古诗词

感兴

陈普

千载荷神物,四书与五经。qiān zài hé shén wù,sì shū yǔ wǔ jīng。
勋华生万民,孔颜真仪刑。xūn huá shēng wàn mín,kǒng yán zhēn yí xíng。
本原尽溟漠,日用垂日星。běn yuán jǐn míng mò,rì yòng chuí rì xīng。
疾契虎豹变,力行凤凰庭。jí qì hǔ bào biàn,lì xíng fèng huáng tíng。
感通穷有气,润泽周流形。gǎn tōng qióng yǒu qì,rùn zé zhōu liú xíng。
拟议辄破的,宰制动发硎。nǐ yì zhé pò de,zǎi zhì dòng fā xíng。
达即雨天下,穷足春林坰。dá jí yǔ tiān xià,qióng zú chūn lín jiōng。
自从孟子没,斯义久晦冥。zì cóng mèng zi méi,sī yì jiǔ huì míng。
歆雄暨马郑,熠熠暗飞萤。xīn xióng jì mǎ zhèng,yì yì àn fēi yíng。
韩柳至欧苏,亦如醉不醒。hán liǔ zhì ōu sū,yì rú zuì bù xǐng。
白昼瞠两目,不见太山青。bái zhòu chēng liǎng mù,bù jiàn tài shān qīng。
蕙兰亘九畹,鼻塞不闻馨。huì lán gèn jiǔ wǎn,bí sāi bù wén xīn。
浩浩大城府,无人为抽扃。hào hào dà chéng fǔ,wú rén wèi chōu jiōng。
宗庙失雄丽,楼阁迷岩亭。zōng miào shī xióng lì,lóu gé mí yán tíng。
渊渊楚七泽,渺渺东沧溟。yuān yuān chǔ qī zé,miǎo miǎo dōng cāng míng。
不识海若面,雄论夸扬舲。bù shí hǎi ruò miàn,xióng lùn kuā yáng líng。
名为指南车,认癸作丙丁。míng wèi zhǐ nán chē,rèn guǐ zuò bǐng dīng。
名夸能作室,戺夹如堂厅。míng kuā néng zuò shì,shì jiā rú táng tīng。
异端塞宇宙,不能别渭泾。yì duān sāi yǔ zhòu,bù néng bié wèi jīng。
夜光耿砂砾,掉臂不留停。yè guāng gěng shā lì,diào bì bù liú tíng。
文章王介甫,种棘满朝廷。wén zhāng wáng jiè fǔ,zhǒng jí mǎn cháo tíng。
匹夫持伪辩,六合为血腥。pǐ fū chí wěi biàn,liù hé wèi xuè xīng。
读书不精义,落落空摇精。dú shū bù jīng yì,luò luò kōng yáo jīng。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

何物谯周口似簧,几年汉帝手牵羊。hé wù qiáo zhōu kǒu shì huáng,jǐ nián hàn dì shǒu qiān yáng。
纷纷蜀土祠诸葛,香火曾分北地王。fēn fēn shǔ tǔ cí zhū gé,xiāng huǒ céng fēn běi dì wáng。

咏史

陈普

刘葛元非百世雠,缘崖攀木作猿猴。liú gé yuán fēi bǎi shì chóu,yuán yá pān mù zuò yuán hóu。
瞻崇艾会谁芳臭,死国沉身各二头。zhān chóng ài huì shuí fāng chòu,sǐ guó chén shēn gè èr tóu。

咏史

陈普

灭吴不解诛宰嚭,拜假何须便不咨。miè wú bù jiě zhū zǎi pǐ,bài jiǎ hé xū biàn bù zī。
受任两无曹与马,槛车破了欲何之。shòu rèn liǎng wú cáo yǔ mǎ,kǎn chē pò le yù hé zhī。

咏史

陈普

身在成都已孟津,霎时飞首过函秦。shēn zài chéng dōu yǐ mèng jīn,shà shí fēi shǒu guò hán qín。
子房智勇裁如此,不悟诛秦灭项人。zi fáng zhì yǒng cái rú cǐ,bù wù zhū qín miè xiàng rén。

咏史

陈普

诸葛风流尚未休,山川为斩邓钟头。zhū gé fēng liú shàng wèi xiū,shān chuān wèi zhǎn dèng zhōng tóu。
至今青史忧吴蜀,莫把知人责夏侯。zhì jīn qīng shǐ yōu wú shǔ,mò bǎ zhī rén zé xià hóu。

咏史

陈普

老卒无多尽守藩,更无毫发罪堪言。lǎo zú wú duō jǐn shǒu fān,gèng wú háo fā zuì kān yán。
东堂断手平生足,玉井蟾蜍任吐吞。dōng táng duàn shǒu píng shēng zú,yù jǐng chán chú rèn tǔ tūn。

咏史

陈普

簏中是绢不能知,妄把聪明察色丝。lù zhōng shì juàn bù néng zhī,wàng bǎ cōng míng chá sè sī。
五等人伦皆扫地,多文好学欲何为。wǔ děng rén lún jiē sǎo dì,duō wén hǎo xué yù hé wèi。

咏史

陈普

负土衣冠乱满园,不知曹德是轩辕。fù tǔ yī guān luàn mǎn yuán,bù zhī cáo dé shì xuān yuán。
土山白尽忠臣发,何似初来莫妄言。tǔ shān bái jǐn zhōng chén fā,hé shì chū lái mò wàng yán。

咏史

陈普

眼中鸾凤悉豺枭,一日翩翩忽满朝。yǎn zhōng luán fèng xī chái xiāo,yī rì piān piān hū mǎn cháo。
死近天教为吕禄,罪深地不著良宵。sǐ jìn tiān jiào wèi lǚ lù,zuì shēn dì bù zhù liáng xiāo。

咏史

陈普

四聪八达免官时,仲达含香拜玉墀。sì cōng bā dá miǎn guān shí,zhòng dá hán xiāng bài yù chí。
二鬼不来同壑谷,未愁寡妇与孤儿。èr guǐ bù lái tóng hè gǔ,wèi chóu guǎ fù yǔ gū ér。

咏史

陈普

罗襦帝子本同生,故把玄谈乱浊清。luó rú dì zi běn tóng shēng,gù bǎ xuán tán luàn zhuó qīng。
粉面青蝇麾不去,到头白黑自分明。fěn miàn qīng yíng huī bù qù,dào tóu bái hēi zì fēn míng。

咏史

陈普

和血淆骸赤洛阳,绮疏应共枕红妆。hé xuè xiáo hái chì luò yáng,qǐ shū yīng gòng zhěn hóng zhuāng。
乾坤无地容何邓,何必舁尸赴许昌。qián kūn wú dì róng hé dèng,hé bì yú shī fù xǔ chāng。

咏史

陈普

一日天诛正始馀,百年曹马两丘墟。yī rì tiān zhū zhèng shǐ yú,bǎi nián cáo mǎ liǎng qiū xū。
景王似见铜驼祸,究极根源杀太初。jǐng wáng shì jiàn tóng tuó huò,jiū jí gēn yuán shā tài chū。

咏史

陈普

十家血染市朝红,更涨馀波及李丰。shí jiā xuè rǎn shì cháo hóng,gèng zhǎng yú bō jí lǐ fēng。
老子庄生真毒手,子元子上即而翁。lǎo zi zhuāng shēng zhēn dú shǒu,zi yuán zi shàng jí ér wēng。

咏史

陈普

十万强兵无一人,义师翻得叛臣名。shí wàn qiáng bīng wú yī rén,yì shī fān dé pàn chén míng。
奇功一夜归人手,空使文鸯待到明。qí gōng yī yè guī rén shǒu,kōng shǐ wén yāng dài dào míng。