古诗词

竹枝词九首(并引)

刘禹锡

【其一】
白帝城头春草生,白盐山下蜀江清。bái dì chéng tóu chūn cǎo shēng,bái yán shān xià shǔ jiāng qīng。
南人上来歌一曲,北人莫上动乡情。nán rén shàng lái gē yī qū,běi rén mò shàng dòng xiāng qíng。
【其二】
山桃红花满上头,蜀江春水拍山流。shān táo hóng huā mǎn shàng tóu,shǔ jiāng chūn shuǐ pāi shān liú。
花红易衰似郎意,水流无限似侬愁。huā hóng yì shuāi shì láng yì,shuǐ liú wú xiàn shì nóng chóu。
【其三】
江上朱楼新雨晴,瀼西春水縠文生。jiāng shàng zhū lóu xīn yǔ qíng,ráng xī chūn shuǐ hú wén shēng。
桥东桥西好杨柳,人来人去唱歌行。qiáo dōng qiáo xī hǎo yáng liǔ,rén lái rén qù chàng gē xíng。
【其四】
日出三竿春雾消,江头蜀客驻兰桡。rì chū sān gān chūn wù xiāo,jiāng tóu shǔ kè zhù lán ráo。
凭寄狂夫书一纸,信在成都万里桥。píng jì kuáng fū shū yī zhǐ,xìn zài chéng dōu wàn lǐ qiáo。
【其五】
两岸山花似雪开,家家春酒满银杯。liǎng àn shān huā shì xuě kāi,jiā jiā chūn jiǔ mǎn yín bēi。
昭君坊中多女伴,永安宫外踏青来。zhāo jūn fāng zhōng duō nǚ bàn,yǒng ān gōng wài tà qīng lái。
【其六】
城西门前滟滪堆,年年波浪不能摧。chéng xī mén qián yàn yù duī,nián nián bō làng bù néng cuī。
懊恼人心不如石,少时东去复西来。ào nǎo rén xīn bù rú shí,shǎo shí dōng qù fù xī lái。
【其七】
瞿塘嘈嘈十二滩,此中道路古来难。qú táng cáo cáo shí èr tān,cǐ zhōng dào lù gǔ lái nán。
长恨人心不如水,等闲平地起波澜。zhǎng hèn rén xīn bù rú shuǐ,děng xián píng dì qǐ bō lán。
【其八】
巫峡苍苍烟雨时,清猿啼在最高枝。wū xiá cāng cāng yān yǔ shí,qīng yuán tí zài zuì gāo zhī。
个里愁人肠自断,由来不是此声悲。gè lǐ chóu rén cháng zì duàn,yóu lái bù shì cǐ shēng bēi。
【其九】
山上层层桃李花,云间烟火是人家。shān shàng céng céng táo lǐ huā,yún jiān yān huǒ shì rén jiā。
银钏金钗来负水,长刀短笠去烧畲。yín chuàn jīn chāi lái fù shuǐ,zhǎng dāo duǎn lì qù shāo shē。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

别苏州二首

刘禹锡

【其一】
三载为吴郡,临岐祖帐开。sān zài wèi wú jùn,lín qí zǔ zhàng kāi。
虽非谢桀黠,且为一裴回。suī fēi xiè jié xiá,qiě wèi yī péi huí。
【其二】
流水阊门外,秋风吹柳条。liú shuǐ chāng mén wài,qiū fēng chuī liǔ tiáo。
从来送客处,今日自魂销。cóng lái sòng kè chù,jīn rì zì hún xiāo。

踏歌词四首·其三

刘禹锡

新词宛转递相传,振袖倾鬟风露前。xīn cí wǎn zhuǎn dì xiāng chuán,zhèn xiù qīng huán fēng lù qián。
月落乌啼云雨散,游童陌上拾花钿。yuè luò wū tí yún yǔ sàn,yóu tóng mò shàng shí huā diàn。

踏歌词四首·其四

刘禹锡

日暮江头闻竹枝,南人行乐北人悲。rì mù jiāng tóu wén zhú zhī,nán rén xíng lè běi rén bēi。
自从雪里唱新曲,直到三春花尽时。zì cóng xuě lǐ chàng xīn qū,zhí dào sān chūn huā jǐn shí。