐng yí jì xīng rì xuán。
文山之祠高北斗,一堂配食还诸贤。wén shān zhī cí gāo běi dòu,yī táng pèi shí hái zhū xián。
论世当时孰遗失,介推不与从君绩。lùn shì dāng shí shú yí shī,jiè tuī bù yǔ cóng jūn jì。
王子芳名自难泯,有识固为斯文惜。wáng zi fāng míng zì nán mǐn,yǒu shí gù wèi sī wén xī。
文孙自是忠孝传,表章先德应拳拳。wén sūn zì shì zhōng xiào chuán,biǎo zhāng xiān dé yīng quán quán。
独勒长疏献天子,一朝俎豆增其间。dú lēi zhǎng shū xiàn tiān zi,yī cháo zǔ dòu zēng qí jiān。
巍巍庙貌回生姿,寒泉蘋藻兴遐思。wēi wēi miào mào huí shēng zī,hán quán píng zǎo xīng xiá sī。
纲常允系岂漫尔,显晦有数须明时。gāng cháng yǔn xì qǐ màn ěr,xiǎn huì yǒu shù xū míng shí。
霸业雄图宁久赖,天理人心镇常在。bà yè xióng tú níng jiǔ lài,tiān lǐ rén xīn zhèn cháng zài。
因观盛事激予衷,为赋长歌一寄慨。yīn guān shèng shì jī yǔ zhōng,wèi fù zhǎng gē yī jì kǎi。

元夜有作寄友人

孙承恩

今夕何夕光景浓,帝城和气蓬瀛中。jīn xī hé xī guāng jǐng nóng,dì chéng hé qì péng yíng zhōng。
六街灯照千门晓,银花火树摇春风。liù jiē dēng zhào qiān mén xiǎo,yín huā huǒ shù yáo chūn fēng。
春风淡荡春如许,远近儿童闻笑语。chūn fēng dàn dàng chūn rú xǔ,yuǎn jìn ér tóng wén xiào yǔ。
好香应自丽人来,翠袖罗帏共飘举。hǎo xiāng yīng zì lì rén lái,cuì xiù luó wéi gòng piāo jǔ。
罗帏翠袖见惊鸿,两两三三踏软红。luó wéi cuì xiù jiàn jīng hóng,liǎng liǎng sān sān tà ruǎn hóng。
更有王孙公子过,金鞍玉勒声玲珑。gèng yǒu wáng sūn gōng zi guò,jīn ān yù lēi shēng líng lóng。
院落笙歌齐斗巧,风光共惜今宵好。yuàn luò shēng gē qí dòu qiǎo,fēng guāng gòng xī jīn xiāo hǎo。
香风吹散隔帘云,夜深犹把金樽倒。xiāng fēng chuī sàn gé lián yún,yè shēn yóu bǎ jīn zūn dào。
玉堂先生东海人,年年旅食京华春。yù táng xiān shēng dōng hǎi rén,nián nián lǚ shí jīng huá chūn。
寂寞残灯照枯坐,吟诗思苦偏伤神。jì mò cán dēng zhào kū zuò,yín shī sī kǔ piān shāng shén。
长歌短歌空激烈,玉漏沉沉犹未歇。zhǎng gē duǎn gē kōng jī liè,yù lòu chén chén yóu wèi xiē。
短衣乘兴过君居,携手中庭踏明月。duǎn yī chéng xīng guò jūn jū,xié shǒu zhōng tíng tà míng yuè。

观玉河洗马

孙承恩

玉河新涨波瀜瀜,圉人沐马当晴融。yù hé xīn zhǎng bō róng róng,yǔ rén mù mǎ dāng qíng róng。
左手执刷右执笼,人意似与马语通。zuǒ shǒu zhí shuā yòu zhí lóng,rén yì shì yǔ mǎ yǔ tōng。
权奇尽是天闲駥,騧骊骓骆各不同。quán qí jǐn shì tiān xián róng,guā lí zhuī luò gè bù tóng。
临流意态何从容,欲涉未涉心忡忡。lín liú yì tài hé cóng róng,yù shè wèi shè xīn chōng chōng。
淋漓溅沫无奔冲,剪拂垢秽披氋氃。lín lí jiàn mò wú bēn chōng,jiǎn fú gòu huì pī méng tóng。
房星堕落濙河中,蜿蜒戏跃如游龙。fáng xīng duò luò yíng hé zhōng,wān yán xì yuè rú yóu lóng。
五花文锦云蒙蒙,风鬃雾鬣俱蒙茸。wǔ huā wén jǐn yún méng méng,fēng zōng wù liè jù méng rōng。
初疑远涉东溟东,又疑驰自昆仑峰。chū yí yuǎn shè dōng míng dōng,yòu yí chí zì kūn lún fēng。
拳毛洒汗霞流红,雪猊玄免生崆峒。quán máo sǎ hàn xiá liú hóng,xuě ní xuán miǎn shēng kōng dòng。
银鞍玉勒光照瞳,被来骨相增奇雄。yín ān yù lēi guāng zhào tóng,bèi lái gǔ xiāng zēng qí xióng。
骄嘶昂首生长风,矜持顾影羞驽?。jiāo sī áng shǒu shēng zhǎng fēng,jīn chí gù yǐng xiū nú chōng。
时清战息无边烽,天家饲秣刍豆丰。shí qīng zhàn xī wú biān fēng,tiān jiā sì mò chú dòu fēng。
安闲不似周王骢,驱驰海上俱龙钟。ān xián bù shì zhōu wáng cōng,qū chí hǎi shàng jù lóng zhōng。

七夕

孙承恩

商飙振庭柯,大火以流西。shāng biāo zhèn tíng kē,dà huǒ yǐ liú xī。
乌鹊填桥渡银汉,又是双星会合时。wū què tián qiáo dù yín hàn,yòu shì shuāng xīng huì hé shí。
兹事古传言,茫昧理莫据。zī shì gǔ chuán yán,máng mèi lǐ mò jù。
承讹踵缪益附会,天孙锡巧人间世。chéng é zhǒng móu yì fù huì,tiān sūn xī qiǎo rén jiān shì。
骈罗?饵瓜果新,儿祈女拜纷成群。pián luó ěr guā guǒ xīn,ér qí nǚ bài fēn chéng qún。
柳州之柳忝学道,亦自喋喋鸣酸辛。liǔ zhōu zhī liǔ tiǎn xué dào,yì zì dié dié míng suān xīn。
吾闻隆古时,大道靡巧拙。wú wén lóng gǔ shí,dà dào mí qiǎo zhuō。
元气既以凿,奸伪乃百出。yuán qì jì yǐ záo,jiān wěi nǎi bǎi chū。
殚力竭知日益工,更欲乞取将何终。dān lì jié zhī rì yì gōng,gèng yù qǐ qǔ jiāng hé zhōng。
我意天孙心,岂不为世恫。wǒ yì tiān sūn xīn,qǐ bù wèi shì dòng。
无由挽回古淳朴,尚肯锡与滋民凶。wú yóu wǎn huí gǔ chún pǔ,shàng kěn xī yǔ zī mín xiōng。
涂塞民聪明,知巧并黜息。tú sāi mín cōng míng,zhī qiǎo bìng chù xī。
太朴庶可还,民德不戕贼。tài pǔ shù kě hái,mín dé bù qiāng zéi。
我自大拙世莫伦,从吾聊用全吾真。wǒ zì dà zhuō shì mò lún,cóng wú liáo yòng quán wú zhēn。
再巧再拙徒漫云,草堂幽幽当此辰,且对明月挥清尊。zài qiǎo zài zhuō tú màn yún,cǎo táng yōu yōu dāng cǐ chén,qiě duì míng yuè huī qīng zūn。

砚江歌

孙承恩

此江不出岷山源,乃在金子陶泓方寸间。cǐ jiāng bù chū mín shān yuán,nǎi zài jīn zi táo hóng fāng cùn jiān。
一泓泠泠贮微涓,敛之不盈杯,沛之浩渺弥大千。yī hóng líng líng zhù wēi juān,liǎn zhī bù yíng bēi,pèi zhī hào miǎo mí dà qiān。
无体象兮无津涎,会四溟兮通百川。wú tǐ xiàng xī wú jīn xián,huì sì míng xī tōng bǎi chuān。
静深有本其出变化恍莫测,滚滚何啻万斛泉。jìng shēn yǒu běn qí chū biàn huà huǎng mò cè,gǔn gǔn hé chì wàn hú quán。
激为波涛吞吐漰湃自震荡,舒为沦漪潺湲演迤相回旋。jī wèi bō tāo tūn tǔ pēng pài zì zhèn dàng,shū wèi lún yī chán yuán yǎn yí xiāng huí xuán。
流风蒸雷滃雨雾,鲸掷鳌抃鱼龙舞。liú fēng zhēng léi wēng yǔ wù,jīng zhì áo biàn yú lóng wǔ。
疏凿非因神禹功,气势不假阳侯怒。shū záo fēi yīn shén yǔ gōng,qì shì bù jiǎ yáng hóu nù。
狂驰撼即墨,馀润濡管城。kuáng chí hàn jí mò,yú rùn rú guǎn chéng。
呼吸万汇搜精英,金子擅之成大名。hū xī wàn huì sōu jīng yīng,jīn zi shàn zhī chéng dà míng。
望洋愧我心胆惊,渊然苍然不可以正视,不敢涯涘矧敢争。wàng yáng kuì wǒ xīn dǎn jīng,yuān rán cāng rán bù kě yǐ zhèng shì,bù gǎn yá sì shěn gǎn zhēng。
伟哉江兮吾欲藉尔溉八夤、润九土,俯沿后世,仰溯前古。wěi zāi jiāng xī wú yù jí ěr gài bā yín rùn jiǔ tǔ,fǔ yán hòu shì,yǎng sù qián gǔ。
荡涤宇宙秽,洗濯日月昏。dàng dí yǔ zhòu huì,xǐ zhuó rì yuè hūn。
上昭至德光,下雪生民冤。shàng zhāo zhì dé guāng,xià xuě shēng mín yuān。
三灵尽朗彻,六合无垢氛。sān líng jǐn lǎng chè,liù hé wú gòu fēn。
功与元气侔,万古流浑浑。gōng yǔ yuán qì móu,wàn gǔ liú hún hún。

贞雁篇

孙承恩

双雁从何来,翔集芦渚中。shuāng yàn cóng hé lái,xiáng jí lú zhǔ zhōng。
雌雄两婉妮,鸣声谐嗈嗈。cí xióng liǎng wǎn nī,míng shēng xié yōng yōng。
西风萧萧月惨惨,虞人举网当夜半。xī fēng xiāo xiāo yuè cǎn cǎn,yú rén jǔ wǎng dāng yè bàn。
网得其一即货之,剪铩羽翼留庭隈。wǎng dé qí yī jí huò zhī,jiǎn shā yǔ yì liú tíng wēi。
雄耶雌耶逸者谁,飞飞随来鸣声悲。xióng yé cí yé yì zhě shuí,fēi fēi suí lái míng shēng bēi。
屋角盘旋朝复暝,上下哀呼两相应。wū jiǎo pán xuán cháo fù míng,shàng xià āi hū liǎng xiāng yīng。
天高地下空断肠,日落风凄吊孤影。tiān gāo dì xià kōng duàn cháng,rì luò fēng qī diào gū yǐng。
孤影无奈何,下地来与俱。gū yǐng wú nài hé,xià dì lái yǔ jù。
见似不见人,自甘送微躯。jiàn shì bù jiàn rén,zì gān sòng wēi qū。
引脰宛转鸣,若泣若诉别。yǐn dòu wǎn zhuǎn míng,ruò qì ruò sù bié。
噭噭中夜声弗休,朝来视之交颈绝。jiào jiào zhōng yè shēng fú xiū,cháo lái shì zhī jiāo jǐng jué。
云天杳杳双魂征,幸免一魂悲弗平。yún tiān yǎo yǎo shuāng hún zhēng,xìng miǎn yī hún bēi fú píng。
此雁此雁义且贞,惟欲同死不独生。cǐ yàn cǐ yàn yì qiě zhēn,wéi yù tóng sǐ bù dú shēng。
我观人夫妇,生各申婉嬿。wǒ guān rén fū fù,shēng gè shēn wǎn yàn。
一朝大故及,炎炎志中变。yī cháo dà gù jí,yán yán zhì zhōng biàn。
从一宁知不二天,但为新人巧妆炫。cóng yī níng zhī bù èr tiān,dàn wèi xīn rén qiǎo zhuāng xuàn。
末俗纷纷物不如,听我慷慨歌贞雁。mò sú fēn fēn wù bù rú,tīng wǒ kāng kǎi gē zhēn yàn。

题百鸟朝凤图

孙承恩

吾闻羽虫三百六十凤为君,贵实以德不以文。wú wén yǔ chóng sān bǎi liù shí fèng wèi jūn,guì shí yǐ dé bù yǐ wén。
天生神异冠众鸟,体统亦似明卑尊。tiān shēng shén yì guān zhòng niǎo,tǐ tǒng yì shì míng bēi zūn。
边生画鸟鸟真似,大小纤浓妙俱至。biān shēng huà niǎo niǎo zhēn shì,dà xiǎo xiān nóng miào jù zhì。
人间久不观凤凰,此图信美将无是。rén jiān jiǔ bù guān fèng huáng,cǐ tú xìn měi jiāng wú shì。
但见威仪肃雍羽翩跹,蹈履矩度如折旋。dàn jiàn wēi yí sù yōng yǔ piān xiān,dǎo lǚ jǔ dù rú zhé xuán。
体具众像明可识,凡羽固知难仿佛。tǐ jù zhòng xiàng míng kě shí,fán yǔ gù zhī nán fǎng fú。
梧冈旭日初曈昽,乃有百鸟纷来集。wú gāng xù rì chū tóng lóng,nǎi yǒu bǎi niǎo fēn lái jí。
孔鸾备文章,采色亦璀璨。kǒng luán bèi wén zhāng,cǎi sè yì cuǐ càn。
鸷鸟雄俊姿,特立伟顾盼。zhì niǎo xióng jùn zī,tè lì wěi gù pàn。
老鹤高亮鸥鹭清,鸿鹄远志雉介贞。lǎo hè gāo liàng ōu lù qīng,hóng gǔ yuǎn zhì zhì jiè zhēn。
其馀种类总各异,含生毓气纷纵横。qí yú zhǒng lèi zǒng gè yì,hán shēng yù qì fēn zòng héng。
或趋而承,或拱而翊。huò qū ér chéng,huò gǒng ér yì。
引脰戢羽无骄矜,俯仰宛如望颜色。yǐn dòu jí yǔ wú jiāo jīn,fǔ yǎng wǎn rú wàng yán sè。
吾闻上古有道凤出游,管领众鸟仪虞周。wú wén shàng gǔ yǒu dào fèng chū yóu,guǎn lǐng zhòng niǎo yí yú zhōu。
寻常羽毛世不乏,欲睹此凤将何由。xún cháng yǔ máo shì bù fá,yù dǔ cǐ fèng jiāng hé yóu。
凤鸟不出世愈下,乃独令人看图画。fèng niǎo bù chū shì yù xià,nǎi dú lìng rén kàn tú huà。

牧牛词

孙承恩

郊原一雨馀,烟草柔更绿。jiāo yuán yī yǔ yú,yān cǎo róu gèng lǜ。
田家儿约伴,骑牛趁晴牧。tián jiā ér yuē bàn,qí niú chèn qíng mù。
风日和煦坡垄平,徐徐且弗驱之行。fēng rì hé xù pō lǒng píng,xú xú qiě fú qū zhī xíng。
乌犍既饱还复卧,夕阳倒射牛背明。wū jiān jì bǎo hái fù wò,xī yáng dào shè niú bèi míng。
老牸顾犊每却立,犊子喜跃时一鸣。lǎo zì gù dú měi què lì,dú zi xǐ yuè shí yī míng。
安闲了无觳?态,物意顺适如人情。ān xián le wú hú sù tài,wù yì shùn shì rú rén qíng。
古槐阴阴如厦屋,儿亦槐根阁双足。gǔ huái yīn yīn rú shà wū,ér yì huái gēn gé shuāng zú。
莫言饲牛多辛苦,一饱已矣无庸心。mò yán sì niú duō xīn kǔ,yī bǎo yǐ yǐ wú yōng xīn。
牛饱儿欲饥,有饷不劳翁妪携。niú bǎo ér yù jī,yǒu xiǎng bù láo wēng yù xié。
暝色沉沉迷远树,短笛横吹却归去。míng sè chén chén mí yuǎn shù,duǎn dí héng chuī què guī qù。

苦雨

孙承恩

七月八月雨浸霪,黯黯经旬愁太阴。qī yuè bā yuè yǔ jìn yín,àn àn jīng xún chóu tài yīn。
今朝忽然雨如泻,烈风冥冥翻屋瓦。jīn cháo hū rán yǔ rú xiè,liè fēng míng míng fān wū wǎ。
巨灵倒卷天河倾,狂风疾奔横四野。jù líng dào juǎn tiān hé qīng,kuáng fēng jí bēn héng sì yě。
洪涛崔嵬如山立,陂塘溪湖水皆溢。hóng tāo cuī wéi rú shān lì,bēi táng xī hú shuǐ jiē yì。
舟航高拂屋檐过,鱼鳖低从篱罅入。zhōu háng gāo fú wū yán guò,yú biē dī cóng lí xià rù。
平原沮洳高岸崩,徒杠垫没人不行。píng yuán jǔ rù gāo àn bēng,tú gāng diàn méi rén bù xíng。
上田下田莽为浸,何论町畦并沟塍。shàng tián xià tián mǎng wèi jìn,hé lùn tīng qí bìng gōu chéng。
是时田禾方吐花,根株飘荡沉泥沙。shì shí tián hé fāng tǔ huā,gēn zhū piāo dàng chén ní shā。
不见黄云摇䆉稏,但见白浪喧群蛙。bù jiàn huáng yún yáo bà yà,dàn jiàn bái làng xuān qún wā。
老翁昼哭夜叹息,妇女稚子无人色。lǎo wēng zhòu kū yè tàn xī,fù nǚ zhì zi wú rén sè。
不愁朝夕救死生,只恐官司租赋迫。bù chóu cháo xī jiù sǐ shēng,zhǐ kǒng guān sī zū fù pò。
租赋迫奈何,空将鞭朴催。zū fù pò nài hé,kōng jiāng biān pǔ cuī。
会须蠲除活百姓,日望天边恩诏来。huì xū juān chú huó bǎi xìng,rì wàng tiān biān ēn zhào lái。

贺侯少府生子

孙承恩

尝读老杜徐卿二子诗,仿佛亲见二子奇。cháng dú lǎo dù xú qīng èr zi shī,fǎng fú qīn jiàn èr zi qí。
公家有子更奇特,我才非杜将何为。gōng jiā yǒu zi gèng qí tè,wǒ cái fēi dù jiāng hé wèi。
秋风泠泠剪双桐,神如玉树邻清风。qiū fēng líng líng jiǎn shuāng tóng,shén rú yù shù lín qīng fēng。
试看骨相有如此,定知不与常人同。shì kàn gǔ xiāng yǒu rú cǐ,dìng zhī bù yǔ cháng rén tóng。
只今周期已卓异,颖悟偏能了人意。zhǐ jīn zhōu qī yǐ zhuó yì,yǐng wù piān néng le rén yì。
迎人作礼如成人,我有豚儿却增愧。yíng rén zuò lǐ rú chéng rén,wǒ yǒu tún ér què zēng kuì。
吾闻仁者后必昌,此儿异日谁能量。wú wén rén zhě hòu bì chāng,cǐ ér yì rì shuí néng liàng。
生子堕地四方志,假以数岁应腾骧。shēng zi duò dì sì fāng zhì,jiǎ yǐ shù suì yīng téng xiāng。
徐卿之诗空自好,名位当时竟无考。xú qīng zhī shī kōng zì hǎo,míng wèi dāng shí jìng wú kǎo。
我诗虽拙宜有徵,若比前人当压倒。wǒ shī suī zhuō yí yǒu zhēng,ruò bǐ qián rén dāng yā dào。
君欲乞我汤饼歌,谫才无奈强吟哦。jūn yù qǐ wǒ tāng bǐng gē,jiǎn cái wú nài qiáng yín ó。
我欲乞君补汤饼,君也须当一笑领。wǒ yù qǐ jūn bǔ tāng bǐng,jūn yě xū dāng yī xiào lǐng。

夜归

孙承恩

溪风萧萧吹我衣,溪头小舟寅夜归。xī fēng xiāo xiāo chuī wǒ yī,xī tóu xiǎo zhōu yín yè guī。
一声两声山犬吠,八点九点明星稀。yī shēng liǎng shēng shān quǎn fèi,bā diǎn jiǔ diǎn míng xīng xī。
飒飒孤篷忽闻雨,岸上明灯有人语。sà sà gū péng hū wén yǔ,àn shàng míng dēng yǒu rén yǔ。
奚奴敲门暗中立,老仆出来然两炬。xī nú qiāo mén àn zhōng lì,lǎo pū chū lái rán liǎng jù。

孤鹤行

孙承恩

沈子赠我此孤鹤,长颈翛翛瘦躯阁。shěn zi zèng wǒ cǐ gū hè,zhǎng jǐng xiāo xiāo shòu qū gé。
羽翼摧伤色惨阻,野性似不堪羁缚。yǔ yì cuī shāng sè cǎn zǔ,yě xìng shì bù kān jī fù。
向人惊掷犹未驯,掩抑知渠意非乐。xiàng rén jīng zhì yóu wèi xùn,yǎn yì zhī qú yì fēi lè。
时窥只影立清沼,应有遐心思碧落。shí kuī zhǐ yǐng lì qīng zhǎo,yīng yǒu xiá xīn sī bì luò。
整翼欲舞还复休,引颈将鸣更中却。zhěng yì yù wǔ hái fù xiū,yǐn jǐng jiāng míng gèng zhōng què。
竹下羞同燕雀群,日长独向莓苔啄。zhú xià xiū tóng yàn què qún,rì zhǎng dú xiàng méi tái zhuó。
老夫平生甚爱此,顾玩时时不嫌数。lǎo fū píng shēng shén ài cǐ,gù wán shí shí bù xián shù。
焚香鼓琴日与俦,主如老夫亦不恶。fén xiāng gǔ qín rì yǔ chóu,zhǔ rú lǎo fū yì bù è。
我家园亭白日静,水石幽森俨林壑。wǒ jiā yuán tíng bái rì jìng,shuǐ shí yōu sēn yǎn lín hè。
尘嚣纷华不汝干,似此岂不堪栖托。chén xiāo fēn huá bù rǔ gàn,shì cǐ qǐ bù kān qī tuō。
老夫惜汝亦良至,汝独漠然无领略。lǎo fū xī rǔ yì liáng zhì,rǔ dú mò rán wú lǐng lüè。
罗罼悬空万里悲,鸾凤似有三山约。luó bì xuán kōng wàn lǐ bēi,luán fèng shì yǒu sān shān yuē。
风尘扰扰羽毛短,云霄阴阴天路邈。fēng chén rǎo rǎo yǔ máo duǎn,yún xiāo yīn yīn tiān lù miǎo。
迟尔三年长养成,任子去去翔寥廓。chí ěr sān nián zhǎng yǎng chéng,rèn zi qù qù xiáng liáo kuò。

后孤鹤行

孙承恩

我从前月失孤鹤,草堂独居谁与娱。wǒ cóng qián yuè shī gū hè,cǎo táng dú jū shuí yǔ yú。
园林岂无百鸟弄好语,喧啾聒耳增烦纡。yuán lín qǐ wú bǎi niǎo nòng hǎo yǔ,xuān jiū guā ěr zēng fán yū。
朝来惊看怪事出,有物忽向吾园集。cháo lái jīng kàn guài shì chū,yǒu wù hū xiàng wú yuán jí。
野性不愁缯缴伤,风毛犹带烟霞湿。yě xìng bù chóu zēng jiǎo shāng,fēng máo yóu dài yān xiá shī。
海波微茫天宇高,蓬山方壶云路遥。hǎi bō wēi máng tiān yǔ gāo,péng shān fāng hú yún lù yáo。
九华仙人知我索寞遣汝至,不然我亦何计能寻招。jiǔ huá xiān rén zhī wǒ suǒ mò qiǎn rǔ zhì,bù rán wǒ yì hé jì néng xún zhāo。
意态闲雅步卓荦,俯仰不惊时饮啄。yì tài xián yǎ bù zhuó luò,fǔ yǎng bù jīng shí yǐn zhuó。
栖息亦或同鸡鹜,仙俗终难混清浊。qī xī yì huò tóng jī wù,xiān sú zhōng nán hùn qīng zhuó。
整翼不忘云外心,戛然时复扬清音。zhěng yì bù wàng yún wài xīn,jiá rán shí fù yáng qīng yīn。
夕阳起复山鸟散,午夜一声溪月沉。xī yáng qǐ fù shān niǎo sàn,wǔ yè yī shēng xī yuè chén。
寒萝翠竹摇森爽,阶下何当紫芝长。hán luó cuì zhú yáo sēn shuǎng,jiē xià hé dāng zǐ zhī zhǎng。
不须华侈羡文轩,只用吟哦惬清赏。bù xū huá chǐ xiàn wén xuān,zhǐ yòng yín ó qiè qīng shǎng。
山家岁月朝复朝,吾欲与子申久要。shān jiā suì yuè cháo fù cháo,wú yù yǔ zi shēn jiǔ yào。
慎无一旦弃我复飞去,使我草堂仍寂寥。shèn wú yī dàn qì wǒ fù fēi qù,shǐ wǒ cǎo táng réng jì liáo。