古诗词

旦气诗

陈普

昼气如大雾,蒙我大明镜。zhòu qì rú dà wù,méng wǒ dà míng jìng。
主人莫知乡,奴隶窃权柄。zhǔ rén mò zhī xiāng,nú lì qiè quán bǐng。
不能巍巍莅,惟听纷纷命。bù néng wēi wēi lì,wéi tīng fēn fēn mìng。
是非既昧瞀,操执岂中正。shì fēi jì mèi mào,cāo zhí qǐ zhōng zhèng。
不惟裁截偏,尤苦怠惰病。bù wéi cái jié piān,yóu kǔ dài duò bìng。
一柱一柔弱,四维俱不竞。yī zhù yī róu ruò,sì wéi jù bù jìng。
循兹不回首,安得逃禽行。xún zī bù huí shǒu,ān dé táo qín xíng。
为人自暴弃,造化德独盛。wèi rén zì bào qì,zào huà dé dú shèng。
纳日息万物,停止吾视听。nà rì xī wàn wù,tíng zhǐ wú shì tīng。
魂归魄不安,灵根复凝定。hún guī pò bù ān,líng gēn fù níng dìng。
潜龙蟠深渊,不灭飞腾性。qián lóng pán shēn yuān,bù miè fēi téng xìng。
五更号群鸡,陡然得大庆。wǔ gèng hào qún jī,dǒu rán dé dà qìng。
熹微一隙开,洞达八荒圣。xī wēi yī xì kāi,dòng dá bā huāng shèng。
天地顿轩豁,百度亦饾饤。tiān dì dùn xuān huō,bǎi dù yì dòu dìng。
昨非咸昭晰,今是足审订。zuó fēi xián zhāo xī,jīn shì zú shěn dìng。
乃知天于人,父母未足并。nǎi zhī tiān yú rén,fù mǔ wèi zú bìng。
晦以养其明,止以茁其莹。huì yǐ yǎng qí míng,zhǐ yǐ zhuó qí yíng。
此而不接续,诚犯不恭令。cǐ ér bù jiē xù,chéng fàn bù gōng lìng。
工夫知如何,焚香且虔敬。gōng fū zhī rú hé,fén xiāng qiě qián jìng。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

东第山成乱亦成,长星映酒甚分明。dōng dì shān chéng luàn yì chéng,zhǎng xīng yìng jiǔ shén fēn míng。
分劳太保惟徐邈,谁道能言独许营。fēn láo tài bǎo wéi xú miǎo,shuí dào néng yán dú xǔ yíng。

咏史

陈普

霜雹风沙杂乱飞,段龛城下见春归。shuāng báo fēng shā zá luàn fēi,duàn kān chéng xià jiàn chūn guī。
时来但处周公位,历举华人百世希。shí lái dàn chù zhōu gōng wèi,lì jǔ huá rén bǎi shì xī。

咏史

陈普

五族交飞日月昏,就中造化尚堪论。wǔ zú jiāo fēi rì yuè hūn,jiù zhōng zào huà shàng kān lùn。
景云峰起龙城里,犹为遗黎忆太原。jǐng yún fēng qǐ lóng chéng lǐ,yóu wèi yí lí yì tài yuán。

咏史

陈普

一听芭蕉叶上寒,鼻头倍益旧时酸。yī tīng bā jiāo yè shàng hán,bí tóu bèi yì jiù shí suān。
河清未遇三千岁,水手犹轻十八滩。hé qīng wèi yù sān qiān suì,shuǐ shǒu yóu qīng shí bā tān。

咏史

陈普

傅说济川空道在,彦方贩鬻叹时难。fù shuō jì chuān kōng dào zài,yàn fāng fàn yù tàn shí nán。
年来惟有樽空虑,一任滔滔溉倒澜。nián lái wéi yǒu zūn kōng lǜ,yī rèn tāo tāo gài dào lán。

咏史

陈普

国亡家破此心全,氐与鲜卑两付天。guó wáng jiā pò cǐ xīn quán,dī yǔ xiān bēi liǎng fù tiān。
王猛开心似诸葛,风云无望白头年。wáng měng kāi xīn shì zhū gé,fēng yún wú wàng bái tóu nián。

咏史

陈普

甲申乙酉是明朝,趣死骄氐气欲飘。jiǎ shēn yǐ yǒu shì míng cháo,qù sǐ jiāo dī qì yù piāo。
一寸菰蒲长一丈,无人知是宋人苗。yī cùn gū pú zhǎng yī zhàng,wú rén zhī shì sòng rén miáo。

咏史

陈普

鱼水欢浓更月氐,便呵氐族使耕炊。yú shuǐ huān nóng gèng yuè dī,biàn hē dī zú shǐ gēng chuī。
浮云蔽日何难见,独有操琴赵整知。fú yún bì rì hé nán jiàn,dú yǒu cāo qín zhào zhěng zhī。

咏史

陈普

一奋冲天跨六州,生前天已怒旄头。yī fèn chōng tiān kuà liù zhōu,shēng qián tiān yǐ nù máo tóu。
开何有意容王猛,肯使鱼羊食不留。kāi hé yǒu yì róng wáng měng,kěn shǐ yú yáng shí bù liú。

咏史

陈普

南安怒气塞长安,羌运如氐泪暗潸。nán ān nù qì sāi zhǎng ān,qiāng yùn rú dī lèi àn shān。
舍却存亡论理义,江东不似马毛山。shě què cún wáng lùn lǐ yì,jiāng dōng bù shì mǎ máo shān。

咏史

陈普

怀恩马柳志何卑,挟恨东堂德愈衰。huái ēn mǎ liǔ zhì hé bēi,xié hèn dōng táng dé yù shuāi。
犹有豫章苏武节,不惭京口协谋时。yóu yǒu yù zhāng sū wǔ jié,bù cán jīng kǒu xié móu shí。

咏史

陈普

云雨蛟龙无世无,睡中往往失明珠。yún yǔ jiāo lóng wú shì wú,shuì zhōng wǎng wǎng shī míng zhū。
比干七窍天何惜,不付曹瞒与寄奴。bǐ gàn qī qiào tiān hé xī,bù fù cáo mán yǔ jì nú。

咏史

陈普

何事佛狸能度淮,中原千尺髑髅台。hé shì fú lí néng dù huái,zhōng yuán qiān chǐ dú lóu tái。
无巢燕子宁依树,不入乌衣巷里来。wú cháo yàn zi níng yī shù,bù rù wū yī xiàng lǐ lái。

咏史

陈普

长安何但遗黎舞,翁仲铜驼亦笑开。zhǎng ān hé dàn yí lí wǔ,wēng zhòng tóng tuó yì xiào kāi。
他日佛狸南下路,青泥千尺髑髅台。tā rì fú lí nán xià lù,qīng ní qiān chǐ dú lóu tái。

咏史

陈普

杀人广固哭如雷,肯任长安住不回。shā rén guǎng gù kū rú léi,kěn rèn zhǎng ān zhù bù huí。
想是齐秦人共语,不知胡羯自南来。xiǎng shì qí qín rén gòng yǔ,bù zhī hú jié zì nán lái。