古诗词

杨柳枝词九首

刘禹锡

塞北梅花羌笛吹,淮南桂树小山词。sāi běi méi huā qiāng dí chuī,huái nán guì shù xiǎo shān cí。
请君莫奏前朝曲,听唱新翻杨柳枝。qǐng jūn mò zòu qián cháo qū,tīng chàng xīn fān yáng liǔ zhī。
南陌东城春早时,相逢何处不依依?nán mò dōng chéng chūn zǎo shí,xiāng féng hé chù bù yī yī?
桃红李白皆夸好,须得垂杨相发挥。táo hóng lǐ bái jiē kuā hǎo,xū dé chuí yáng xiāng fā huī。
凤阙轻遮翡翠帏,龙池遥望曲尘丝。fèng quē qīng zhē fěi cuì wéi,lóng chí yáo wàng qū chén sī。
御沟春水相晖映,狂杀长安少年儿。yù gōu chūn shuǐ xiāng huī yìng,kuáng shā zhǎng ān shǎo nián ér。
金谷园中莺乱飞,铜驼陌上好风吹。jīn gǔ yuán zhōng yīng luàn fēi,tóng tuó mò shàng hǎo fēng chuī。
城东桃李须臾尽,争似垂杨无限时?chéng dōng táo lǐ xū yú jǐn,zhēng shì chuí yáng wú xiàn shí?
花萼楼前初种时,美人楼上斗腰支。huā è lóu qián chū zhǒng shí,měi rén lóu shàng dòu yāo zhī。
如今抛掷长街里,露叶如啼欲恨谁?rú jīn pāo zhì zhǎng jiē lǐ,lù yè rú tí yù hèn shuí?
炀帝行宫汴水滨,数株残柳不胜春。yáng dì xíng gōng biàn shuǐ bīn,shù zhū cán liǔ bù shèng chūn。
晚来风起花如雪,飞入宫墙不见人。wǎn lái fēng qǐ huā rú xuě,fēi rù gōng qiáng bù jiàn rén。
御陌青门拂地垂,千条金缕万条丝。yù mò qīng mén fú dì chuí,qiān tiáo jīn lǚ wàn tiáo sī。
如今绾作同心结,将赠行人知不知?rú jīn wǎn zuò tóng xīn jié,jiāng zèng xíng rén zhī bù zhī?
城外春风吹酒旗,行人挥袂日西时。chéng wài chūn fēng chuī jiǔ qí,xíng rén huī mèi rì xī shí。
长安陌上无穷树,唯有垂杨绾别离。zhǎng ān mò shàng wú qióng shù,wéi yǒu chuí yáng wǎn bié lí。
轻盈袅娜占年华,舞榭妆楼处处遮。qīng yíng niǎo nà zhàn nián huá,wǔ xiè zhuāng lóu chù chù zhē。
春尽絮飞留不得,随风好去落谁家?chūn jǐn xù fēi liú bù dé,suí fēng hǎo qù luò shuí jiā?
刘禹锡

刘禹锡

刘禹锡(772-842),字梦得,汉族,中国唐朝彭城(今徐州)人,祖籍洛阳,唐朝文学家,哲学家,自称是汉中山靖王后裔,曾任监察御史,是王叔文政治改革集团的一员。唐代中晚期著名诗人,有“诗豪”之称。他的家庭是一个世代以儒学相传的书香门第。政治上主张革新,是王叔文派政治革新活动的中心人物之一。后来永贞革新失败被贬为朗州司马(今湖南常德)。据湖南常德历史学家、收藏家周新国先生考证刘禹锡被贬为朗州司马其间写了著名的“汉寿城春望”。 刘禹锡的作品>>

猜您喜欢

别苏州二首

刘禹锡

【其一】
三载为吴郡,临岐祖帐开。sān zài wèi wú jùn,lín qí zǔ zhàng kāi。
虽非谢桀黠,且为一裴回。suī fēi xiè jié xiá,qiě wèi yī péi huí。
【其二】
流水阊门外,秋风吹柳条。liú shuǐ chāng mén wài,qiū fēng chuī liǔ tiáo。
从来送客处,今日自魂销。cóng lái sòng kè chù,jīn rì zì hún xiāo。

踏歌词四首·其三

刘禹锡

新词宛转递相传,振袖倾鬟风露前。xīn cí wǎn zhuǎn dì xiāng chuán,zhèn xiù qīng huán fēng lù qián。
月落乌啼云雨散,游童陌上拾花钿。yuè luò wū tí yún yǔ sàn,yóu tóng mò shàng shí huā diàn。

踏歌词四首·其四

刘禹锡

日暮江头闻竹枝,南人行乐北人悲。rì mù jiāng tóu wén zhú zhī,nán rén xíng lè běi rén bēi。
自从雪里唱新曲,直到三春花尽时。zì cóng xuě lǐ chàng xīn qū,zhí dào sān chūn huā jǐn shí。