古诗词

远望

陈普

浮云尽扫暖微霄,去鹭归鸿入望遥。fú yún jǐn sǎo nuǎn wēi xiāo,qù lù guī hóng rù wàng yáo。
积雨才收平野阔,夕阳未卷大江豪。jī yǔ cái shōu píng yě kuò,xī yáng wèi juǎn dà jiāng háo。
近看飘絮如千叶,远见修眉若一毫。jìn kàn piāo xù rú qiān yè,yuǎn jiàn xiū méi ruò yī háo。
不有危楼高百尺,也应无处可呼号。bù yǒu wēi lóu gāo bǎi chǐ,yě yīng wú chù kě hū hào。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

先帝斋宫内弄儿,阿娇金屋篡歌姬。xiān dì zhāi gōng nèi nòng ér,ā jiāo jīn wū cuàn gē jī。
披香博士真才子,刘氏家传却未知。pī xiāng bó shì zhēn cái zi,liú shì jiā chuán què wèi zhī。

咏史

陈普

几多爱子出萧关,山积胡沙骨未还。jǐ duō ài zi chū xiāo guān,shān jī hú shā gǔ wèi hái。
好把望思台上泪,随风北去洒阴山。hǎo bǎ wàng sī tái shàng lèi,suí fēng běi qù sǎ yīn shān。

咏史

陈普

文帝端能杀少翁,景皇不解斩常融。wén dì duān néng shā shǎo wēng,jǐng huáng bù jiě zhǎn cháng róng。
正心数语深加意,位在三皇五帝中。zhèng xīn shù yǔ shēn jiā yì,wèi zài sān huáng wǔ dì zhōng。

咏史

陈普

起上林苑赏方朔,发会稽兵惜虎符。qǐ shàng lín yuàn shǎng fāng shuò,fā huì jī bīng xī hǔ fú。
君侧此时三四辈,盍移东海换江都。jūn cè cǐ shí sān sì bèi,hé yí dōng hǎi huàn jiāng dōu。

咏史

陈普

狄山不能居一障,公孙请专事朔方。dí shān bù néng jū yī zhàng,gōng sūn qǐng zhuān shì shuò fāng。
尊荣卫霍家山岳,冷淡申辕头雪霜。zūn róng wèi huò jiā shān yuè,lěng dàn shēn yuán tóu xuě shuāng。

咏史

陈普

五十馀年四海波,建元三载尽征和。wǔ shí yú nián sì hǎi bō,jiàn yuán sān zài jǐn zhēng hé。
中央寸土才无血,沃日浇天瓠子河。zhōng yāng cùn tǔ cái wú xuè,wò rì jiāo tiān hù zi hé。

咏史

陈普

东北民思齑主父,西南人欲粉唐蒙。dōng běi mín sī jī zhǔ fù,xī nán rén yù fěn táng méng。
汉家社稷何依倚,黯直粗疏一病翁。hàn jiā shè jì hé yī yǐ,àn zhí cū shū yī bìng wēng。

咏史

陈普

夏葛冬裘事已殊,茂陵礼乐议何迂。xià gé dōng qiú shì yǐ shū,mào líng lǐ lè yì hé yū。
去周未远真淳在,莫把公孙例汉儒。qù zhōu wèi yuǎn zhēn chún zài,mò bǎ gōng sūn lì hàn rú。

咏史

陈普

好古刘安岂逆俦,左吴枚赫满诸侯。hǎo gǔ liú ān qǐ nì chóu,zuǒ wú méi hè mǎn zhū hóu。
仲舒到处皆狼虎,妥帖驯良独到头。zhòng shū dào chù jiē láng hǔ,tuǒ tiē xùn liáng dú dào tóu。

咏史

陈普

鹤发东宫体孝文,明堂服色谩云云。hè fā dōng gōng tǐ xiào wén,míng táng fú sè mán yún yún。
力行到底终何似,不逮躬行万石君。lì xíng dào dǐ zhōng hé shì,bù dǎi gōng xíng wàn shí jūn。

咏史

陈普

孟轲死后惟董子,道义两言扩古今。mèng kē sǐ hòu wéi dǒng zi,dào yì liǎng yán kuò gǔ jīn。
性善七篇何落落,千秋不遇一知音。xìng shàn qī piān hé luò luò,qiān qiū bù yù yī zhī yīn。

咏史

陈普

片言不合去何迟,又似当年在楚时。piàn yán bù hé qù hé chí,yòu shì dāng nián zài chǔ shí。
束帛蒲轮无报效,至今天子不迎师。shù bó pú lún wú bào xiào,zhì jīn tiān zi bù yíng shī。

咏史

陈普

井田学校竟终天,盐铁舟车讫万年。jǐng tián xué xiào jìng zhōng tiān,yán tiě zhōu chē qì wàn nián。
隔绝古今萧与霍,空劳孔壁出尘编。gé jué gǔ jīn xiāo yǔ huò,kōng láo kǒng bì chū chén biān。

咏史

陈普

几度咸阳累积尸,尽缘丘冢似焉支。jǐ dù xián yáng lèi jī shī,jǐn yuán qiū zhǒng shì yān zhī。
覆车愁杀张车骑,印绶临身必十辞。fù chē chóu shā zhāng chē qí,yìn shòu lín shēn bì shí cí。

咏史

陈普

张汤绝似公孙子,一样奴颜裹祸心。zhāng tāng jué shì gōng sūn zi,yī yàng nú yán guǒ huò xīn。
不赖汲生如日月,汉廷谁与破幽阴。bù lài jí shēng rú rì yuè,hàn tíng shuí yǔ pò yōu yīn。