古诗词

朱文公

陈普

尝思紫阳翁,功德不下禹。cháng sī zǐ yáng wēng,gōng dé bù xià yǔ。
平生五人伦,叔世一天柱。píng shēng wǔ rén lún,shū shì yī tiān zhù。
海岳久亭毓,二仪厚付与。hǎi yuè jiǔ tíng yù,èr yí hòu fù yǔ。
高明挂秋月,精细破毫缕。gāo míng guà qiū yuè,jīng xì pò háo lǚ。
举目无荀杨,浑身是伊吕。jǔ mù wú xún yáng,hún shēn shì yī lǚ。
百年嗣程邵,千载承邹鲁。bǎi nián sì chéng shào,qiān zài chéng zōu lǔ。
直上接勋华,益远益不御。zhí shàng jiē xūn huá,yì yuǎn yì bù yù。
本原无不见,支派自循序。běn yuán wú bù jiàn,zhī pài zì xún xù。
遂令天叙秩,有目得再睹。suì lìng tiān xù zhì,yǒu mù dé zài dǔ。
建绍乾淳间,三纲散无主。jiàn shào qián chún jiān,sān gāng sàn wú zhǔ。
仇雠操太阿,利欲浸九土。chóu chóu cāo tài ā,lì yù jìn jiǔ tǔ。
鞠躬上文石,谆谆正心语。jū gōng shàng wén shí,zhūn zhūn zhèng xīn yǔ。
欲起君以雷,滂沱洗寰宇。yù qǐ jūn yǐ léi,pāng tuó xǐ huán yǔ。
圣心不见答,浩浩翠烟去。shèng xīn bù jiàn dá,hào hào cuì yān qù。
当时听其言,何但报千古。dāng shí tīng qí yán,hé dàn bào qiān gǔ。
廓清草莱辟,栉沐疮痍愈。kuò qīng cǎo lái pì,zhì mù chuāng yí yù。
奕奕万世规,百年遽如许。yì yì wàn shì guī,bǎi nián jù rú xǔ。
天意竟莫回,地气不可迕。tiān yì jìng mò huí,dì qì bù kě wù。
但留四部书,万世开尧禹。dàn liú sì bù shū,wàn shì kāi yáo yǔ。
深翠隔荒台,寥落招魂具。shēn cuì gé huāng tái,liáo luò zhāo hún jù。
夜半读中庸,横空挟风雨。yè bàn dú zhōng yōng,héng kōng xié fēng yǔ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

许中四面尽仇雠,曹弱袁强正是愁。xǔ zhōng sì miàn jǐn chóu chóu,cáo ruò yuán qiáng zhèng shì chóu。
一日四州都奉予,安闲犹遣定徐州。yī rì sì zhōu dōu fèng yǔ,ān xián yóu qiǎn dìng xú zhōu。

咏史

陈普

徐元宛似历山中,义气人间窄不容。xú yuán wǎn shì lì shān zhōng,yì qì rén jiān zhǎi bù róng。
不为犬羊残士类,肯教曹操识卢龙。bù wèi quǎn yáng cán shì lèi,kěn jiào cáo cāo shí lú lóng。

咏史

陈普

帝家安邑棘篱中,贼靡奸渠四面雄。dì jiā ān yì jí lí zhōng,zéi mí jiān qú sì miàn xióng。
汉士当时惟北海,一朝青史见臧洪。hàn shì dāng shí wéi běi hǎi,yī cháo qīng shǐ jiàn zāng hóng。

咏史

陈普

谋袁大似为曹谋,却道辛毗破冀州。móu yuán dà shì wèi cáo móu,què dào xīn pí pò jì zhōu。
五夜邺沟深二丈,袁公神武一时休。wǔ yè yè gōu shēn èr zhàng,yuán gōng shén wǔ yī shí xiū。

咏史

陈普

独拥残兵守邺城,伫儒袁尚去擒兄。dú yōng cán bīng shǒu yè chéng,zhù rú yuán shàng qù qín xiōng。
一时天地方翻覆,安把人伦罪审荣。yī shí tiān dì fāng fān fù,ān bǎ rén lún zuì shěn róng。

咏史

陈普

袁曹相与隔王路,四世三公恩海深。yuán cáo xiāng yǔ gé wáng lù,sì shì sān gōng ēn hǎi shēn。
当时惟有管宁是,谩对黄河叹此心。dāng shí wéi yǒu guǎn níng shì,mán duì huáng hé tàn cǐ xīn。

咏史

陈普

董承种辑蚤为迂,耿纪金祎计愈疏。dǒng chéng zhǒng jí zǎo wèi yū,gěng jì jīn yī jì yù shū。
精卫有心安问海,螳螂方怒岂知车。jīng wèi yǒu xīn ān wèn hǎi,táng láng fāng nù qǐ zhī chē。

咏史

陈普

元龙父子二人耳,贤于曹公十万师。yuán lóng fù zi èr rén ěr,xián yú cáo gōng shí wàn shī。
吕布就擒公路死,都在劝回新妇时。lǚ bù jiù qín gōng lù sǐ,dōu zài quàn huí xīn fù shí。

咏史

陈普

何物曾奴董太师,原陵青草正萋萋。hé wù céng nú dǒng tài shī,yuán líng qīng cǎo zhèng qī qī。
一时翔集多知处,独恨公台不择栖。yī shí xiáng jí duō zhī chù,dú hèn gōng tái bù zé qī。

咏史

陈普

两得徐州不自由,中原应不恋炎刘。liǎng dé xú zhōu bù zì yóu,zhōng yuán yīng bù liàn yán liú。
孙曹袁吕非蟊贼,五采龙文在益州。sūn cáo yuán lǚ fēi máo zéi,wǔ cǎi lóng wén zài yì zhōu。

咏史

陈普

白头上峓历群蛮,展转亡张又失关。bái tóu shàng yí lì qún mán,zhǎn zhuǎn wáng zhāng yòu shī guān。
取得益州竟何益,不如卖履看人间。qǔ dé yì zhōu jìng hé yì,bù rú mài lǚ kàn rén jiān。

咏史

陈普

北投南走若穷猿,极目苍梧欲断魂。běi tóu nán zǒu ruò qióng yuán,jí mù cāng wú yù duàn hún。
如许英雄不成事,止缘的是靖王孙。rú xǔ yīng xióng bù chéng shì,zhǐ yuán de shì jìng wáng sūn。

咏史

陈普

徐元直去马超来,顾惜三纲又爱才。xú yuán zhí qù mǎ chāo lái,gù xī sān gāng yòu ài cái。
道御英雄无不可,豫州翻向益州来。dào yù yīng xióng wú bù kě,yù zhōu fān xiàng yì zhōu lái。

咏史

陈普

袁涣当年死亦甘,云长平昔竟何贪。yuán huàn dāng nián sǐ yì gān,yún zhǎng píng xī jìng hé tān。
刘巴项领刚如铁,也用随群拜武担。liú bā xiàng lǐng gāng rú tiě,yě yòng suí qún bài wǔ dān。

咏史

陈普

荆楚留连似失时,涪城欢饮类狐疑。jīng chǔ liú lián shì shī shí,fú chéng huān yǐn lèi hú yí。
军中刘晔夸言语,岂识英雄为义迟。jūn zhōng liú yè kuā yán yǔ,qǐ shí yīng xióng wèi yì chí。