古诗词

少年行

郭钰

西家少年茆屋里,床拥牛衣瓶贮米。xī jiā shǎo nián máo wū lǐ,chuáng yōng niú yī píng zhù mǐ。
一朝贩盐多白银,妻学宫妆儿学跪。yī cháo fàn yán duō bái yín,qī xué gōng zhuāng ér xué guì。
瓮头新酒鹅儿黄,无时杀猪宴邻里。wèng tóu xīn jiǔ é ér huáng,wú shí shā zhū yàn lín lǐ。
酒边自数还自矜,眼前华屋连云起。jiǔ biān zì shù hái zì jīn,yǎn qián huá wū lián yún qǐ。
指似中男眉目强,早教读书结豪贵。zhǐ shì zhōng nán méi mù qiáng,zǎo jiào dú shū jié háo guì。
黄金直可赌公卿,莫遣终身在泥滓。huáng jīn zhí kě dǔ gōng qīng,mò qiǎn zhōng shēn zài ní zǐ。
东家老儒笑无计,一穷到骨门长闭。dōng jiā lǎo rú xiào wú jì,yī qióng dào gǔ mén zhǎng bì。
百年荣悴那得知,世情直付东流水。bǎi nián róng cuì nà dé zhī,shì qíng zhí fù dōng liú shuǐ。

郭钰

元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。 郭钰的作品>>

猜您喜欢

题秋山风雨图

郭钰

平生最爱米家画,君之此图妙天下。píng shēng zuì ài mǐ jiā huà,jūn zhī cǐ tú miào tiān xià。
鸟分归路云不开,树压悬崖雨如泻。niǎo fēn guī lù yún bù kāi,shù yā xuán yá yǔ rú xiè。
倚江茅屋何人住?芦竹萧萧出无路。yǐ jiāng máo wū hé rén zhù?lú zhú xiāo xiāo chū wú lù。
似我还山烟雨中,愁来只读《秋阳赋》。shì wǒ hái shān yān yǔ zhōng,chóu lái zhǐ dú qiū yáng fù。

同罗伯刚赠栖碧山尊师

郭钰

子真骑鲸上天去,山中碧桃开几度。zi zhēn qí jīng shàng tiān qù,shān zhōng bì táo kāi jǐ dù。
昆明灰尽始逢君,到今独守烧丹处。kūn míng huī jǐn shǐ féng jūn,dào jīn dú shǒu shāo dān chù。
闻君早岁神骨清,手援北斗挂中庭。wén jūn zǎo suì shén gǔ qīng,shǒu yuán běi dòu guà zhōng tíng。
铜仙夜送玉盘露,孤月烱烱秋冥冥。tóng xiān yè sòng yù pán lù,gū yuè jiǒng jiǒng qiū míng míng。
碧山清高隔风雨,不省人间暗尘雾。bì shān qīng gāo gé fēng yǔ,bù shěng rén jiān àn chén wù。
酒杯春绿浸瑶花,棋局午阴团柰树。jiǔ bēi chūn lǜ jìn yáo huā,qí jú wǔ yīn tuán nài shù。
我思子贞不可扳,欲往从君勘大还。wǒ sī zi zhēn bù kě bān,yù wǎng cóng jūn kān dà hái。
仙人不借绿玉杖,只隔流水行路难。xiān rén bù jiè lǜ yù zhàng,zhǐ gé liú shuǐ xíng lù nán。
行路之难今最苦,山鬼跳梁一足舞。xíng lù zhī nán jīn zuì kǔ,shān guǐ tiào liáng yī zú wǔ。
苍精双龙閟神光,待君不来白日暮。cāng jīng shuāng lóng bì shén guāng,dài jūn bù lái bái rì mù。
何当为启松筠关,一洗尘土开容颜。hé dāng wèi qǐ sōng yún guān,yī xǐ chén tǔ kāi róng yán。
鹤背天风甚安稳,携我更上蓬莱山。hè bèi tiān fēng shén ān wěn,xié wǒ gèng shàng péng lái shān。

赠别罗庭植

郭钰

骅骝不受庸驽羁,志与千里风云期。huá liú bù shòu yōng nú jī,zhì yǔ qiān lǐ fēng yún qī。
才杰每称天下士,慷慨必展胸中奇。cái jié měi chēng tiān xià shì,kāng kǎi bì zhǎn xiōng zhōng qí。
十载君归卧云岛,功名岁月闲中老。shí zài jūn guī wò yún dǎo,gōng míng suì yuè xián zhōng lǎo。
烧丹永夜紫霞飞,问字无时绿樽倒。shāo dān yǒng yè zǐ xiá fēi,wèn zì wú shí lǜ zūn dào。
抱琴正好听鸣泉,明朝又买西江船。bào qín zhèng hǎo tīng míng quán,míng cháo yòu mǎi xī jiāng chuán。
角引晓霜凝别思,梅披晴雪照离筵。jiǎo yǐn xiǎo shuāng níng bié sī,méi pī qíng xuě zhào lí yán。
吴山楚水多芳草,黄金台高几时到。wú shān chǔ shuǐ duō fāng cǎo,huáng jīn tái gāo jǐ shí dào。
必逢豪杰语襟期,白发谁怜长远道。bì féng háo jié yǔ jīn qī,bái fā shuí lián zhǎng yuǎn dào。
人生富贵各有时,朝阳鸣凤梧桐枝。rén shēng fù guì gè yǒu shí,cháo yáng míng fèng wú tóng zhī。
醉解吴钩赠君去,岁云暮矣归毋迟。zuì jiě wú gōu zèng jūn qù,suì yún mù yǐ guī wú chí。

从军别

郭钰

将军披甲控紫骝,美人挽辔双泪流。jiāng jūn pī jiǎ kòng zǐ liú,měi rén wǎn pèi shuāng lèi liú。
六月炎埃人命脆,军期稍缓君须留。liù yuè yán āi rén mìng cuì,jūn qī shāo huǎn jūn xū liú。
彼为兄弟此为仇,朝为公相夕为囚。bǐ wèi xiōng dì cǐ wèi chóu,cháo wèi gōng xiāng xī wèi qiú。
岁岁年年苦征战,黄金谁足谁封侯。suì suì nián nián kǔ zhēng zhàn,huáng jīn shuí zú shuí fēng hóu。
烟尘暗天南北阻,英雄尽合回田亩。yān chén àn tiān nán běi zǔ,yīng xióng jǐn hé huí tián mǔ。
当时儿戏应门户,不谓虚名绊官府。dāng shí ér xì yīng mén hù,bù wèi xū míng bàn guān fǔ。
马鸣萧萧渡江浦,重唤奚奴再三语。mǎ míng xiāo xiāo dù jiāng pǔ,zhòng huàn xī nú zài sān yǔ。
将军临阵尔为御,莫把长鞭鞭马去。jiāng jūn lín zhèn ěr wèi yù,mò bǎ zhǎng biān biān mǎ qù。

寄从弟铎及弟铨

郭钰

牡丹台前春色满,杏花初开柳芽短。mǔ dān tái qián chūn sè mǎn,xìng huā chū kāi liǔ yá duǎn。
雾气扑帘翡翠寒,池光荡日凫鹥暖。wù qì pū lián fěi cuì hán,chí guāng dàng rì fú yī nuǎn。
好花时节俱在家,银钱买酒不用赊。hǎo huā shí jié jù zài jiā,yín qián mǎi jiǔ bù yòng shē。
长生共祝千岁寿,远信相期八月槎。zhǎng shēng gòng zhù qiān suì shòu,yuǎn xìn xiāng qī bā yuè chá。
烹鸡斫鱼宴亲旧,弟也甚恭兄甚友。pēng jī zhuó yú yàn qīn jiù,dì yě shén gōng xiōng shén yǒu。
功名好在太平时,骨月独完离乱后。gōng míng hǎo zài tài píng shí,gǔ yuè dú wán lí luàn hòu。
蹇余抱病向天涯,每从佳节长咨嗟。jiǎn yú bào bìng xiàng tiān yá,měi cóng jiā jié zhǎng zī jiē。
苏秦六印终何益,半亩还须学种瓜。sū qín liù yìn zhōng hé yì,bàn mǔ hái xū xué zhǒng guā。

和答铨弟

郭钰

别来两见春日满,愁思谁云春夜短。bié lái liǎng jiàn chūn rì mǎn,chóu sī shuí yún chūn yè duǎn。
十八滩头鸣棹歌,吴姬劝酒银瓶暖。shí bā tān tóu míng zhào gē,wú jī quàn jiǔ yín píng nuǎn。
中江开帆先到家,意浓不计归程赊。zhōng jiāng kāi fān xiān dào jiā,yì nóng bù jì guī chéng shē。
但云老兄久埋没,诗句何得随飞槎。dàn yún lǎo xiōng jiǔ mái méi,shī jù hé dé suí fēi chá。
诸公传诵无新旧,相怜似是平生友。zhū gōng chuán sòng wú xīn jiù,xiāng lián shì shì píng shēng yǒu。
事业青云如鼠肝,文章白发羞牛后。shì yè qīng yún rú shǔ gān,wén zhāng bái fā xiū niú hòu。
长年冻饿茫无涯,不敢仰天生怨嗟。zhǎng nián dòng è máng wú yá,bù gǎn yǎng tiān shēng yuàn jiē。
先生归去且种菊,词客愁来空饐瓜。xiān shēng guī qù qiě zhǒng jú,cí kè chóu lái kōng yì guā。

题阳和吉滦京诗集

郭钰

钰也不识滦京路,送君几向滦京去。yù yě bù shí luán jīng lù,sòng jūn jǐ xiàng luán jīng qù。
滦京才俊纷往来,好景惟君独能赋。luán jīng cái jùn fēn wǎng lái,hǎo jǐng wéi jūn dú néng fù。
太平自是多佳句,况逢虞揭论心素。tài píng zì shì duō jiā jù,kuàng féng yú jiē lùn xīn sù。
金鱼换酒谪仙狂,彩舟弹瑟湘灵助。jīn yú huàn jiǔ zhé xiān kuáng,cǎi zhōu dàn sè xiāng líng zhù。
岂知归去烟尘惊,山中闭门华发生。qǐ zhī guī qù yān chén jīng,shān zhōng bì mén huá fā shēng。
云气蓬莱心未已,梦中犹在东华行。yún qì péng lái xīn wèi yǐ,mèng zhōng yóu zài dōng huá xíng。
贞元朝士几人在,少年诗思千载名。zhēn yuán cháo shì jǐ rén zài,shǎo nián shī sī qiān zài míng。
西云亭上何日到,为君舞剑歌滦京。xī yún tíng shàng hé rì dào,wèi jūn wǔ jiàn gē luán jīng。

赠刘子伦

郭钰

庐陵周恺文章伯,语语谈君不易得。lú líng zhōu kǎi wén zhāng bó,yǔ yǔ tán jūn bù yì dé。
嗟余终日走风尘,到今未睹真颜色。jiē yú zhōng rì zǒu fēng chén,dào jīn wèi dǔ zhēn yán sè。
闻君早岁抱奇节,胸中磊落太平策。wén jūn zǎo suì bào qí jié,xiōng zhōng lěi luò tài píng cè。
玉龙霜冷光欲飞,苍隼秋高影孤掣。yù lóng shuāng lěng guāng yù fēi,cāng sǔn qiū gāo yǐng gū chè。
交游四海多才杰,自合贡之天子阙。jiāo yóu sì hǎi duō cái jié,zì hé gòng zhī tiān zi quē。
彩笔题诗衡岳云,画船挝鼓西湖月。cǎi bǐ tí shī héng yuè yún,huà chuán wō gǔ xī hú yuè。
衣冠王谢自风流,宾客秦黄最超越。yī guān wáng xiè zì fēng liú,bīn kè qín huáng zuì chāo yuè。
往年仗剑奋忠烈,战袍红溅猩鼯血。wǎng nián zhàng jiàn fèn zhōng liè,zhàn páo hóng jiàn xīng wú xuè。
草檄未吐陈琳词,种柳已近渊明宅。cǎo xí wèi tǔ chén lín cí,zhǒng liǔ yǐ jìn yuān míng zhái。
酒酣气涨漱天风,一声长啸层崖裂。jiǔ hān qì zhǎng shù tiān fēng,yī shēng zhǎng xiào céng yá liè。
登山临水憺忘归,听雨看云颇愁绝。dēng shān lín shuǐ dàn wàng guī,tīng yǔ kàn yún pǒ chóu jué。
茫茫世事应难测,英雄莫遣头空白。máng máng shì shì yīng nán cè,yīng xióng mò qiǎn tóu kōng bái。
寒尽春生刬雪霜,海阔天高排羽翮。hán jǐn chūn shēng chǎn xuě shuāng,hǎi kuò tiān gāo pái yǔ hé。
何当携手铜驼陌,蓬莱群仙朝帝侧。hé dāng xié shǒu tóng tuó mò,péng lái qún xiān cháo dì cè。
醉浥溟波鲙六鳌,老怀浩荡从君说。zuì yì míng bō kuài liù áo,lǎo huái hào dàng cóng jūn shuō。

沧洲灌夫诗为周子谅赋

郭钰

往年曾踏沧洲路,沧洲仙人留我住。wǎng nián céng tà cāng zhōu lù,cāng zhōu xiān rén liú wǒ zhù。
紫霞裁剪成春衣,到今挂在珊瑚树。zǐ xiá cái jiǎn chéng chūn yī,dào jīn guà zài shān hú shù。
十载人间走尘雾,惟爱周郎读书处。shí zài rén jiān zǒu chén wù,wéi ài zhōu láng dú shū chù。
云气寒深连竹松,江波晴涨摇窗户。yún qì hán shēn lián zhú sōng,jiāng bō qíng zhǎng yáo chuāng hù。
清晓中庭遗鹤羽,太乙青藜夜相语。qīng xiǎo zhōng tíng yí hè yǔ,tài yǐ qīng lí yè xiāng yǔ。
晚菘春韭东西畦,鸟啼桑阴日当午。wǎn sōng chūn jiǔ dōng xī qí,niǎo tí sāng yīn rì dāng wǔ。
浦云分送疏疏雨,抱瓮归来不知苦。pǔ yún fēn sòng shū shū yǔ,bào wèng guī lái bù zhī kǔ。
嗟我已负沧洲期,羡君独得沧洲趣。jiē wǒ yǐ fù cāng zhōu qī,xiàn jūn dú dé cāng zhōu qù。
江山今古武陵源,姓名伯仲苏公圃。jiāng shān jīn gǔ wǔ líng yuán,xìng míng bó zhòng sū gōng pǔ。
畦外有田多种黍,长使糟床压香醑。qí wài yǒu tián duō zhǒng shǔ,zhǎng shǐ zāo chuáng yā xiāng xǔ。
招隐先须招我来,到门不用分宾主。zhāo yǐn xiān xū zhāo wǒ lái,dào mén bù yòng fēn bīn zhǔ。

葵花叹

郭钰

朝见葵花长叹息,暮见葵花重于邑。cháo jiàn kuí huā zhǎng tàn xī,mù jiàn kuí huā zhòng yú yì。
白日携光万汇苏,寸心炯炯谁能识?bái rì xié guāng wàn huì sū,cùn xīn jiǒng jiǒng shuí néng shí?
蜡光腻粉花正开,翠袖捧出黄金杯。là guāng nì fěn huā zhèng kāi,cuì xiù pěng chū huáng jīn bēi。
再拜君王千岁寿,六龙迎驾扶桑来。zài bài jūn wáng qiān suì shòu,liù lóng yíng jià fú sāng lái。
朱门厌逢车马客,移花远置山岩侧。zhū mén yàn féng chē mǎ kè,yí huā yuǎn zhì shān yán cè。
不辞辛苦灌葵根,遮莫浮云翳空碧。bù cí xīn kǔ guàn kuí gēn,zhē mò fú yún yì kōng bì。

寄友

郭钰

东岸桃花西岸柳,来往扁舟共杯酒。dōng àn táo huā xī àn liǔ,lái wǎng biǎn zhōu gòng bēi jiǔ。
去程易远情易疏,长亭落日空回首。qù chéng yì yuǎn qíng yì shū,zhǎng tíng luò rì kōng huí shǒu。
南山山下黄菊丛,采采寒花霜露浓。nán shān shān xià huáng jú cóng,cǎi cǎi hán huā shuāng lù nóng。
蝶恨蜂愁时节去,老怀且复相为容。dié hèn fēng chóu shí jié qù,lǎo huái qiě fù xiāng wèi róng。
风雨昨朝篱竹倒,牛羊乱蹴荒山草。fēng yǔ zuó cháo lí zhú dào,niú yáng luàn cù huāng shān cǎo。
草木无情难自保,人事悠悠何足道,黄金多贮交情好。cǎo mù wú qíng nán zì bǎo,rén shì yōu yōu hé zú dào,huáng jīn duō zhù jiāo qíng hǎo。

呈罗伯刚文学

郭钰

羊郎不过西州路,痛哭当年独何故。yáng láng bù guò xī zhōu lù,tòng kū dāng nián dú hé gù。
甥舅深情江水长,今我思之更愁苦。shēng jiù shēn qíng jiāng shuǐ zhǎng,jīn wǒ sī zhī gèng chóu kǔ。
葛山老屋依岩树,杖屦往还经几度。gé shān lǎo wū yī yán shù,zhàng jù wǎng hái jīng jǐ dù。
池光凝墨草带垂,正是仙翁读书处。chí guāng níng mò cǎo dài chuí,zhèng shì xiān wēng dú shū chù。
仙翁骑鹤渺何许,零落残云春景暮。xiān wēng qí hè miǎo hé xǔ,líng luò cán yún chūn jǐng mù。
不消鬓雪添眼花,到今长者传佳句。bù xiāo bìn xuě tiān yǎn huā,dào jīn zhǎng zhě chuán jiā jù。
麒麟高冢旧松楸,燕子他家好门户。qí lín gāo zhǒng jiù sōng qiū,yàn zi tā jiā hǎo mén hù。
嗟我重来泪如雨,早时鬓发今垂素。jiē wǒ zhòng lái lèi rú yǔ,zǎo shí bìn fā jīn chuí sù。
再拜中郎问家谱,封胡羯末俱清楚。zài bài zhōng láng wèn jiā pǔ,fēng hú jié mò jù qīng chǔ。
乃知乔木盘根深,万叶千枝承雨露。nǎi zhī qiáo mù pán gēn shēn,wàn yè qiān zhī chéng yǔ lù。
澄清淮海藉英雄,亢宗事业宁无补。chéng qīng huái hǎi jí yīng xióng,kàng zōng shì yè níng wú bǔ。
夜读群书霜月明,秋悬双剑蛟龙舞。yè dú qún shū shuāng yuè míng,qiū xuán shuāng jiàn jiāo lóng wǔ。
振耀家声文且武,绵绵葛藟江之浒。zhèn yào jiā shēng wén qiě wǔ,mián mián gé lěi jiāng zhī hǔ。
印山祠堂今谁主,仙翁配食神灵聚。yìn shān cí táng jīn shuí zhǔ,xiān wēng pèi shí shén líng jù。
岂无他人我同祖,苍崖勒碑照千古。qǐ wú tā rén wǒ tóng zǔ,cāng yá lēi bēi zhào qiān gǔ。

寄罗惟巽

郭钰

四年不见罗文学,绿鬓朱颜宛如昨。sì nián bù jiàn luó wén xué,lǜ bìn zhū yán wǎn rú zuó。
酒杯春满听啼莺,琴响夜寒弹别鹤。jiǔ bēi chūn mǎn tīng tí yīng,qín xiǎng yè hán dàn bié hè。
鹤飞冥冥溯寥廓,仙人遣送长生药。hè fēi míng míng sù liáo kuò,xiān rén qiǎn sòng zhǎng shēng yào。
丹砂九转飞灵光,玉虹白日穿林壑。dān shā jiǔ zhuǎn fēi líng guāng,yù hóng bái rì chuān lín hè。
岂无踪迹到城郭,词林近日传新作。qǐ wú zōng jì dào chéng guō,cí lín jìn rì chuán xīn zuò。
待月光分荷露圆,扫云晴带松花落。dài yuè guāng fēn hé lù yuán,sǎo yún qíng dài sōng huā luò。
高怀自是贮冰清,而我胡为困尘浊。gāo huái zì shì zhù bīng qīng,ér wǒ hú wèi kùn chén zhuó。
愁心千尺游丝悬,俯仰交情谁厚薄。chóu xīn qiān chǐ yóu sī xuán,fǔ yǎng jiāo qíng shuí hòu báo。
白发为儒世所轻,临池学书意萧索。bái fā wèi rú shì suǒ qīng,lín chí xué shū yì xiāo suǒ。
闻君近有山中约,狡兔何时当就缚。wén jūn jìn yǒu shān zhōng yuē,jiǎo tù hé shí dāng jiù fù。

题邓家妇王氏诗卷

郭钰

青原之北书台东,高官厚禄多才雄。qīng yuán zhī běi shū tái dōng,gāo guān hòu lù duō cái xióng。
一死独称邓家妇,立身岂在文章工。yī sǐ dú chēng dèng jiā fù,lì shēn qǐ zài wén zhāng gōng。
黑风吹沙舞魑魅,剑花凝碧血流地。hēi fēng chuī shā wǔ chī mèi,jiàn huā níng bì xuè liú dì。
红颜薄命谁不怜,高风能使男儿愧。hóng yán báo mìng shuí bù lián,gāo fēng néng shǐ nán ér kuì。
邓侯莫伤鸾镜空,厚夜招魂归故宫。dèng hóu mò shāng luán jìng kōng,hòu yè zhāo hún guī gù gōng。
结发深恩不相负,今日始见修齐功。jié fā shēn ēn bù xiāng fù,jīn rì shǐ jiàn xiū qí gōng。
茫茫世事东流水,邓侯容发今何似。máng máng shì shì dōng liú shuǐ,dèng hóu róng fā jīn hé shì。
黉宫有井井有人,重到读书须向此。hóng gōng yǒu jǐng jǐng yǒu rén,zhòng dào dú shū xū xiàng cǐ。

和酬欧阳伯庸

郭钰

往年读书竹深处,君家叔父相宾主。wǎng nián dú shū zhú shēn chù,jūn jiā shū fù xiāng bīn zhǔ。
一门群从君最奇,赋诗已有惊人句。yī mén qún cóng jūn zuì qí,fù shī yǐ yǒu jīng rén jù。
秋高沆瀣泻金茎,日迥瑶台森玉树。qiū gāo hàng xiè xiè jīn jīng,rì jiǒng yáo tái sēn yù shù。
边烽飞度吴江浦,燕归尽失旧门户。biān fēng fēi dù wú jiāng pǔ,yàn guī jǐn shī jiù mén hù。
十五年间百忧集,相逢不敢诉艰苦。shí wǔ nián jiān bǎi yōu jí,xiāng féng bù gǎn sù jiān kǔ。
昨者见君俱老苍,形容虽变气如故。zuó zhě jiàn jūn jù lǎo cāng,xíng róng suī biàn qì rú gù。
青眼惟逢旧客开,素衣不受缁尘污。qīng yǎn wéi féng jiù kè kāi,sù yī bù shòu zī chén wū。
松下长琴按新谱,流水高山必自语。sōng xià zhǎng qín àn xīn pǔ,liú shuǐ gāo shān bì zì yǔ。
听者不知复不顾,始见高人有真趣。tīng zhě bù zhī fù bù gù,shǐ jiàn gāo rén yǒu zhēn qù。
乃仍食贫忍羁旅,俯仰词林谁比数。nǎi réng shí pín rěn jī lǚ,fǔ yǎng cí lín shuí bǐ shù。
射工伺影江波暮,长日闭门傲寒暑。shè gōng cì yǐng jiāng bō mù,zhǎng rì bì mén ào hán shǔ。
云松千尺冥冥风,野桃三月潇潇雨。yún sōng qiān chǐ míng míng fēng,yě táo sān yuè xiāo xiāo yǔ。