古诗词

云庄劝学

陈普

百川皆望东,三才同面离。bǎi chuān jiē wàng dōng,sān cái tóng miàn lí。
半圭崇幼德,六矢志男儿。bàn guī chóng yòu dé,liù shǐ zhì nán ér。
孟子道非高,周公言非欺。mèng zi dào fēi gāo,zhōu gōng yán fēi qī。
要须辨方位,乃识穷陬维。yào xū biàn fāng wèi,nǎi shí qióng zōu wéi。
自从学校废,俗敝柏梁诗。zì cóng xué xiào fèi,sú bì bǎi liáng shī。
英才陆沈尽,卓荦非无资。yīng cái lù shěn jǐn,zhuó luò fēi wú zī。
下车众皆悦,苟且遂成痴。xià chē zhòng jiē yuè,gǒu qiě suì chéng chī。
混澒声一概,沈痼星千期。hùn hòng shēng yī gài,shěn gù xīng qiān qī。
天生紫阳子,缨冠而救之。tiān shēng zǐ yáng zi,yīng guān ér jiù zhī。
万类始根理,六经初有师。wàn lèi shǐ gēn lǐ,liù jīng chū yǒu shī。
立心辨邪正,成德在勤嬉。lì xīn biàn xié zhèng,chéng dé zài qín xī。
曾参作门户,夫子为根涯。céng cān zuò mén hù,fū zi wèi gēn yá。
有位民物康,在家兄弟宜。yǒu wèi mín wù kāng,zài jiā xiōng dì yí。
敬义贯心筠,德业畅根枝。jìng yì guàn xīn yún,dé yè chàng gēn zhī。
行远必自迩,登高必自卑。xíng yuǎn bì zì ěr,dēng gāo bì zì bēi。
不从洒扫起,何以为类推。bù cóng sǎ sǎo qǐ,hé yǐ wèi lèi tuī。
群居不及义,游宴日相追。qún jū bù jí yì,yóu yàn rì xiāng zhuī。
失学莫此甚,一成而百隳。shī xué mò cǐ shén,yī chéng ér bǎi huī。
时文筑衰末,不直埋马帷。shí wén zhù shuāi mò,bù zhí mái mǎ wéi。
六经不勤读,学荒身亦危。liù jīng bù qín dú,xué huāng shēn yì wēi。
二刘与三蔡,相牖如埙篪。èr liú yǔ sān cài,xiāng yǒu rú xūn chí。
师门赖有嗣,流泽今未衰。shī mén lài yǒu sì,liú zé jīn wèi shuāi。
子孙欲不坠,祖训勤奉持。zi sūn yù bù zhuì,zǔ xùn qín fèng chí。
不失伯牙心,不患无子期。bù shī bó yá xīn,bù huàn wú zi qī。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

养虎荆州岁欲阑,一家豚犬不胜安。yǎng hǔ jīng zhōu suì yù lán,yī jiā tún quǎn bù shèng ān。
振振公族麟之角,妄作山林猛兽看。zhèn zhèn gōng zú lín zhī jiǎo,wàng zuò shān lín měng shòu kàn。

咏史

陈普

如流岁月几沾襟,侍立霜严剧苦心。rú liú suì yuè jǐ zhān jīn,shì lì shuāng yán jù kǔ xīn。
说与刘璋无怨怒,有人驱虎入山林。shuō yǔ liú zhāng wú yuàn nù,yǒu rén qū hǔ rù shān lín。

咏史

陈普

少年白帝死如生,但为云长也自荣。shǎo nián bái dì sǐ rú shēng,dàn wèi yún zhǎng yě zì róng。
龙虎已分南北路,英雄无计与年争。lóng hǔ yǐ fēn nán běi lù,yīng xióng wú jì yǔ nián zhēng。

咏史

陈普

平生信义满乾坤,曾吊诸侯未返魂。píng shēng xìn yì mǎn qián kūn,céng diào zhū hóu wèi fǎn hún。
吕布来时枭送洛,不应投许又投袁。lǚ bù lái shí xiāo sòng luò,bù yīng tóu xǔ yòu tóu yuán。

咏史

陈普

西行不与本心符,西负刘璋东负吴。xī xíng bù yǔ běn xīn fú,xī fù liú zhāng dōng fù wú。
汉业此时如累卵,天公先与杀周瑜。hàn yè cǐ shí rú lèi luǎn,tiān gōng xiān yǔ shā zhōu yú。

咏史

陈普

曹操亡年德剧衰,孙权晚节乱如丝。cáo cāo wáng nián dé jù shuāi,sūn quán wǎn jié luàn rú sī。
豫州幸自无颇辟,亦为区区怒费诗。yù zhōu xìng zì wú pǒ pì,yì wèi qū qū nù fèi shī。

咏史

陈普

不凭潼华驱曹马,试出褒斜馘合双。bù píng tóng huá qū cáo mǎ,shì chū bāo xié guó hé shuāng。
深念永安枕前语,横行河洛又临江。shēn niàn yǒng ān zhěn qián yǔ,héng xíng hé luò yòu lín jiāng。

咏史

陈普

褒斜邸阁可一饭,河渭安流漕九州。bāo xié dǐ gé kě yī fàn,hé wèi ān liú cáo jiǔ zhōu。
天乎马谡又霖雨,倍费心思作木牛。tiān hū mǎ sù yòu lín yǔ,bèi fèi xīn sī zuò mù niú。

咏史

陈普

苍苍石穴五百里,炎热寒凉一汉家。cāng cāng shí xué wǔ bǎi lǐ,yán rè hán liáng yī hàn jiā。
绛灌萧韩同故道,关张不共出褒斜。jiàng guàn xiāo hán tóng gù dào,guān zhāng bù gòng chū bāo xié。

咏史

陈普

关羽不能当一面,魏延何敢比淮阴。guān yǔ bù néng dāng yī miàn,wèi yán hé gǎn bǐ huái yīn。
流星只缓身徂落,一木终能作邓林。liú xīng zhǐ huǎn shēn cú luò,yī mù zhōng néng zuò dèng lín。

咏史

陈普

郭淮岂得为许历,曹献敢言如亚夫。guō huái qǐ dé wèi xǔ lì,cáo xiàn gǎn yán rú yà fū。
祁山再见伐崇旅,凤鸟不来嗟已夫。qí shān zài jiàn fá chóng lǚ,fèng niǎo bù lái jiē yǐ fū。

咏史

陈普

飞羽凋零又秭归,卯金馀息孔明知。fēi yǔ diāo líng yòu zǐ guī,mǎo jīn yú xī kǒng míng zhī。
春秋两字诛千古,不用当年磔操丕。chūn qiū liǎng zì zhū qiān gǔ,bù yòng dāng nián zhé cāo pī。

咏史

陈普

轲死无传直至今,孔明曾一正人心。kē sǐ wú chuán zhí zhì jīn,kǒng míng céng yī zhèng rén xīn。
拔刀斫石今犹愤,何况当年感激深。bá dāo zhuó shí jīn yóu fèn,hé kuàng dāng nián gǎn jī shēn。

咏史

陈普

面黑头黄味似饴,孔明伐贼妾蚕机。miàn hēi tóu huáng wèi shì yí,kǒng míng fá zéi qiè cán jī。
生前桑柘八百树,死后甘棠四十围。shēng qián sāng zhè bā bǎi shù,sǐ hòu gān táng sì shí wéi。

咏史

陈普

巴山汉水本兴刘,诸葛才华备酂留。bā shān hàn shuǐ běn xīng liú,zhū gé cái huá bèi cuó liú。
但得关髯师广武,北州韩信在南州。dàn dé guān rán shī guǎng wǔ,běi zhōu hán xìn zài nán zhōu。