古诗词

朱文公

陈普

尝思紫阳翁,功德不下禹。cháng sī zǐ yáng wēng,gōng dé bù xià yǔ。
平生五人伦,叔世一天柱。píng shēng wǔ rén lún,shū shì yī tiān zhù。
海岳久亭毓,二仪厚付与。hǎi yuè jiǔ tíng yù,èr yí hòu fù yǔ。
高明挂秋月,精细破毫缕。gāo míng guà qiū yuè,jīng xì pò háo lǚ。
举目无荀杨,浑身是伊吕。jǔ mù wú xún yáng,hún shēn shì yī lǚ。
百年嗣程邵,千载承邹鲁。bǎi nián sì chéng shào,qiān zài chéng zōu lǔ。
直上接勋华,益远益不御。zhí shàng jiē xūn huá,yì yuǎn yì bù yù。
本原无不见,支派自循序。běn yuán wú bù jiàn,zhī pài zì xún xù。
遂令天叙秩,有目得再睹。suì lìng tiān xù zhì,yǒu mù dé zài dǔ。
建绍乾淳间,三纲散无主。jiàn shào qián chún jiān,sān gāng sàn wú zhǔ。
仇雠操太阿,利欲浸九土。chóu chóu cāo tài ā,lì yù jìn jiǔ tǔ。
鞠躬上文石,谆谆正心语。jū gōng shàng wén shí,zhūn zhūn zhèng xīn yǔ。
欲起君以雷,滂沱洗寰宇。yù qǐ jūn yǐ léi,pāng tuó xǐ huán yǔ。
圣心不见答,浩浩翠烟去。shèng xīn bù jiàn dá,hào hào cuì yān qù。
当时听其言,何但报千古。dāng shí tīng qí yán,hé dàn bào qiān gǔ。
廓清草莱辟,栉沐疮痍愈。kuò qīng cǎo lái pì,zhì mù chuāng yí yù。
奕奕万世规,百年遽如许。yì yì wàn shì guī,bǎi nián jù rú xǔ。
天意竟莫回,地气不可迕。tiān yì jìng mò huí,dì qì bù kě wù。
但留四部书,万世开尧禹。dàn liú sì bù shū,wàn shì kāi yáo yǔ。
深翠隔荒台,寥落招魂具。shēn cuì gé huāng tái,liáo luò zhāo hún jù。
夜半读中庸,横空挟风雨。yè bàn dú zhōng yōng,héng kōng xié fēng yǔ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

荆州一席不肯取,晋鼎百年宁忍移。jīng zhōu yī xí bù kěn qǔ,jìn dǐng bǎi nián níng rěn yí。
不死卢循函首日,忍看张伟授罂时。bù sǐ lú xún hán shǒu rì,rěn kàn zhāng wěi shòu yīng shí。

咏史

陈普

谢瞻屋里立篱墙,似水弘微粪也尝。xiè zhān wū lǐ lì lí qiáng,shì shuǐ hóng wēi fèn yě cháng。
康乐始兴门户尽,聿修祖德独柴桑。kāng lè shǐ xīng mén hù jǐn,yù xiū zǔ dé dú chái sāng。

咏史

陈普

浮山未破水先腥,浩浩蝇蚊昼夜声。fú shān wèi pò shuǐ xiān xīng,hào hào yíng wén zhòu yè shēng。
东海不知蒲塞味,谁人十万作牺牲。dōng hǎi bù zhī pú sāi wèi,shuí rén shí wàn zuò xī shēng。

咏史

陈普

戒舍工夫老未圆,百双鸡子送残年。jiè shě gōng fū lǎo wèi yuán,bǎi shuāng jī zi sòng cán nián。
一生般若成何事,赢得江头载荻船。yī shēng bān ruò chéng hé shì,yíng dé jiāng tóu zài dí chuán。

咏史

陈普

段韶谷刹千金铸,彭乐丁公七宝装。duàn sháo gǔ shā qiān jīn zhù,péng lè dīng gōng qī bǎo zhuāng。
虎子得来成底事,何如抱犊卧云岗。hǔ zi dé lái chéng dǐ shì,hé rú bào dú wò yún gǎng。

咏史

陈普

曹操桓温不自持,跛侯面上雨淋漓。cáo cāo huán wēn bù zì chí,bǒ hóu miàn shàng yǔ lín lí。
奸人何事乾坤里,一日雷霆十二时。jiān rén hé shì qián kūn lǐ,yī rì léi tíng shí èr shí。

咏史

陈普

文皇仁义播敷天,李氏无伦三百年。wén huáng rén yì bō fū tiān,lǐ shì wú lún sān bǎi nián。
末路荒唐如炀帝,蜀江更起度辽船。mò lù huāng táng rú yáng dì,shǔ jiāng gèng qǐ dù liáo chuán。

咏史

陈普

东宫无德倚仪刑,又似当年傅建成。dōng gōng wú dé yǐ yí xíng,yòu shì dāng nián fù jiàn chéng。
可笑郑公如百舌,春前夏后两般声。kě xiào zhèng gōng rú bǎi shé,chūn qián xià hòu liǎng bān shēng。

咏史

陈普

周公制礼凤凰鸣,渠肯抽戈指建成。zhōu gōng zhì lǐ fèng huáng míng,qú kěn chōu gē zhǐ jiàn chéng。
李绩牛山犹雨露,玄龄夜气失澄清。lǐ jì niú shān yóu yǔ lù,xuán líng yè qì shī chéng qīng。

咏史

陈普

宫中双陆可长吁,取日忠臣若釜鱼。gōng zhōng shuāng lù kě zhǎng xū,qǔ rì zhōng chén ruò fǔ yú。
莫道断蛇无决裂,天戈失却老蟾蜍。mò dào duàn shé wú jué liè,tiān gē shī què lǎo chán chú。

咏史

陈普

太宗社稷是谁亡,独向迎仙斩二张。tài zōng shè jì shì shuí wáng,dú xiàng yíng xiān zhǎn èr zhāng。
景运门前方议事,杀身不必咎扶阳。jǐng yùn mén qián fāng yì shì,shā shēn bù bì jiù fú yáng。

咏史

陈普

唐室存亡有化机,亳州刺史独依依。táng shì cún wáng yǒu huà jī,bó zhōu cì shǐ dú yī yī。
阳乌本是蟾蜍魄,空唤群龙为夹飞。yáng wū běn shì chán chú pò,kōng huàn qún lóng wèi jiā fēi。

咏史

陈普

菜耳杯盘冷似水,开元天下暖如春。cài ěr bēi pán lěng shì shuǐ,kāi yuán tiān xià nuǎn rú chūn。
唐人不识调羹手,把作姚崇伴食人。táng rén bù shí diào gēng shǒu,bǎ zuò yáo chóng bàn shí rén。

咏史

陈普

清门死节照当时,面血犹能赤义旗。qīng mén sǐ jié zhào dāng shí,miàn xuè yóu néng chì yì qí。
常山睢阳信奇伟,英风生自洛留司。cháng shān suī yáng xìn qí wěi,yīng fēng shēng zì luò liú sī。

咏史

陈普

冰霜不肯受尘埃,携手同糜百丈崖。bīng shuāng bù kěn shòu chén āi,xié shǒu tóng mí bǎi zhàng yá。
熊掌嚼来似鸡肋,问君何事苦关怀。xióng zhǎng jué lái shì jī lē,wèn jūn hé shì kǔ guān huái。