古诗词

旦气诗

陈普

昼气如大雾,蒙我大明镜。zhòu qì rú dà wù,méng wǒ dà míng jìng。
主人莫知乡,奴隶窃权柄。zhǔ rén mò zhī xiāng,nú lì qiè quán bǐng。
不能巍巍莅,惟听纷纷命。bù néng wēi wēi lì,wéi tīng fēn fēn mìng。
是非既昧瞀,操执岂中正。shì fēi jì mèi mào,cāo zhí qǐ zhōng zhèng。
不惟裁截偏,尤苦怠惰病。bù wéi cái jié piān,yóu kǔ dài duò bìng。
一柱一柔弱,四维俱不竞。yī zhù yī róu ruò,sì wéi jù bù jìng。
循兹不回首,安得逃禽行。xún zī bù huí shǒu,ān dé táo qín xíng。
为人自暴弃,造化德独盛。wèi rén zì bào qì,zào huà dé dú shèng。
纳日息万物,停止吾视听。nà rì xī wàn wù,tíng zhǐ wú shì tīng。
魂归魄不安,灵根复凝定。hún guī pò bù ān,líng gēn fù níng dìng。
潜龙蟠深渊,不灭飞腾性。qián lóng pán shēn yuān,bù miè fēi téng xìng。
五更号群鸡,陡然得大庆。wǔ gèng hào qún jī,dǒu rán dé dà qìng。
熹微一隙开,洞达八荒圣。xī wēi yī xì kāi,dòng dá bā huāng shèng。
天地顿轩豁,百度亦饾饤。tiān dì dùn xuān huō,bǎi dù yì dòu dìng。
昨非咸昭晰,今是足审订。zuó fēi xián zhāo xī,jīn shì zú shěn dìng。
乃知天于人,父母未足并。nǎi zhī tiān yú rén,fù mǔ wèi zú bìng。
晦以养其明,止以茁其莹。huì yǐ yǎng qí míng,zhǐ yǐ zhuó qí yíng。
此而不接续,诚犯不恭令。cǐ ér bù jiē xù,chéng fàn bù gōng lìng。
工夫知如何,焚香且虔敬。gōng fū zhī rú hé,fén xiāng qiě qián jìng。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

许中四面尽仇雠,曹弱袁强正是愁。xǔ zhōng sì miàn jǐn chóu chóu,cáo ruò yuán qiáng zhèng shì chóu。
一日四州都奉予,安闲犹遣定徐州。yī rì sì zhōu dōu fèng yǔ,ān xián yóu qiǎn dìng xú zhōu。

咏史

陈普

徐元宛似历山中,义气人间窄不容。xú yuán wǎn shì lì shān zhōng,yì qì rén jiān zhǎi bù róng。
不为犬羊残士类,肯教曹操识卢龙。bù wèi quǎn yáng cán shì lèi,kěn jiào cáo cāo shí lú lóng。

咏史

陈普

帝家安邑棘篱中,贼靡奸渠四面雄。dì jiā ān yì jí lí zhōng,zéi mí jiān qú sì miàn xióng。
汉士当时惟北海,一朝青史见臧洪。hàn shì dāng shí wéi běi hǎi,yī cháo qīng shǐ jiàn zāng hóng。

咏史

陈普

谋袁大似为曹谋,却道辛毗破冀州。móu yuán dà shì wèi cáo móu,què dào xīn pí pò jì zhōu。
五夜邺沟深二丈,袁公神武一时休。wǔ yè yè gōu shēn èr zhàng,yuán gōng shén wǔ yī shí xiū。

咏史

陈普

独拥残兵守邺城,伫儒袁尚去擒兄。dú yōng cán bīng shǒu yè chéng,zhù rú yuán shàng qù qín xiōng。
一时天地方翻覆,安把人伦罪审荣。yī shí tiān dì fāng fān fù,ān bǎ rén lún zuì shěn róng。

咏史

陈普

袁曹相与隔王路,四世三公恩海深。yuán cáo xiāng yǔ gé wáng lù,sì shì sān gōng ēn hǎi shēn。
当时惟有管宁是,谩对黄河叹此心。dāng shí wéi yǒu guǎn níng shì,mán duì huáng hé tàn cǐ xīn。

咏史

陈普

董承种辑蚤为迂,耿纪金祎计愈疏。dǒng chéng zhǒng jí zǎo wèi yū,gěng jì jīn yī jì yù shū。
精卫有心安问海,螳螂方怒岂知车。jīng wèi yǒu xīn ān wèn hǎi,táng láng fāng nù qǐ zhī chē。

咏史

陈普

元龙父子二人耳,贤于曹公十万师。yuán lóng fù zi èr rén ěr,xián yú cáo gōng shí wàn shī。
吕布就擒公路死,都在劝回新妇时。lǚ bù jiù qín gōng lù sǐ,dōu zài quàn huí xīn fù shí。

咏史

陈普

何物曾奴董太师,原陵青草正萋萋。hé wù céng nú dǒng tài shī,yuán líng qīng cǎo zhèng qī qī。
一时翔集多知处,独恨公台不择栖。yī shí xiáng jí duō zhī chù,dú hèn gōng tái bù zé qī。

咏史

陈普

两得徐州不自由,中原应不恋炎刘。liǎng dé xú zhōu bù zì yóu,zhōng yuán yīng bù liàn yán liú。
孙曹袁吕非蟊贼,五采龙文在益州。sūn cáo yuán lǚ fēi máo zéi,wǔ cǎi lóng wén zài yì zhōu。

咏史

陈普

白头上峓历群蛮,展转亡张又失关。bái tóu shàng yí lì qún mán,zhǎn zhuǎn wáng zhāng yòu shī guān。
取得益州竟何益,不如卖履看人间。qǔ dé yì zhōu jìng hé yì,bù rú mài lǚ kàn rén jiān。

咏史

陈普

北投南走若穷猿,极目苍梧欲断魂。běi tóu nán zǒu ruò qióng yuán,jí mù cāng wú yù duàn hún。
如许英雄不成事,止缘的是靖王孙。rú xǔ yīng xióng bù chéng shì,zhǐ yuán de shì jìng wáng sūn。

咏史

陈普

徐元直去马超来,顾惜三纲又爱才。xú yuán zhí qù mǎ chāo lái,gù xī sān gāng yòu ài cái。
道御英雄无不可,豫州翻向益州来。dào yù yīng xióng wú bù kě,yù zhōu fān xiàng yì zhōu lái。

咏史

陈普

袁涣当年死亦甘,云长平昔竟何贪。yuán huàn dāng nián sǐ yì gān,yún zhǎng píng xī jìng hé tān。
刘巴项领刚如铁,也用随群拜武担。liú bā xiàng lǐng gāng rú tiě,yě yòng suí qún bài wǔ dān。

咏史

陈普

荆楚留连似失时,涪城欢饮类狐疑。jīng chǔ liú lián shì shī shí,fú chéng huān yǐn lèi hú yí。
军中刘晔夸言语,岂识英雄为义迟。jūn zhōng liú yè kuā yán yǔ,qǐ shí yīng xióng wèi yì chí。