古诗词

久旱得雨

陈普

同堂合席分汝尔,况乃邈然千万里。tóng táng hé xí fēn rǔ ěr,kuàng nǎi miǎo rán qiān wàn lǐ。
寸总不知从何来,一夜拥衾八九起。cùn zǒng bù zhī cóng hé lái,yī yè yōng qīn bā jiǔ qǐ。
井田未复思扣阍,忍见秋夏田无水。jǐng tián wèi fù sī kòu hūn,rěn jiàn qiū xià tián wú shuǐ。
甘霖才是渴者饮,何事骄阳骄不止。gān lín cái shì kě zhě yǐn,hé shì jiāo yáng jiāo bù zhǐ。
旄倪奔走缘木求,惟有气龙尚循理。máo ní bēn zǒu yuán mù qiú,wéi yǒu qì lóng shàng xún lǐ。
焉知天心不广大,无愚无智皆如子。yān zhī tiān xīn bù guǎng dà,wú yú wú zhì jiē rú zi。
拜泥祷偶都不问,衔石移山良可喜。bài ní dǎo ǒu dōu bù wèn,xián shí yí shān liáng kě xǐ。
云飞风起作气势,野雾山昏酝甘美。yún fēi fēng qǐ zuò qì shì,yě wù shān hūn yùn gān měi。
三朝遂作渰渰萋,一点一粒不胜纪。sān cháo suì zuò yǎn yǎn qī,yī diǎn yī lì bù shèng jì。
吁嗟尔辈何惜命,欢呼噎呕舞欲死。xū jiē ěr bèi hé xī mìng,huān hū yē ǒu wǔ yù sǐ。
有身安得不求生,天地之心固如此。yǒu shēn ān dé bù qiú shēng,tiān dì zhī xīn gù rú cǐ。
草茅藜藿有一策,尧舜是亦人而已。cǎo máo lí huò yǒu yī cè,yáo shùn shì yì rén ér yǐ。
端居廊庙同此身,及人及物唯推己。duān jū láng miào tóng cǐ shēn,jí rén jí wù wéi tuī jǐ。
宫中圣人念民物,春不折柳漱避蚁。gōng zhōng shèng rén niàn mín wù,chūn bù zhé liǔ shù bì yǐ。
论道燮理岂不知,一夫不获古所耻。lùn dào xiè lǐ qǐ bù zhī,yī fū bù huò gǔ suǒ chǐ。
三年耕有一年食,尧水汤旱无死徙。sān nián gēng yǒu yī nián shí,yáo shuǐ tāng hàn wú sǐ xǐ。
有民心也为民谋,此道如砥直如矢。yǒu mín xīn yě wèi mín móu,cǐ dào rú dǐ zhí rú shǐ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

丙夜沈沈讲未停,故人重话旧时灯。bǐng yè shěn shěn jiǎng wèi tíng,gù rén zhòng huà jiù shí dēng。
半篇说命良依约,舜典周官总未曾。bàn piān shuō mìng liáng yī yuē,shùn diǎn zhōu guān zǒng wèi céng。

咏史

陈普

经邦论道职何卑,又是前朝卖饼儿。jīng bāng lùn dào zhí hé bēi,yòu shì qián cháo mài bǐng ér。
十乱五臣无暖席,三王四代是何时。shí luàn wǔ chén wú nuǎn xí,sān wáng sì dài shì hé shí。

咏史

陈普

金匮哀章正共哀,又将符命议灵台。jīn kuì āi zhāng zhèng gòng āi,yòu jiāng fú mìng yì líng tái。
太山千古黄泉路,底事銮舆爱上来。tài shān qiān gǔ huáng quán lù,dǐ shì luán yú ài shàng lái。

咏史

陈普

东山纪律久无闻,钲鼓才鸣玉匣尘。dōng shān jì lǜ jiǔ wú wén,zhēng gǔ cái míng yù xiá chén。
牧野再逢诸葛亮,两阶重见祭将军。mù yě zài féng zhū gé liàng,liǎng jiē zhòng jiàn jì jiāng jūn。

咏史

陈普

琤琤壶矢柳营春,十万貔貅不动尘。chēng chēng hú shǐ liǔ yíng chūn,shí wàn pí xiū bù dòng chén。
世祖功臣三十六,谁为韦裤布衣人。shì zǔ gōng chén sān shí liù,shuí wèi wéi kù bù yī rén。

咏史

陈普

后宫任姒古今希,前殿弦歌凤已知。hòu gōng rèn sì gǔ jīn xī,qián diàn xián gē fèng yǐ zhī。
孔子孟轲真薄命,不生建武永平时。kǒng zi mèng kē zhēn báo mìng,bù shēng jiàn wǔ yǒng píng shí。

咏史

陈普

盘木白狼纷贡毛,龟兹侍子荐蒲萄。pán mù bái láng fēn gòng máo,guī zī shì zi jiàn pú táo。
满朝虎拜南山寿,无一人能作旅獒。mǎn cháo hǔ bài nán shān shòu,wú yī rén néng zuò lǚ áo。

咏史

陈普

明帝天姿可禹汤,周公不梦梦空王。míng dì tiān zī kě yǔ tāng,zhōu gōng bù mèng mèng kōng wáng。
当年紫绶金章客,何德何功坐太常。dāng nián zǐ shòu jīn zhāng kè,hé dé hé gōng zuò tài cháng。

咏史

陈普

三十六人抚西域,六头火炬走匈奴。sān shí liù rén fǔ xī yù,liù tóu huǒ jù zǒu xiōng nú。
古今参合坡头骨,尽是离披见鹘乌。gǔ jīn cān hé pō tóu gǔ,jǐn shì lí pī jiàn gǔ wū。

咏史

陈普

经术何曾得暂行,汉家空有表章名。jīng shù hé céng dé zàn xíng,hàn jiā kōng yǒu biǎo zhāng míng。
石渠但把雷霆压,焉用低帷凿壁生。shí qú dàn bǎ léi tíng yā,yān yòng dī wéi záo bì shēng。

咏史

陈普

凤麟自古待明时,虮虱何堪论是非。fèng lín zì gǔ dài míng shí,jǐ shī hé kān lùn shì fēi。
可是首阳可埋骨,争知人怨首阳希。kě shì shǒu yáng kě mái gǔ,zhēng zhī rén yuàn shǒu yáng xī。

咏史

陈普

饯郭林宗数千两,哭陈太丘三万人。jiàn guō lín zōng shù qiān liǎng,kū chén tài qiū sān wàn rén。
河上纷纷皆折角,不知一一是黄巾。hé shàng fēn fēn jiē zhé jiǎo,bù zhī yī yī shì huáng jīn。

咏史

陈普

泓泓眸子许渊渟,不见蛾眉只见经。hóng hóng móu zi xǔ yuān tíng,bù jiàn é méi zhǐ jiàn jīng。
未似马家亲子婿,终身不踏绛纱庭。wèi shì mǎ jiā qīn zi xù,zhōng shēn bù tà jiàng shā tíng。

咏史

陈普

几多孟德总欺孤,底事山头独望夫。jǐ duō mèng dé zǒng qī gū,dǐ shì shān tóu dú wàng fū。
不听阎忠听梁衍,未应魏阙便当涂。bù tīng yán zhōng tīng liáng yǎn,wèi yīng wèi quē biàn dāng tú。

咏史

陈普

忠臣如梦复如痴,不遣张温独失机。zhōng chén rú mèng fù rú chī,bù qiǎn zhāng wēn dú shī jī。
为问义真何面目,洛阳宫殿作灰飞。wèi wèn yì zhēn hé miàn mù,luò yáng gōng diàn zuò huī fēi。