古诗词

久旱得雨

陈普

同堂合席分汝尔,况乃邈然千万里。tóng táng hé xí fēn rǔ ěr,kuàng nǎi miǎo rán qiān wàn lǐ。
寸总不知从何来,一夜拥衾八九起。cùn zǒng bù zhī cóng hé lái,yī yè yōng qīn bā jiǔ qǐ。
井田未复思扣阍,忍见秋夏田无水。jǐng tián wèi fù sī kòu hūn,rěn jiàn qiū xià tián wú shuǐ。
甘霖才是渴者饮,何事骄阳骄不止。gān lín cái shì kě zhě yǐn,hé shì jiāo yáng jiāo bù zhǐ。
旄倪奔走缘木求,惟有气龙尚循理。máo ní bēn zǒu yuán mù qiú,wéi yǒu qì lóng shàng xún lǐ。
焉知天心不广大,无愚无智皆如子。yān zhī tiān xīn bù guǎng dà,wú yú wú zhì jiē rú zi。
拜泥祷偶都不问,衔石移山良可喜。bài ní dǎo ǒu dōu bù wèn,xián shí yí shān liáng kě xǐ。
云飞风起作气势,野雾山昏酝甘美。yún fēi fēng qǐ zuò qì shì,yě wù shān hūn yùn gān měi。
三朝遂作渰渰萋,一点一粒不胜纪。sān cháo suì zuò yǎn yǎn qī,yī diǎn yī lì bù shèng jì。
吁嗟尔辈何惜命,欢呼噎呕舞欲死。xū jiē ěr bèi hé xī mìng,huān hū yē ǒu wǔ yù sǐ。
有身安得不求生,天地之心固如此。yǒu shēn ān dé bù qiú shēng,tiān dì zhī xīn gù rú cǐ。
草茅藜藿有一策,尧舜是亦人而已。cǎo máo lí huò yǒu yī cè,yáo shùn shì yì rén ér yǐ。
端居廊庙同此身,及人及物唯推己。duān jū láng miào tóng cǐ shēn,jí rén jí wù wéi tuī jǐ。
宫中圣人念民物,春不折柳漱避蚁。gōng zhōng shèng rén niàn mín wù,chūn bù zhé liǔ shù bì yǐ。
论道燮理岂不知,一夫不获古所耻。lùn dào xiè lǐ qǐ bù zhī,yī fū bù huò gǔ suǒ chǐ。
三年耕有一年食,尧水汤旱无死徙。sān nián gēng yǒu yī nián shí,yáo shuǐ tāng hàn wú sǐ xǐ。
有民心也为民谋,此道如砥直如矢。yǒu mín xīn yě wèi mín móu,cǐ dào rú dǐ zhí rú shǐ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

寝席羹杯几载同,不知玄德访隆中。qǐn xí gēng bēi jǐ zài tóng,bù zhī xuán dé fǎng lóng zhōng。
吕蒙陆逊诚奸贼,消为孙登作妇翁。lǚ méng lù xùn chéng jiān zéi,xiāo wèi sūn dēng zuò fù wēng。

咏史

陈普

北人更欲生关羽,犹倚糜芳信士仁。běi rén gèng yù shēng guān yǔ,yóu yǐ mí fāng xìn shì rén。
曹操雄心怀白马,董昭空自弄精神。cáo cāo xióng xīn huái bái mǎ,dǒng zhāo kōng zì nòng jīng shén。

咏史

陈普

羽血未干蒙陨命,蒙妻正哭妾分香。yǔ xuè wèi gàn méng yǔn mìng,méng qī zhèng kū qiè fēn xiāng。
天地有心诛汉贼,但迟数月取襄阳。tiān dì yǒu xīn zhū hàn zéi,dàn chí shù yuè qǔ xiāng yáng。

咏史

陈普

放虎山林计已非,蛟龙云雨意犹迟。fàng hǔ shān lín jì yǐ fēi,jiāo lóng yún yǔ yì yóu chí。
士元骥足思腾踏,盍在刘琮不告时。shì yuán jì zú sī téng tà,hé zài liú cóng bù gào shí。

咏史

陈普

子龙一身都是胆,更有仁心并义肝。zi lóng yī shēn dōu shì dǎn,gèng yǒu rén xīn bìng yì gān。
士劝渠能和益土,百惊不动是人安。shì quàn qú néng hé yì tǔ,bǎi jīng bù dòng shì rén ān。

咏史

陈普

崎岖放虎事方新,喜怒平生便见真。qí qū fàng hǔ shì fāng xīn,xǐ nù píng shēng biàn jiàn zhēn。
谁是孔明西道主,敢将东客罪西人。shuí shì kǒng míng xī dào zhǔ,gǎn jiāng dōng kè zuì xī rén。

咏史

陈普

父自耕田母自桑,受天命与汉同亡。fù zì gēng tián mǔ zì sāng,shòu tiān mìng yǔ hàn tóng wáng。
百年魏晋烟云散,千古隆中日月光。bǎi nián wèi jìn yān yún sàn,qiān gǔ lóng zhōng rì yuè guāng。

咏史

陈普

诸葛诞谋非是诞,令狐愚计未为愚。zhū gé dàn móu fēi shì dàn,lìng hú yú jì wèi wèi yú。
豺狼颈项何堪抱,千载犹悲误托孤。chái láng jǐng xiàng hé kān bào,qiān zài yóu bēi wù tuō gū。

咏史

陈普

燕鹊寒巢不暂宁,百年盗贼不曾停。yàn què hán cháo bù zàn níng,bǎi nián dào zéi bù céng tíng。
豺狼首领皆回顾,曾见青衣立汉庭。chái láng shǒu lǐng jiē huí gù,céng jiàn qīng yī lì hàn tíng。

咏史

陈普

蒋琬费祎亦如虎,孙权天险据江湖。jiǎng wǎn fèi yī yì rú hǔ,sūn quán tiān xiǎn jù jiāng hú。
曹年石马来何暮,也畏平沙八阵图。cáo nián shí mǎ lái hé mù,yě wèi píng shā bā zhèn tú。

咏史

陈普

伦杀淮南炎杀攸,天将造化马为牛。lún shā huái nán yán shā yōu,tiān jiāng zào huà mǎ wèi niú。
古来逆种并奸息,不问贤愚统是愁。gǔ lái nì zhǒng bìng jiān xī,bù wèn xián yú tǒng shì chóu。

咏史

陈普

家门营立事方新,已畜倾巢覆穴人。jiā mén yíng lì shì fāng xīn,yǐ chù qīng cháo fù xué rén。
出尔到头终反尔,寡孤何用必随身。chū ěr dào tóu zhōng fǎn ěr,guǎ gū hé yòng bì suí shēn。

咏史

陈普

乱离拣得一枝栖,得道争知却是迷。luàn lí jiǎn dé yī zhī qī,dé dào zhēng zhī què shì mí。
曹操若逢诸葛亮,暮年当作汉征西。cáo cāo ruò féng zhū gé liàng,mù nián dāng zuò hàn zhēng xī。

咏史

陈普

河济太山犹是汉,匆匆把作贼关中。hé jì tài shān yóu shì hàn,cōng cōng bǎ zuò zéi guān zhōng。
久知天下无刘氏,不料人间有孔融。jiǔ zhī tiān xià wú liú shì,bù liào rén jiān yǒu kǒng róng。

咏史

陈普

谁作留侯帷幄中,杀贤可独罪曹公。shuí zuò liú hóu wéi wò zhōng,shā xián kě dú zuì cáo gōng。
拂衣慷慨无文举,添得杨彪伴孔融。fú yī kāng kǎi wú wén jǔ,tiān dé yáng biāo bàn kǒng róng。