古诗词

赠周原道兼柬安子静将军

郭钰

武节遥瞻汉署郎,威棱犹带柏台霜。wǔ jié yáo zhān hàn shǔ láng,wēi léng yóu dài bǎi tái shuāng。
江通吴楚波涛息,天入燕秦道路长。jiāng tōng wú chǔ bō tāo xī,tiān rù yàn qín dào lù zhǎng。
白羽昼挥谈虎略,黄旗暮卷护龙骧。bái yǔ zhòu huī tán hǔ lüè,huáng qí mù juǎn hù lóng xiāng。
宜春进士兼文武,好是青云共激昂。yí chūn jìn shì jiān wén wǔ,hǎo shì qīng yún gòng jī áng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

征妇别

郭钰

征妇临行晓妆薄,上堂辞姑双泪落。zhēng fù lín xíng xiǎo zhuāng báo,shàng táng cí gū shuāng lèi luò。
含情欲诉哭声长,一段凄凉动林壑。hán qíng yù sù kū shēng zhǎng,yī duàn qī liáng dòng lín hè。
从夫不辞行路羞,妇去谁为养姑谋。cóng fū bù cí xíng lù xiū,fù qù shuí wèi yǎng gū móu。
妇人在军古所忌,今者召募如追囚。fù rén zài jūn gǔ suǒ jì,jīn zhě zhào mù rú zhuī qiú。
十年妇姑共甘苦,一室倒悬空四顾。shí nián fù gū gòng gān kǔ,yī shì dào xuán kōng sì gù。
小郎早没更无人,却把晨昏托邻妇。xiǎo láng zǎo méi gèng wú rén,què bǎ chén hūn tuō lín fù。
情知送儿是埋儿,姑年老大莫苦悲。qíng zhī sòng ér shì mái ér,gū nián lǎo dà mò kǔ bēi。
万一军中废机杼,减米换衣当寄归。wàn yī jūn zhōng fèi jī zhù,jiǎn mǐ huàn yī dāng jì guī。
小旗叫呼催早别,出门便成千里隔。xiǎo qí jiào hū cuī zǎo bié,chū mén biàn chéng qiān lǐ gé。
今夜不闻唤妇声,愁心共挂天边月。jīn yè bù wén huàn fù shēng,chóu xīn gòng guà tiān biān yuè。

题金守正所藏谢君绩秋山读书图

郭钰

晴云日高澹林木,涧水萦回绕茅屋。qíng yún rì gāo dàn lín mù,jiàn shuǐ yíng huí rào máo wū。
白发何人似我闲,长日空斋把书读。bái fā hé rén shì wǒ xián,zhǎng rì kōng zhāi bǎ shū dú。
谢公湖海今倦游,乃知笔力老更遒。xiè gōng hú hǎi jīn juàn yóu,nǎi zhī bǐ lì lǎo gèng qiú。
西山一点千仞秋,临风回首情悠悠。xī shān yī diǎn qiān rèn qiū,lín fēng huí shǒu qíng yōu yōu。

题袁寅亮进士所藏袁安卧雪图

郭钰

大雪僵眠呼不起,锦袍公子何由至。dà xuě jiāng mián hū bù qǐ,jǐn páo gōng zi hé yóu zhì。
苦寒未可更干人,斯言便尔含春意。kǔ hán wèi kě gèng gàn rén,sī yán biàn ěr hán chūn yì。
他日登庸勋业崇,素心已见卑微中。tā rì dēng yōng xūn yè chóng,sù xīn yǐ jiàn bēi wēi zhōng。
党家歌舞拥炉红,欢娱一晌寒烟空。dǎng jiā gē wǔ yōng lú hóng,huān yú yī shǎng hán yān kōng。
画史经营自风致,琪树琼花照天地。huà shǐ jīng yíng zì fēng zhì,qí shù qióng huā zhào tiān dì。
旧家青毡君勿忘,公侯子孙当复始。jiù jiā qīng zhān jūn wù wàng,gōng hóu zi sūn dāng fù shǐ。

题萧质所藏终南雪霁图

郭钰

玉龙衔烛晴光吐,怪底空檐响残雨。yù lóng xián zhú qíng guāng tǔ,guài dǐ kōng yán xiǎng cán yǔ。
南山一夜服还丹,沧浪之水总如故。nán shān yī yè fú hái dān,cāng làng zhī shuǐ zǒng rú gù。
公子昨朝愁出户,锦袍围春醉歌舞。gōng zi zuó cháo chóu chū hù,jǐn páo wéi chūn zuì gē wǔ。
赤脚老樵拾断薪,画史何由得深趣。chì jiǎo lǎo qiáo shí duàn xīn,huà shǐ hé yóu dé shēn qù。
早梅回暖动精神,冻雀翻丛动毛羽。zǎo méi huí nuǎn dòng jīng shén,dòng què fān cóng dòng máo yǔ。
笔端生意开纨素,恍然不计寒宵苦。bǐ duān shēng yì kāi wán sù,huǎng rán bù jì hán xiāo kǔ。
泥滑迢迢江上路,行客茅檐不少住。ní huá tiáo tiáo jiāng shàng lù,xíng kè máo yán bù shǎo zhù。
世间捷径渺何许,已有扁舟候江浒。shì jiān jié jìng miǎo hé xǔ,yǐ yǒu biǎn zhōu hòu jiāng hǔ。
隔浦长桥似灞陵,何如著我骑驴去。gé pǔ zhǎng qiáo shì bà líng,hé rú zhù wǒ qí lǘ qù。
黑貂拥醉诗思多,明日归来为君赋。hēi diāo yōng zuì shī sī duō,míng rì guī lái wèi jūn fù。

送李原贞游淮

郭钰

君归省亲亲已老,如何又涉长淮道。jūn guī shěng qīn qīn yǐ lǎo,rú hé yòu shè zhǎng huái dào。
长淮千里快壮游,不似斑衣儿戏好。zhǎng huái qiān lǐ kuài zhuàng yóu,bù shì bān yī ér xì hǎo。
棹歌声齐催发船,烟花看柳媚晴川。zhào gē shēng qí cuī fā chuán,yān huā kàn liǔ mèi qíng chuān。
酒泻红光照白日,诗传佳句惊离筵。jiǔ xiè hóng guāng zhào bái rì,shī chuán jiā jù jīng lí yán。
丈夫意气吞馀子,百年养亲当养志。zhàng fū yì qì tūn yú zi,bǎi nián yǎng qīn dāng yǎng zhì。
空山憔悴亦奚为,捧檄曾闻为亲喜。kōng shān qiáo cuì yì xī wèi,pěng xí céng wén wèi qīn xǐ。
再拜劝君金叵罗,问君年纪甚不多。zài bài quàn jūn jīn pǒ luó,wèn jūn nián jì shén bù duō。
汉王好少今若此,攀龙早早腾银河。hàn wáng hǎo shǎo jīn ruò cǐ,pān lóng zǎo zǎo téng yín hé。
白璧黄金无足惜,庭闱欢声胜归日。bái bì huáng jīn wú zú xī,tíng wéi huān shēng shèng guī rì。
莺花春暖吴宫深,鸿鹄风高楚天碧。yīng huā chūn nuǎn wú gōng shēn,hóng gǔ fēng gāo chǔ tiān bì。

春暮吟

郭钰

玉壶酤酒青丝络,啼鸟劝人满杯酌。yù hú gū jiǔ qīng sī luò,tí niǎo quàn rén mǎn bēi zhuó。
落红满地晴香消,湿翠如烟午阴薄。luò hóng mǎn dì qíng xiāng xiāo,shī cuì rú yān wǔ yīn báo。
画楼玲珑隔彩霞,楼前双鹊鸣喳喳。huà lóu líng lóng gé cǎi xiá,lóu qián shuāng què míng zhā zhā。
想见吴帆北风起,王孙明日当还家。xiǎng jiàn wú fān běi fēng qǐ,wáng sūn míng rì dāng hái jiā。

刲股歌为戴氏子赋

郭钰

昔人徇恩自刲股,儒生靳靳不相许。xī rén xùn ēn zì kuī gǔ,rú shēng jìn jìn bù xiāng xǔ。
君今刲股母疾瘳,一寸丹心吾所取。jūn jīn kuī gǔ mǔ jí chōu,yī cùn dān xīn wú suǒ qǔ。
母年老大呻吟苦,恨满西山日将暮。mǔ nián lǎo dà shēn yín kǔ,hèn mǎn xī shān rì jiāng mù。
斸苓粉参竟无补,此事曾闻耆旧语。zhǔ líng fěn cān jìng wú bǔ,cǐ shì céng wén qí jiù yǔ。
挥刀剜肉号苍天,百灵昭昭瞰庭户。huī dāo wān ròu hào cāng tiān,bǎi líng zhāo zhāo kàn tíng hù。
血流及屦不自知,何暇更要乡里誉。xuè liú jí jù bù zì zhī,hé xiá gèng yào xiāng lǐ yù。
明朝问膳俱复初,不用诸孙扶健步。míng cháo wèn shàn jù fù chū,bù yòng zhū sūn fú jiàn bù。
匹夫精诚动天地,六月飞霜有其故。pǐ fū jīng chéng dòng tiān dì,liù yuè fēi shuāng yǒu qí gù。
雪消修竹笋穿林,日射锦桃花满树。xuě xiāo xiū zhú sǔn chuān lín,rì shè jǐn táo huā mǎn shù。
春风转暖春昼长,满壶美酒斑衣舞。chūn fēng zhuǎn nuǎn chūn zhòu zhǎng,mǎn hú měi jiǔ bān yī wǔ。

同宗弟文炳宴集余以病不能往中和仲简偕行且有登览之乐因事触兴形于咏歌俯仰之间余不能无憾焉聊复次韵

郭钰

出门朝夕望西岭,白云千顷仪形静。chū mén cháo xī wàng xī lǐng,bái yún qiān qǐng yí xíng jìng。
萦空飞径愁跻攀,元猿抱子行相引。yíng kōng fēi jìng chóu jī pān,yuán yuán bào zi xíng xiāng yǐn。
眼空不觉梯身高,羲和回车近人顶。yǎn kōng bù jué tī shēn gāo,xī hé huí chē jìn rén dǐng。
老树凭风争怒号,危峰拔地相撑挺。lǎo shù píng fēng zhēng nù hào,wēi fēng bá dì xiāng chēng tǐng。
绝谷遥闻瀑水声,微云忽堕孤鸢影。jué gǔ yáo wén pù shuǐ shēng,wēi yún hū duò gū yuān yǐng。
吾宗结屋紫翠间,仿佛人烟似仙境。wú zōng jié wū zǐ cuì jiān,fǎng fú rén yān shì xiān jìng。
主翁呼酒醉东篱,一曲未终俱酩酊。zhǔ wēng hū jiǔ zuì dōng lí,yī qū wèi zhōng jù mǐng dīng。
白发簪花人更嗤,岂为诸生玩光景。bái fā zān huā rén gèng chī,qǐ wèi zhū shēng wán guāng jǐng。
兰?已随萧艾化,人情不似江流永。lán yǐ suí xiāo ài huà,rén qíng bù shì jiāng liú yǒng。
曲弹别调终无闻,艺入剩员空自逞。qū dàn bié diào zhōng wú wén,yì rù shèng yuán kōng zì chěng。
歃盟惟待桑苎翁,长向空山煮春茗。shà méng wéi dài sāng zhù wēng,zhǎng xiàng kōng shān zhǔ chūn míng。
翻云覆雨胡不然,抚事从今梦初醒。fān yún fù yǔ hú bù rán,fǔ shì cóng jīn mèng chū xǐng。
江山千里老骥鸣,风露五更孤月炯。jiāng shān qiān lǐ lǎo jì míng,fēng lù wǔ gèng gū yuè jiǒng。
闭门落叶红满阶,赋笔登高再难骋。bì mén luò yè hóng mǎn jiē,fù bǐ dēng gāo zài nán chěng。
只将缄默谢友朋,混沌何由效溟涬。zhǐ jiāng jiān mò xiè yǒu péng,hùn dùn hé yóu xiào míng xìng。

荆轲词

郭钰

燕山雪飞青宫闭,氍毹夜暖沈沉醉。yàn shān xuě fēi qīng gōng bì,qú shū yè nuǎn shěn chén zuì。
北斗黄金何足多,一箸深恩美人臂。běi dòu huáng jīn hé zú duō,yī zhù shēn ēn měi rén bì。
寒风萧萧度易水,匕首光芒泣神鬼。hán fēng xiāo xiāo dù yì shuǐ,bǐ shǒu guāng máng qì shén guǐ。
毕竟明年祖龙死,恨不报君为君喜。bì jìng míng nián zǔ lóng sǐ,hèn bù bào jūn wèi jūn xǐ。

张良咏

郭钰

韩成未死思报秦,汉烧栈道吾兵神。hán chéng wèi sǐ sī bào qín,hàn shāo zhàn dào wú bīng shén。
韩成已死思报楚,始知汉王乃天与。hán chéng yǐ sǐ sī bào chǔ,shǐ zhī hàn wáng nǎi tiān yǔ。
昨日相从赤松子,今日已见淮阴死。zuó rì xiāng cóng chì sōng zi,jīn rì yǐ jiàn huái yīn sǐ。
控御天下汉业崇,不受控御真英雄。kòng yù tiān xià hàn yè chóng,bù shòu kòng yù zhēn yīng xióng。

石崇咏

郭钰

楼上唱歌舞绿珠,楼前驰檄收齐奴。lóu shàng chàng gē wǔ lǜ zhū,lóu qián chí xí shōu qí nú。
红裙飞堕唤不苏,一死不救赤族诛。hóng qún fēi duò huàn bù sū,yī sǐ bù jiù chì zú zhū。
倚阑恨不忍斯须,缇萦没身尚可图。yǐ lán hèn bù rěn sī xū,tí yíng méi shēn shàng kě tú。
报恩但愿主翁寿,倾城颜色何代无。bào ēn dàn yuàn zhǔ wēng shòu,qīng chéng yán sè hé dài wú。

王猛咏

郭钰

五马渡江老臣泣,垂死丹心在王室。wǔ mǎ dù jiāng lǎo chén qì,chuí sǐ dān xīn zài wáng shì。
当年非不思南来,王谢岂能生羽翼。dāng nián fēi bù sī nán lái,wáng xiè qǐ néng shēng yǔ yì。
魏相张仪尚为秦,聊借羌苻展才力。wèi xiāng zhāng yí shàng wèi qín,liáo jiè qiāng fú zhǎn cái lì。
江南虽僻不可图,青史千年谁独识。jiāng nán suī pì bù kě tú,qīng shǐ qiān nián shuí dú shí。

乙卯新元余年六十目病又甚抚今怀昔感慨系之适诸弟侄来贺因赋长句

郭钰

忆昔军麾满南国,性命一丝悬一息。yì xī jūn huī mǎn nán guó,xìng mìng yī sī xuán yī xī。
老天与年补长贫,白发萧萧今六十。lǎo tiān yǔ nián bǔ zhǎng pín,bái fā xiāo xiāo jīn liù shí。
嵓前桂树倚半空,台上牡丹高数尺。yán qián guì shù yǐ bàn kōng,tái shàng mǔ dān gāo shù chǐ。
雨露皇天根后土,前辈风流我何及。yǔ lù huáng tiān gēn hòu tǔ,qián bèi fēng liú wǒ hé jí。
灯火读书眼尽昏,杖屦游山足无力。dēng huǒ dú shū yǎn jǐn hūn,zhàng jù yóu shān zú wú lì。
齿牙动摇亦已落,逆旅应催早行客。chǐ yá dòng yáo yì yǐ luò,nì lǚ yīng cuī zǎo xíng kè。
高阳酒徒谁独存,苏门先生人未识。gāo yáng jiǔ tú shuí dú cún,sū mén xiān shēng rén wèi shí。
春雨魂消韦曲花,秋风怨入山阳笛。chūn yǔ hún xiāo wéi qū huā,qiū fēng yuàn rù shān yáng dí。
检束方知礼法疏,笑谈尚倚心情密。jiǎn shù fāng zhī lǐ fǎ shū,xiào tán shàng yǐ xīn qíng mì。
瓮头新酒甜如蜜,群从彬彬贺元日。wèng tóu xīn jiǔ tián rú mì,qún cóng bīn bīn hè yuán rì。
一庭晴色毳袍轻,醉笔重拈百忧失。yī tíng qíng sè cuì páo qīng,zuì bǐ zhòng niān bǎi yōu shī。

高节宅中秋宴集

郭钰

十年不到桐江上,画栋飞甍歘高爽。shí nián bù dào tóng jiāng shàng,huà dòng fēi méng chuā gāo shuǎng。
长风送月作中秋,主翁携客倾家酿。zhǎng fēng sòng yuè zuò zhōng qiū,zhǔ wēng xié kè qīng jiā niàng。
筠谷山人饮不多,半醉半醒发清唱。yún gǔ shān rén yǐn bù duō,bàn zuì bàn xǐng fā qīng chàng。
嫦娥怪我发星星,笑谈犹作青年想。cháng é guài wǒ fā xīng xīng,xiào tán yóu zuò qīng nián xiǎng。
千里婵娟千里情,不期此夜从君赏。qiān lǐ chán juān qiān lǐ qíng,bù qī cǐ yè cóng jūn shǎng。
丹桂香清白露飞,黄芦叶碎微风响。dān guì xiāng qīng bái lù fēi,huáng lú yè suì wēi fēng xiǎng。
好怀得酒须放荡,何必拘拘绊尘鞅。hǎo huái dé jiǔ xū fàng dàng,hé bì jū jū bàn chén yāng。
圆缺阴晴转眼间,古人今人几惆怅。yuán quē yīn qíng zhuǎn yǎn jiān,gǔ rén jīn rén jǐ chóu chàng。
但得明年有此情,抱琴江上重相访。dàn dé míng nián yǒu cǐ qíng,bào qín jiāng shàng zhòng xiāng fǎng。

十七日饮萧观远宅候竹坡不至

郭钰

候君直过横塘曲,白藕作花浸寒玉。hòu jūn zhí guò héng táng qū,bái ǒu zuò huā jìn hán yù。
秋香卷入桂树枝,主翁新酒今朝熟。qiū xiāng juǎn rù guì shù zhī,zhǔ wēng xīn jiǔ jīn cháo shú。
待君共泛杯中绿,前辈风流照心目。dài jūn gòng fàn bēi zhōng lǜ,qián bèi fēng liú zhào xīn mù。
白发云间不可招,离情写向窗西竹。bái fā yún jiān bù kě zhāo,lí qíng xiě xiàng chuāng xī zhú。