古诗词

江路

郭钰

江路雪棱层,囊空仗友朋。jiāng lù xuě léng céng,náng kōng zhàng yǒu péng。
炊烟晨减米,乞火夜分灯。chuī yān chén jiǎn mǐ,qǐ huǒ yè fēn dēng。
白鸟逾青嶂,苍松舞翠藤。bái niǎo yú qīng zhàng,cāng sōng wǔ cuì téng。
乡关长在望,归梦久无凭。xiāng guān zhǎng zài wàng,guī mèng jiǔ wú píng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

王进屡承徵会因寄此诗

郭钰

山阴先生读书处,玄豹落日司嵓扃。shān yīn xiān shēng dú shū chù,xuán bào luò rì sī yán jiōng。
落花满院春寂寂,长松隔水风泠泠。luò huā mǎn yuàn chūn jì jì,zhǎng sōng gé shuǐ fēng líng líng。
有时独隐乌皮几,乘兴自写黄庭经。yǒu shí dú yǐn wū pí jǐ,chéng xīng zì xiě huáng tíng jīng。
座上宾客日应满,不知双眼为谁青。zuò shàng bīn kè rì yīng mǎn,bù zhī shuāng yǎn wèi shuí qīng。

寄罗伯英

郭钰

江涌春涛枕上闻,殊乡无伴独离群。jiāng yǒng chūn tāo zhěn shàng wén,shū xiāng wú bàn dú lí qún。
始知诗事能穷我,独喜墩名又属君。shǐ zhī shī shì néng qióng wǒ,dú xǐ dūn míng yòu shǔ jūn。
风燕入帘捎落絮,雨龙归洞驾轻云。fēng yàn rù lián shāo luò xù,yǔ lóng guī dòng jià qīng yún。
遥知邻曲过从熟,每日还家酒半醺。yáo zhī lín qū guò cóng shú,měi rì hái jiā jiǔ bàn xūn。

悲龙兴

郭钰

七载奇功一日隳,眼看白旆换红旗。qī zài qí gōng yī rì huī,yǎn kàn bái pèi huàn hóng qí。
支祁不避旌阳剑,絮酒谁浇孺子祠。zhī qí bù bì jīng yáng jiàn,xù jiǔ shuí jiāo rú zi cí。
南北选材从昔异,安危任事总难期。nán běi xuǎn cái cóng xī yì,ān wēi rèn shì zǒng nán qī。
可怜千叠西山石,留刻何人节义碑。kě lián qiān dié xī shān shí,liú kè hé rén jié yì bēi。

悼己

郭钰

种竹经年长未齐,半枯半死近窗西。zhǒng zhú jīng nián zhǎng wèi qí,bàn kū bàn sǐ jìn chuāng xī。
天风飘雁随云没,山鬼凭狐当昼啼。tiān fēng piāo yàn suí yún méi,shān guǐ píng hú dāng zhòu tí。
世乱独怀徐庶母,家贫久累买臣妻。shì luàn dú huái xú shù mǔ,jiā pín jiǔ lèi mǎi chén qī。
眼前事事堪肠断,欲问西山路转迷。yǎn qián shì shì kān cháng duàn,yù wèn xī shān lù zhuǎn mí。

春怀

郭钰

前水推怀后水催,推愁不尽载愁来。qián shuǐ tuī huái hòu shuǐ cuī,tuī chóu bù jǐn zài chóu lái。
雪消海上苏卿老,春到江南庾信哀。xuě xiāo hǎi shàng sū qīng lǎo,chūn dào jiāng nán yǔ xìn āi。
客路但闻啼鸟乐,人情不及野花开。kè lù dàn wén tí niǎo lè,rén qíng bù jí yě huā kāi。
交游况复疏还往,独对青山劝一杯。jiāo yóu kuàng fù shū hái wǎng,dú duì qīng shān quàn yī bēi。

社日

郭钰

甲子频书入短篇,细推五戊卜春田。jiǎ zi pín shū rù duǎn piān,xì tuī wǔ wù bo chūn tián。
读书未有平戎策,止酒聊输祭社钱。dú shū wèi yǒu píng róng cè,zhǐ jiǔ liáo shū jì shè qián。
红树花秾春向晚,画桥柳暝雨如烟。hóng shù huā nóng chūn xiàng wǎn,huà qiáo liǔ míng yǔ rú yān。
旧来歌舞今谁在,燕子茅檐只自怜。jiù lái gē wǔ jīn shuí zài,yàn zi máo yán zhǐ zì lián。

己亥六月初五日

郭钰

不惜千金一笑挥,危途惊定始伤悲。bù xī qiān jīn yī xiào huī,wēi tú jīng dìng shǐ shāng bēi。
问安慈母翻成泣,乞米贫交不疗饥。wèn ān cí mǔ fān chéng qì,qǐ mǐ pín jiāo bù liáo jī。
总谓鲁连曾却敌,谩传李涉旧能诗。zǒng wèi lǔ lián céng què dí,mán chuán lǐ shè jiù néng shī。
只从邻曲多豪客,无怪荆吴满战旗。zhǐ cóng lín qū duō háo kè,wú guài jīng wú mǎn zhàn qí。

和友人别怨

郭钰

风急长空舞落花,独收残泪暮还家。fēng jí zhǎng kōng wǔ luò huā,dú shōu cán lèi mù hái jiā。
画阑砌曲围芳草,绿树庭空噪乱鸦。huà lán qì qū wéi fāng cǎo,lǜ shù tíng kōng zào luàn yā。
不见韩娥沈汉水,空传蔡琰按胡笳。bù jiàn hán é shěn hàn shuǐ,kōng chuán cài yǎn àn hú jiā。
遥知今夕天涯路,乡梦难成月易斜。yáo zhī jīn xī tiān yá lù,xiāng mèng nán chéng yuè yì xié。

余穷阨闾里年甚一年风雨重伤世味尤恶因思去年索酒于志明以与黄花解嘲今年志明亦复避地虽黄花可得见哉感慨成诗又无与寄因题之壁上以记此时情况焉

郭钰

风吹乌帽晚飕飕,颠倒空尊不自谋。fēng chuī wū mào wǎn sōu sōu,diān dào kōng zūn bù zì móu。
赊酒邻家惭旧债,题诗茅屋载新愁。shē jiǔ lín jiā cán jiù zhài,tí shī máo wū zài xīn chóu。
黑云雨压千山暝,黄菊草深三径秋。hēi yún yǔ yā qiān shān míng,huáng jú cǎo shēn sān jìng qiū。
今日乡关最萧索,念君何处独凭楼。jīn rì xiāng guān zuì xiāo suǒ,niàn jūn hé chù dú píng lóu。

九日和从弟铨

郭钰

菊缀疏花雨满林,人情争似酒杯深。jú zhuì shū huā yǔ mǎn lín,rén qíng zhēng shì jiǔ bēi shēn。
百年颠倒皆如醉,九日荒凉不废吟。bǎi nián diān dào jiē rú zuì,jiǔ rì huāng liáng bù fèi yín。
投暗自惭轻白璧,知音还拟铸黄金。tóu àn zì cán qīng bái bì,zhī yīn hái nǐ zhù huáng jīn。
一襟愁思鸰原晚,赖尔相从桂树阴。yī jīn chóu sī líng yuán wǎn,lài ěr xiāng cóng guì shù yīn。

寄郭沛

郭钰

最忆山原隐士家,朱帘楼外卷飞霞。zuì yì shān yuán yǐn shì jiā,zhū lián lóu wài juǎn fēi xiá。
梅花清影斜侵案,韭叶寒香细入茶。méi huā qīng yǐng xié qīn àn,jiǔ yè hán xiāng xì rù chá。
教弟旧书常共读,待宾新酒不须赊。jiào dì jiù shū cháng gòng dú,dài bīn xīn jiǔ bù xū shē。
春来顿觉疏还往,长遣归心托暮鸦。chūn lái dùn jué shū hái wǎng,zhǎng qiǎn guī xīn tuō mù yā。

送周宗泰之九江

郭钰

花外晴云飘白纻,匣中秋水卧苍龙。huā wài qíng yún piāo bái zhù,xiá zhōng qiū shuǐ wò cāng lóng。
扬帆直破西山雨,把酒先招五老峰。yáng fān zhí pò xī shān yǔ,bǎ jiǔ xiān zhāo wǔ lǎo fēng。
胜地登临增感慨,昔贤出处每从容。shèng dì dēng lín zēng gǎn kǎi,xī xián chū chù měi cóng róng。
柴桑咫尺君须到,无数黄花秋露浓。chái sāng zhǐ chǐ jūn xū dào,wú shù huáng huā qiū lù nóng。

和刘渊见寄

郭钰

南国干戈积九年,四年相别最相怜。nán guó gàn gē jī jiǔ nián,sì nián xiāng bié zuì xiāng lián。
病看菱叶疑非我,饥啖松花似得仙。bìng kàn líng yè yí fēi wǒ,jī dàn sōng huā shì dé xiān。
青鸟谩期春后到,白云不扫夜深眠。qīng niǎo mán qī chūn hòu dào,bái yún bù sǎo yè shēn mián。
故人半在无消息,读罢君书倍怆然。gù rén bàn zài wú xiāo xī,dú bà jūn shū bèi chuàng rán。

和刘渊见寄

郭钰

几何岁月头今白,况复乱离生事难。jǐ hé suì yuè tóu jīn bái,kuàng fù luàn lí shēng shì nán。
千里雁声云外断,一春花事雨中残。qiān lǐ yàn shēng yún wài duàn,yī chūn huā shì yǔ zhōng cán。
长年寄食貂裘敝,独夜悲歌灯火寒。zhǎng nián jì shí diāo qiú bì,dú yè bēi gē dēng huǒ hán。
亲旧江湖多阻别,艰难谁与共心肝。qīn jiù jiāng hú duō zǔ bié,jiān nán shuí yǔ gòng xīn gān。

题宋氏草庵

郭钰

老大还乡草屋新,乾坤俯仰一闲身。lǎo dà hái xiāng cǎo wū xīn,qián kūn fǔ yǎng yī xián shēn。
卧龙自是奇男子,归燕还寻旧主人。wò lóng zì shì qí nán zi,guī yàn hái xún jiù zhǔ rén。
竹径排墩留坐客,柳塘分水过比邻。zhú jìng pái dūn liú zuò kè,liǔ táng fēn shuǐ guò bǐ lín。
共?野性亲鱼鸟,高义无多骇俗尘。gòng pīn yě xìng qīn yú niǎo,gāo yì wú duō hài sú chén。