古诗词

从军

郭钰

减袖作戎衣,为儒事却非。jiǎn xiù zuò róng yī,wèi rú shì què fēi。
心肝同感激,名位却卑微。xīn gān tóng gǎn jī,míng wèi què bēi wēi。
浼浼黄尘合,悠悠白旆飞。měi měi huáng chén hé,yōu yōu bái pèi fēi。
将军先陷阵,夺得紫骝归。jiāng jūn xiān xiàn zhèn,duó dé zǐ liú guī。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

晚眺

郭钰

眼看淮海待澄清,骨满边城苦战争。yǎn kàn huái hǎi dài chéng qīng,gǔ mǎn biān chéng kǔ zhàn zhēng。
老大不堪思往事,饥寒久已厌吾生。lǎo dà bù kān sī wǎng shì,jī hán jiǔ yǐ yàn wú shēng。
烟深薜荔栖乌急,风响蒹葭落雁鸣。yān shēn bì lì qī wū jí,fēng xiǎng jiān jiā luò yàn míng。
惆怅故人书不到,别来十载最关情。chóu chàng gù rén shū bù dào,bié lái shí zài zuì guān qíng。

去年中秋与郭怡饮舍弟处酒半以事散去今年余饮桐江上乃以群不逞又走渡东岸德之不建民之无援哀哉

郭钰

玉箫声断彩云收,扶醉仓皇问去舟。yù xiāo shēng duàn cǎi yún shōu,fú zuì cāng huáng wèn qù zhōu。
魑魅瞰人成往事,姮娥送客变新愁。chī mèi kàn rén chéng wǎng shì,héng é sòng kè biàn xīn chóu。
芦花掩映渔灯暗,桂树荒凉茅屋秋。lú huā yǎn yìng yú dēng àn,guì shù huāng liáng máo wū qiū。
八月使槎何处在,银河天曙淡悠悠。bā yuè shǐ chá hé chù zài,yín hé tiān shǔ dàn yōu yōu。

送从侄淳

郭钰

路穷淮汴草离离,志士空嗟岁月驰。lù qióng huái biàn cǎo lí lí,zhì shì kōng jiē suì yuè chí。
敌面人心山万叠,缘愁客鬓雪千丝。dí miàn rén xīn shān wàn dié,yuán chóu kè bìn xuě qiān sī。
风悲洛浦海凫至,月冷汉宫金狄移。fēng bēi luò pǔ hǎi fú zhì,yuè lěng hàn gōng jīn dí yí。
从古战危频易将,君王见事独何迟。cóng gǔ zhàn wēi pín yì jiāng,jūn wáng jiàn shì dú hé chí。

晚秋鳌溪宴集

郭钰

菊花香满酒如倾,不谓艰危有笑声。jú huā xiāng mǎn jiǔ rú qīng,bù wèi jiān wēi yǒu xiào shēng。
惊座令严觥录事,挥毫气压楮先生。jīng zuò lìng yán gōng lù shì,huī háo qì yā chǔ xiān shēng。
虚岚紫翠笼秋色,落木红黄透晚晴。xū lán zǐ cuì lóng qiū sè,luò mù hóng huáng tòu wǎn qíng。
却忆桃源旧时路,渔郎重到不胜情。què yì táo yuán jiù shí lù,yú láng zhòng dào bù shèng qíng。

寄柬周说书

郭钰

闻君进讲东宫日,衣染天香从早朝。wén jūn jìn jiǎng dōng gōng rì,yī rǎn tiān xiāng cóng zǎo cháo。
鹤舞层霄燕阙近,马嘶归路楚山遥。hè wǔ céng xiāo yàn quē jìn,mǎ sī guī lù chǔ shān yáo。
贞元朝士多相忆,少室山人早见招。zhēn yuán cháo shì duō xiāng yì,shǎo shì shān rén zǎo jiàn zhāo。
我亦疏顽人共弃,一蓑长愿混渔樵。wǒ yì shū wán rén gòng qì,yī suō zhǎng yuàn hùn yú qiáo。

雪中负米晚归伤题七字句因简李尚文少府

郭钰

萧索风烟暗五陵,群黎愁苦复谁凭。xiāo suǒ fēng yān àn wǔ líng,qún lí chóu kǔ fù shuí píng。
早年识字知何用,垂老为农病未能。zǎo nián shí zì zhī hé yòng,chuí lǎo wèi nóng bìng wèi néng。
负米晚归沙上雪,拾薪寒煮涧中冰。fù mǐ wǎn guī shā shàng xuě,shí xīn hán zhǔ jiàn zhōng bīng。
不眠永夜瞻牛斗,光怪犹疑剑气腾。bù mián yǒng yè zhān niú dòu,guāng guài yóu yí jiàn qì téng。

早春试笔

郭钰

腊雪留寒压草庐,阳春携暖散天衢。là xuě liú hán yā cǎo lú,yáng chūn xié nuǎn sàn tiān qú。
喜闻诸将黄金印,共捧中朝赤伏符。xǐ wén zhū jiāng huáng jīn yìn,gòng pěng zhōng cháo chì fú fú。
诗句且题新甲子,酒杯不愧旧屠苏。shī jù qiě tí xīn jiǎ zi,jiǔ bēi bù kuì jiù tú sū。
洗兵雨至应须早,半亩瓜田得自锄。xǐ bīng yǔ zhì yīng xū zǎo,bàn mǔ guā tián dé zì chú。

宴酬王志元

郭钰

前月中旬得素书,书中问我近何如。qián yuè zhōng xún dé sù shū,shū zhōng wèn wǒ jìn hé rú。
浮沉渐与乡邻狎,贫病多令故旧疏。fú chén jiàn yǔ xiāng lín xiá,pín bìng duō lìng gù jiù shū。
杖外飞花春水慢,樽前啼鸟午窗虚。zhàng wài fēi huā chūn shuǐ màn,zūn qián tí niǎo wǔ chuāng xū。
诗成昨夜空愁绝,梦到君家水竹居。shī chéng zuó yè kōng chóu jué,mèng dào jūn jiā shuǐ zhú jū。

村居

郭钰

薜萝雨静覆深阶,村径阴成惬素怀。bì luó yǔ jìng fù shēn jiē,cūn jìng yīn chéng qiè sù huái。
鸢敌高风疑不动,鸭分归路整相排。yuān dí gāo fēng yí bù dòng,yā fēn guī lù zhěng xiāng pái。
抵愁得策将诗改,疗癖多方与俗谐。dǐ chóu dé cè jiāng shī gǎi,liáo pǐ duō fāng yǔ sú xié。
四五邻家农务早,时能送酒到山斋。sì wǔ lín jiā nóng wù zǎo,shí néng sòng jiǔ dào shān zhāi。

寒食日纪怀

郭钰

不到东园满数旬,万条烟柳翠光匀。bù dào dōng yuán mǎn shù xún,wàn tiáo yān liǔ cuì guāng yún。
雨中春懒莺如我,花外晚愁鹃逼人。yǔ zhōng chūn lǎn yīng rú wǒ,huā wài wǎn chóu juān bī rén。
近有诗名真忝窃,老于世事每因循。jìn yǒu shī míng zhēn tiǎn qiè,lǎo yú shì shì měi yīn xún。
煮芹炊黍作寒食,破甑清晨洗宿尘。zhǔ qín chuī shǔ zuò hán shí,pò zèng qīng chén xǐ sù chén。

贻刘伯敏

郭钰

江海归来少梦思,论文犹恨识君迟。jiāng hǎi guī lái shǎo mèng sī,lùn wén yóu hèn shí jūn chí。
雪鸿竟去空留迹,天马长鸣不受羁。xuě hóng jìng qù kōng liú jì,tiān mǎ zhǎng míng bù shòu jī。
每日想君池上酌,有时和我壁间诗。měi rì xiǎng jūn chí shàng zhuó,yǒu shí hé wǒ bì jiān shī。
满林秋色风烟晚,甚欲相过未有期。mǎn lín qiū sè fēng yān wǎn,shén yù xiāng guò wèi yǒu qī。

闻龙西雨自闽海间道抵家患目疾缺于展觌先寄此诗

郭钰

万里征帆海上回,畏途行尽始惊猜。wàn lǐ zhēng fān hǎi shàng huí,wèi tú xíng jǐn shǐ jīng cāi。
入门儿女牵衣笑,问字亲朋载酒来。rù mén ér nǚ qiān yī xiào,wèn zì qīn péng zài jiǔ lái。
书有浮沉谁与送,眼无青白故难开。shū yǒu fú chén shuí yǔ sòng,yǎn wú qīng bái gù nán kāi。
萧兰晚岁俱雕瘁,佳句惟应到野梅。xiāo lán wǎn suì jù diāo cuì,jiā jù wéi yīng dào yě méi。

和刘渊见寄

郭钰

半亩瓜田近故侯,鬓丝霜满不禁秋。bàn mǔ guā tián jìn gù hóu,bìn sī shuāng mǎn bù jìn qiū。
愁期尊酒常先到,贫待钩金不易求。chóu qī zūn jiǔ cháng xiān dào,pín dài gōu jīn bù yì qiú。
天上龙光缠宝剑,人间蜃气结飞楼。tiān shàng lóng guāng chán bǎo jiàn,rén jiān shèn qì jié fēi lóu。
哀时况复多离别,双泪惟添楚水流。āi shí kuàng fù duō lí bié,shuāng lèi wéi tiān chǔ shuǐ liú。

和曹文济寄杨和吉韵

郭钰

尽倾东海成春雨,邻曲过从阻万山。jǐn qīng dōng hǎi chéng chūn yǔ,lín qū guò cóng zǔ wàn shān。
无限客愁添白发,况兼人事剧黄关。wú xiàn kè chóu tiān bái fā,kuàng jiān rén shì jù huáng guān。
瑶台花落题诗少,金错囊空得酒难。yáo tái huā luò tí shī shǎo,jīn cuò náng kōng dé jiǔ nán。
白日逝波真可惜,一庭芳草闭门闲。bái rì shì bō zhēn kě xī,yī tíng fāng cǎo bì mén xián。

和欧阳奎自洪都见寄

郭钰

愁来不敢纵高歌,对酒其如白发何。chóu lái bù gǎn zòng gāo gē,duì jiǔ qí rú bái fā hé。
十载干戈豪气少,一编史传是非多。shí zài gàn gē háo qì shǎo,yī biān shǐ chuán shì fēi duō。
未能传箭收青海,且复还山卧紫萝。wèi néng chuán jiàn shōu qīng hǎi,qiě fù hái shān wò zǐ luó。
气转洪钧妖祲息,终看王化被江沱。qì zhuǎn hóng jūn yāo jìn xī,zhōng kàn wáng huà bèi jiāng tuó。