古诗词

同宗弟文炳宴集余以病不能往中和仲简偕行且有登览之乐因事触兴形于咏歌俯仰之间余不能无憾焉聊复次韵

郭钰

出门朝夕望西岭,白云千顷仪形静。chū mén cháo xī wàng xī lǐng,bái yún qiān qǐng yí xíng jìng。
萦空飞径愁跻攀,元猿抱子行相引。yíng kōng fēi jìng chóu jī pān,yuán yuán bào zi xíng xiāng yǐn。
眼空不觉梯身高,羲和回车近人顶。yǎn kōng bù jué tī shēn gāo,xī hé huí chē jìn rén dǐng。
老树凭风争怒号,危峰拔地相撑挺。lǎo shù píng fēng zhēng nù hào,wēi fēng bá dì xiāng chēng tǐng。
绝谷遥闻瀑水声,微云忽堕孤鸢影。jué gǔ yáo wén pù shuǐ shēng,wēi yún hū duò gū yuān yǐng。
吾宗结屋紫翠间,仿佛人烟似仙境。wú zōng jié wū zǐ cuì jiān,fǎng fú rén yān shì xiān jìng。
主翁呼酒醉东篱,一曲未终俱酩酊。zhǔ wēng hū jiǔ zuì dōng lí,yī qū wèi zhōng jù mǐng dīng。
白发簪花人更嗤,岂为诸生玩光景。bái fā zān huā rén gèng chī,qǐ wèi zhū shēng wán guāng jǐng。
兰?已随萧艾化,人情不似江流永。lán yǐ suí xiāo ài huà,rén qíng bù shì jiāng liú yǒng。
曲弹别调终无闻,艺入剩员空自逞。qū dàn bié diào zhōng wú wén,yì rù shèng yuán kōng zì chěng。
歃盟惟待桑苎翁,长向空山煮春茗。shà méng wéi dài sāng zhù wēng,zhǎng xiàng kōng shān zhǔ chūn míng。
翻云覆雨胡不然,抚事从今梦初醒。fān yún fù yǔ hú bù rán,fǔ shì cóng jīn mèng chū xǐng。
江山千里老骥鸣,风露五更孤月炯。jiāng shān qiān lǐ lǎo jì míng,fēng lù wǔ gèng gū yuè jiǒng。
闭门落叶红满阶,赋笔登高再难骋。bì mén luò yè hóng mǎn jiē,fù bǐ dēng gāo zài nán chěng。
只将缄默谢友朋,混沌何由效溟涬。zhǐ jiāng jiān mò xiè yǒu péng,hùn dùn hé yóu xiào míng xìng。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

谌堂赏菊

郭钰

绕庭种菊色斓斑,想见陶家得此难。rào tíng zhǒng jú sè lán bān,xiǎng jiàn táo jiā dé cǐ nán。
大白开黄原不俗,浅红映紫两相欢。dà bái kāi huáng yuán bù sú,qiǎn hóng yìng zǐ liǎng xiāng huān。
微风香动秋容净,清雾丛深晓气寒。wēi fēng xiāng dòng qiū róng jìng,qīng wù cóng shēn xiǎo qì hán。
赖有山翁家酿熟,花前子细共君看。lài yǒu shān wēng jiā niàng shú,huā qián zi xì gòng jūn kàn。

和答坐客

郭钰

簪花不惜鬓毛斑,独惜花前得意难。zān huā bù xī bìn máo bān,dú xī huā qián dé yì nán。
风雨白衣怜客久,江山彩笔奉君欢。fēng yǔ bái yī lián kè jiǔ,jiāng shān cǎi bǐ fèng jūn huān。
蛾眉拥雪玉人暖,仙掌擎秋金狄寒。é méi yōng xuě yù rén nuǎn,xiān zhǎng qíng qiū jīn dí hán。
是处西风著颜色,未应长向故园看。shì chù xī fēng zhù yán sè,wèi yīng zhǎng xiàng gù yuán kàn。

春日有怀彭中和李仲简

郭钰

老怀久欲谢青春,春到惟添白发新。lǎo huái jiǔ yù xiè qīng chūn,chūn dào wéi tiān bái fā xīn。
对酒不辞今日醉,看花却忆去年人。duì jiǔ bù cí jīn rì zuì,kàn huā què yì qù nián rén。
自知降汉终归蜀,谁激连衡远入秦。zì zhī jiàng hàn zhōng guī shǔ,shuí jī lián héng yuǎn rù qín。
遥想思乡情更苦,不应连夜梦君频。yáo xiǎng sī xiāng qíng gèng kǔ,bù yīng lián yè mèng jūn pín。

和答彭中和

郭钰

长向春山数别期,春花次第报君知。zhǎng xiàng chūn shān shù bié qī,chūn huā cì dì bào jūn zhī。
舟回剡曲缘何事,剑合延平在几时。zhōu huí shàn qū yuán hé shì,jiàn hé yán píng zài jǐ shí。
庭院暖风花气入,池塘微雨鸟声低。tíng yuàn nuǎn fēng huā qì rù,chí táng wēi yǔ niǎo shēng dī。
瓮头酒熟邀谁共,惆怅归云独拄颐。wèng tóu jiǔ shú yāo shuí gòng,chóu chàng guī yún dú zhǔ yí。

和周子深

郭钰

积雨空斋伤客心,晓云初散暮云阴。jī yǔ kōng zhāi shāng kè xīn,xiǎo yún chū sàn mù yún yīn。
荼蘼池上香沈水,杜宇烟中愁满林。tú mí chí shàng xiāng shěn shuǐ,dù yǔ yān zhōng chóu mǎn lín。
司马倦游劳远梦,休文多病废新吟。sī mǎ juàn yóu láo yuǎn mèng,xiū wén duō bìng fèi xīn yín。
遥知胜地登临好,酒量如今几浅深。yáo zhī shèng dì dēng lín hǎo,jiǔ liàng rú jīn jǐ qiǎn shēn。

赠医士刘良孟

郭钰

移家久住大江隈,种德堂深酒满杯。yí jiā jiǔ zhù dà jiāng wēi,zhǒng dé táng shēn jiǔ mǎn bēi。
秋雨一林芝草长,春风千树杏花开。qiū yǔ yī lín zhī cǎo zhǎng,chūn fēng qiān shù xìng huā kāi。
虎收新谷岩前卧,龙捧奇方海上来。hǔ shōu xīn gǔ yán qián wò,lóng pěng qí fāng hǎi shàng lái。
嗟我素髭无染法,若为携手访蓬莱。jiē wǒ sù zī wú rǎn fǎ,ruò wèi xié shǒu fǎng péng lái。

送别陈玉章南游

郭钰

文教重看被海湄,发船挝鼓晓光迟。wén jiào zhòng kàn bèi hǎi méi,fā chuán wō gǔ xiǎo guāng chí。
黄茅瘴满飞南雪,庾岭梅开到北枝。huáng máo zhàng mǎn fēi nán xuě,yǔ lǐng méi kāi dào běi zhī。
海舶得鱼频贳酒,人家见竹遍题诗。hǎi bó dé yú pín shì jiǔ,rén jiā jiàn zhú biàn tí shī。
好怀更约归来早,花柳东风二月时。hǎo huái gèng yuē guī lái zǎo,huā liǔ dōng fēng èr yuè shí。

二十六日晴过谌塘

郭钰

布袍稍觉晓寒轻,晴色偏饶双眼明。bù páo shāo jué xiǎo hán qīng,qíng sè piān ráo shuāng yǎn míng。
山径黄泥攒虎迹,寺门苍树挂猿声。shān jìng huáng ní zǎn hǔ jì,sì mén cāng shù guà yuán shēng。
重来谁与同心胆,老去惟思避姓名。zhòng lái shuí yǔ tóng xīn dǎn,lǎo qù wéi sī bì xìng míng。
枯柳桥西曾识面,独回青眼远相迎。kū liǔ qiáo xī céng shí miàn,dú huí qīng yǎn yuǎn xiāng yíng。

哭周子谅员外

郭钰

士林憔悴泣相逢,此语缘君意万重。shì lín qiáo cuì qì xiāng féng,cǐ yǔ yuán jūn yì wàn zhòng。
蕙帐秋风鸣老鹤,墨池春水化飞龙。huì zhàng qiū fēng míng lǎo hè,mò chí chūn shuǐ huà fēi lóng。
遥知台省文章好,不似山林意味浓。yáo zhī tái shěng wén zhāng hǎo,bù shì shān lín yì wèi nóng。
重到沧江洲上路,野烟荒草暗行踪。zhòng dào cāng jiāng zhōu shàng lù,yě yān huāng cǎo àn xíng zōng。

池上亭

郭钰

好是君家池上亭,绕池芳草乱青青。hǎo shì jūn jiā chí shàng tíng,rào chí fāng cǎo luàn qīng qīng。
山童种菊开花径,水鸟窥鱼下柳汀。shān tóng zhǒng jú kāi huā jìng,shuǐ niǎo kuī yú xià liǔ tīng。
诗句有时吟不尽,酒杯连日醉无醒。shī jù yǒu shí yín bù jǐn,jiǔ bēi lián rì zuì wú xǐng。
绿阴添得黄鹂语,六曲银屏和泪听。lǜ yīn tiān dé huáng lí yǔ,liù qū yín píng hé lèi tīng。

感寓

郭钰

车马门前久绝踪,柴关长借白云封。chē mǎ mén qián jiǔ jué zōng,chái guān zhǎng jiè bái yún fēng。
人情翻覆殊无赖,心事依违遂渐慵。rén qíng fān fù shū wú lài,xīn shì yī wéi suì jiàn yōng。
恩怨一时弥子马,似真千古叶公龙。ēn yuàn yī shí mí zi mǎ,shì zhēn qiān gǔ yè gōng lóng。
春花总被春风误,老去山中始种松。chūn huā zǒng bèi chūn fēng wù,lǎo qù shān zhōng shǐ zhǒng sōng。

闻宋竹坡求剪红罗花

郭钰

丛丛红紫锦成窠,春色遥怜满竹坡。cóng cóng hóng zǐ jǐn chéng kē,chūn sè yáo lián mǎn zhú pō。
得酒谩能歌白纻,看花犹爱剪红罗。dé jiǔ mán néng gē bái zhù,kàn huā yóu ài jiǎn hóng luó。
根分后土冰霜晚,润浥中天雨露多。gēn fēn hòu tǔ bīng shuāng wǎn,rùn yì zhōng tiān yǔ lù duō。
好待春回寒谷早,迟君花外共长哦。hǎo dài chūn huí hán gǔ zǎo,chí jūn huā wài gòng zhǎng ó。

丙辰元日

郭钰

岁日相逢两丙辰,把杯又属丙辰人。suì rì xiāng féng liǎng bǐng chén,bǎ bēi yòu shǔ bǐng chén rén。
形容老丑乡邻怪,居止疏慵鱼鸟亲。xíng róng lǎo chǒu xiāng lín guài,jū zhǐ shū yōng yú niǎo qīn。
竹马小儿如昨日,梅花老屋羡长春。zhú mǎ xiǎo ér rú zuó rì,méi huā lǎo wū xiàn zhǎng chūn。
诸孙催写桃符板,病眼孤瞠得句新。zhū sūn cuī xiě táo fú bǎn,bìng yǎn gū chēng dé jù xīn。

介坡诗为郭彦文赋

郭钰

北山东下势陂陀,中有高人住介坡。běi shān dōng xià shì bēi tuó,zhōng yǒu gāo rén zhù jiè pō。
池浸暖红花弄影,窗涵湿翠竹成科。chí jìn nuǎn hóng huā nòng yǐng,chuāng hán shī cuì zhú chéng kē。
心如铁石偏能赋,剑倚崆峒只自歌。xīn rú tiě shí piān néng fù,jiàn yǐ kōng dòng zhǐ zì gē。
清节百年冰雪苦,重逢徐邈问如何。qīng jié bǎi nián bīng xuě kǔ,zhòng féng xú miǎo wèn rú hé。

挽清江刘中修

郭钰

奋笔清江追二刘,奈何垂老入西州。fèn bǐ qīng jiāng zhuī èr liú,nài hé chuí lǎo rù xī zhōu。
儿痴竟累张彝死,母老谁为禹锡谋。ér chī jìng lèi zhāng yí sǐ,mǔ lǎo shuí wèi yǔ xī móu。
风雨魂归金石晚,江山恨满玉关秋。fēng yǔ hún guī jīn shí wǎn,jiāng shān hèn mǎn yù guān qiū。
词林顿尔成憔悴,目送飞云双泪流。cí lín dùn ěr chéng qiáo cuì,mù sòng fēi yún shuāng lèi liú。