古诗词

程朱之学

陈普

杨氏枯不生,墨者散无纪。yáng shì kū bù shēng,mò zhě sàn wú jì。
申韩明不仁,黄老信非礼。shēn hán míng bù rén,huáng lǎo xìn fēi lǐ。
岂难定邪正,未足容臧否。qǐ nán dìng xié zhèng,wèi zú róng zāng fǒu。
世有颜孟徒,一鼓俘其垒。shì yǒu yán mèng tú,yī gǔ fú qí lěi。
独惟一妖鸟,来自昆仑趾。dú wéi yī yāo niǎo,lái zì kūn lún zhǐ。
其高出天地,其毒逾蛇豕。qí gāo chū tiān dì,qí dú yú shé shǐ。
名公不能辨,韩愈亦窃喜。míng gōng bù néng biàn,hán yù yì qiè xǐ。
高士溺其深,愚夫乐其鄙。gāo shì nì qí shēn,yú fū lè qí bǐ。
精散不知收,魂飘不能止。jīng sàn bù zhī shōu,hún piāo bù néng zhǐ。
五典潜扫除,三纲悉沦委。wǔ diǎn qián sǎo chú,sān gāng xī lún wěi。
遂令四海人,没溺怀襄水。suì lìng sì hǎi rén,méi nì huái xiāng shuǐ。
绝非是似圣,大病在近理。jué fēi shì shì shèng,dà bìng zài jìn lǐ。
仁哉天地心,特出程朱子。rén zāi tiān dì xīn,tè chū chéng zhū zi。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

宫中掷戟又飞刀,谢玖兢兢命若毛。gōng zhōng zhì jǐ yòu fēi dāo,xiè jiǔ jīng jīng mìng ruò máo。
岂是君王轻社稷,天教炽业谢芳髦。qǐ shì jūn wáng qīng shè jì,tiān jiào chì yè xiè fāng máo。

咏史

陈普

丑短妍长熟用心,国家持换郭槐金。chǒu duǎn yán zhǎng shú yòng xīn,guó jiā chí huàn guō huái jīn。
一门姊妹同倾晋,饿死犹轻罪更深。yī mén zǐ mèi tóng qīng jìn,è sǐ yóu qīng zuì gèng shēn。

咏史

陈普

涂山千载又关雎,几世天家共玉舆。tú shān qiān zài yòu guān jū,jǐ shì tiān jiā gòng yù yú。
不友凤凰池上客,全宗安用石函书。bù yǒu fèng huáng chí shàng kè,quán zōng ān yòng shí hán shū。

咏史

陈普

咫尺含章路不通,桃符浑不记临终。zhǐ chǐ hán zhāng lù bù tōng,táo fú hún bù jì lín zhōng。
青州政似恒三代,何用依依紞勖中。qīng zhōu zhèng shì héng sān dài,hé yòng yī yī dǎn xù zhōng。

咏史

陈普

群心争欲剸公闾,愁杀凌云醉老奴。qún xīn zhēng yù tuán gōng lǘ,chóu shā líng yún zuì lǎo nú。
缓带轻裘信潇洒,曾知晋事已如吴。huǎn dài qīng qiú xìn xiāo sǎ,céng zhī jìn shì yǐ rú wú。

咏史

陈普

尺鲤何曾到贾充,太阿曾拟血王戎。chǐ lǐ hé céng dào jiǎ chōng,tài ā céng nǐ xuè wáng róng。
泪痕不到沉碑上,似为苞苴走路中。lèi hén bù dào chén bēi shàng,shì wèi bāo jū zǒu lù zhōng。

咏史

陈普

吕蒙江上橹犹羞,曹操徐州血尚留。lǚ méng jiāng shàng lǔ yóu xiū,cáo cāo xú zhōu xuè shàng liú。
千古渭滨并岘首,泪痕不逐谷陵收。qiān gǔ wèi bīn bìng xiàn shǒu,lèi hén bù zhú gǔ líng shōu。

咏史

陈普

晋武良心独未亡,娼家渎礼自多妨。jìn wǔ liáng xīn dú wèi wáng,chāng jiā dú lǐ zì duō fáng。
洛中冠盖无多日,元凯春秋亦短长。luò zhōng guān gài wú duō rì,yuán kǎi chūn qiū yì duǎn zhǎng。

咏史

陈普

旄头两度茀钩陈,黄色频年斗孟春。máo tóu liǎng dù fú gōu chén,huáng sè pín nián dòu mèng chūn。
长历春秋两高阁,东南填淤正肥民。zhǎng lì chūn qiū liǎng gāo gé,dōng nán tián yū zhèng féi mín。

咏史

陈普

此座倾危不信人,此身便合去朝廷。cǐ zuò qīng wēi bù xìn rén,cǐ shēn biàn hé qù cháo tíng。
凌云莫道非真醉,直到身亡更未醒。líng yún mò dào fēi zhēn zuì,zhí dào shēn wáng gèng wèi xǐng。

咏史

陈普

拓拔枝柯幸少疏,洛阳宫殿已为墟。tuò bá zhī kē xìng shǎo shū,luò yáng gōng diàn yǐ wèi xū。
休论荣晦师田续,忍读金墉稽颡书。xiū lùn róng huì shī tián xù,rěn dú jīn yōng jī sǎng shū。

咏史

陈普

孙皓泥头入洛阳,后庭夺目万红妆。sūn hào ní tóu rù luò yáng,hòu tíng duó mù wàn hóng zhuāng。
铜驼北去还西徙,不怨荀冯怨杜张。tóng tuó běi qù hái xī xǐ,bù yuàn xún féng yuàn dù zhāng。

咏史

陈普

应是诸公爱阮咸,所天亦把付清谈。yīng shì zhū gōng ài ruǎn xián,suǒ tiān yì bǎ fù qīng tán。
张林若责金墉后,当日张华死更甘。zhāng lín ruò zé jīn yōng hòu,dāng rì zhāng huá sǐ gèng gān。

咏史

陈普

孟观孙秀尚同寅,足了优游卒岁身。mèng guān sūn xiù shàng tóng yín,zú le yōu yóu zú suì shēn。
牛斗豫章才尺五,中台何事不关人。niú dòu yù zhāng cái chǐ wǔ,zhōng tái hé shì bù guān rén。

咏史

陈普

满耳羊车若不知,聋人何怪履危机。mǎn ěr yáng chē ruò bù zhī,lóng rén hé guài lǚ wēi jī。
中台星拆浑闲事,哭杀旄头彗紫微。zhōng tái xīng chāi hún xián shì,kū shā máo tóu huì zǐ wēi。