古诗词

春夜寒

郭钰

春雨暗空杂春雪,闭门十日红炉绝。chūn yǔ àn kōng zá chūn xuě,bì mén shí rì hóng lú jué。
寒压破衾夜悽恻,鼓角声酣千转侧。hán yā pò qīn yè qī cè,gǔ jiǎo shēng hān qiān zhuǎn cè。
苦竹萧萧茅屋欹,悬崖磔磔啼猿切。kǔ zhú xiāo xiāo máo wū yī,xuán yá zhé zhé tí yuán qiè。
苍桧拂风不自支,碧桃醉晓何由得。cāng guì fú fēng bù zì zhī,bì táo zuì xiǎo hé yóu dé。
吞声强起添牛衣,接迹不如投蚁穴。tūn shēng qiáng qǐ tiān niú yī,jiē jì bù rú tóu yǐ xué。
立登霄汉奋长策,死填沟壑抱奇节。lì dēng xiāo hàn fèn zhǎng cè,sǐ tián gōu hè bào qí jié。
奈何贫病相驱迫,少壮几时头欲白。nài hé pín bìng xiāng qū pò,shǎo zhuàng jǐ shí tóu yù bái。
更阑山鬼瞰孤灯,火攻水战骨如折。gèng lán shān guǐ kàn gū dēng,huǒ gōng shuǐ zhàn gǔ rú zhé。
邻曲寻常疏往还,妻孥劬瘁忘梳栉。lín qū xún cháng shū wǎng hái,qī nú qú cuì wàng shū zhì。
谬算平生坐不耕,时危况复山河窄。miù suàn píng shēng zuò bù gēng,shí wēi kuàng fù shān hé zhǎi。
汗马白丁树功勋,儒冠俯仰无颜色。hàn mǎ bái dīng shù gōng xūn,rú guān fǔ yǎng wú yán sè。
读书忍作公孙谀,种菊愿依陶令宅。dú shū rěn zuò gōng sūn yú,zhǒng jú yuàn yī táo lìng zhái。
志士百年慎语默,谁云出处轻如叶。zhì shì bǎi nián shèn yǔ mò,shuí yún chū chù qīng rú yè。
每想淮阴酬汉恩,但欲功名垂竹帛。měi xiǎng huái yīn chóu hàn ēn,dàn yù gōng míng chuí zhú bó。
国士从来不易知,解衣推食宁为德。guó shì cóng lái bù yì zhī,jiě yī tuī shí níng wèi dé。
悠悠今古谁知心,慷慨高歌唾壶缺。yōu yōu jīn gǔ shuí zhī xīn,kāng kǎi gāo gē tuò hú quē。
君不见冻雀纥干栖一枝,彩凤昆丘翻六翮。jūn bù jiàn dòng què gē gàn qī yī zhī,cǎi fèng kūn qiū fān liù hé。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

吴姬别思

郭钰

霜月五更残,如何去又还。shuāng yuè wǔ gèng cán,rú hé qù yòu hái。
误簪钗凤小,落在枕屏间。wù zān chāi fèng xiǎo,luò zài zhěn píng jiān。

宿鳌溪

郭钰

投宿南山中,惊魂带馀怖。tóu sù nán shān zhōng,jīng hún dài yú bù。
忽闻鼙鼓声,夜壑松风度。hū wén pí gǔ shēng,yè hè sōng fēng dù。

大州晓发

郭钰

日高啼鸟散,江转断云遮。rì gāo tí niǎo sàn,jiāng zhuǎn duàn yún zhē。
向客说残梦,昨宵曾到家。xiàng kè shuō cán mèng,zuó xiāo céng dào jiā。

读史四首

郭钰

六国中深机,三山使未归。liù guó zhōng shēn jī,sān shān shǐ wèi guī。
辒辌车上梦,受用鲍鱼肥。wēn liáng chē shàng mèng,shòu yòng bào yú féi。

读史四首

郭钰

险语迫飞霆,将军惊落箸。xiǎn yǔ pò fēi tíng,jiāng jūn jīng luò zhù。
明朝卖履人,泪洒西陵树。míng cháo mài lǚ rén,lèi sǎ xī líng shù。

读史四首

郭钰

将军方跋扈,几人愿执鞭。jiāng jūn fāng bá hù,jǐ rén yuàn zhí biān。
啼妆晓相对,却为秦宫妍。tí zhuāng xiǎo xiāng duì,què wèi qín gōng yán。

读史四首

郭钰

恂恂谢玄微,侃侃宋窦仪。xún xún xiè xuán wēi,kǎn kǎn sòng dòu yí。
承家与谋国,不竞真吾师。chéng jiā yǔ móu guó,bù jìng zhēn wú shī。

题春江送别图

郭钰

君上孤舟妾上楼,望中烟雨意中愁。jūn shàng gū zhōu qiè shàng lóu,wàng zhōng yān yǔ yì zhōng chóu。
江波若会离情苦,一夜东风水倒流。jiāng bō ruò huì lí qíng kǔ,yī yè dōng fēng shuǐ dào liú。

八月初三夜对月

郭钰

蛾眉斜剪银光薄,捣碎玄霜不成药。é méi xié jiǎn yín guāng báo,dǎo suì xuán shuāng bù chéng yào。
琼楼夜锁秋沈沈,一枕天风桂花落。qióng lóu yè suǒ qiū shěn shěn,yī zhěn tiān fēng guì huā luò。

访龙长史不遇

郭钰

鹦鹉窗深锁翠寒,松花不扫紫苔乾。yīng wǔ chuāng shēn suǒ cuì hán,sōng huā bù sǎo zǐ tái qián。
自将名姓题修竹,延桂楼前第五竿。zì jiāng míng xìng tí xiū zhú,yán guì lóu qián dì wǔ gān。

题安成戴观所藏崔徽图

郭钰

彩笔经营苦未工,胭脂洗尽泪痕红。cǎi bǐ jīng yíng kǔ wèi gōng,yān zhī xǐ jǐn lèi hén hóng。
镜中已少真颜色,何待他年认卷中。jìng zhōng yǐ shǎo zhēn yán sè,hé dài tā nián rèn juǎn zhōng。

四时词

郭钰

暖云飞扑玉骢归,帘卷香风酒力微。nuǎn yún fēi pū yù cōng guī,lián juǎn xiāng fēng jiǔ lì wēi。
夜坐久怜明月好,细铺花影绣罗衣。yè zuò jiǔ lián míng yuè hǎo,xì pù huā yǐng xiù luó yī。

四时词

郭钰

日射嫣红安石榴,波涵空翠木兰舟。rì shè yān hóng ān shí liú,bō hán kōng cuì mù lán zhōu。
美人调笑渡江去,半榻柳风棋不收。měi rén diào xiào dù jiāng qù,bàn tà liǔ fēng qí bù shōu。

四时词

郭钰

鹤认琪花欲下迟,蓬莱仙客遣催诗。hè rèn qí huā yù xià chí,péng lái xiān kè qiǎn cuī shī。
情深写到相思处,秋露芙蓉开满池。qíng shēn xiě dào xiāng sī chù,qiū lù fú róng kāi mǎn chí。

四时词

郭钰

疏林晴旭散啼鸦,高阁朱帘窣地遮。shū lín qíng xù sàn tí yā,gāo gé zhū lián sū dì zhē。
为问王孙归也未,玉梅开到北枝花。wèi wèn wáng sūn guī yě wèi,yù méi kāi dào běi zhī huā。