古诗词

定西番

韦庄

芳草丛生缕结,花艳艳,雨蒙蒙,晓庭中。fāng cǎo cóng shēng lǚ jié,huā yàn yàn,yǔ méng méng,xiǎo tíng zhōng。
塞远久无音问,愁销镜里红。sāi yuǎn jiǔ wú yīn wèn,chóu xiāo jìng lǐ hóng。
紫燕黄鹂犹至,恨何穷。zǐ yàn huáng lí yóu zhì,hèn hé qióng。
韦庄

韦庄

韦庄(约836年─910年),字端己,杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。 韦庄的作品>>

猜您喜欢

访浔阳友人不遇

韦庄

不见安期悔上楼,寂寥人对鹭鹚愁。bù jiàn ān qī huǐ shàng lóu,jì liáo rén duì lù cí chóu。
芦花雨急江烟暝,何处潺潺独棹舟。lú huā yǔ jí jiāng yān míng,hé chù chán chán dú zhào zhōu。

丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首

韦庄

满街杨柳绿丝烟,画出清明二月天。mǎn jiē yáng liǔ lǜ sī yān,huà chū qīng míng èr yuè tiān。
好是隔帘花树动,女郎撩乱送秋千。hǎo shì gé lián huā shù dòng,nǚ láng liāo luàn sòng qiū qiān。

丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首

韦庄

雕阴寒食足游人,金凤罗衣湿麝薰。diāo yīn hán shí zú yóu rén,jīn fèng luó yī shī shè xūn。
肠断入城芳草路,淡红香白一群群。cháng duàn rù chéng fāng cǎo lù,dàn hóng xiāng bái yī qún qún。

丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首

韦庄

开元坡下日初斜,拜扫归来走钿车。kāi yuán pō xià rì chū xié,bài sǎo guī lái zǒu diàn chē。
可惜数株红艳好,不知今夜落谁家。kě xī shù zhū hóng yàn hǎo,bù zhī jīn yè luò shuí jiā。

丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首

韦庄

马骄风疾玉鞭长,过去唯留一阵香。mǎ jiāo fēng jí yù biān zhǎng,guò qù wéi liú yī zhèn xiāng。
闲客不须烧破眼,好花皆属富家郎。xián kè bù xū shāo pò yǎn,hǎo huā jiē shǔ fù jiā láng。

丙辰年鄜州遇寒食城外醉吟五首

韦庄

雨丝烟柳欲清明,金屋人闲暖凤笙。yǔ sī yān liǔ yù qīng míng,jīn wū rén xián nuǎn fèng shēng。
永日迢迢无一事,隔街闻筑气毬声。yǒng rì tiáo tiáo wú yī shì,gé jiē wén zhù qì qiú shēng。

宜君

韦庄

本期同此卧林丘,榾柮炉前拥布裘。běn qī tóng cǐ wò lín qiū,gǔ duò lú qián yōng bù qiú。
何事却骑羸马去,白云红树不相留。hé shì què qí léi mǎ qù,bái yún hóng shù bù xiāng liú。

宜君

韦庄

明月严霜扑皂貂,羡君高卧正逍遥。míng yuè yán shuāng pū zào diāo,xiàn jūn gāo wò zhèng xiāo yáo。
门前积雪深三尺,火满红炉酒满瓢。mén qián jī xuě shēn sān chǐ,huǒ mǎn hóng lú jiǔ mǎn piáo。

长安旧里

韦庄

满目墙匡春草深,伤时伤事更伤心。mǎn mù qiáng kuāng chūn cǎo shēn,shāng shí shāng shì gèng shāng xīn。
车轮马迹今何在,十二玉楼无处寻。chē lún mǎ jì jīn hé zài,shí èr yù lóu wú chù xún。

焦崖阁

韦庄

李白曾歌蜀道难,长闻白日上青天。lǐ bái céng gē shǔ dào nán,zhǎng wén bái rì shàng qīng tiān。
今朝夜过焦崖阁,始信星河在马前。jīn cháo yè guò jiāo yá gé,shǐ xìn xīng hé zài mǎ qián。

姬人养蚕

韦庄

昔年爱笑蚕家妇,今日辛勤自养蚕。xī nián ài xiào cán jiā fù,jīn rì xīn qín zì yǎng cán。
仍道不愁罗与绮,女郎初解织桑篮。réng dào bù chóu luó yǔ qǐ,nǚ láng chū jiě zhī sāng lán。

长干塘别徐茂才

韦庄

乱离时节别离轻,别酒应须满满倾。luàn lí shí jié bié lí qīng,bié jiǔ yīng xū mǎn mǎn qīng。
才喜相逢又相送,有情争得似无情。cái xǐ xiāng féng yòu xiāng sòng,yǒu qíng zhēng dé shì wú qíng。

白牡丹

韦庄

闺中莫妒新妆妇,陌上须惭傅粉郎。guī zhōng mò dù xīn zhuāng fù,mò shàng xū cán fù fěn láng。
昨夜月明浑似水,入门唯觉一庭香。zuó yè yuè míng hún shì shuǐ,rù mén wéi jué yī tíng xiāng。

悯耕者

韦庄

何代何王不战争,尽从离乱见清平。hé dài hé wáng bù zhàn zhēng,jǐn cóng lí luàn jiàn qīng píng。
如今暴骨多于土,犹点乡兵作戍兵。rú jīn bào gǔ duō yú tǔ,yóu diǎn xiāng bīng zuò shù bīng。

壶关道中作

韦庄

处处兵戈路不通,却从山北去江东。chù chù bīng gē lù bù tōng,què cóng shān běi qù jiāng dōng。
黄昏欲到壶关寨,匹马寒嘶野草中。huáng hūn yù dào hú guān zhài,pǐ mǎ hán sī yě cǎo zhōng。