古诗词

叹水别白二十二

刘禹锡

水,至清,尽美。shuǐ,zhì qīng,jǐn měi。
从一勺,至千里。cóng yī sháo,zhì qiān lǐ。
利人利物,时行时止。lì rén lì wù,shí xíng shí zhǐ。
道性净皆然,交情淡如此。dào xìng jìng jiē rán,jiāo qíng dàn rú cǐ。
君游金谷堤上,我在石渠署里。jūn yóu jīn gǔ dī shàng,wǒ zài shí qú shǔ lǐ。
两心相忆似流波,潺湲日夜无穷已。liǎng xīn xiāng yì shì liú bō,chán yuán rì yè wú qióng yǐ。
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

途次大梁雪中奉天平令狐相公书问兼示新什因思曩岁从此拜辞形于短篇以申仰谢

刘禹锡

远守宦情薄,故人书信来。yuǎn shǒu huàn qíng báo,gù rén shū xìn lái。
共曾花下别,今独雪中回。gòng céng huā xià bié,jīn dú xuě zhōng huí。
纸尾得新什,眉头还暂开。zhǐ wěi dé xīn shén,méi tóu hái zàn kāi。
此时同雁鹜,池上一徘徊。cǐ shí tóng yàn wù,chí shàng yī pái huái。

酬令狐相公秋怀见寄

刘禹锡

寂寞蝉声静,差池燕羽回。jì mò chán shēng jìng,chà chí yàn yǔ huí。
秋风怜越绝,朔气想台骀。qiū fēng lián yuè jué,shuò qì xiǎng tái dài。
相去数千里,无因同一杯。xiāng qù shù qiān lǐ,wú yīn tóng yī bēi。
殷勤望飞雁,新自塞垣来。yīn qín wàng fēi yàn,xīn zì sāi yuán lái。

酬太原令狐相公见寄

刘禹锡

书信来天外,琼瑶满匣中。shū xìn lái tiān wài,qióng yáo mǎn xiá zhōng。
衣冠南渡远,旌节北门雄。yī guān nán dù yuǎn,jīng jié běi mén xióng。
鹤唳华亭月,马嘶榆塞风。hè lì huá tíng yuè,mǎ sī yú sāi fēng。
山川几千里,惟有两心同。shān chuān jǐ qiān lǐ,wéi yǒu liǎng xīn tóng。

酬令狐相公岁暮远怀见寄

刘禹锡

别侣孤鹤怨,冲天威凤归。bié lǚ gū hè yuàn,chōng tiān wēi fèng guī。
容光一以间,梦想是耶非。róng guāng yī yǐ jiān,mèng xiǎng shì yé fēi。
芳讯远弥重,知音老更稀。fāng xùn yuǎn mí zhòng,zhī yīn lǎo gèng xī。
不如湖上雁,北向整毛衣。bù rú hú shàng yàn,běi xiàng zhěng máo yī。

酬令狐相公亲仁郭家花下即事见寄

刘禹锡

荀令园林好,山公游赏频。xún lìng yuán lín hǎo,shān gōng yóu shǎng pín。
岂无花下侣,远望眼中人。qǐ wú huā xià lǚ,yuǎn wàng yǎn zhōng rén。
斜日渐移影,落英纷委尘。xié rì jiàn yí yǐng,luò yīng fēn wěi chén。
一吟相思曲,惆怅江南春。yī yín xiāng sī qū,chóu chàng jiāng nán chūn。

酬令狐相公首夏闲居书怀见寄

刘禹锡

蕙草芳未歇,绿槐阴已成。huì cǎo fāng wèi xiē,lǜ huái yīn yǐ chéng。
金罍唯独酌,瑶瑟有离声。jīn léi wéi dú zhuó,yáo sè yǒu lí shēng。
翔泳各殊势,篇章空寄情。xiáng yǒng gè shū shì,piān zhāng kōng jì qíng。
应怜三十载,未变使君名。yīng lián sān shí zài,wèi biàn shǐ jūn míng。

酬令狐相公庭前白菊花谢偶书所怀见寄

刘禹锡

数丛如雪色,一旦冒霜开。shù cóng rú xuě sè,yī dàn mào shuāng kāi。
寒蕊差池落,清香断续来。hán ruǐ chà chí luò,qīng xiāng duàn xù lái。
思深含别怨,芳谢惜年催。sī shēn hán bié yuàn,fāng xiè xī nián cuī。
千里难同赏,看看又早梅。qiān lǐ nán tóng shǎng,kàn kàn yòu zǎo méi。

酬令狐相公季冬南郊宿斋见寄

刘禹锡

坛下雪初霁,南城冻欲生。tán xià xuě chū jì,nán chéng dòng yù shēng。
斋心祠上帝,高步领名卿。zhāi xīn cí shàng dì,gāo bù lǐng míng qīng。
沐浴含芳泽,周旋听佩声。mù yù hán fāng zé,zhōu xuán tīng pèi shēng。
犹怜广平守,寂寞竟何成。yóu lián guǎng píng shǒu,jì mò jìng hé chéng。

贞元中侍郎舅氏牧华州时余再忝科第前后由华觐谒陪登伏毒寺屡焉亦曾赋诗题于梁栋今典冯诩暇日登楼南望三峰浩然生思追想昔年之事因成篇题旧寺

刘禹锡

曾作关中客,频经伏毒岩。céng zuò guān zhōng kè,pín jīng fú dú yán。
晴烟沙苑树,晚日渭川帆。qíng yān shā yuàn shù,wǎn rì wèi chuān fān。
昔是青春貌,今悲白雪髯。xī shì qīng chūn mào,jīn bēi bái xuě rán。
郡楼空一望,含意卷高帘。jùn lóu kōng yī wàng,hán yì juǎn gāo lián。

酬令狐相公杏园花下饮有怀见寄

刘禹锡

年年曲江望,花发即经过。nián nián qū jiāng wàng,huā fā jí jīng guò。
未饮心先醉,临风思倍多。wèi yǐn xīn xiān zuì,lín fēng sī bèi duō。
三春看又尽,两地欲如何。sān chūn kàn yòu jǐn,liǎng dì yù rú hé。
日望长安道,空成劳者歌。rì wàng zhǎng ān dào,kōng chéng láo zhě gē。

令狐相公见示题洋州崔侍郎宅双木瓜花顷接侍郎同舍陪宴树下吟玩来什辄成和章

刘禹锡

金牛蜀楼远,玉树帝城春。jīn niú shǔ lóu yuǎn,yù shù dì chéng chūn。
荣耀生华馆,逢迎欠主人。róng yào shēng huá guǎn,féng yíng qiàn zhǔ rén。
帘前疑小雪,墙外丽行尘。lián qián yí xiǎo xuě,qiáng wài lì xíng chén。
来去皆回首,情深是德邻。lái qù jiē huí shǒu,qíng shēn shì dé lín。

和令狐相公春早朝回盐铁使院中作

刘禹锡

柳动御沟清,威迟堤上行。liǔ dòng yù gōu qīng,wēi chí dī shàng xíng。
城隅日未过,山色雨初晴。chéng yú rì wèi guò,shān sè yǔ chū qíng。
莺避传呼起,花临府署明。yīng bì chuán hū qǐ,huā lín fǔ shǔ míng。
簿书盈几案,要自有高情。bù shū yíng jǐ àn,yào zì yǒu gāo qíng。

和令狐仆射相公题龙回寺

刘禹锡

兹地回銮日,皇家禅圣时。zī dì huí luán rì,huáng jiā chán shèng shí。
路无胡马迹,人识汉官仪。lù wú hú mǎ jì,rén shí hàn guān yí。
天子旌旗度,法王龙象随。tiān zi jīng qí dù,fǎ wáng lóng xiàng suí。
知怀去家叹,经此益迟迟。zhī huái qù jiā tàn,jīng cǐ yì chí chí。

令狐相公频示新什早春南望遐

刘禹锡

军城临汉水,旌旆起春风。jūn chéng lín hàn shuǐ,jīng pèi qǐ chūn fēng。
远思见江草,归心看塞鸿。yuǎn sī jiàn jiāng cǎo,guī xīn kàn sāi hóng。
野花沿古道,新叶映行宫。yě huā yán gǔ dào,xīn yè yìng xíng gōng。
惟有诗兼酒,朝朝两不同。wéi yǒu shī jiān jiǔ,cháo cháo liǎng bù tóng。

和令狐相公咏栀子花

刘禹锡

蜀国花已尽,越桃今已开。shǔ guó huā yǐ jǐn,yuè táo jīn yǐ kāi。
色疑琼树倚,香似玉京来。sè yí qióng shù yǐ,xiāng shì yù jīng lái。
且赏同心处,那忧别叶催。qiě shǎng tóng xīn chù,nà yōu bié yè cuī。
佳人如拟咏,何必待寒梅。jiā rén rú nǐ yǒng,hé bì dài hán méi。