古诗词

挽平山菊涧

陈普

卑卑梯接俗,望重若蒿蓬。bēi bēi tī jiē sú,wàng zhòng ruò hāo péng。
作俑繄何代,弥天以送终。zuò yǒng yī hé dài,mí tiān yǐ sòng zhōng。
闹居常愤切,易箦愈昭融。nào jū cháng fèn qiè,yì zé yù zhāo róng。
一二人家化,骎骎似洛中。yī èr rén jiā huà,qīn qīn shì luò zhōng。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

暮春始闻雷

陈普

仓庚杜宇已喧卑,出地奔空独尔迟。cāng gēng dù yǔ yǐ xuān bēi,chū dì bēn kōng dú ěr chí。
六合中间皆起处,一更前后恰来时。liù hé zhōng jiān jiē qǐ chù,yī gèng qián hòu qià lái shí。
吝蜗封闭俄惊破,迷蝶沉酣恐未知。lìn wō fēng bì é jīng pò,mí dié chén hān kǒng wèi zhī。
菌蠢蛰龙安静退,不妨奋豫小愆期。jūn chǔn zhé lóng ān jìng tuì,bù fáng fèn yù xiǎo qiān qī。

偶成呈纯父

陈普

朋友之伦在天地,何啻玄璜耦赤璋。péng yǒu zhī lún zài tiān dì,hé chì xuán huáng ǒu chì zhāng。
不聆玉人春风话,禁得铁衾秋雨床。bù líng yù rén chūn fēng huà,jìn dé tiě qīn qiū yǔ chuáng。
几人超距作貔虎,三尺弱孺思蛮强。jǐ rén chāo jù zuò pí hǔ,sān chǐ ruò rú sī mán qiáng。
几回合眼在丹碧,讲谈帝伯铺皇王。jǐ huí hé yǎn zài dān bì,jiǎng tán dì bó pù huáng wáng。

范雎蔡泽

陈普

战国诸公敝一言,磨喉砺舌乱乾坤。zhàn guó zhū gōng bì yī yán,mó hóu lì shé luàn qián kūn。
仪秦已作风霆过,范蔡方为河海翻。yí qín yǐ zuò fēng tíng guò,fàn cài fāng wèi hé hǎi fān。
荣耀须臾空自喜,真淳毫发了无存。róng yào xū yú kōng zì xǐ,zhēn chún háo fā le wú cún。
但怜三代遗孩稚,流血成河暗本原。dàn lián sān dài yí hái zhì,liú xuè chéng hé àn běn yuán。

谢天爵惠诗和韵

陈普

男子须为颜孟徒,文章义理视公沽。nán zi xū wèi yán mèng tú,wén zhāng yì lǐ shì gōng gū。
不穷六籍不为学,未了三才未是儒。bù qióng liù jí bù wèi xué,wèi le sān cái wèi shì rú。
当作大鹏辞斥鴳,又如快鹘入群乌。dāng zuò dà péng cí chì yàn,yòu rú kuài gǔ rù qún wū。
泰山到顶无多路,不肯攀登直是愚。tài shān dào dǐng wú duō lù,bù kěn pān dēng zhí shì yú。

福城无雪然人物与洛城一也

陈普

入城一见便金兰,青眼论心视肺肝。rù chéng yī jiàn biàn jīn lán,qīng yǎn lùn xīn shì fèi gān。
日用共为时世笑,昼眠常见鬼神看。rì yòng gòng wèi shí shì xiào,zhòu mián cháng jiàn guǐ shén kàn。
狂歌雪里忘年老,高卧城中傲岁寒。kuáng gē xuě lǐ wàng nián lǎo,gāo wò chéng zhōng ào suì hán。
但愿康宁百二十,年年斫雪访袁安。dàn yuàn kāng níng bǎi èr shí,nián nián zhuó xuě fǎng yuán ān。

谢岩上张伯春伯齐兄弟子侄惠生日诗

陈普

苟食媮衣岂足论,诸公何见为开尊。gǒu shí tōu yī qǐ zú lùn,zhū gōng hé jiàn wèi kāi zūn。
诗书虽读道何有,爵德咸无齿敢言。shī shū suī dú dào hé yǒu,jué dé xián wú chǐ gǎn yán。
泉下年年孤祖考,眼前事事负乾坤。quán xià nián nián gū zǔ kǎo,yǎn qián shì shì fù qián kūn。
幸随草木酣秋色,晚节黄花别立根。xìng suí cǎo mù hān qiū sè,wǎn jié huáng huā bié lì gēn。

贺岩上张商翁新居

陈普

商岭高风动帝皇,商岩清梦到君王。shāng lǐng gāo fēng dòng dì huáng,shāng yán qīng mèng dào jūn wáng。
故将琴剑诗书室,结向烟霞水石旁。gù jiāng qín jiàn shī shū shì,jié xiàng yān xiá shuǐ shí páng。
紫气遥知穿户牖,青松应不隔垣墙。zǐ qì yáo zhī chuān hù yǒu,qīng sōng yīng bù gé yuán qiáng。
后堂且设彭宣席,未许莺莺燕燕忙。hòu táng qiě shè péng xuān xí,wèi xǔ yīng yīng yàn yàn máng。

贺叔父为犹子成室

陈普

五典三纲宇宙人,千金九鼎祖宗身。wǔ diǎn sān gāng yǔ zhòu rén,qiān jīn jiǔ dǐng zǔ zōng shēn。
茶租急切同胞义,冰檗规模一个仁。chá zū jí qiè tóng bāo yì,bīng bò guī mó yī gè rén。
日月照临伦理得,山川回合栋梁新。rì yuè zhào lín lún lǐ dé,shān chuān huí hé dòng liáng xīn。
教人以意非言语,此事由家更及民。jiào rén yǐ yì fēi yán yǔ,cǐ shì yóu jiā gèng jí mín。

贺纯父修考亭成

陈普

宇宙中间此考亭,接连千圣集三灵。yǔ zhòu zhōng jiān cǐ kǎo tíng,jiē lián qiān shèng jí sān líng。
乍年松柏参天翠,无事莓苔满地青。zhà nián sōng bǎi cān tiān cuì,wú shì méi tái mǎn dì qīng。
道统拳拳俄栋宇,人心隐隐又雷霆。dào tǒng quán quán é dòng yǔ,rén xīn yǐn yǐn yòu léi tíng。
世间万事无难者,但把纯心对六经。shì jiān wàn shì wú nán zhě,dàn bǎ chún xīn duì liù jīng。

呈县尹

陈普

生贤造物意何仁,一本从来只为民。shēng xián zào wù yì hé rén,yī běn cóng lái zhǐ wèi mín。
择取易中五阳卦,要令到处四时春。zé qǔ yì zhōng wǔ yáng guà,yào lìng dào chù sì shí chūn。
黄扉紫闼终行志,碧水丹山且爱人。huáng fēi zǐ tà zhōng xíng zhì,bì shuǐ dān shān qiě ài rén。
满县栽花祇悦目,桑麻雨露是公真。mǎn xiàn zāi huā qí yuè mù,sāng má yǔ lù shì gōng zhēn。

呈县尹

陈普

富贵能无不俯眉,太玄久作覆瓿资。fù guì néng wú bù fǔ méi,tài xuán jiǔ zuò fù bù zī。
柴荆昼刻声何驶,芹草春风浪已披。chái jīng zhòu kè shēng hé shǐ,qín cǎo chūn fēng làng yǐ pī。
似此深心宁为己,其如浅学谬蒙知。shì cǐ shēn xīn níng wèi jǐ,qí rú qiǎn xué miù méng zhī。
位无大小心惟一,已是当年吐哺时。wèi wú dà xiǎo xīn wéi yī,yǐ shì dāng nián tǔ bǔ shí。

赠叶洞春画葡萄

陈普

引蔓牵藤寸管头,扶骊剔蚌出风流。yǐn màn qiān téng cùn guǎn tóu,fú lí tī bàng chū fēng liú。
三千龙女抛珠佩,一个儒生拥碧油。sān qiān lóng nǚ pāo zhū pèi,yī gè rú shēng yōng bì yóu。
莫是前生封即墨,便堪作酒博青州。mò shì qián shēng fēng jí mò,biàn kān zuò jiǔ bó qīng zhōu。
齐奴倘会清妍意,免得红裙逐翠楼。qí nú tǎng huì qīng yán yì,miǎn dé hóng qún zhú cuì lóu。

自杭来有四圣观佛所言

陈普

浮杭江海备间关,金甲煌煌亦厚颜。fú háng jiāng hǎi bèi jiān guān,jīn jiǎ huáng huáng yì hòu yán。
一夕苍黄生病眼,百年丹碧照青湾。yī xī cāng huáng shēng bìng yǎn,bǎi nián dān bì zhào qīng wān。
但闻兀术声翻海,不谓罗延力拔山。dàn wén wù shù shēng fān hǎi,bù wèi luó yán lì bá shān。
琐琐废兴何足道,伤身空在暗香间。suǒ suǒ fèi xīng hé zú dào,shāng shēn kōng zài àn xiāng jiān。

呈汪主簿及茗源诸公

陈普

章甫公西愧点雩,断缨子路羡柴愚。zhāng fǔ gōng xī kuì diǎn yú,duàn yīng zi lù xiàn chái yú。
天知人弃终多福,道屈身伸赖读书。tiān zhī rén qì zhōng duō fú,dào qū shēn shēn lài dú shū。
有日官曹须忍耐,薰天声利尽欷歔。yǒu rì guān cáo xū rěn nài,xūn tiān shēng lì jǐn xī xū。
行藏谩似琅琊客,采药深山日不虚。xíng cáng mán shì láng yá kè,cǎi yào shēn shān rì bù xū。

挽诗

陈普

蝇头蜗角总虚名,公擅儒林一老成。yíng tóu wō jiǎo zǒng xū míng,gōng shàn rú lín yī lǎo chéng。
四德兼全空翠袖,一丘何暇问苍生。sì dé jiān quán kōng cuì xiù,yī qiū hé xiá wèn cāng shēng。
书窗掩月鸡同梦,琴室临溪鱼识声。shū chuāng yǎn yuè jī tóng mèng,qín shì lín xī yú shí shēng。
可惜哲人今已矣,尚存畏敬尽堪刑。kě xī zhé rén jīn yǐ yǐ,shàng cún wèi jìng jǐn kān xíng。
6761234567»