古诗词

丙辰上已与新喻龚履芳同郡周公明罗澄源诸孙仲雍登南山绝顶归息于雩坛意驩如也公明赋长句次韵

郭钰

老怀耻为绕指柔,常恨不得登三邱。lǎo huái chǐ wèi rào zhǐ róu,cháng hèn bù dé dēng sān qiū。
春花满眼春日美,江山何往非胜游。chūn huā mǎn yǎn chūn rì měi,jiāng shān hé wǎng fēi shèng yóu。
啼莺一声碎幽寂,南山面目如初觌。tí yīng yī shēng suì yōu jì,nán shān miàn mù rú chū dí。
碧桃红杏相送迎,翠柏苍松分主客。bì táo hóng xìng xiāng sòng yíng,cuì bǎi cāng sōng fēn zhǔ kè。
目送飞云不可攀,巨石人立当前关。mù sòng fēi yún bù kě pān,jù shí rén lì dāng qián guān。
飞径萦回不知远,相逢樵牧俱欢颜。fēi jìng yíng huí bù zhī yuǎn,xiāng féng qiáo mù jù huān yán。
桐江如带才咫尺,仿佛青原云外碧。tóng jiāng rú dài cái zhǐ chǐ,fǎng fú qīng yuán yún wài bì。
鸿鹄凌飞天地宽,蛟龙卷水沧溟窄。hóng gǔ líng fēi tiān dì kuān,jiāo lóng juǎn shuǐ cāng míng zhǎi。
第一峰尖知几盘,足力虽乏飞吟魂。dì yī fēng jiān zhī jǐ pán,zú lì suī fá fēi yín hún。
兰亭陈迹不复见,有酒自可开洼樽。lán tíng chén jì bù fù jiàn,yǒu jiǔ zì kě kāi wā zūn。
龚公气宇刬崷崒,周郎风韵甚超越。gōng gōng qì yǔ chǎn qiú zú,zhōu láng fēng yùn shén chāo yuè。
俯仰乾坤散百忧,人烟缥缈神仙窟。fǔ yǎng qián kūn sàn bǎi yōu,rén yān piāo miǎo shén xiān kū。
题名绝壁惭鲁皋,输君年少笔力高。tí míng jué bì cán lǔ gāo,shū jūn nián shǎo bǐ lì gāo。
好诗不作山灵赠,往返笑我成徒劳。hǎo shī bù zuò shān líng zèng,wǎng fǎn xiào wǒ chéng tú láo。
纷纷馀子风斯下,只合从今结鸥社。fēn fēn yú zi fēng sī xià,zhǐ hé cóng jīn jié ōu shè。
归来高咏舞雩风,一幅画图无买价。guī lái gāo yǒng wǔ yú fēng,yī fú huà tú wú mǎi jià。
惜哉萧郎阻天涯,回首怅望重咨嗟。xī zāi xiāo láng zǔ tiān yá,huí shǒu chàng wàng zhòng zī jiē。
人生离合各有数,苦吟能使双髻华。rén shēng lí hé gè yǒu shù,kǔ yín néng shǐ shuāng jì huá。
我今万事慵不理,空抱长琴寄流水。wǒ jīn wàn shì yōng bù lǐ,kōng bào zhǎng qín jì liú shuǐ。
他年上已欲登高,故事相传自今始。tā nián shàng yǐ yù dēng gāo,gù shì xiāng chuán zì jīn shǐ。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

春日

郭钰

花气熏晴春昼长,一池水影舞回廊。huā qì xūn qíng chūn zhòu zhǎng,yī chí shuǐ yǐng wǔ huí láng。
好风赚得松醪熟,开遍数枝山海棠。hǎo fēng zhuàn dé sōng láo shú,kāi biàn shù zhī shān hǎi táng。

寄邹自春

郭钰

楼间美酒满银壶,楼外好山开画图。lóu jiān měi jiǔ mǎn yín hú,lóu wài hǎo shān kāi huà tú。
上学郎君书早读,丁宁汲水灌菖蒲。shàng xué láng jūn shū zǎo dú,dīng níng jí shuǐ guàn chāng pú。

闰十一月朔日山路见梅

郭钰

蓓蕾微传春信真,几回梦想玉精神。bèi lěi wēi chuán chūn xìn zhēn,jǐ huí mèng xiǎng yù jīng shén。
不知月落参横处,犹有孤眠惆怅人。bù zhī yuè luò cān héng chù,yóu yǒu gū mián chóu chàng rén。

乙巳年余避地彭老家还再过之倏尔十年而人改物换可感者多矣因赋

郭钰

旧题尘暗小楼间,花鸟庭空白日闲。jiù tí chén àn xiǎo lóu jiān,huā niǎo tíng kōng bái rì xián。
鸟自不鸣花自落,客愁何得不相关。niǎo zì bù míng huā zì luò,kè chóu hé dé bù xiāng guān。

赠别

郭钰

醉挽征衫折柳枝,柳花飞处不胜悲。zuì wǎn zhēng shān zhé liǔ zhī,liǔ huā fēi chù bù shèng bēi。
东风过后西风起,待得青条又几时。dōng fēng guò hòu xī fēng qǐ,dài dé qīng tiáo yòu jǐ shí。

闺怨

郭钰

妆台尘暗锁愁眉,瘦倚东风似柳枝。zhuāng tái chén àn suǒ chóu méi,shòu yǐ dōng fēng shì liǔ zhī。
又恐侍儿催问药,只言蚕早叶归迟。yòu kǒng shì ér cuī wèn yào,zhǐ yán cán zǎo yè guī chí。

春夜饮

郭钰

蜡光红射酒杯霞,夜久窗虚月透纱。là guāng hóng shè jiǔ bēi xiá,yè jiǔ chuāng xū yuè tòu shā。
诗笔醉拈如有助,暖风吹动瑞香花。shī bǐ zuì niān rú yǒu zhù,nuǎn fēng chuī dòng ruì xiāng huā。

道逢陈玉章

郭钰

山色川光作雨晴,花阴满地啭黄莺。shān sè chuān guāng zuò yǔ qíng,huā yīn mǎn dì zhuàn huáng yīng。
去年酒伴今何在,邂逅陈郎笑独行。qù nián jiǔ bàn jīn hé zài,xiè hòu chén láng xiào dú xíng。

江望

郭钰

尽把离愁种驿亭,春风吹入草青青。jǐn bǎ lí chóu zhǒng yì tíng,chūn fēng chuī rù cǎo qīng qīng。
伤心为问行舟客,东过清江停不停。shāng xīn wèi wèn xíng zhōu kè,dōng guò qīng jiāng tíng bù tíng。

三月初五日偶题

郭钰

娇鸟笼中晒绿衣,雄鸣高树不思归。jiāo niǎo lóng zhōng shài lǜ yī,xióng míng gāo shù bù sī guī。
去年寒食今年梦,曾向西楼共学飞。qù nián hán shí jīn nián mèng,céng xiàng xī lóu gòng xué fēi。

山家少憩

郭钰

松下苍苔扫复生,笼中娇鸟寂无声。sōng xià cāng tái sǎo fù shēng,lóng zhōng jiāo niǎo jì wú shēng。
东风几度传花信,偏遇春阴不遇晴。dōng fēng jǐ dù chuán huā xìn,piān yù chūn yīn bù yù qíng。

题李次晦邹疡医诗卷

郭钰

飒飒秋风落叶深,辘轳寒甃带哀音。sà sà qiū fēng luò yè shēn,lù lú hán zhòu dài āi yīn。
李侯疮癣君能疗,老我柴门独捧心。lǐ hóu chuāng xuǎn jūn néng liáo,lǎo wǒ chái mén dú pěng xīn。

寄远

郭钰

万点飞花风外过,红埋泥土白随波。wàn diǎn fēi huā fēng wài guò,hóng mái ní tǔ bái suí bō。
闲愁散与伤春客,君在江南想独多。xián chóu sàn yǔ shāng chūn kè,jūn zài jiāng nán xiǎng dú duō。

上巳日与周公明经萧韶读书处

郭钰

四海交游老尽非,如君年少又相违。sì hǎi jiāo yóu lǎo jǐn fēi,rú jūn nián shǎo yòu xiāng wéi。
申明亭下烟花暝,惟有泉流送客归。shēn míng tíng xià yān huā míng,wéi yǒu quán liú sòng kè guī。

春日忆萧韶

郭钰

云归长宿北山头,误逐东风过小楼。yún guī zhǎng sù běi shān tóu,wù zhú dōng fēng guò xiǎo lóu。
带得旧时蕉叶雨,数声敲碎客中愁。dài dé jiù shí jiāo yè yǔ,shù shēng qiāo suì kè zhōng chóu。