古诗词

和友人韵

陈普

儿童恨芳草,不识春长在。ér tóng hèn fāng cǎo,bù shí chūn zhǎng zài。
箪瓢日晏如,焉知颜乐改。dān piáo rì yàn rú,yān zhī yán lè gǎi。
黄鹤雅入听,鶗鴂亦可罪。huáng hè yǎ rù tīng,tí jué yì kě zuì。
混沌何曾死,拱璧莫轻碎。hùn dùn hé céng sǐ,gǒng bì mò qīng suì。
野马恣流行,游丝无挂碍。yě mǎ zì liú xíng,yóu sī wú guà ài。
太极物物一,乐事频年再。tài jí wù wù yī,lè shì pín nián zài。
缅怀良友心,不言默相对。miǎn huái liáng yǒu xīn,bù yán mò xiāng duì。
愿为蛩駏交,共话蝼蚁戴。yuàn wèi qióng jù jiāo,gòng huà lóu yǐ dài。
陈普

陈普

宋福州宁德人,字尚德,居石堂山,因号石堂,又号惧斋。从韩翼甫游。宋亡,三辟本省教授,不起。开门授徒,四方及门者岁数百人。受聘主云庄书院,又留讲鳌峰、饶广,在德兴初庵书院尤久。晚居莆中十八年,造就益众。其学以真知实践,求无愧于古圣贤而后已。有《周易解》、《尚书补微》、《四书句解钤键》、《字义》等。 陈普的作品>>

猜您喜欢

咏史

陈普

绝粮之愠鲜知德,浮海之喜无取材。jué liáng zhī yùn xiān zhī dé,fú hǎi zhī xǐ wú qǔ cái。
子思孟轲缘底事,列之舜禹与颜回。zi sī mèng kē yuán dǐ shì,liè zhī shùn yǔ yǔ yán huí。

咏史

陈普

火来秉节正如山,茀丧何心在世间。huǒ lái bǐng jié zhèng rú shān,fú sàng hé xīn zài shì jiān。
身似泥沙心似玉,水中火里即浑闲。shēn shì ní shā xīn shì yù,shuǐ zhōng huǒ lǐ jí hún xián。

咏史

陈普

三怨盈朝积不舒,奚齐卓子釜中鱼。sān yuàn yíng cháo jī bù shū,xī qí zhuó zi fǔ zhōng yú。
区区荀叔若乳妪,智略无称信有馀。qū qū xún shū ruò rǔ yù,zhì lüè wú chēng xìn yǒu yú。

咏史

陈普

仲尼死后百年期,定把离骚继四诗。zhòng ní sǐ hòu bǎi nián qī,dìng bǎ lí sāo jì sì shī。
占断江南烟雨绿,历山穷子与湘累。zhàn duàn jiāng nán yān yǔ lǜ,lì shān qióng zi yǔ xiāng lèi。

咏史

陈普

义士忠臣不二君,漆身吞炭欲成仁。yì shì zhōng chén bù èr jūn,qī shēn tūn tàn yù chéng rén。
若谋委质求亲幸,又抱奸心贼大伦。ruò móu wěi zhì qiú qīn xìng,yòu bào jiān xīn zéi dà lún。

咏史

陈普

几多砺节与轻生,犹有丝毫在利名。jǐ duō lì jié yǔ qīng shēng,yóu yǒu sī háo zài lì míng。
青史千年惟豫子,诚心大义最分明。qīng shǐ qiān nián wéi yù zi,chéng xīn dà yì zuì fēn míng。

咏史

陈普

荀息无裨晋献公,豫生如许智宗空。xún xī wú bì jìn xiàn gōng,yù shēng rú xǔ zhì zōng kōng。
古人才德难求备,大节初心要始终。gǔ rén cái dé nán qiú bèi,dà jié chū xīn yào shǐ zhōng。

咏史

陈普

三晋峥嵘虎战墟,中涓学语正坑儒。sān jìn zhēng róng hǔ zhàn xū,zhōng juān xué yǔ zhèng kēng rú。
石家礼法从何出,甲乙诸郎尽鲤趋。shí jiā lǐ fǎ cóng hé chū,jiǎ yǐ zhū láng jǐn lǐ qū。

咏史

陈普

长年霜骨白皑皑,廉蔺羞颜似湿灰。zhǎng nián shuāng gǔ bái ái ái,lián lìn xiū yán shì shī huī。
白起杀心如未谢,二家随璧献章台。bái qǐ shā xīn rú wèi xiè,èr jiā suí bì xiàn zhāng tái。

咏史

陈普

俎豆迂疏仁义迟,上传下授统如丝。zǔ dòu yū shū rén yì chí,shàng chuán xià shòu tǒng rú sī。
荐才莫讶非家法,救世宁无烂额时。jiàn cái mò yà fēi jiā fǎ,jiù shì níng wú làn é shí。

咏史

陈普

清浅蓬莱几度桑,纷纷斫石底心肠。qīng qiǎn péng lái jǐ dù sāng,fēn fēn zhuó shí dǐ xīn cháng。
项梁刘季相逢日,即墨大夫头未霜。xiàng liáng liú jì xiāng féng rì,jí mò dà fū tóu wèi shuāng。

咏史

陈普

千秋万古定于一,岂有乾坤属虎狼。qiān qiū wàn gǔ dìng yú yī,qǐ yǒu qián kūn shǔ hǔ láng。
六印苏秦寿如石,山东终作一阿房。liù yìn sū qín shòu rú shí,shān dōng zhōng zuò yī ā fáng。

咏史

陈普

战国纷纷似乱麻,钓丝谁记旧秾华。zhàn guó fēn fēn shì luàn má,diào sī shuí jì jiù nóng huá。
召南礼乐栖何许,故莒城中太史家。zhào nán lǐ lè qī hé xǔ,gù jǔ chéng zhōng tài shǐ jiā。

咏史

陈普

世历绵延四百秋,死蚿枯竹附诸侯。shì lì mián yán sì bǎi qiū,sǐ xián kū zhú fù zhū hóu。
末年隆准生丰沛,谁道嬴秦是继周。mò nián lóng zhǔn shēng fēng pèi,shuí dào yíng qín shì jì zhōu。

咏史

陈普

此天此地此经文,学者何尝溺所闻。cǐ tiān cǐ dì cǐ jīng wén,xué zhě hé cháng nì suǒ wén。
尽道李斯焚典籍,不知吹火是商君。jǐn dào lǐ sī fén diǎn jí,bù zhī chuī huǒ shì shāng jūn。