古诗词

画山水歌赠杨彦正

郭钰

忆我往岁山中居,山水娱人忘读书。yì wǒ wǎng suì shān zhōng jū,shān shuǐ yú rén wàng dú shū。
钓鱼独坐溪石久,看竹每过邻人居。diào yú dú zuò xī shí jiǔ,kàn zhú měi guò lín rén jū。
苍松鹤带白云下,紫萝猿抱晴烟虚。cāng sōng hè dài bái yún xià,zǐ luó yuán bào qíng yān xū。
而我扶醉骑蹇驴,谁人不道似是浣花之画图。ér wǒ fú zuì qí jiǎn lǘ,shuí rén bù dào shì shì huàn huā zhī huà tú。
自从丧乱走南北,甚欲画之不可得。zì cóng sàng luàn zǒu nán běi,shén yù huà zhī bù kě dé。
杨君挥翰颇风流,云山为作秋三叠。yáng jūn huī hàn pǒ fēng liú,yún shān wèi zuò qiū sān dié。
寒雅隔浦淡微茫,老树悬崖交屈铁。hán yǎ gé pǔ dàn wēi máng,lǎo shù xuán yá jiāo qū tiě。
门前芝草涧中石,稚子松根采残叶。mén qián zhī cǎo jiàn zhōng shí,zhì zi sōng gēn cǎi cán yè。
知君所画非青原,令我展转思故园。zhī jūn suǒ huà fēi qīng yuán,lìng wǒ zhǎn zhuǎn sī gù yuán。
山桥野径宛相似,桂树正对梅花村。shān qiáo yě jìng wǎn xiāng shì,guì shù zhèng duì méi huā cūn。
清秋毫末瘦蛟舞,白日座上银河翻。qīng qiū háo mò shòu jiāo wǔ,bái rì zuò shàng yín hé fān。
问君何得最奇古,十载苦心思董元。wèn jūn hé dé zuì qí gǔ,shí zài kǔ xīn sī dǒng yuán。
董元旧住浙江上,门对吴山耸千文。dǒng yuán jiù zhù zhè jiāng shàng,mén duì wú shān sǒng qiān wén。
有时登高望海潮,老怀挥霍增雄壮。yǒu shí dēng gāo wàng hǎi cháo,lǎo huái huī huò zēng xióng zhuàng。
遗迹百年今渐亡,战尘千里吾安往。yí jì bǎi nián jīn jiàn wáng,zhàn chén qiān lǐ wú ān wǎng。
但将此画挂高堂,清秋卧听松风响。dàn jiāng cǐ huà guà gāo táng,qīng qiū wò tīng sōng fēng xiǎng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

摸鱼儿·和彭中和双头菊

郭钰

压秋香、并肩如舞。yā qiū xiāng bìng jiān rú wǔ。
情缘天似相许。qíng yuán tiān shì xiāng xǔ。
结根自是孤高者,何乃含娇凝伫。jié gēn zì shì gū gāo zhě,hé nǎi hán jiāo níng zhù。
似秦女。shì qín nǚ。
乘鸾仙袂凌风举。chéng luán xiān mèi líng fēng jǔ。
精神清楚。jīng shén qīng chǔ。
便带绾重金,环连叠胜,心事自相语。biàn dài wǎn zhòng jīn,huán lián dié shèng,xīn shì zì xiāng yǔ。
情深处。qíng shēn chù。
此事人间最苦。cǐ shì rén jiān zuì kǔ。
多少蝶来蜂去。duō shǎo dié lái fēng qù。
蘋婆茎命同生死,尚恐翻云覆雨。píng pó jīng mìng tóng shēng sǐ,shàng kǒng fān yún fù yǔ。
休折与。xiū zhé yǔ。
算太液、芙蓉不到人间睹。suàn tài yè fú róng bù dào rén jiān dǔ。
伤今怀古。shāng jīn huái gǔ。
想墙里笑声,池西流水,红叶漫题句。xiǎng qiáng lǐ xiào shēng,chí xī liú shuǐ,hóng yè màn tí jù。

春思

郭钰

回舟桃叶渡,空数落花钿。huí zhōu táo yè dù,kōng shù luò huā diàn。
门闭紫苔雨,鸟啼青树烟。mén bì zǐ tái yǔ,niǎo tí qīng shù yān。
相逢疑梦寐,此别隔山川。xiāng féng yí mèng mèi,cǐ bié gé shān chuān。
想对银台烛,犹题锦字笺。xiǎng duì yín tái zhú,yóu tí jǐn zì jiān。

中秋与袁方饮田家

郭钰

今夕是何夕,桂花香满楼。jīn xī shì hé xī,guì huā xiāng mǎn lóu。
金貂换美酒,玉笋照清秋。jīn diāo huàn měi jiǔ,yù sǔn zhào qīng qiū。
好月偏怜客,殊乡足散愁。hǎo yuè piān lián kè,shū xiāng zú sàn chóu。
主翁从笑骂,长判不封侯。zhǔ wēng cóng xiào mà,zhǎng pàn bù fēng hóu。

秋望

郭钰

长啸动岩壑,秋风生满林。zhǎng xiào dòng yán hè,qiū fēng shēng mǎn lín。
片云随雁度,疏雨约蝉吟。piàn yún suí yàn dù,shū yǔ yuē chán yín。
燕马关山远,吴船岁月深。yàn mǎ guān shān yuǎn,wú chuán suì yuè shēn。
归来苏季子,何用苦多金。guī lái sū jì zi,hé yòng kǔ duō jīn。

从军

郭钰

减袖作戎衣,为儒事却非。jiǎn xiù zuò róng yī,wèi rú shì què fēi。
心肝同感激,名位却卑微。xīn gān tóng gǎn jī,míng wèi què bēi wēi。
浼浼黄尘合,悠悠白旆飞。měi měi huáng chén hé,yōu yōu bái pèi fēi。
将军先陷阵,夺得紫骝归。jiāng jūn xiān xiàn zhèn,duó dé zǐ liú guī。

苦雨

郭钰

雨寒滞茅屋,昏晓候春晴。yǔ hán zhì máo wū,hūn xiǎo hòu chūn qíng。
攲枕江声近,卷帘云气生。qī zhěn jiāng shēng jìn,juǎn lián yún qì shēng。
花开从过眼,麦倒最关情。huā kāi cóng guò yǎn,mài dào zuì guān qíng。
况复转输苦,边隅未息兵。kuàng fù zhuǎn shū kǔ,biān yú wèi xī bīng。

雪洞为吴巴图喇都事赋

郭钰

船拓粉窗虚,丹青不用涂。chuán tuò fěn chuāng xū,dān qīng bù yòng tú。
晴波涵贝阙,寒月浸冰壶。qíng bō hán bèi quē,hán yuè jìn bīng hú。
旗舞鱼惊电,灯明龙玩珠。qí wǔ yú jīng diàn,dēng míng lóng wán zhū。
红尘飞不到,深坐按兵符。hóng chén fēi bù dào,shēn zuò àn bīng fú。

入城

郭钰

不见平安报,酸风杂鼓鼙。bù jiàn píng ān bào,suān fēng zá gǔ pí。
雨寒催日短,云黑压城低。yǔ hán cuī rì duǎn,yún hēi yā chéng dī。
枕席啼痕满,乡关去路迷。zhěn xí tí hén mǎn,xiāng guān qù lù mí。
将军多异见,谁与慰烝黎。jiāng jūn duō yì jiàn,shuí yǔ wèi zhēng lí。

复愁

郭钰

猛士凭城险,四郊今若何。měng shì píng chéng xiǎn,sì jiāo jīn ruò hé。
才闻一马献,已费百金多。cái wén yī mǎ xiàn,yǐ fèi bǎi jīn duō。
江雨舟无渡,山云鸟独过。jiāng yǔ zhōu wú dù,shān yún niǎo dú guò。
君王不相负,诸将且须和。jūn wáng bù xiāng fù,zhū jiāng qiě xū hé。

岁除前三日

郭钰

一岁馀三日,还乡鸟道通。yī suì yú sān rì,hái xiāng niǎo dào tōng。
论兵无众寡,决胜在英雄。lùn bīng wú zhòng guǎ,jué shèng zài yīng xióng。
短发思亲白,衰容待酒红。duǎn fā sī qīn bái,shuāi róng dài jiǔ hóng。
出门亲旧满,共诉客囊空。chū mén qīn jiù mǎn,gòng sù kè náng kōng。

王志元邀度岁不及赴敬答以诗

郭钰

东门问来使,晚岁许相迎。dōng mén wèn lái shǐ,wǎn suì xǔ xiāng yíng。
野树悬云气,江波挟雨声。yě shù xuán yún qì,jiāng bō xié yǔ shēng。
虎饥寒更出,驴瘦滑难行。hǔ jī hán gèng chū,lǘ shòu huá nán xíng。
好是城南酒,灯前只自倾。hǎo shì chéng nán jiǔ,dēng qián zhǐ zì qīng。

除夕

郭钰

短日如年度,宁知岁又残。duǎn rì rú nián dù,níng zhī suì yòu cán。
乡关一水隔,风雪五更寒。xiāng guān yī shuǐ gé,fēng xuě wǔ gèng hán。
寄食囊垂罄,更衣带尽宽。jì shí náng chuí qìng,gèng yī dài jǐn kuān。
主人供帐好,独作太平看。zhǔ rén gōng zhàng hǎo,dú zuò tài píng kàn。

江路

郭钰

江路雪棱层,囊空仗友朋。jiāng lù xuě léng céng,náng kōng zhàng yǒu péng。
炊烟晨减米,乞火夜分灯。chuī yān chén jiǎn mǐ,qǐ huǒ yè fēn dēng。
白鸟逾青嶂,苍松舞翠藤。bái niǎo yú qīng zhàng,cāng sōng wǔ cuì téng。
乡关长在望,归梦久无凭。xiāng guān zhǎng zài wàng,guī mèng jiǔ wú píng。

忆弟

郭钰

时危思共济,谋拙阻相闻。shí wēi sī gòng jì,móu zhuō zǔ xiāng wén。
念母谁无子,持家尔不群。niàn mǔ shuí wú zi,chí jiā ěr bù qún。
江烟寒织雨,山鸟暝穿云。jiāng yān hán zhī yǔ,shān niǎo míng chuān yún。
怅望归无计,悲啼向夜分。chàng wàng guī wú jì,bēi tí xiàng yè fēn。

元夕

郭钰

圣主初临御,舟车万里通。shèng zhǔ chū lín yù,zhōu chē wàn lǐ tōng。
上元开夜禁,乐事与民同。shàng yuán kāi yè jìn,lè shì yǔ mín tóng。
灯引飞星动,帘栖香雾蒙。dēng yǐn fēi xīng dòng,lián qī xiāng wù méng。
谁知今夜月,照我坐书空。shuí zhī jīn yè yuè,zhào wǒ zuò shū kōng。
5301234567»