古诗词

春城晚步分我字

许谦

红楼鼓歇乌轮堕,浅水横舟弄渔火。hóng lóu gǔ xiē wū lún duò,qiǎn shuǐ héng zhōu nòng yú huǒ。
春风生草雉堞青,随处软茵供小坐。chūn fēng shēng cǎo zhì dié qīng,suí chù ruǎn yīn gōng xiǎo zuò。
断烟飞鸟入杳冥,关市行人竞幺麽。duàn yān fēi niǎo rù yǎo míng,guān shì xíng rén jìng yāo mó。
溪城斗大无远趣,目碍云山环琐琐。xī chéng dòu dà wú yuǎn qù,mù ài yún shān huán suǒ suǒ。
骅骝骋驾路或迷,蜩鸴枪枋计非左。huá liú chěng jià lù huò mí,tiáo xué qiāng fāng jì fēi zuǒ。
归同三子歌考槃,茫茫宇宙谁知我。guī tóng sān zi gē kǎo pán,máng máng yǔ zhòu shuí zhī wǒ。

许谦

元金华人,字益之,号白云山人。幼孤,力学。从金履祥学,尽得其奥。教授乡里,不应辟举。居东阳八华山,学者争往从之。四方之士,以不及门为耻。或访以典礼政事,闻者无不厌服。卒谥文懿。有《读书传丛说》、《诗名物钞》、《白云集》等。 许谦的作品>>

猜您喜欢

冯公岭

许谦

层峦叠嶂危相倚,乱若飘风涌秋水。céng luán dié zhàng wēi xiāng yǐ,luàn ruò piāo fēng yǒng qiū shuǐ。
寒松荒草闲苍黄,照眼峥嵘三十里。hán sōng huāng cǎo xián cāng huáng,zhào yǎn zhēng róng sān shí lǐ。
初如井底观天门,一峰巍然中独尊。chū rú jǐng dǐ guān tiān mén,yī fēng wēi rán zhōng dú zūn。
萦回百折至绝顶,俯视众岭来儿孙。yíng huí bǎi zhé zhì jué dǐng,fǔ shì zhòng lǐng lái ér sūn。
人言此山插霄汉,马不容鞭仆夫叹。rén yán cǐ shān chā xiāo hàn,mǎ bù róng biān pū fū tàn。
攀援何异蜀道难,气竭神疲背流汗。pān yuán hé yì shǔ dào nán,qì jié shén pí bèi liú hàn。
熟视徐行路觉平,心宽意适步更轻。shú shì xú xíng lù jué píng,xīn kuān yì shì bù gèng qīng。
志须预定自远到,世事岂得终无成。zhì xū yù dìng zì yuǎn dào,shì shì qǐ dé zhōng wú chéng。
我来正值穷冬月,倚秋岩前嚼松雪。wǒ lái zhèng zhí qióng dōng yuè,yǐ qiū yán qián jué sōng xuě。
午店烟生野饭香,阳坡日近梅花发。wǔ diàn yān shēng yě fàn xiāng,yáng pō rì jìn méi huā fā。
寄语悠悠行路人,乾坤设险君勿嗔。jì yǔ yōu yōu xíng lù rén,qián kūn shè xiǎn jūn wù chēn。
胸中芥蒂未尽去,须信坦道多荆榛。xiōng zhōng jiè dì wèi jǐn qù,xū xìn tǎn dào duō jīng zhēn。

雨花台

许谦

大江断后谁绝前,右踞苍虎龙左蟠。dà jiāng duàn hòu shuí jué qián,yòu jù cāng hǔ lóng zuǒ pán。
英雄角逐三百载,庭花玉树歌声残。yīng xióng jiǎo zhú sān bǎi zài,tíng huā yù shù gē shēng cán。
王气消磨城郭改,荒村古木栖寒烟。wáng qì xiāo mó chéng guō gǎi,huāng cūn gǔ mù qī hán yān。
我来两月不出户,登台始觉天宇宽。wǒ lái liǎng yuè bù chū hù,dēng tái shǐ jué tiān yǔ kuān。
城中楼观在井底,环视百里皆峰峦。chéng zhōng lóu guān zài jǐng dǐ,huán shì bǎi lǐ jiē fēng luán。
烈风拔树云蔽野,飞电霹雳驱蜿蜒。liè fēng bá shù yún bì yě,fēi diàn pī lì qū wān yán。
虚亭坐视河海涌,平地立见波涛翻。xū tíng zuò shì hé hǎi yǒng,píng dì lì jiàn bō tāo fān。
天开翳扫群响息,空翠削出滁和山。tiān kāi yì sǎo qún xiǎng xī,kōng cuì xuē chū chú hé shān。
阴阳云雨反覆手,向来喜惧诚无端。yīn yáng yún yǔ fǎn fù shǒu,xiàng lái xǐ jù chéng wú duān。
兴亡世事亦如此,俯仰千岁须臾间。xīng wáng shì shì yì rú cǐ,fǔ yǎng qiān suì xū yú jiān。

放棹行

许谦

安溪湖平行棹多,黄头竖儿倚棹歌。ān xī hú píng xíng zhào duō,huáng tóu shù ér yǐ zhào gē。
梅花照眼送寒色,酒晕著脸生春和。méi huā zhào yǎn sòng hán sè,jiǔ yūn zhù liǎn shēng chūn hé。
炎凉世态翻覆手,江水长静风吹波。yán liáng shì tài fān fù shǒu,jiāng shuǐ zhǎng jìng fēng chuī bō。
出门一笑天万里,白鸥浩荡如吾何。chū mén yī xiào tiān wàn lǐ,bái ōu hào dàng rú wú hé。
33123