古诗词

孟子具体而微

陈普

道体本来无限量,其间细大竞差殊。dào tǐ běn lái wú xiàn liàng,qí jiān xì dà jìng chà shū。
只争思勉些微累,意必之心未绝无。zhǐ zhēng sī miǎn xiē wēi lèi,yì bì zhī xīn wèi jué wú。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

骊宫歌笑入青云,曾识常山有战尘。lí gōng gē xiào rù qīng yún,céng shí cháng shān yǒu zhàn chén。
忠骨已澌馀发在,因人得见梦中身。zhōng gǔ yǐ sī yú fā zài,yīn rén dé jiàn mèng zhōng shēn。

咏史

陈普

韩愈南投瘴海波,元和天子老中讹。hán yù nán tóu zhàng hǎi bō,yuán hé tiān zi lǎo zhōng é。
檀檐金墄犹堪笑,愿作重来赴火蛾。tán yán jīn cè yóu kān xiào,yuàn zuò zhòng lái fù huǒ é。

咏史

陈普

杨墨蛇龙本一区,大颠便是恶溪鱼。yáng mò shé lóng běn yī qū,dà diān biàn shì è xī yú。
退之也是无操守,一贬便陈封禅书。tuì zhī yě shì wú cāo shǒu,yī biǎn biàn chén fēng chán shū。

咏史

陈普

过了秦灰汉又唐,衣冠谁不是牙郎。guò le qín huī hàn yòu táng,yī guān shuí bù shì yá láng。
河东柳氏何师法,奴婢犹知蹈大方。hé dōng liǔ shì hé shī fǎ,nú bì yóu zhī dǎo dà fāng。

咏史

陈普

方朔优旃岂舜徒,南来谩喜落苍梧。fāng shuò yōu zhān qǐ shùn tú,nán lái mán xǐ luò cāng wú。
天津醉里乾坤眼,只见双程不见苏。tiān jīn zuì lǐ qián kūn yǎn,zhǐ jiàn shuāng chéng bù jiàn sū。

咏史

陈普

鸳鸿阵阵落南溟,长乐钟中黑眚行。yuān hóng zhèn zhèn luò nán míng,zhǎng lè zhōng zhōng hēi shěng xíng。
逐客不愁人鲊瓮,荷花落日第含情。zhú kè bù chóu rén zhǎ wèng,hé huā luò rì dì hán qíng。

咏史

陈普

两鸟相酬声沸天,治平重著一啼鹃。liǎng niǎo xiāng chóu shēng fèi tiān,zhì píng zhòng zhù yī tí juān。
鸳鸾鸥鹭无栖处,缄口于今三百年。yuān luán ōu lù wú qī chù,jiān kǒu yú jīn sān bǎi nián。

咏史

陈普

矩步规行范古今,山樵野牧共讴吟。jǔ bù guī xíng fàn gǔ jīn,shān qiáo yě mù gòng ōu yín。
荷衣兰佩通身是,却看离骚不入心。hé yī lán pèi tōng shēn shì,què kàn lí sāo bù rù xīn。

咏史

陈普

千载争刳汉贼肠,及观通鉴似文王。qiān zài zhēng kū hàn zéi cháng,jí guān tōng jiàn shì wén wáng。
两间正气都输予,犹惜坤中一点黄。liǎng jiān zhèng qì dōu shū yǔ,yóu xī kūn zhōng yī diǎn huáng。

咏史

陈普

步趋坐立若山河,盛德华夷共咏歌。bù qū zuò lì ruò shān hé,shèng dé huá yí gòng yǒng gē。
议论偏颇真可怪,阿瞒高帝彧萧何。yì lùn piān pǒ zhēn kě guài,ā mán gāo dì yù xiāo hé。

咏史

陈普

九野寒威闭六阴,一川风月伴瑶琴。jiǔ yě hán wēi bì liù yīn,yī chuān fēng yuè bàn yáo qín。
鼓楼岩下人如玉,说与渔郎仔细寻。gǔ lóu yán xià rén rú yù,shuō yǔ yú láng zǎi xì xún。

邵武泰宁途间一路海棠

陈普

万骑连接出襄国,诸姨撩乱上骊山。wàn qí lián jiē chū xiāng guó,zhū yí liāo luàn shàng lí shān。
道人不识红妆面,何事扶筇过此山。dào rén bù shí hóng zhuāng miàn,hé shì fú qióng guò cǐ shān。

玉女峰

陈普

暮暮朝朝此水头,却无雨怨与云愁。mù mù cháo cháo cǐ shuǐ tóu,què wú yǔ yuàn yǔ yún chóu。
我仪何事堂堂去,极目天涯双鬓秋。wǒ yí hé shì táng táng qù,jí mù tiān yá shuāng bìn qiū。

自哂六首

陈普

曾骑白鹤上扬州,头上花枝秉烛游。céng qí bái hè shàng yáng zhōu,tóu shàng huā zhī bǐng zhú yóu。
樽酒迩来谁是伴?zūn jiǔ ěr lái shuí shì bàn?
白云收尽数峰秋。bái yún shōu jǐn shù fēng qiū。

自哂六首

陈普

草泽行吟赋楚骚,青麻衣上俗尘多。cǎo zé xíng yín fù chǔ sāo,qīng má yī shàng sú chén duō。
五陵年少休相笑,戏马台前载酒过。wǔ líng nián shǎo xiū xiāng xiào,xì mǎ tái qián zài jiǔ guò。