古诗词

蚕妇辞

陈普

东邻采桑妇,西邻养蚕女,年年役役为蚕苦。dōng lín cǎi sāng fù,xī lín yǎng cán nǚ,nián nián yì yì wèi cán kǔ。
桐花如雪麦如云,鸣鸠醉椹叫春雨。tóng huā rú xuě mài rú yún,míng jiū zuì shèn jiào chūn yǔ。
踏踏登竹梯,山烟锁春树。tà tà dēng zhú tī,shān yān suǒ chūn shù。
不管乌台湿红雾,妾家有夫事犁锄,妾家有子尚啼饥。bù guǎn wū tái shī hóng wù,qiè jiā yǒu fū shì lí chú,qiè jiā yǒu zi shàng tí jī。
春蚕满筐尚望叶,儿啼索食夫已归。chūn cán mǎn kuāng shàng wàng yè,ér tí suǒ shí fū yǐ guī。
前年养蚕不熟叶,私债未偿眉暗蹙。qián nián yǎng cán bù shú yè,sī zhài wèi cháng méi àn cù。
去年养蚕丝已空,打门又被官税促。qù nián yǎng cán sī yǐ kōng,dǎ mén yòu bèi guān shuì cù。
今年养蚕嫁小姑,催妆要作红罗襦。jīn nián yǎng cán jià xiǎo gū,cuī zhuāng yào zuò hóng luó rú。
妾身依旧只裙布,寒灯补破聊庇躯。qiè shēn yī jiù zhǐ qún bù,hán dēng bǔ pò liáo bì qū。
蚕兮蚕兮汝知否,安得茧成大如斗。cán xī cán xī rǔ zhī fǒu,ān dé jiǎn chéng dà rú dòu。
妾生恨不逢成周,治世春风桑五亩。qiè shēng hèn bù féng chéng zhōu,zhì shì chūn fēng sāng wǔ mǔ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

孟子行所无事

陈普

天理须殊本自然,自然天道合无天。tiān lǐ xū shū běn zì rán,zì rán tiān dào hé wú tiān。
一毫小智生穿凿,所性之真已弗全。yī háo xiǎo zhì shēng chuān záo,suǒ xìng zhī zhēn yǐ fú quán。

孟子终身之忧

陈普

冠屦昂昂数尺躯,圣贤无我意何殊。guān jù áng áng shù chǐ qū,shèng xián wú wǒ yì hé shū。
伊人德业光天地,在我宁甘食粟夫。yī rén dé yè guāng tiān dì,zài wǒ níng gān shí sù fū。

孟子易地皆然

陈普

今古无过只一中,随时适变不相通。jīn gǔ wú guò zhǐ yī zhōng,suí shí shì biàn bù xiāng tōng。
圣贤心术无偏倚,事业虽殊道则同。shèng xián xīn shù wú piān yǐ,shì yè suī shū dào zé tóng。

孟子齐人妻妾

陈普

箪瓢门柝不堪贫,奴婢甘心自屈身。dān piáo mén tuò bù kān pín,nú bì gān xīn zì qū shēn。
驷马高车光郡国,看来等是乞墦人。sì mǎ gāo chē guāng jùn guó,kàn lái děng shì qǐ fán rén。

孟子终身慕父母

陈普

外物安能乱本真,终天眷慕受恩深。wài wù ān néng luàn běn zhēn,zhōng tiān juàn mù shòu ēn shēn。
大人所在元无坏,不失初来赤子心。dà rén suǒ zài yuán wú huài,bù shī chū lái chì zi xīn。

孟子忧忧喜喜

陈普

骨肉真情出不期,捐阶盖井我何知。gǔ ròu zhēn qíng chū bù qī,juān jiē gài jǐng wǒ hé zhī。
风埃满目闲来往,天性曾无一点疵。fēng āi mǎn mù xián lái wǎng,tiān xìng céng wú yī diǎn cī。

孟子禅继

陈普

处变安常两不同,圣心天地与为公。chù biàn ān cháng liǎng bù tóng,shèng xīn tiān dì yǔ wèi gōng。
要知授受精微处,不问亲疏共一中。yào zhī shòu shòu jīng wēi chù,bù wèn qīn shū gòng yī zhōng。

孟子有庳

陈普

弟兄小忍与堪怜,公义私情获两全。dì xiōng xiǎo rěn yǔ kān lián,gōng yì sī qíng huò liǎng quán。
管叔若教封有庳,如凶凶罪岂无偏。guǎn shū ruò jiào fēng yǒu bì,rú xiōng xiōng zuì qǐ wú piān。

孟子放太甲

陈普

未道鸣条作网罗,近来亳邑转偏颇。wèi dào míng tiáo zuò wǎng luó,jìn lái bó yì zhuǎn piān pǒ。
嗣君可到先王墓,为问南巢事若何。sì jūn kě dào xiān wáng mù,wèi wèn nán cháo shì ruò hé。

孟子要汤

陈普

畎亩一身尧舜乐,幡然尧舜在君民。quǎn mǔ yī shēn yáo shùn lè,fān rán yáo shùn zài jūn mín。
别无鼎俎要汤具,为有华勋道在身。bié wú dǐng zǔ yào tāng jù,wèi yǒu huá xūn dào zài shēn。

孟子百里奚

陈普

贫来刍牧竟何疑,只是要秦一事非。pín lái chú mù jìng hé yí,zhǐ shì yào qín yī shì fēi。
爵禄无心殊已久,谁能白首恋轻肥。jué lù wú xīn shū yǐ jiǔ,shuí néng bái shǒu liàn qīng féi。

孟子大成

陈普

任与清和犹是器,偏于所执不相通。rèn yǔ qīng hé yóu shì qì,piān yú suǒ zhí bù xiāng tōng。
大成之德该全体,万理同归一贯中。dà chéng zhī dé gāi quán tǐ,wàn lǐ tóng guī yī guàn zhōng。

孟子贵贵尊贤

陈普

贵贵如天礼极隆,无人更识下贤风。guì guì rú tiān lǐ jí lóng,wú rén gèng shí xià xián fēng。
岂知坤位居乾上,天地之交泰道通。qǐ zhī kūn wèi jū qián shàng,tiān dì zhī jiāo tài dào tōng。

孟子天位

陈普

天位待贤良有以,理天之物治天民。tiān wèi dài xián liáng yǒu yǐ,lǐ tiān zhī wù zhì tiān mín。
近来职掌归西邸,不是朋亲即富人。jìn lái zhí zhǎng guī xī dǐ,bù shì péng qīn jí fù rén。

孟子猎较

陈普

道体从宜无害义,不容外物独违时。dào tǐ cóng yí wú hài yì,bù róng wài wù dú wéi shí。
未能槁食并泉饮,咽李哇鹅岂可为。wèi néng gǎo shí bìng quán yǐn,yàn lǐ wa é qǐ kě wèi。