古诗词

久旱得雨

陈普

同堂合席分汝尔,况乃邈然千万里。tóng táng hé xí fēn rǔ ěr,kuàng nǎi miǎo rán qiān wàn lǐ。
寸总不知从何来,一夜拥衾八九起。cùn zǒng bù zhī cóng hé lái,yī yè yōng qīn bā jiǔ qǐ。
井田未复思扣阍,忍见秋夏田无水。jǐng tián wèi fù sī kòu hūn,rěn jiàn qiū xià tián wú shuǐ。
甘霖才是渴者饮,何事骄阳骄不止。gān lín cái shì kě zhě yǐn,hé shì jiāo yáng jiāo bù zhǐ。
旄倪奔走缘木求,惟有气龙尚循理。máo ní bēn zǒu yuán mù qiú,wéi yǒu qì lóng shàng xún lǐ。
焉知天心不广大,无愚无智皆如子。yān zhī tiān xīn bù guǎng dà,wú yú wú zhì jiē rú zi。
拜泥祷偶都不问,衔石移山良可喜。bài ní dǎo ǒu dōu bù wèn,xián shí yí shān liáng kě xǐ。
云飞风起作气势,野雾山昏酝甘美。yún fēi fēng qǐ zuò qì shì,yě wù shān hūn yùn gān měi。
三朝遂作渰渰萋,一点一粒不胜纪。sān cháo suì zuò yǎn yǎn qī,yī diǎn yī lì bù shèng jì。
吁嗟尔辈何惜命,欢呼噎呕舞欲死。xū jiē ěr bèi hé xī mìng,huān hū yē ǒu wǔ yù sǐ。
有身安得不求生,天地之心固如此。yǒu shēn ān dé bù qiú shēng,tiān dì zhī xīn gù rú cǐ。
草茅藜藿有一策,尧舜是亦人而已。cǎo máo lí huò yǒu yī cè,yáo shùn shì yì rén ér yǐ。
端居廊庙同此身,及人及物唯推己。duān jū láng miào tóng cǐ shēn,jí rén jí wù wéi tuī jǐ。
宫中圣人念民物,春不折柳漱避蚁。gōng zhōng shèng rén niàn mín wù,chūn bù zhé liǔ shù bì yǐ。
论道燮理岂不知,一夫不获古所耻。lùn dào xiè lǐ qǐ bù zhī,yī fū bù huò gǔ suǒ chǐ。
三年耕有一年食,尧水汤旱无死徙。sān nián gēng yǒu yī nián shí,yáo shuǐ tāng hàn wú sǐ xǐ。
有民心也为民谋,此道如砥直如矢。yǒu mín xīn yě wèi mín móu,cǐ dào rú dǐ zhí rú shǐ。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

棘围木栅试文章,先把公卿作寇攘。jí wéi mù zhà shì wén zhāng,xiān bǎ gōng qīng zuò kòu rǎng。
往事如斯能不咎,未容尽付与斜阳。wǎng shì rú sī néng bù jiù,wèi róng jǐn fù yǔ xié yáng。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

深山夭矫老风霜,自是光明好栋梁。shēn shān yāo jiǎo lǎo fēng shuāng,zì shì guāng míng hǎo dòng liáng。
不待万牛拖挽去,不如僵柳与枯杨。bù dài wàn niú tuō wǎn qù,bù rú jiāng liǔ yǔ kū yáng。

乙巳邵武建宁夜坐书呈诸公

陈普

如山似岳起烟云,争柰根资故未纯。rú shān shì yuè qǐ yān yún,zhēng nài gēn zī gù wèi chún。
整顿乾坤成万类,要还林下洗心人。zhěng dùn qián kūn chéng wàn lèi,yào hái lín xià xǐ xīn rén。

叔文九日

陈普

葱梅韭芥本同家,自入离骚竟入邪。cōng méi jiǔ jiè běn tóng jiā,zì rù lí sāo jìng rù xié。
一日露牙救桓景,千秋添得伴黄花。yī rì lù yá jiù huán jǐng,qiān qiū tiān dé bàn huáng huā。

叔文九日

陈普

江左夷吾本胜流,晚因造膝却生愁。jiāng zuǒ yí wú běn shèng liú,wǎn yīn zào xī què shēng chóu。
紫囊肯上斯人腕,敢怨离骚佩不收。zǐ náng kěn shàng sī rén wàn,gǎn yuàn lí sāo pèi bù shōu。

武夷一曲

陈普

虹桥一断几千龄,亲手文公再造成。hóng qiáo yī duàn jǐ qiān líng,qīn shǒu wén gōng zài zào chéng。
何事游人尚迷路,乱寻无楫渡船撑。hé shì yóu rén shàng mí lù,luàn xún wú jí dù chuán chēng。

大王峰

陈普

统摄群峰占水湄,长如翼德断桥时。tǒng shè qún fēng zhàn shuǐ méi,zhǎng rú yì dé duàn qiáo shí。
恶声聊断仙灵耳,赤帻空汗百世师。è shēng liáo duàn xiān líng ěr,chì zé kōng hàn bǎi shì shī。

隐屏

陈普

排云抵雨立虚空,端正方严万壑中。pái yún dǐ yǔ lì xū kōng,duān zhèng fāng yán wàn hè zhōng。
好去明堂充宁倚,不应留此伴仙翁。hǎo qù míng táng chōng níng yǐ,bù yīng liú cǐ bàn xiān wēng。

仙掌

陈普

丹崖翠壁尽仙梯,不用囊中大药资。dān yá cuì bì jǐn xiān tī,bù yòng náng zhōng dà yào zī。
成道无过是无欲,仙灵分晓示诸斯。chéng dào wú guò shì wú yù,xiān líng fēn xiǎo shì zhū sī。

天柱峰

陈普

撑天拄地气何雄,绝似多愁杞国翁。chēng tiān zhǔ dì qì hé xióng,jué shì duō chóu qǐ guó wēng。
五曲年来添个伴,从今不复患共工。wǔ qū nián lái tiān gè bàn,cóng jīn bù fù huàn gòng gōng。

一线天

陈普

天真道妙本无多,只费挨摊与洗磨。tiān zhēn dào miào běn wú duō,zhǐ fèi āi tān yǔ xǐ mó。
不见昭昭端的处,分明全体是如何。bù jiàn zhāo zhāo duān de chù,fēn míng quán tǐ shì rú hé。

石堂

陈普

仙佛人言是一家,好分半席共烟霞。xiān fú rén yán shì yī jiā,hǎo fēn bàn xí gòng yān xiá。
廓清摧陷儒家事,不谓青山识正邪。kuò qīng cuī xiàn rú jiā shì,bù wèi qīng shān shí zhèng xié。

石堂

陈普

天威如许敢争雄,重遣山灵费一峰。tiān wēi rú xǔ gǎn zhēng xióng,zhòng qiǎn shān líng fèi yī fēng。
不共那边如水火,未应抵死不相容。bù gòng nà biān rú shuǐ huǒ,wèi yīng dǐ sǐ bù xiāng róng。

石堂

陈普

萧萧五曲片茆茨,环合群峰共护持。xiāo xiāo wǔ qū piàn máo cí,huán hé qún fēng gòng hù chí。
天下七情谁中节,武夷山石百王师。tiān xià qī qíng shuí zhōng jié,wǔ yí shān shí bǎi wáng shī。

石堂

陈普

闻言惊喜是家山,朅蹙来兹遂一攀。wén yán jīng xǐ shì jiā shān,qiè cù lái zī suì yī pān。
何但名称偶相似,宛然天壁锁云关。hé dàn míng chēng ǒu xiāng shì,wǎn rán tiān bì suǒ yún guān。