古诗词

蚕妇辞

陈普

东邻采桑妇,西邻养蚕女,年年役役为蚕苦。dōng lín cǎi sāng fù,xī lín yǎng cán nǚ,nián nián yì yì wèi cán kǔ。
桐花如雪麦如云,鸣鸠醉椹叫春雨。tóng huā rú xuě mài rú yún,míng jiū zuì shèn jiào chūn yǔ。
踏踏登竹梯,山烟锁春树。tà tà dēng zhú tī,shān yān suǒ chūn shù。
不管乌台湿红雾,妾家有夫事犁锄,妾家有子尚啼饥。bù guǎn wū tái shī hóng wù,qiè jiā yǒu fū shì lí chú,qiè jiā yǒu zi shàng tí jī。
春蚕满筐尚望叶,儿啼索食夫已归。chūn cán mǎn kuāng shàng wàng yè,ér tí suǒ shí fū yǐ guī。
前年养蚕不熟叶,私债未偿眉暗蹙。qián nián yǎng cán bù shú yè,sī zhài wèi cháng méi àn cù。
去年养蚕丝已空,打门又被官税促。qù nián yǎng cán sī yǐ kōng,dǎ mén yòu bèi guān shuì cù。
今年养蚕嫁小姑,催妆要作红罗襦。jīn nián yǎng cán jià xiǎo gū,cuī zhuāng yào zuò hóng luó rú。
妾身依旧只裙布,寒灯补破聊庇躯。qiè shēn yī jiù zhǐ qún bù,hán dēng bǔ pò liáo bì qū。
蚕兮蚕兮汝知否,安得茧成大如斗。cán xī cán xī rǔ zhī fǒu,ān dé jiǎn chéng dà rú dòu。
妾生恨不逢成周,治世春风桑五亩。qiè shēng hèn bù féng chéng zhōu,zhì shì chūn fēng sāng wǔ mǔ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

义旗照日映淮流,不为曹孤为夏侯。yì qí zhào rì yìng huái liú,bù wèi cáo gū wèi xià hóu。
麾下诸君底心性,海中五百又扬州。huī xià zhū jūn dǐ xīn xìng,hǎi zhōng wǔ bǎi yòu yáng zhōu。

咏史

陈普

诸公竞起灭彝伦,特立当年一女身。zhū gōng jìng qǐ miè yí lún,tè lì dāng nián yī nǚ shēn。
尽付轻尘栖弱草,便从正始断无人。jǐn fù qīng chén qī ruò cǎo,biàn cóng zhèng shǐ duàn wú rén。

咏史

陈普

铜驼荆棘夜深深,尚想清谈撼竹林。tóng tuó jīng jí yè shēn shēn,shàng xiǎng qīng tán hàn zhú lín。
南渡百年无雅乐,当年犹惜广陵音。nán dù bǎi nián wú yǎ lè,dāng nián yóu xī guǎng líng yīn。

咏史

陈普

佞舌如簧乱孝思,竹林人物固猖披。nìng shé rú huáng luàn xiào sī,zhú lín rén wù gù chāng pī。
御衣烱烱嵇生血,不似王生泪着枝。yù yī jiǒng jiǒng jī shēng xuè,bù shì wáng shēng lèi zhe zhī。

咏史

陈普

正始颓波万丈深,卧冰泣竹尽漂沉。zhèng shǐ tuí bō wàn zhàng shēn,wò bīng qì zhú jǐn piāo chén。
尚馀泪染无枝树,撑拄乾坤直到今。shàng yú lèi rǎn wú zhī shù,chēng zhǔ qián kūn zhí dào jīn。

咏史

陈普

中道难行古已然,东边扶起又西边。zhōng dào nán xíng gǔ yǐ rán,dōng biān fú qǐ yòu xī biān。
一般等是墟人国,莫道三君与七贤。yī bān děng shì xū rén guó,mò dào sān jūn yǔ qī xián。

咏史

陈普

截发哀号孽妇前,晋家无地亦无天。jié fā āi hào niè fù qián,jìn jiā wú dì yì wú tiān。
当时阮籍丘中骨,掷向黄河尚带膻。dāng shí ruǎn jí qiū zhōng gǔ,zhì xiàng huáng hé shàng dài shān。

咏史

陈普

半生脚不踏晋土,有翼还须飞上天。bàn shēng jiǎo bù tà jìn tǔ,yǒu yì hái xū fēi shàng tiān。
好遣竹林诸放达,谈庄说老寝车前。hǎo qiǎn zhú lín zhū fàng dá,tán zhuāng shuō lǎo qǐn chē qián。

咏史

陈普

心地终输范粲安,鱼熊兼得古今难。xīn dì zhōng shū fàn càn ān,yú xióng jiān dé gǔ jīn nán。
永嘉陵墓温明器,得似安平素木棺。yǒng jiā líng mù wēn míng qì,dé shì ān píng sù mù guān。

咏史

陈普

君亲忠孝岂殊途,甲有方能罪乙无。jūn qīn zhōng xiào qǐ shū tú,jiǎ yǒu fāng néng zuì yǐ wú。
座上研研称阮籍,不知联席是公闾。zuò shàng yán yán chēng ruǎn jí,bù zhī lián xí shì gōng lǘ。

咏史

陈普

家国儿曹付五胡,奉身恨不及齐奴。jiā guó ér cáo fù wǔ hú,fèng shēn hèn bù jí qí nú。
君王但说平生事,政为诸公昧远图。jūn wáng dàn shuō píng shēng shì,zhèng wèi zhū gōng mèi yuǎn tú。

咏史

陈普

君王宫里望安舒,何啻慈亲念鲤鱼。jūn wáng gōng lǐ wàng ān shū,hé chì cí qīn niàn lǐ yú。
体认卧冰真意思,忍看成济犯銮舆。tǐ rèn wò bīng zhēn yì sī,rěn kàn chéng jì fàn luán yú。

咏史

陈普

倒载山公即巨源,清谈安石幼舆孙。dào zài shān gōng jí jù yuán,qīng tán ān shí yòu yú sūn。
晋家祸乱深如海,半出咸熙太尉门。jìn jiā huò luàn shēn rú hǎi,bàn chū xián xī tài wèi mén。

咏史

陈普

杳杳羊车转掖庭,夕阳亭上北风腥。yǎo yǎo yáng chē zhuǎn yē tíng,xī yáng tíng shàng běi fēng xīng。
纷纷羔羯趋河洛,为见深宫竹叶青。fēn fēn gāo jié qū hé luò,wèi jiàn shēn gōng zhú yè qīng。

咏史

陈普

斥出维垣令太师,尽留群小凤凰池。chì chū wéi yuán lìng tài shī,jǐn liú qún xiǎo fèng huáng chí。
争知暗里牵裾子,元是屠家揣肉儿。zhēng zhī àn lǐ qiān jū zi,yuán shì tú jiā chuāi ròu ér。