古诗词

程朱之学

陈普

杨氏枯不生,墨者散无纪。yáng shì kū bù shēng,mò zhě sàn wú jì。
申韩明不仁,黄老信非礼。shēn hán míng bù rén,huáng lǎo xìn fēi lǐ。
岂难定邪正,未足容臧否。qǐ nán dìng xié zhèng,wèi zú róng zāng fǒu。
世有颜孟徒,一鼓俘其垒。shì yǒu yán mèng tú,yī gǔ fú qí lěi。
独惟一妖鸟,来自昆仑趾。dú wéi yī yāo niǎo,lái zì kūn lún zhǐ。
其高出天地,其毒逾蛇豕。qí gāo chū tiān dì,qí dú yú shé shǐ。
名公不能辨,韩愈亦窃喜。míng gōng bù néng biàn,hán yù yì qiè xǐ。
高士溺其深,愚夫乐其鄙。gāo shì nì qí shēn,yú fū lè qí bǐ。
精散不知收,魂飘不能止。jīng sàn bù zhī shōu,hún piāo bù néng zhǐ。
五典潜扫除,三纲悉沦委。wǔ diǎn qián sǎo chú,sān gāng xī lún wěi。
遂令四海人,没溺怀襄水。suì lìng sì hǎi rén,méi nì huái xiāng shuǐ。
绝非是似圣,大病在近理。jué fēi shì shì shèng,dà bìng zài jìn lǐ。
仁哉天地心,特出程朱子。rén zāi tiān dì xīn,tè chū chéng zhū zi。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

五万消磨作四千,羌人杀尽汉人全。wǔ wàn xiāo mó zuò sì qiān,qiāng rén shā jǐn hàn rén quán。
并生虽愧征苗旅,比似嫖姚却大贤。bìng shēng suī kuì zhēng miáo lǚ,bǐ shì piáo yáo què dà xián。

咏史

陈普

礼乐将兴汉德凉,活麟天把付锄商。lǐ lè jiāng xīng hàn dé liáng,huó lín tiān bǎ fù chú shāng。
周官千载埋黄壤,两汉如今几献王。zhōu guān qiān zài mái huáng rǎng,liǎng hàn rú jīn jǐ xiàn wáng。

咏史

陈普

樛木螽斯耳未闻,中山无屋贮儿孙。jiū mù zhōng sī ěr wèi wén,zhōng shān wú wū zhù ér sūn。
临分自洒黄泉泪,不在区区骨肉恩。lín fēn zì sǎ huáng quán lèi,bù zài qū qū gǔ ròu ēn。

咏史

陈普

不将法律作春秋,安得河南数国囚。bù jiāng fǎ lǜ zuò chūn qiū,ān dé hé nán shù guó qiú。
莫道汉家杂王霸,十分商鞅半分周。mò dào hàn jiā zá wáng bà,shí fēn shāng yāng bàn fēn zhōu。

咏史

陈普

斗鸡走狗登皇极,览德毛从何许来。dòu jī zǒu gǒu dēng huáng jí,lǎn dé máo cóng hé xǔ lái。
汉室欲开新室业,王阳分合守蒿莱。hàn shì yù kāi xīn shì yè,wáng yáng fēn hé shǒu hāo lái。

咏史

陈普

渭桥夹道上瑶卮,甲馆画堂开祸基。wèi qiáo jiā dào shàng yáo zhī,jiǎ guǎn huà táng kāi huò jī。
甘露三年造新室,不关飞燕入宫时。gān lù sān nián zào xīn shì,bù guān fēi yàn rù gōng shí。

咏史

陈普

孝宣不召山阳守,痛在糟糠不下堂。xiào xuān bù zhào shān yáng shǒu,tòng zài zāo kāng bù xià táng。
家国莫先笞己子,汉人空识抱成王。jiā guó mò xiān chī jǐ zi,hàn rén kōng shí bào chéng wáng。

咏史

陈普

使民澒澒哭韩杨,郡国纷纷上凤凰。shǐ mín hòng hòng kū hán yáng,jùn guó fēn fēn shàng fèng huáng。
太子好儒几坐废,王阳何用苦谈王。tài zi hǎo rú jǐ zuò fèi,wáng yáng hé yòng kǔ tán wáng。

咏史

陈普

污茵驭吏习边方,阿保宫人畏霍光。wū yīn yù lì xí biān fāng,ā bǎo gōng rén wèi huò guāng。
丞相马前人蹀血,病牛何足累阴阳。chéng xiāng mǎ qián rén dié xuè,bìng niú hé zú lèi yīn yáng。

咏史

陈普

贾生晁错总佻轻,博陆营平亦好兵。jiǎ shēng cháo cuò zǒng tiāo qīng,bó lù yíng píng yì hǎo bīng。
地节三年谁作相,胡天汉地各春生。dì jié sān nián shuí zuò xiāng,hú tiān hàn dì gè chūn shēng。

咏史

陈普

人伦大变岁二百,萧曹以来谁在心。rén lún dà biàn suì èr bǎi,xiāo cáo yǐ lái shuí zài xīn。
相业更生王吉疏,文学春秋犹未深。xiāng yè gèng shēng wáng jí shū,wén xué chūn qiū yóu wèi shēn。

咏史

陈普

赵禹张汤网未收,外人董偃化方流。zhào yǔ zhāng tāng wǎng wèi shōu,wài rén dǒng yǎn huà fāng liú。
丞相但看汉故事,何但宣皇不用周。chéng xiāng dàn kàn hàn gù shì,hé dàn xuān huáng bù yòng zhōu。

咏史

陈普

事在两疏心眼里,身居石显掌握中。shì zài liǎng shū xīn yǎn lǐ,shēn jū shí xiǎn zhǎng wò zhōng。
师傅不能为作主,更生空自抱孤忠。shī fù bù néng wèi zuò zhǔ,gèng shēng kōng zì bào gū zhōng。

咏史

陈普

石显深持两世枢,尚书何苦恋中书。shí xiǎn shēn chí liǎng shì shū,shàng shū hé kǔ liàn zhōng shū。
九原若遇韩延寿,祇共咨嗟叹两疏。jiǔ yuán ruò yù hán yán shòu,qí gòng zī jiē tàn liǎng shū。

咏史

陈普

铺陈治道本群经,无愧更生与董生。pù chén zhì dào běn qún jīng,wú kuì gèng shēng yǔ dǒng shēng。
不赖王尊作鸣凤,欺天一点未分明。bù lài wáng zūn zuò míng fèng,qī tiān yī diǎn wèi fēn míng。